Ngày 24/5/2016 Tổng thống Obama đã dẫn lời bài thơ thần Nam quốc sơn hà của Lý Thường Kiệt ngay trong phần mở đầu của bài diễn văn trước 4.000 sinh viên, trí thức Việt Nam tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia, Hà Nội.Trong bài thơ Thần của Lý Thường Kiệt có 4 câu :
Nam quốc sơn hà Nam đế cư.
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm.
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm.
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Tất nhiên cử tọa vỗ tay rào rào vì nghĩ Obama đang nói về mối quan hệ Trung Việt. Nhưng thật ra còn một mối quan hệ Nam Bắc khác mà bài thơ Thần của Lý Thường Kiệt đã ứng vào giữa chính quyền Việt Nam Cộng Hòa và sự xâm lăng của Bắc Việt.
Tất cả những người dân miền Bắc do lối giáo dục và bộ máy tuyên truyền của chế độ cộng sản nên không còn nhận chân được sự thật. 90% người dân khi được hỏi đều khẳng định rằng chính quyền VNCH là chính quyền tay sai của Mỹ và Mỹ đặt chân đến Việt nam là để xâm lược. Dù rằng bao nhiêu năm qua Mỹ chẳng thèm lấy bất cứ thứ gì trong cái gọi là "rừng vàng, biển bạc, đất phì nhiêu" của họ.
Trên thế giới hiện nay có rất nhiều nước ở Châu Âu , Châu Á và châu Mỹ muốn sát nhập vào Mỹ thành tiểu bang thứ 51 để hưởng lợi từ bản hiến pháp dân chủ mà nước Mỹ mang lại và được quân đội Mỹ bảo vệ miễn phí thế nhưng nước Mỹ không thèm. Điều đó có nghĩa là họ sẵn sàng hai tay dâng " rừng vàng , biển bạc, đất phì nhiêu" của họ cho Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ để trở thành công dân hàng đầu thế giới, để có đầy đủ tự do, dân chủ , nhân quyền mà không phải tốn bất kỳ giọt máu nào thế nhưng vẫn không được chấp nhận. Chỉ có dân Việt Nam quá khôn khi lấy tính mạng mình để từ chối cái đặc ân , cái diễm phúc đó. Vậy nên họ mới bị quả báo ngày hôm nay là bị cướp đất, cướp quyền làm người, bị cắt cổ , tra tấn trong đồn công an từ chính những kẻ mà họ từng ôm ấp che giấu , nuôi nấng bằng tính mạng mình dưới hầm bí mật năm nào .
Đó là cái giá của nhận thức mà mãi hơn nửa thế kỷ dân Việt Nam mới chỉ có một số ít người nhận ra được. Đa số vẫn còn u mê.
Bây giờ xét trong chiến tranh Việt Nam ai xâm lược ai ?
Muốn vậy phải nắm thế nào là xâm lược? Xâm lược là hình thức xâm chiếm chủ quyền của một lãnh thổ , một vùng đất của một quốc gia đã được nhiều nước công nhận.
Muốn vậy phải nắm thế nào là xâm lược? Xâm lược là hình thức xâm chiếm chủ quyền của một lãnh thổ , một vùng đất của một quốc gia đã được nhiều nước công nhận.
Quốc gia Việt Nam có phải là một quốc gia không ?
Dứt khoát "Quốc gia Việt Nam" là một quốc gia vì nó đã được độc lập vào ngày 11/3/1945. Còn cái quốc gia độc lập ngày 2/9/1945 chỉ là quốc gia giả do cướp được mà có.
Thế nhưng cái oái ăm ở đây là quốc gia giả lại đi xâm chiếm đất đai của quốc gia thật và hô biến một cái lại bảo mình đi chống xâm lược để che lấp chuyện đi xâm lược một vùng đất khác.
Như vậy câu " Sông núi nước Nam vua Nam ở" ứng vào thực tế thì vua Nam chính là " Quốc gia Việt Nam" và giặc phương Bắc chính là CSVN đang thực hiện chiến tranh ủy nhiệm đánh thay , chết thế cho Trung Quốc xâm lược Việt Nam.
Người Mỹ là lực lượng đồng minh của "Quốc gia Việt Nam" sau này là Việt Nam Cộng Hòa đến để giúp người miền Nam chống xâm lược lại bị bộ máy truyền thông của cộng sản biến thành kẻ đi xâm lược.
Mỹ và CSVN ai đến miền Nam trước?
Cộng sản đã chuẩn bị cho âm mưu xâm chiếm miền Nam từ 1954. Và chúng đã đánh chiếm miền Nam mấy năm trước khi xảy ra phong trào Đồng Khởi 1960. Trong khi người Mỹ đầu tiên tử trận tại Việt Nam dưới dạng cố vấn là vào năm 1961.
Như vậy CSVN đã xâm chiếm miền Nam Việt Nam khi chưa có Mỹ nhưng lại bảo chống Mỹ xâm lược thì đó lại là một sự ngụy biện giả dối trắng trợn.
Dân miền Bắc bị nhiễm lối tuyên truyền này không nói làm gì ngay cả dân VNCH cũng cho rằng chính vì Mỹ đến miền Nam nên miền Nam mới mất vào tay cộng sản.
Họ đã phủ nhận xương máu của 58.000 thanh niên Mỹ đến Việt Nam từ khắp mọi miền của nước Mỹ vào tháng 3 năm 1965 để ngăn chặn xâm lược , bảo vệ tự do cho chính họ.
Lịch sử phải được soi sáng , trả lại công bằng. Kẻ nào xâm lược phải gọi đích danh và những người nào hy sinh cho mình, mình phải ghi ơn.Tiếc là người Việt Nam cho đến bây giờ vẫn còn mơ hồ về điều này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét