Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

UNESCO KHÔNG CÓ TÁC DỤNG ĐỐI VỚI MỘT ĐẤT NƯỚC SẮP NÔ LỆ VÌ CHÍNH SÁCH XÂM LƯỢC MỀM.

Những ngày qua dư luận xôn xao vì việc ứng viên Phạm Sanh Châu của Việt nam rớt từ vòng gởi xe cuộc bầu cử tổng giám đốc Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp Quốc (UNESCO) với số phiếu 2/50.
Đây là một kết quả không có gì lạ và cũng chẳng có gì phải vui mừng. Bởi lẻ đã nhắm biết là như thế thì kết quả chỉ để khẳng định thêm dự đoán.
Việt nam - một đất nước lấy thành phần vô sản khố rách áo ôm ,làm lực lượng nòng cốt trong các cuộc cách mạng văn hóa và tư tưởng. Vậy mà bây giờ đòi lên làm lãnh đạo một tổ chức "giáo dục, khoa học và văn hóa" của nhân loại thì khác gì thằng mù chữ đi giảng dạy người sáng mắt? Anh có giáo dục không mà đi làm giáo dục và anh có văn hóa chưa mà đi lãnh đạo văn hóa?
Nếu có thì thủ tướng của anh không bị báo chí Pháp diễu hài gọi là ngài Giăng Giắc Ê Rô và không bị báo chí thế giới đưa ra làm trò cười trong việc quạt phành phạch khi đi nghe nhạc cổ điển giữa những nhà lãnh đạo có học hàng đầu thế giới?
Nội chỉ 2 việc này đủ khiến các nước cạch mặt hai anh Việt Nam và Trung Quốc. Do đó có một số người lo hai anh sẽ cao phiếu trúng cử và vô cùng mừng rỡ khi hai anh thấp phiếu là chuyện lạ.
Bộ họ không biết rằng những người bỏ phiếu bầu tổng giám đốc UNESCO đều là trí thức thứ thiệt chứ không phải là các cử tri Việt Nam thời 1946 đi bầu nên Hồ Chí Minh và cái quốc hại bù nhìn của ông ta?
Vậy nên đúng là lo bò trắng răng.
Thật ra nếu xét kỷ cũng chẳng có gì đáng mừng đối với một đất nước đã sắp rơi vào vòng nô lệ.
Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hiệp quốc, viết tắt UNESCO (tiếng Anh: United Nations Educational Scientific and Cultural Organization) là một trong những tổ chức chuyên môn lớn của Liên hiệp quốc, hoạt động với mục đích "thắt chặt sự hợp tác giữa các quốc gia về giáo dục, khoa học và văn hóa để đảm bảo sự tôn trọng công lý, luật pháp, nhân quyền và tự do cơ bản cho tất cả mọi người không phân biệt chủng tộc, nam nữ, ngôn ngữ, tôn giáo.
Chế độ nô lệ là chế độ mà trong đó con người được xem như một thứ hàng hóa. Nô lệ là người bị bắt buộc phải làm việc không lương cho người chủ, bị mất quyền con người, tự do và cuộc sống phụ thuộc hoàn toàn vào người chủ. Nhiều người trở thành nô lệ vì bị bắt sau những cuộc chiến (một hình thức tù binh), hoặc những cuộc càn quét của lực lượng xâm lăng hoặc giai cấp thống trị. Một số khi sinh ra đã bị coi như là nô lệ vì cha mẹ là nô lệ.
Ngày 13/6/2016, người dân cả nước vô cùng phẫn nộ, chuyện truyền hình Việt Nam hay còn gọi là "Vua TinVịt", dùng bức tranh cổ động Trung cộng có tên "Học tập, ứng dụng tư tưởng triết học Mao Trạch Đông", để làm hình nền minh hoạ cho một chương trình truyền hình trực tiếp trao giải cuộc thi viết "Những tấm gương bình dị mà cao quý", do hai tổ chức phản động là truyền hình VTV và báo Quân đội nhân dân phối hợp tổ chức. Nếu người dân có chút tinh ý, họ sẽ phát hiện ra từ ngày Nguyễn Phú Trọng leo lên ngôi vị vua tập thể là Tổng bí thư đảng, thì truyền hình VTV gián tiếp lập công ghi điểm cho Nguyễn Phú Trọng trước Thiên triều Đại Hán nhiều lần.
Trong lần đưa tin Nguyễn Phú Trọng sang chầu Bắc Kinh ngày 11/10/2011, truyền hình VTV trong bản tin thời sự buổi tối ngày 14/10 đã chính thức treo cờ Trung Cộng với sáu ngôi sao, như ngầm ám chỉ Nguyễn Phú Trọng đã đồng ý sáp nhập Việt Nam vào thành một tỉnh của Tàu như các sắc dân Mãn, Mông Hồi, Tạng bên Trung Hoa. Sự việc cờ Trung cộng với 6 ngôi sao lại tiếp tục được lập lại khi Tập Cận Bình lúc đó là Phó chủ tịch nhà nước Trung cộng, sang thăm Hà Nội ngày 21/12/2011. CSVN đã cho học sinh giương cờ 6 sao để tiếp đón, điều này đã gây phẫn nộ trong công chúng Việt Nam và cuối cùng thì đảng chống chế rằng đấy chỉ là sự cố nhầm lẫn, nhưng thực ra là sự nhầm lẫn có chủ đích.
Vào tháng 3/2013 nhiều phụ huynh phản ứng giận dữ khi phát hiện những cuốn sách tham khảo dành cho trẻ em có hình cờ của Trung cộng, mà CSVN cũng với mục đích, làm cho không những người lớn mà cả trẻ em quen dần với "màu cờ, sắc áo" của Tàu .Những cuốn sách như 'Phát triển toàn diện trí thông minh cho trẻ' do Nhà xuất bản Dân trí xuất bản, 'Bé làm quen với chữ cái' (đây là sách cho bé chuẩn bị vào lớp 1) của Nhà xuất bản Đại học Sư phạm, '10 phút cho bé trước giờ đi ngủ', "Bách khoa thư đầu đời cho trẻ" và "Trắc nghiệm trí tuệ toàn diện cho trẻ" của Nhà xuất bản Mỹ thuật, cùng nhiều sách khác nữa bị phát hiện đều có in cờ Trung cộng.
Không riêng gì bên đảng nhất là Bộ chính trị bị Trung cộng khống chế, mà ngay cả quân đội cộng sản cũng tỏ rõ sự thần phục Trung cộng rất lộ liễu mà chẳng cần che giấu. Ngày 27/7/2015, trong một chương trình nghệ thuật quy tụ các quan chức đứng đầu nhà nước CSVN có tên "Khát vọng đoàn tụ", diễn ra tại Bộ Quốc Phòng, được trực tiếp truyền hình trên cả nước như một cách giới thiệu sự có mặt của Bộ trưởng Quốc phòng thần phục Tàu ra mặt, Phùng Quang Thanh sau một thời gian vắng bóng bí mật. Ngay khi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang bước lên sân khấu để đọc diễn văn khai mạc, thì một đoạn nhạc được phát lên và đoạn nhạc này ngay sau đó được người dân Việt Nam phát hiện là bài hát "Ca ngợi tổ quốc", một bài hát được nhiều người xem là "quốc ca thứ hai" của Trung cộng. Đó là chưa kể rất nhiều chương trình truyền hình của quân đội csVN lấy Pa-nô, phim, hình ảnh lính Tàu thay thế cho hình ảnh bộ đội Việt Nam. Quân đội là lực lượng vũ trang bảo vệ nhân dân và tổ quốc khi có giặc ngoại xâm, nhưng thật trớ trêu quân đội nhân dân Việt Nam hiện nay đã tự nguyện thay màu áo lính, làm sao cho thật giống với màu áo lính của Trung cộng để được đồng hóa hoàn toàn.
Một điều rõ ràng có thể rút ra là :
- Nước mất thì văn hóa có còn không ?
- Văn hóa không còn thì tổ chức UNESCO không còn tác dụng gì với dân Việt Nam.
Do vậy việc Phạm Sanh Châu có trúng cử hay thất cử từ vòng gởi xe của tổ chức này với Việt Nam không còn quan trọng. Bởi có trúng cử hay thất cử Phạm Sanh Châu cũng chẳng thay đổi được số phận nô lệ của dân tộc Việt Nam, không thể thay đổi được văn hóa của một đất nước đã là một khu tự trị của Trung Quốc vào 3 năm nữa.
Vấn đề của Việt Nam chính là phải làm cách nào để thoát khỏi thân phận nô lệ đó, thoát khỏi sự đồng hóa của một dân tộc khác. Và vấn đề này Liên Hiệp Quốc chỉ có tác dụng khi anh còn là một quốc gia độc lập.
Khi anh đã mất độc lập , có đến 10 UNESCO cũng phải bó tay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét