Quyền lực có tính tha hóa. Quyền lực càng cao tha hóa càng rộng. Quyền lực càng lâu tha hóa càng nhiều.
Khi đánh giá một chế độ trong quá khứ thường thì ông A cho chế độ đó tốt, ông B cho ngược lại. Hai bên cãi nhau liên tục sau đó dùng lời lẻ nặng nề đề châm biếm nhau.Chẳng qua bất đồng ý kiến do ở chỗ tiếp nhận thông tin.
Ông A sở dĩ nói chế độ đó tốt vì ông đọc toàn những thông tin do những người bảo vệ chế độ ấy tung ra. Ví dụ một trăm năm sau lớp trẻ lớn lên đoc toàn thơ Tố Hữu, các tác phẩm của cộng sản , của Ban chuyên láo Võ Văn Thưởng tất nhiên là sẽ cho chế độ cộng sản tốt.
Bây giờ lớp trẻ lớn lên hiện tại đọc toàn những thông tin do Lâm Lễ Trinh , Nguyễn Lý Tưởng, Bằng Phong Đặng Văn Âu tung ra thì sẽ rất sùng bái cụ Diệm y như lớp trẻ trong nước sùng bái cụ Hồ. Họ sẽ không cho chế độ đó là độc tài, không biết gì đến mặt trái của nó mà những người đấu tranh dân chủ phải chịu. Cũng như một trăm năm nữa nếu đọc thông tin của cộng sản đưa ra các thế hệ sau cũng sẽ chẳng biết Trần Huỳnh Duy Thức ngồi tù 16 năm trời, Đinh Đăng Định được trả về nhà rồi chết, Nguyễn Hữu Tấn bị công an cắt cổ, có 256 người chết trong các trại tạm giam của công an không qua xét xử...
Vì sao những thông tin đó không được lưu truyền đến các thế hệ sau ? Vì xã hội Việt Nam vẫn đang còn ở trong các chế độ độc tài.Khi đó lịch sử thường bị bóp méo, xuyên tạc. Một là nó được viết nên bởi những kẻ thắng trận. Hai là nó bị ỉm đi bởi những kẻ hèn nhát. Do đó các nhà độc tài thường được tôn vinh và những người chống độc tài thường bị bôi nhọ bởi những ngòi bút vô lương tâm.
Tôi biết mỗi ngày mở FB ra sẽ có hàng trăm bài viết của những kẻ bảo vệ hai chế độ độc tài chửi tôi trên mạng bằng những ngôn từ bỉ ổi nhất. Nhưng tôi cho đó là chuyện thường không quan tâm. Đó là một bước thụt lùi của dân trí. Khi anh nói ra sự thật những kẻ không chấp nhận được sự thật sẽ mạ lị anh.Bởi sự thật thường mất lòng.
Do đâu mà tôi có thể khẳng đinh lời tôi nói đó là sự thật ?
Đó là vì tôi soi rọi hai bản hiến pháp của hai chế độ trên. Đoc hai bản hiến pháp thâu tóm quyền lực ấy, không đa đảng, không cho dân bầu cử, không tam quyền phân lập, không nhân quyền ấy tôi biết chắc hai chế độ ấy không thể nào tốt được.
Vì sao ?
Vì nó không có bất kỳ một đảng phái nào đối lập để kiểm soát quyền lực. Khi không có ai để đưa những kẻ cầm quyền cao nhất ra tòa bởi sự luận tội của quốc hội vì vi hiến, vì trái luật... Khi không có tòa bảo hiến thì không có một thánh nhân nào làm đúng cả. Chế độ tồn tại thời gian ngắn thì thối nát ít, chế độ tồn tại càng lâu thì thối nát nhiều.
Những kẻ ca ngợi chế độ độc tài của cá nhân ,gia đình , đảng phái này là vì họ bị lừa. Họ như những con ngựa bị che hai bên mắt do tác động của thông tin một chiều nên chịu sự chi phối của những lời nói láo . Và cứ thế đàn ngựa cứ tiến về phía trước để lao đầu xuống hố nhưng bao giờ cũng nghĩ là mình đúng và cho những người chỉ ra sự sai lầm của họ là cực đoan.
Khi bạn đọc bản hiến pháp của một chế độ là độc tài thì bạn hãy tin rằng những thông tin phê phán chế độ đó là chính xác, trung thực. Ngược lại những thông tin ca ngợi, nâng bi chế độ là do bọn bồi bút bán rẻ lương tâm viết ra. Bởi một chế độ độc tài không thể tốt đươc khi nó hành động dưới sự điều khiển của chỉ một cá nhân, gia đình hay đảng phái.Khi đó sẽ không bao giờ có pháp trị mà chỉ có "pháp để trị". Lúc ấy xã hội vận hành theo ý chí của một số người. Những kẻ cho xã hội này tốt là vì họ quá sùng bái cái số ít người đó nên bất kể lương tâm mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét