Hai triệu người Hồng Kông xuống đường biểu tình chống Dự Luật Dẫn Độ, vào chủ nhật 16/6/2019, cho thấy sách lược “một quốc gia hai thể chế” đã hoàn toàn thất bại, hệ quả có thể là một Trung cộng chia năm xẻ bảy.
Vì sao Anh trao trả Hồng Kông cho Bắc Kinh?
Theo Điều Ước Nam Kinh ký năm 1842, nhà Thanh vĩnh viễn nhượng đảo Hồng Kông cho Anh Quốc.
Sau đó, năm 1860, theo Điều Ứớc Bắc Kinh, lại nhượng vĩnh viễn cho Anh bán đảo Cửu Long và đảo Ngang Thuyền Châu.
Đến năm 1898, Anh Quốc lại thuê đảo Lạn Đầu và một số vùng phía bắc Cửu Long trong vòng 99 năm để lập ra khu Tân Giới.
Năm 1982, Anh Quốc ban đầu định giữ đảo Hồng Kông và bán đảo Cửu Long, còn trao trả phần còn lại cho Trung cộng nhưng bị Đặng Tiểu Bình bác bỏ.
Họ Đặng hứa sẽ đối xử với Hồng Kông như một lãnh thổ tự trị, tiếp tục duy trì hệ thống tự do chính trị, pháp lý, kinh tế, tài chính, văn hóa và giáo dục, chỉ ngoại giao và quân sự thuộc quyền kiểm soát của Bắc Kinh.
Lời hứa của họ Đặng được coi là sách lược “một quốc gia hai thể chế”.
Năm 1984, Tuyên bố chung Trung-Anh ra đời, Hồng Kông trở thành đặc khu hành chính thuộc Trung cộng, nhưng duy trì phương thức sinh hoạt tự trị trong ít nhất là 50 năm.
Phía Anh Quốc tin vào lời hứa, và nghĩ rằng sau cải cách kinh tế Trung cộng sẽ tiến hành cải cách chính trị, như tiến trình dân chủ hóa tại Đài Loan và Nam Hàn, nhưng điều này đã không hề xảy ra.
Ngày 4/6/1989, Trung cộng nổ súng tàn sát Phong Trào dânchủ tại Thiên An Môn.
Năm 1990, mặc dù bị Bắc Kinh phản đối, Thống đốc Chris Patten đã phê chuẩn Bộ Luật Cơ bản và cải cách phương pháp bầu cử vào Hội Đồng Lập Pháp Hồng Kông.
Chuyển giao êm thắm
Trước đây, Thống đốc Hồng Kông được Nữ Hoàng Anh bổ nhiệm, nhưng cư dân Hồng Kông có cuộc sống hoàn toàn tự do.
Luật pháp Hồng Kông được xây dựng dựa trên Luật pháp Anh, mọi quyền tự do đều được bảo đảm.
Hồng Kông là một thương cảng tự do và mở cửa hấp thu tư tưởng từ khắp nơi trên thế giới.
Kết quả chuyển giao tốt hơn mọi dự đoán, tới ngày trao trả, 1/7/1997, chỉ hơn 10% cư dân rời bỏ Hồng Kông, và sau đó không xảy ra một làn sóng thuyền nhân chạy trốn cộng sản như trường hợp Việt Nam.
Thời gian đầu, sinh hoạt chính trị Hồng Kông có phần cởi mở. Nhưng càng ngày mọi sinh hoạt chính trị càng bị kiểm soát và bị lèo lái bởi Bắc Kinh, làm dân Hồng Kông lo ngại các quyền tự do căn bản của họ sẽ bị Bắc Kinh tước đoạt dần dần.
Năm 2003, nửa triệu người tham gia biểu tình tuần hành phản đối Dự Luật An Ninh “chống lật đổ chính quyền” do Đặc Khu Trưởng Đổng Kiến Hoa (Tung Chee hwa) đề nghị.
Người biểu tình lo ngại Dự Luật này sẽ tước đi quyền tự do biểu lộ chính kiến, tự do ngôn luận và cả tự do tôn giáo, buộc Đổng Kiến Hoa phải hủy bỏ và sau đó từ chức.
Thời đại Tập Cận Bình.
Đầu năm 2014, Quốc hội Trung cộng tuyên bố đặc khu trưởng Hồng Kông sẽ do 1,200 đại cử tri đoàn bầu, và phải được Bắc Kinh bổ nhiệm.
Một cuộc trưng cầu dân ý trên mạng được mở ra đòi người Hồng Kông được quyền trực tiếp bầu Đặc Khu Trưởng. Trong ba ngày đã có gần 600 ngàn người tham dự ký tên.
Phong trào mở thêm 15 phòng bỏ phiếu với kết quả 787 ngàn người bỏ phiếu trong số 3.5 triệu người có quyền đi bầu.
Sau đó Phong Trào Dù Vàng dấy lên cuộc biểu tình đòi tự do bầu cử, làm tê liệt Hồng Kông trong vòng hai tháng, nhưng Tập Cận Bình dứt khoát không chấp nhận.
Năm 2017, bà Carrie Lam được bổ nhiệm làm Đặc Khu Trưởng, vào tháng 11/2018, bà đã cùng Ban cố vấn bay sang Bắc Kinh để gặp Tập Cận Bình.
Theo tin Tân Hoa Xã, ông Tập cho biết Hồng Kông phải ban hành các đạo luật an ninh quốc gia chống lại nổi loạn, lật đổ, ly khai và phản quốc.
Dự luật dẫn độ.
Nhân vụ án giết người ở Đài Loan nhưng thủ phạm lại bỏ trốn về Hồng Kông, bà Carrie Lam đề nghị Dự Luật Dẫn Độ cho phép đặc khu trưởng ký chấp nhận yêu cầu dẫn độ sang Đài Loan và Trung cộng, mà không cần thông qua Hội Đồng Lập Pháp.
Có ý kiến cho rằng nên gia tăng quyền tư pháp để những vụ án xảy ra bên ngoài Hồng Kông có thể được xử bởi tòa án Hồng Kông.
Chính phủ Đài Loan công khai biểu lộ lo lắng về quyền tự do của người Hồng Kông bị lạm dụng nên không đòi hỏi và cũng không chấp nhận việc dẫn độ về Đài Loan.
Bà Carrie Lam từ chối mọi đề nghị, làm dấy lên dư luận Trung cộng lợi dụng vai trò của đặc khu trưởng để giới hạn dần quyền tự do người Hồng Kông, họ lo sợ bị ghép tội, bị bắt bớ và bị xử không công bằng như vẫn thường xảy ra ở Trung cộng.
Mỹ can thiệp?
Thủ Tướng Anh Quốc, Theresa May, đã lên tiếng phản đối dự luật dẫn độ và tuyên bố sẽ xem xét lại Tuyên Bố Chung Anh-Trung năm 1984.
Năm 1992, Quốc Hội Mỹ thông qua Đạo luật Chính Sách Mỹ cho Hồng Kông một quy chế đặc biệt tự do và tự trị tách biệt khỏi Trung cộng.
Nhờ thế, Hồng Kông tiếp tục được chuyển giao kỹ nghệ tiên tiến, tự do thương mãi, tự do trao đổi giữa đô la Mỹ và đô la Hồng Kông, công nhận là trung tâm tài chính thế giới…
Đạo luật cũng trao cho tổng thống Mỹ quyền ban hành sắc lệnh trừng phạt nếu Hồng Kông mất quyền tự trị đầy đủ theo các điều khoản trong Tuyên Bố Chung 1984.
Trong hoàn cảnh hiện nay, một sắc lệnh như thế sẽ ảnh hưởng nặng nề đến kinh tế, kỹ nghệ và tài chính Trung cộng vốn đang trên đà tụt dốc.
Mọi hàng hóa từ Hồng Kông xuất cảng sang Mỹ sẽ bị cùng một mức thuế như hàng Trung cộng.
Trung cộng sẽ mất trung tâm tài chính Hồng Kông, vốn đầu tư sẽ bị rút khỏi Hồng Kông, các công ty Trung cộng sẽ bị phong tỏa tài chính từ nguồn tư bản của Mỹ và giá trị của các công ty nhà nước niêm yết trên sàn trao đổi chứng khoán của Hồng Kông sẽ sụt giảm thảm hại.
Ngày 12/6/2019, Quốc Hội Mỹ cho tu chính đạo luật về Hồng Kông năm 1992, yêu cầu Bộ Ngoại Giao mỗi sáu tháng phải phúc trình Quốc Hội về tình trạng tự trị của Hồng Kông, xem còn đáng hưởng quy chế đặc biệt nữa không.
Biểu tình, bài học cần rút tỉa…
Ngày 14/6/2019, từ trung tâm giam giữ Lục Chi Giác, Joshua Wong kêu gọi Mỹ phải đánh giá lại Đạo Luật Chính Sách Hồng Kông năm 1992, xem xét Đạo Luật Nhân Quyền và Dân Chủ Hồng Kông và điều chỉnh quan hệ giữa hai bên Mỹ-Trung.
Dân chúng Hồng Kông đều biết nếu Mỹ phong tỏa kinh tế Trung cộng thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống, nhưng vì tự do và dân chủ họ chịu hy sinh quyền lợi nên đã kêu gọi Chính Phủ và Quốc Hội Mỹ hành động.
Mọi người tham dự biểu tình có mục tiêu chung là phản đối dự luật dẫn độ, đòi bảo đảm quyền tự do và đòi bà Carrie Lam từ chức.
Mọi người quyết giữ những mục tiêu này và không cho bất cứ ai đại diện thương lượng hay tìm cách chia rẽ hàng ngũ để tránh "việc chưa thành đã tranh giành kết quả."
Cuộc tuần hành lên đến 2 triệu người, không có người tổ chức nhưng lại được tổ chức một cách toàn hảo nhờ ý thức trách nhiệm của mọi người.
Họ tự động sửa soạn mọi thứ, thay vì dựa vào người khởi xướng, tổ chức hay lãnh đạo và liên kết gắn bó với nhau.
Mọi người nhịp nhàng kết hợp giữa đấu tranh ôn hòa và đấu tranh bạo lực, không tranh cãi về phương cách đấu tranh.
Khi cảnh sát tấn công đàn áp, người ôn hòa rút xuống phía dưới ,nhường chỗ cho những thanh niên sẵn sàng đối đầu ngăn chặn cảnh sát.
Lực lượng cảnh sát ít lại bị chia mỏng so với số người biểu tình, và với sự hổ trợ của truyền thông báo chí, của những người không đi biểu tình nên kết quả nhà cầm quyền phải thối lui.
Mặc dù bà Carrie Lam đã xin lỗi và tuyên bố hoãn dự luật dẫn độ nhưng mọi người tiếp tục đòi bà phải từ chức và kêu gọi tiếp tục biểu tình làm áp lực.
Nếu bà Carrie Lam từ chức thì sẽ là một thất bại vô cùng to lớn của Tập Cận Bình trước các đối thủ trong đảng cộng sản và trước thế giới, vì thế họ Tập sẽ không chấp nhận, ngay cả khi bà Carrie Lam thực sự muốn từ chức.
Trung cộng đang tan rã?
Tập Cận Bình vừa ngon ngọt “một quốc gia, hai thể chế” với Đài Loan, lại vừa hăm dọa sẽ sử dụng vũ lực để thống nhất đất nước.
Tổng Thống Đài Loan Thái Anh Văn tuyên bố Đài Loan ủng hộ Hồng Kông, bà cho biết:
“Tự do là một giá trị mà người dân Đài Loan trân trọng, Đài Loan đang ngày càng tự do dân chủ hơn, trong khi Hồng Kông đang mất dần tự do…”
Chủ nhật vừa qua, trước Quốc Hội Đài Loan, khoảng 10 ngàn người biểu tình mang theo biểu ngữ “Đài Loan ủng hộ Hồng Kông”, “Nói không với luật dẫn độ sang Trung cộng” và kêu gọi Quốc Hội chính thức ra tuyên bố lên án Dự Luật Dẫn Độ của Hồng Kông.
Gần đây, Mỹ thông qua “Đạo Luật Bảo Đảm Đài Loan 2019”, ủng hộ Đài Loan tăng chi tiêu quốc phòng, thường xuyên bán vũ khí, dụng cụ quốc phòng cho Đài Loan, ủng hộ Đài Bắc tham gia các tổ chức quốc tế, nhìn nhận Đài Loan là quốc gia và sử dụng Quốc kỳ Đài Loan.
Lời hứa “một quốc gia, hai thể chế” không được thực hiện nên Hoa Kỳ cũng đang từng bước nhìn nhận lại Đài Loan và Hồng Kông như hai thể chế độc lập.
Nhà Thanh đã nhường vĩnh viễn đảo Hồng Kông, bán đảo Cửu Long và đảo Ngang Thuyền Châu cho Anh Quốc, nên nhiều người Hồng Kông muốn thành phố của họ quay về với nước Anh và được độc lập với Trung cộng.
Thế giới cũng đang rất quan tâm đến hàng triệu người Tân Cương đang bị giam trong các trại tù "tập trung cải tạo" ở Trung cộng.
Tình hình an ninh và chính trị Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông và nhiều nơi khác cũng không được ổn định, vì thế Bắc Kinh phải thiết lập cả hệ thống an ninh dùng kỹ nghệ tối tân để kiểm soát toàn bộ xã hội và kiểm soát ý thức chính trị của người dân.
Quốc Hội Mỹ hiện đang xem xét việc chế tài các công ty cộng tác với Bắc Kinh trong việc đàn áp nhân quyền.
Tiến trình sụp đổ nhanh chóng của Đông Âu và Liên Xô trước đây dường như đang tái diễn.
Các tiền đồn cuối cùng của Xã Hội Chủ Nghĩa bao gồm Trung cộng, Bắc Hàn, Việt Nam,… đang bộc lộ những khủng hoảng khó có thể thoát qua.
Hồng Kông, Đài Loan, Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông… sẽ đứng lên giành lại tự do và độc lập.
Việt Nam sẽ thoát khỏi sự thống trị tàn ác của đảng cộng sản Việt Nam, và thế giới sẽ thanh bình, thoát khỏi ác mộng bá chủ toàn cầu của Tập Cận Bình và nhà cầm quyền cộng sản Bắc Kinh.
Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
19/6/2019
Melbourne, Úc Đại Lợi
19/6/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét