Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

VÔ CẢM HÔM NAY , TRẢ GIÁ NGÀY MAI.



Đúng ra đối với các dân tộc khác, việc chế độ cộng sản tùy tiện bắt giữ trái pháp luật những con người yêu nước trong thời gian vừa qua và 5 người trong ngày hôm nay sẽ là những giọt nước làm tràn ly , khơi sâu nỗi uất hận trong lòng người dân Việt Nam.
Không có một chế độ hèn nhát nào vừa rút lui vì lời đe dọa của kẻ thù truyền kiếp trên Biển Đông lại bắt ngay những người tay không tấc sắt, đang ốm đau bệnh tật vì chế độ nhà tù hà khắc trong những lần trước thì hôm nay lại phải đối diện với tội danh "lật đổ chính quyền nhân dân".
Chính quyền nhân dân là một chính quyền không thể lật đổ được.
Chẳng hạn nước Mỹ là chính quyền nhân dân đích thực thì chính quyền Mỹ chấp nhân dân Mỹ có trên 300 triệu khẩu súng vẫn không thể nào lật đổ được . Bởi một lẻ đơn giản không ai ngu dại đi lật đổ cái đã là của mình.
Nếu như những kẻ lật đổ không phải là nhân dân thì cũng không thể nào lật đổ được vì đó là một chính quyền hai đảng thay phiên nhau cầm quyền.Lật đổ đảng này thì có đảng kia.
Như vậy chỉ có chính quyền không phải của nhân dân mới lo sợ bị lật đổ mà thôi. Thành ra cộng sản chưa đánh mà đã tự khai : chúng là chính quyền của bọn cướp chứ không phải chính quyền nhân dân. Đó chỉ là sự tiếm danh.
Nhưng nhân dân Việt nam thì lại đang vô cảm trên bàn nhậu và đa phần đang sợ hãi những án tù ấy. Họ , đáng ra phải bừng bừng tức giận , tổ chức xuống đường đòi người thì lại ngoan ngoãn, cam chịu.
Họ có biết đâu rằng trên thế giới đã có biết bao cuộc cách mạng bất bạo động thành công cũng từ những xuất phát ban đầu như vậy.
Tuy nhiên thế giới khác với người Việt Nam .
Anh Quốc đã phải từ bỏ chế độ cai trị thuộc địa đối với Ấn Độ sau một cuộc đấu tranh bất bạo động trường kỳ kéo dài hàng thập niên do Thánh Gandhi lãnh đạo.
Người dân Đan Mạch cũng như một số nước khác ở Châu Âu đã áp dụng phương pháp đối đầu dân sự đối với chế độ quản trị Đức Quốc xã trong thời Thế chiến II, gây khó khăn cho việc chiếm đóng cai trị, đồng thời củng cố tinh thần đấu tranh và sự đoàn kết, trong lúc phần nào cứu giúp được hàng ngàn sinh mạng người Do Thái tại Berlin, Đan Mạch, Bulgaria và những nơi khác.
Người Mỹ da đen đã áp dụng phương thức bất bạo động cho cuộc đấu tranh của mình chống lại tình trạng phân biệt màu da tại Hoa Kỳ trong những năm 60.
Công nhân Ba Lan đã thực hiện các cuộc đình công hồi những năm 80 và giành được quyền thành lập công đoàn độc lập - là thắng lợi to lớn trong một đất nước bị Cộng sản cai trị khi mà hàng triệu binh sĩ Liên Xô vẫn còn đồn trú tại đây.
Hai nhà độc tài Marcos tại Philippines và Pinochet tại Chile bị hạ bệ bởi các phong trào bất bạo động vào những năm 80.
Phong trào đòi xóa bỏ tệ phân biệt chủng tộc Apartheid tại Nam Phi đã áp dụng các hình thức tẩy chay cũng như bất hợp tác khác để làm suy yếu chính quyền da trắng, đưa chính quyền này vào thế phải thương lượng với phía đối kháng về tương lai thể chế chính trị của đất nước.
Vào cuối những năm 1980, người dân Đông Âu và Mông Cổ đã tổ chức được các cuộc biểu tình chống đối dân sự một cách hiệu quả gây sức ép to lớn tới các chế độ Cộng sản, kết quả là xóa bỏ được sự độc quyền cai trị của họ.
Năm 2000, người Séc-bia lật đổ được Slobodan Milosevic, sau khi phong trào đấu tranh bất bạo động vận dụng được sự hỗ trợ của công an và quân đội, qua đó phá vỡ được các cột trụ chống đỡ chế độ độc tài khi đó.
Năm 2002, nhân dân tại đảo quốc Madagascar đã đoàn kết với nhau trong tinh thần bất bạo động để bảo vệ kết quả cuộc bầu cử tổng thống tại đây.
Năm 2003, người dân Gru-dia thực hiệc các hành động bất bạo động để phơi bày các gian lận bầu cử, qua đó đòi thực hiện đúng kết quả bầu cử, năm 2004 người dân Ukraina cũng làm được việc tương tự.
Năm 2005, người dân Li-băng thực hiệc các hành động bất bạo động để xóa bỏ chế độ quân quản của Syria tại đây.
Năm 2006, người Nê-pan thực hiệc các hành động bất bạo động để phục hồi lại thể chế dân chủ tại nước mình.
Vậy mà dù cho cộng sản Việt nam " Dối trời lừa dân đủ muôn nghìn kế . Gây binh kết oán suốt mấy mươi năm " nhân dân Việt Nam vẫn như những đống cát rã rời trên sa mạc, như những chiếc đũa đơn lẻ dễ dàng bị bẽ gãy.Và rồi sẽ có một ngày họ phải trả giá cho sự vô cảm của mình hôm nay.
Ngày ấy chắc không còn xa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét