Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

GIỚI HẠN NÀO CHO QUYỀN TỰ DO NGÔN LUẬN?


Sau vụ thảm sát ở tòa soạn tạp chí Charlie Hebdo của Pháp một vấn đề được dư luận đặt ra là có giới hạn cho quyền tự do ngôn luận hay không?
Quyền tự do ngôn luận được chính thức xuất hiện dưới văn bản pháp lý từ thế kỷ thứ 17 ở Anh (Bill of Right) và thế kỷ thứ 18 trong thời cách mạng Pháp (Right of Man).Tự do ngôn luận đã trở thành một đặc tính của nền dân chủ và là nền tảng cho một tính cách dân tộc . Cuộc tấn công vào Charlie chính vì vậy được nhìn nhận như thể một cuộc tấn công vào quyền dân chủ của người Pháp trên đất Pháp.
Pháp là nước tham gia trực tiếp vào hai cuộc chiến chống Hồi giáo cực đoan ở Trung Đông và châu Phi.Pháp là quốc gia phương Tây đầu tiên nối gót Mỹ không kích IS ở Iraq hồi tháng 9-2014. Hiện Pháp đã triển khai hàng loạt máy bay chiến đấu Rafale và Super Etendard tới các căn cứ quân sự ở Jordan và UAE. Tính đến tháng 12-2014, máy bay Pháp đã thực hiện hơn 100 đợt không kích ở Iraq.
Pháp có cộng đồng người Hồi giáo lớn nhất châu Âu, khoảng 6,5 triệu người, chiếm 10% dân số. Vấn đề là cộng đồng này gặp rất nhiều khó khăn trong việc hòa nhập với cuộc sống tại Pháp. Con cháu của người nhập cư đạo Hồi từ Bắc Phi sinh tại Pháp, là công dân Pháp, nhưng rất khó kiếm công ăn việc làm tử tế.
Những sự kiện này có thể không liên quan trực tiếp đến cuộc thảm sát tại tòa soạn tạp chí Charlie Hebdo, nhưng đó là nguyên nhân khiến IS nhiều lần kêu gọi các phần tử cực đoan tấn công khủng bố tại Pháp. Chắc chắn Al-Qaeda cũng có mục tiêu tương tự.
Tuy nhiên,nhìn lại cuộc tấn công vào Charlie, dù tội phạm tuyên bố đây là cuộc trả thù cho thiên sứ Muhammad bị vẽ châm biếm, về bản chất, chúng ta có thể thấy rõ hơn động lực của chúng thiên về hệ quả của những vấn đề chính trị xã hội hơn là nguyên nhân tôn giáo.
Khá nhiều người cho rằng Charlie Hebdo ngu ngốc, khiêu khích lũ cực đoan, báng bổ thần thánh, và vì thế phải chịu hậu quả .Thế nhưng đây là suy nghĩ của những người không hiểu gì về pháp trị.Mỗi quốc gia có một hệ thống luật pháp riêng để xác định giới hạn của tự do ngôn luận.Nếu Charlie đi quá giới hạn, đối thủ của họ cũng có thể đi quá giới hạn bằng những vũ khí tương đương, hoặc kiện ra toà.
Tổng thống Hoa Kỳ sẽ không thực sự cảm thấy thoải mái khi có người dùng hình ảnh của ông để lồng vào một câu chuyện khôi hài thú vị , nhưng ông buộc phải coi chuyện đó là chuyện thường tình, buộc phải im mồm lại mà không lên tiếng "đó là sự phỉ báng". Pháp luật, và trên nữa là nền văn hóa, đã "buộc" ông phải ứng xử như vậy.Với một nhà lãnh đạo CSVN thì khác, chắc chắn họ sẽ kết luận với độ mạnh mẽ nhất có thể, khi có tờ báo nào đó đăng chuyện châm biếm về bất cứ lãnh tụ nào của chế độ, và có hẳn một "rừng" pháp lý hậu thuẫn cho họ.
Chắc chắn rằng, hiện nay, xúc phạm Giáo Hoàng Vatican, là một hành động thiếu khôn ngoan, nhưng cá nhân đó rất ít có nguy cơ bị đưa lên giàn hỏa thiêu như cách đây...500 năm. Chuyện khôi hài mang tính xúc phạm tới "đại diện thiêng liêng của Chúa trời" hiện nay là không ít, trên báo mạng, lẫn trên báo in. Rõ ràng, đó là một tiến trình giải thiêng đã diễn ra trong cộng đồng nhân loại, bất chấp có một bộ phận không nhỏ phản ứng lại. Và, số người vẫn tràn ngập đức tin với tôn giáo của chính mình nhưng có thái độ ôn hòa và khoan dung với sự phỉ báng đức tin ấy càng ngày càng nhiều hơn.
Như vậy cùng với sự phát triển của các nền dân chủ,ý thức "giải thiêng"trong cả chính trị và tôn giáo cũng đã giúp con người tiệm cận hơn với các giá trị của luật pháp.Không thể dùng cực đoan để đối chọi với cực đoan.Tại Na Uy, sau thảm hoạ giết người của kẻ cực đoan tại Utoya, chính quyền không tuyên chiến với khủng bố mà kêu gọi người dân đáp trả bằng việc trụ vững với những giá trị của mình: nhiều dân chủ hơn, nhiều tự do hơn, nhiều nhân quyền hơn.
Hành động xuống đường của hàng vạn người dân Pháp sau đó đã gởi đi một thông điệp rất rõ ràng:Thảm kịch Charlie Hebdo là tấn công nhắm vào nền dân chủ.. Tổ chức"Phóng Viên Không Biên Giới" cam kết tiếp tục nêu cao tinh thần quả cảm của Charlie, tiếp tục lên tiếng đòi quyền tự do báo chí, tự do phát biểu, tiếp tục tranh đấu để quyền dân chủ và pháp quyền được thực thi không giới hạn.

LƯƠNG TÂM HAY LƯƠNG THÁNG ?


Nhân chuyện phi công của Việt Nam hơn trăm người cáo ốm xin nghỉ việc và cách giải quyết nặng về cơ chế bao cấp của Hàng Không Việt Nam rồi đám DLV nhảy vào đánh hôi về vấn đề "lương tâm","lương tháng mới thấy với cách suy nghĩ như vậy còn lâu kinh tế VN mới khá nỗi.
Việc chuyển nhượng,đào tạo và phục vụ của phi công cũng giống như một cầu thủ bóng đá đều phải căn cứ theo hợp đồng.Khi tuyển người anh phải đưa ra quy chế đào tạo và giới hạn thời gian phục vụ.Ví dụ đào tạo một phi công,một cầu thủ bóng đá là 5 năm thì thời gian hợp đồng cho phi công ,cầu thủ đó phục vụ lại cho hãng hàng không hay CLB đó 3,5 hay 7 năm tùy vào thỏa thuận giữa hai bên trước khi ký hợp đồng.Sau khi tốt nghiệp được lái chính hay là cầu thủ chính,phi công (cầu thủ)được xem như tài sản của cơ quan chủ quản và tuân theo quy chế chuyển nhượng thị trường.
Nếu vẫn còn trong thời gian hợp đồng,phi công ( cầu thủ )vẫn có quyền được chuyển nhượng.Chi phí đào tạo và thời gian còn lại trong hợp đồng sẽ tính như giá bán của phi công hoặc cầu thủ đó.Nơi mua hay đích đến của phi công( cầu thủ )sẽ chịu trách nhiệm trả chi phí này.Trường hợp hãng hàng không hay CLB mới không bằng lòng trả chi phí đó thì phi công ( cầu thủ) sẽ ở lại phục vụ cho đến khi hết hợp đồng và ra đi theo dạng chuyển nhượng tự do.
Muốn giữ chân phi công (cầu thủ) hãng hàng không(CLB) phải tìm cách ký hợp đồng mới với mức lương ưu đãi hơn để trói chân người muốn giữ.Còn nếu vẫn còn thời gian hợp đồng mà họ vẫn ra đi không tuân theo quy chế chuyển nhượng thì có thể kiện họ ra tòa đòi bồi thường.
Vấn đề phi công VN nghỉ việc bằng cách cáo ốm vì mức lương không phù hợp theo họ là chính đáng nếu họ đã thực hiện đủ thời gian phục vụ theo hợp đồng.Bởi lẻ không có chuyện phục vụ trọn đời.Không thể so sánh mức lương phi công 200 triệu với mức lương công nhân 5,7 triệu để cho rằng họ tham lam,vô lương tâm.Chỉ có thể so sánh lương giữa phi công này với phi công khác ,giữa cầu thủ này với cầu thủ khác.Và chế độ đãi ngộ phù hợp và hợp đồng mới quyết định tất cả.
Ở Mỹ,cứ đến dịp đầu năm nhập học,ta có thể thấy sân các trường đại học nhộn dịp băng rôn,bàn ghế.Nhìn thấp thoáng thấy bóng lính quân đội Mỹ trong đó.Thì ra họ đến để tiếp thị hay nói theo từ ngữ dân gian Việt thì để"dụ" sinh viên.Quân đội Mỹ có rất nhiều ngành phục vụ cần chất xám nhưng không phải cưỡng chế nhân tài về phục vụ mà phải đưa ra mồi ngon để nhử sinh viên cắn câu.Ví dụ họ có thể hỏi"Mày không có tiền để trả chi phí học hành trong 4 năm học phải không?Tao có thể trả cho mày khoản tiền đó chỉ cần mày ký vào đây là tốt nghiệp xong mày về phục vụ cho tao 5 năm"Nếu sinh viên OK,họ sẽ cấp ngay một tấm thẻ credit với số tiền học bỗng được thỏa thuận để anh xài trong quá trình học.Ra trường nếu anh có chỗ làm khác ngon lành hơn thì nơi mới này phải trả được chi phí mà quân đội Mỹ đã mua anh trước đó.Nếu không thỏa thuận được thì anh bắt buộc phải phục vụ theo hợp đồng.
Tương tự như vậy các công ty ở Mỹ cũng đi săn chất xám ngay từ đầu,bởi vì chỉ như vậy mới có giá rẻ.Còn các hãng xưởng khi nhận công nhân tay ngang vào làm họ phải mất một thời gian từ 2 tuần đến 1 tháng để đào tạo tay nghề.Nhưng anh muốn đi lúc nào cũng được không có vấn đề gì.Xong hai tuần huấn luyện anh không thích làm nữa bảo"tao muốn đi",họ vui vẻ trả lương cho anh hai tuần phá và ăn hại đó mà không đòi hỏi điều gì.Thợ Nails Việt nam thì đào tạo lâu hơn và thường chỉ hợp đồng miệng một năm.Nhưng ai muốn đi thì vẫn OK và vui vẻ bởi khi không hợp nhau thì hợp đồng cũng chẳng nghĩa lý gì.
Thanh niên Việt sang Mỹ đi lính ,phục vụ chiến trường Iraq,Afghanistan... cũng đều tự nguyện bởi vì quyền lợi sau khi trải qua 2 năm phục vụ ở các chiến trường này trở về rất lớn.Sẽ được ưu tiên nhận vào làm ở các hãng ,các công ty có mức lương cao,có cuộc sống ổn định sau khi giải ngũ...
Như vậy trong cơ chế thị trường mà đòi hỏi sự phục vụ của người lao động như thời bao cấp là những suy nghĩ lạc hậu,ấu trĩ ,trì trệ làm nghèo đất nước.Trong cơ chế này sự cạnh tranh về chế độ đãi ngộ phải đặt lên hàng đầu.Nhân tài phải được hưởng mức lương xứng đáng trong phạm vi cạnh tranh trong ngành nghề của chính họ chứ không phải so với mặt bằng chung trong thị trường lao động.Đó mới là chính sách thu hút nhân tài.

NGUYỄN BÁ THANH CÒN SỐNG HAY ĐÃ "TỪ TRẦN"?


Sau thông tin chuyến bay cứu thương Gulfstream III được Gulfstream Aerospace Corp sản xuất chở Nguyễn Bá Thanh trở về Đà Nẵng,có một thông tin trên trang webhttp://webwarper.net/…/hinh-anh-chuyen-tro-ve-cua-nguyen-ba… tỏ ra nghi ngờ Nguyễn Bá Thanh đã chết ?.Hình ảnh họ đưa ra là chiếc coffin hai ngănTheo lời xác nhận của tiệm hòm Washington Caskets . Số Điện thoại liên lạc 866-474-3061 , vào ngày 02 tháng 01 nẵm 2015 Có delivery một cái cái hòm loại nầy để chuyển một thi hài chết vì bị ung thư máu về Việt Nam.
Thông thường trước một sự việc nhận được sự quan tâm của dư luận thường có những thuyết âm mưu đặt ra trên mạng.Như trường hợp vụ máy bay MH 370 mất tích.Các thuyết âm mưu thường căn cứ trên một dữ liệu mà bỏ qua các dữ liệu hợp lý khác.Khi được yêu cầu đưa ra một lý do hợp lý họ thường viện cớ rằng"không có một nguyên tắc nào cả".Bài viết này mình không có ý định tranh luận mà chỉ đưa ra một lối suy luận logic để các bạn tham khảo trước khi chấp nhận các "thuyết âm mưu".
Trong comment dưới đây mình đã đưa ra ba lý do cho việc suy đoán ông Nguyễn Bá Thanh đã chết là vô lý:
1/Nếu ông Thanh chết thì trang CDQL đã thông báo bởi vì họ đã thông báo chính xác ngày về của chuyến bay thì không có lý do lại giấu là ông Thanh đã chết.
2/Không ai tốn tiền đến $330.500 để chở về một xác chết.
3/Quan trọng nhất:Nếu ông Thanh chết thì gia đình đã phát tang,đây là điều bắt buộc cho dù chịu tác động bởi bất cứ âm mưu chính trị nào.Đạo lý người Việt không cho phép làm khác.
Nhưng xem ra ba lý do này chưa đủ để thuyết phục các bạn lắm.Các bạn có thể nói CDQL không đáng tin,Cộng sản có nhiều tiền,đáng gì $330.500,gia đình ông Thanh bị ép buộc không được phát tang...Nhưng các bạn không thể đưa ra được lý do vì sao Cộng Sản lại giấu tin ông Thanh chết?Lý do lùi ngày tang ông Hồ là vì đụng ngày quốc khánh,tang ông Giáp lấn cấn trong việc đón tiếp thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường.Còn ông Thanh,nếu xét kỷ thì BCT đang mong ông chết hơn là mong ông sống.
Vì sao ? Trứớc khi ông Thanh về đến bệnh viện có cuộc họp của Thành uỷ với các cơ quan tuyên huấn, báo chí, quản lý bệnh viện, đại diện cơ quan chăm sóc sức khoẻ của TW đảng … để nhận sự chỉ đạo của bộ chính trị, để bàn bạc mọi chuyện liên quan.
Cuộc họp này đã chứng tỏ rằng việc ông Thanh bị đầu độc bằng phóng xạ là chính xác.Vì sao?Chỉ cần dùng phương pháp loại trừ là ra ngay chân tướng.Nếu ông Thanh thật sự bị ung thư thì bệnh án của ông,hình ảnh của ông đã ngập tràn trên báo để làm cái nhiệm vụ thanh minh cho Đảng.Nếu ông Thanh chết từ bên Mỹ,lại càng tốt cho Đảng hơn nữa,bí mật vẫn được giấu kín.Chỉ cần tung hình ảnh quan tài ông được đưa xuống từ máy bay,sau đó phát tang và bảo báo chí im mồm thì có cho vàng cũng chẳng đứa nào dám nói bác Thanh bị trúng độc vì đấu đá nội bộ,điều rất nguy hại cho uy tín của Đảng lúc này.Còn giấu là phi lý,đại hội Đảng đến hơn một năm nữa mới diễn ra,giấu cái chết của một người như ông Thanh trước sau cũng lòi ra,lúc đó lại không khiến dân Đà Nẵng loạn lên à?
OK,nếu không tin Đảng Cộng Sản Việt Nam,cho là Đảng giở trò thì cũng phải tin cách làm ăn chuyên nghiệp của người Mỹ.Chuyến bay hoãn ba lần theo CDQL đưa tin không phải do thời tiết bởi vì thời tiết ở Mỹ nếu không cất cánh được cũng chỉ hoãn trong một hai giờ,chứ không hoãn vài ngày như thế.Lý do chính là dịch vụ máy bay cứu thương của Mỹ rất thận trọng.Theo thông tin trên trang Web của họ thì họ muốn đảm bảo gần như chắc chắn là bệnh nhân có đủ sức khỏe để trải qua một chuyến bay dài như thế mà không chết.Họ không thể mạo hiểm với thương hiệu của mình.Sở dĩ họ lấy tiền đắt là do phi cơ hiện đại,đội ngủ bác sĩ,y tá chuyên nghiệp,thuốc men ,thiết bị y tế đảm bảo khử trùng.
Đặt trường hợp ông Thanh đã chết họ có vì $330.500 để làm chuyện che mắt như vậy không?Thưa rằng chỉ có thể nói là "có"khi chuyến bay này xuất phát từ Nga.Còn ở Mỹ khi vận chuyển một xác chết đến "another country"phải tuân thủ quy định nghiêm ngặt.Phải có giấy báo tử của bệnh viện,phải tuân thủ việc ướp xác(bất kể có phải chết do ngộ độc phóng xạ hay không) mà việc ướp xác phải được thực hiện trong một quan tài kín chứ không thể là một quan tài hai ngăn như chúng ta thấy.Một điều nữa việc vận chuyển xác chết giá thành rất thấp so với vận chuyển người sống.Do đó các công ty cứu thương Mỹ sẽ không "giết gà mà dùng đến dao mổ trâu",bởi họ biết mọi bí mật rồi cũng có lúc bị báo chí vạch ra.Đây là hình thức bán rẻ thương hiệu với vài trăm ngàn đô,không đáng chút nào.
Do đó hình ảnh dưới đây chưa chứng thực có phải quan tài hay không nhưng nếu quả thật là quan tài thì chỉ có thể giải thích là người Mỹ vốn rất thận trọng.Họ để sẵn quan tài nếu khách hàng có nhu cầu sử dụng nhằm lúc bệnh nhân mất trên máy bay và đưa xuống cần có sự chứng nhận của báo chí.Tất nhiên đây là áp dụng cho mọi trường hợp chứ không riêng trường hợp của ông Thanh như trên Web site họ thông báo thì yêu cầu đòi hỏi của họ chính là chiếc xe cứu thương hiện đại mà báo chí VN mấy hôm nay quảng cáo ì xèo.Đó là phương tiện quan trọng cho cung cách phục vụ"beb to beb" của người Mỹ.
Như vậy một điều rõ ràng có thể kết luận là ông Thanh đã ngộ độc phóng xạ nhưng không phải là ARS(Acute Radiation Syndrome -Hội chứng nhiễm xạ cấp tính) mà là CRS ( Chronic Radiation Syndrome: Hội chứng nhiễm xạ mãn tính) .Bởi nếu là ARS thì dịch vụ hoa tang lễ,vòng hoa phúng điếu,điện hoa...ở Đà Nẵng đã đắt hàng rồi.
Không chừng ông Thanh có thể sống qua đại hội XII của Đảng,chỉ cần không lộ mặt.Tin hay không thì tùy,miễn tranh luận.

ĐOẠN KẾT CỦA MỘT QUÂN CỜ QUYỀN LỰC MANG TÊN"NGUYỄN BÁ THANH"

Gần như chắc chắn Máy bay cứu thương (Air Ambulance) sẽ đưa ông Nguyễn Bá Thanh cùng thân quyến cất cánh từ Seattle, Washington, Mỹ vào lúc 10:15 sáng thứ hai, ngày 5/1/2015. Sau 2 trạm dừng tại Alaska (Hoa Kỳ) và Osaka (Nhật Bản) sẽ hạ cánh xuống sân bay quốc tế Đà Nẵng vào khoảng 08:35 tối thứ ba, ngày 6/1/2015.Đây là thông tin đã được báo tuổi trẻ xác nhận và ông Nguyễn Bá Thanh sẽ có những ngày tháng cuối đời trên chính quê hương mình,nơi ghi dấu những thành công chủ yếu của ông kể từ khi đặt chân vào vũ đài chính trị.
Ngày 10 tháng 9 năm 2014, ông Thanh đã bị "bị nhiễm phóng xạ và cần phải ghép tủy", vì vậy phải sang một bệnh viện ở Hoa Kỳ điều trị.Theo chẩn đoán, ông Thanh bị suy tủy, không sản sinh được hồng cầu và tiểu cầu, trong đó tiểu cầu giảm mạnh nên phải truyền máu liên tục.
Như vậy việc ông Nguyễn Bá Thanh bị đầu độc phóng xạ là có thật.Bỏ qua thông tin ai đứng đằng sau vụ đầu độc này,bởi chúng ta biết chắc rồi nó sẽ trở thành một "bí ẩn lịch sử" chỉ được đưa ra ánh sáng một khi thể chế toàn trị ở Việt Nam sụp đổ.Còn bây giờ nếu đặt câu hỏi:"Chẳng lẻ vợ con ông sẽ để yên?"thì thật ngây thơ.Hổ đực chẳng làm nên chuyện thì hổ cái và hổ con nếu muốn biết thân,biết phận thì hãy thu móng,thu vuốt nằm yên.Con cái của Phạm Quý Ngọ chẳng đã như vậy sao?
Nguyễn Bá Thanh chẳng là gì khi so với một người cùng tên cùng họ,chỉ khác chữ lót,quê cách ông một ngọn đèo Hải Vân:đại tướng Nguyễn Chí Thanh.Nguyễn Chí Thanh là nhân vật quyền lực số 3 chỉ sau Lê Duẫn và Lê Đức Thọ những năm 1960.Cái chết của ông đến nay vẫn là một bí ẩn.Đảng bảo ông chết vì bệnh tim,ho ra máu.Nhưng trước đó ông vẫn vào thăm Hồ Chủ Tịch trước khi lên đường trở lại miền Nam lần thứ hai.
Bà Nguyễn Thanh Hà gái trưởng của Tướng Thanh kể lại trong bài Kỷ Niệm Về Cha Tôi đăng trên báo Thanh Niên , Việt Báo vào năm 2007 trong đó có đoạn :Khi ba từ miền Nam ra, cả nhà được báo trước đứng chờ ba ở cửa - mệ, mẹ, mấy chị em và tất cả mọi người. Chờ mãi không thấy, sau lâu lắm mới thấy ông về, ba bảo: “Ba phải vào thăm và báo cáo tình hình với Bác trước hết, rồi mới về nhà được”. Mấy tháng sau, vào hôm trước khi ông lên đường vào Nam lần thứ 2, cả nhà chờ cơm rất muộn, hỏi ra mới biết, ba được Bác gọi vào ăn cơm chia tay, cơm xong phải đi gặp một vài người bàn nốt công việc. Sau đó không hiểu sao, ông lại quay vào Phủ Chủ tịch, ngồi dưới nhà sàn, lưu luyến mãi không muốn về. Ông nói với chú Vũ Kỳ: “Tôi đi lần này chắc sẽ hoàn thành việc Bác giao, chỉ băn khoăn một điều là sức khỏe của Bác...”. Không ngờ sáng sớm hôm sau ba mất, không thực hiện được ước mơ của mình là đưa Bác vào Nam thăm đồng bào chiến sĩ...
Như vậy một điều rõ ràng là cả hai ông Thanh đều bị đầu độc.Ai đầu độc không cần biết,chỉ cần biết họ đều là những quân cờ trong một bàn cờ mà người chơi ở tận Bắc Kinh.So sánh Bá Thanh với Tào Tháo là hơi khập khiễng.Bá Thanh không có tầm làm chủ cuộc chơi và cái "gian hùng",đa nghi như của Tào Tháo.Bá Thanh chỉ là một sản phẩm và là nạn nhân của quyền lực.Bá Thanh dùng quyền lực để thể hiện tài năng nhưng lại không thoát được sự kiềm chế của quyền lực.Khi bị điều ra Trung Ương và không trúng cử UV BCT ,tức là ông như con rồng bị đưa ra bãi nước cạn,chờ chết.
Cái gian hùng của Bá Thanh ở Đà Nẵng khiến công và tội của ông ngang nhau.Có bao nhiêu người cám ơn ông đã làm thay đổi cuộc đời mình thì cũng có bấy nhiêu người oán hận vì ông mà phải mất nhà ,mất đất sống tha phương(tiêu biểu là người dân ở Cồn Dầu).Việc ông bị đưa về chờ chết trên máy bay cứu thương hôm nay nói theo nguyên lý nhà Phật cũng là một sự trả báo vì những gì ông đã làm với tướng Trần Văn Thanh trong một phiên tòa"xưa nay hiếm".Nhưng không thể trút hết mọi tội lỗi lên đầu ông cũng như tâng ông lên tận mây xanh bằng những lời có cánh.Thủ phạm chính là"trò chơi quyền lực",con dao hai lưỡi có thể giết chết những kẻ đi chệch quỹ đạo của người chơi cờ.
Có lẻ trong mấy tháng nằm chữa bệnh tại Mỹ,Nguyễn Bá Thanh đã chiêm nghiệm ra nhiều điều.Ông đã quyết định bỏ ra một chi phí lớn để trở về quê mẹ sống trọn những ngày cuối đời là đã nhận ra mọi chuyện chỉ là phù du.Ông có cố cũng không thoát khỏi cơ chế quyền lực,nó có thể cho ông tất cả và cũng có thể lấy đi của ông tất cả.
Hãy bằng lòng và thanh thản trong những ngày tháng cuối đời thôi,Bá Thanh.

THÔI ĐỦ RỒI,ĐỪNG DIỄN NỮA,THƯA NGÀI CHỦ TỊCH .


Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Năm nay người bày "mực tàu giấy đỏ"không phải là thủ tướng mà lại là nguyên thủ quốc gia, chủ tịch nước Trương Tấn Sang,người trong lý lịch có ghi:trình độ học vấn:cử nhân,lý luận chính trị:cao cấp.Xem ra thì bất kể bản thông điệp đầu năm có phải do ông viết hay không,nếu đã được ông phê duyệt và đọc đầu năm cho nhân dân cả nước biết,thì dấu ấn chính trị của ông trong đó không hề nhỏ.Dù đã quá quen với những phát biểu"sâu sắc,trí tuệ"của giới lãnh đạo Việt Nam, đôi lúc nhân dịp khởi đầu một năm hành chính,cũng phải bỏ chút kiên nhẫn,lắng lòng ngồi lại để xem thử các"cụ " múa bút ra sao?Các cụ"múa"mười,chỉ cần làm được một,cũng là phúc cho bá tánh trăm họ rồi.
Trước hết là phần đánh giá ý nghĩa trọng đại của năm mới.Đối với những năm đầu hoặc giữa thập niên,bao giờ cũng có nhiều sự kiện để kỷ niệm,chủ tịch đã làm người đọc nao nức:
-"85 mùa xuân Đảng ta ra đời, 70 mùa thu cách mạng và Quốc khánh Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, 40 năm giải phóng miền Nam và thống nhất nước nhà, 125 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu, 30 năm đất nước đổi mới trên con đường xã hội chủ nghĩa, tiến tới Đại hội XII của Đảng... với tầm nhìn mới, sứ mệnh mới, thực lực mới, phương cách hành động mới và niềm tin vào những thành công mới."(Trích).
Nhưng có lẻ vì quá hưng phấn chủ tịch cũng đã quên năm nay cũng là năm kỷ niệm 70 năm dân tộc Việt Nam chịu sự cai trị của thể chế chính trị một đảng,70 năm loài người chiến thắng thảm họa phát xít,40 năm bị tước bỏ thể chế chính trị dân chủ ở miền Nam,2 triệu người bỏ nước ra đi,"một triệu người vui và một triệu người buồn"(Võ Văn Kiệt),125 năm ngày sinh của một nhân vật lịch sử đem đến quyền lực và vật chất cho một bộ phận thống trị ngồi xổm trên hiến pháp và pháp luật,25 năm kỷ niệm mật ước Thành Đô,một vết nhơ trong lịch sử Việt Nam,20 năm Việt nam chính thức gia nhập nền kinh tế thị trường có gắn đuôi"định hướng XHCN",tiến tới Đại hội XII của Đảng,một cột mốc của việc đấu đá và tranh giành quyền lực,bất kể vận mệnh quốc gia,vận mệnh dân tộc.
Chúng tôi biết rằng chủ tịch cũng chỉ là một cái đinh ốc trong một bộ máy quyền lực.Bộ máy ấy đang được bàn tay lông lá của các thế lực Bắc Kinh thò sang điều khiển.Lịch sử đã chứng minh,những chiếc đinh ốc sờn gai,đi trệch khỏi bộ máy ấy đều bị ám sát trong bí mật.Vì vậy không thể đòi hỏi ở chủ tịch những lời thật lòng,đó là điều quá xa xỉ.Nhưng dù sao với ý nghĩa của truyện ngụ ngôn"con cáo và chùm nho",chúng tôi cũng thử xem những "chùm nho xanh"mà chủ tịch đang đề cập ở đây như thế nào.
1/CHÙM NHO THỨ NHẤT:Phát triển bền vững - sự lựa chọn mang tầm chiến lược
Chủ tịch đã đúng khi nhận định rằng :"Chúng ta đang sống trong kỷ nguyên toàn cầu hóa với tất cả sự phức tạp của thời cơ và nguy cơ, vận hội và thách thức đan xen, chuyển hóa khôn lường; hoặc là tụt hậu, tức là bị bỏ rơi hoặc là bứt phá, vươn lên để bắt nhịp cùng thời cuộc, làm chủ vận mệnh của mình, mà nếu dừng lại chính là tụt hậu"(Trích)
Có điều khi đưa ra nhận định này,chủ tịch đã quên hay cố tình quên chỉ ra nguyên nhân vì sao đất nước ta tụt hậu?Chúng ta đã có 30 năm đổi mới ,thưa chủ tịch.Con số đó nếu ở nước Nhật là từ 1945-1975,với Hàn Quốc là từ 1960-1990.Xin thưa với chủ tịch con số GDP của Nhật năm 1975 là $4.514/người(USA chỉ $7.517/người)Hàn Quốc tăng trưởng rất nhanh từ năm 1960 đến năm 1990(Tốc độ tăng tổng sản phẩm quốc gia của Hàn Quốc trung bình trên 8% mỗi năm, từ 3,3 tỉ USD vào năm 1962 đến 204 tỉ USD vào năm 1989. Thu nhập bình quân đầu người tăng từ 87 USD vào năm 1962 lên 4.830 USD vào năm 1989.
Thưa chủ tịch,theo công bố của Ngân hàng thế giới (World Bank) và Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế (IMF, International Monetary Fund) ,Việt Nam Cộng Hòa ( South Vietnam) với GDP 223USD/người; là nước có GDP đầu người đứng sau Singapore (395USD), Malaysia (299USD), Philippines (257USD), nhưng nhiều hơn Nam Hàn (155USD), hơn gấp đôi Thailand (101USD), gấp 2,4 lần Trung quốc (92USD), gấp 2,7 lần Ấn độ (84USD), và gấp 3 lần Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (North Vietnam) với chỉ 73USD.
Xin nhấn mạnh với chủ tịch rằng trong số này chỉ có 5,5% là tiền viện trợ từ Hoa Kỳ.Trong khi đó trong nhiều năm qua Việt nam có trung bình 8% GDP từ kiều hối.
Như vậy thế giới đã cho chính quyền,thể chế của chủ tịch 10 năm lấy đà giậm nhảy,chủ tịch đã biến một trong 10 nền kinh tế hàng đầu châu Á thành như thế nào trong vòng 30 năm gia nhập thương mại thế giới:
-Tăng trưởng không vượt qua được lạm phát.
-Tăng trưởng không nhanh nhưng phân hóa xã hội,tham nhũng lại tăng nhanh.
-Lãng phí ,thất thoát vốn và tài sản công tăng nhanh.
Chính phủ của ông Nguyễn Tấn Dũng đã tạo ra một thứ văn hóa tham nhũng phổ biến gây nên sự sụp đổ của một loạt tập đoàn lớn như Vinashin , đã thừa nhận các sai lầm trong quản lý kinh tế đã dẫn tới các vấn đề nghiêm trọng của nền Kinh tế Việt Nam.
Ông Dũng ký quyết định thành lập mới một loạt các Tập đoàn kinh tế Nhà nước lớn, như Tập đoàn dầu khí, (29-8-2006), Tập đoàn Công nghiệp Cao su (30-10-2006)... Trong số 40 tập đoàn, có hai tập đoàn do sai lầm trong quản lý nên lâm vào khủng hoảng, gây lãng phí rất lớn, 5 tập đoàn nhà nước đầu ngành bị lỗ (2 tập đoàn lỗ trên 1.000 nghìn tỷ), 5 tập đoàn có nợ phải thu khó đòi hàng trăm tỷ tính tới cuối năm 2012 .
Kinh tế Việt nam được dự đoán là một con hổ ở Đông Nam Á,thực tế tuột dốc thảm hại và chẳng những không gây được tiếng vang lại còn đi kèm nhiều hệ lụy:
-Thu nhập GDP đầu người không tăng bằng mức lạm phát của đồng tiền.Đời sống đại bộ phận nhân dân khốn khổ do đói nghèo,thất nghiệp.
-Các chế độ phúc lợi xã hội dành cho người lao động đều gần như không có.
-Phân hóa giàu nghèo tăng nhanh,mâu thuẫn xã hội đào sâu rõ rệt.
Trông người mà ngẫm đến ta,có khi nào chủ tịch đêm ngủ"vắt tay lên trán"suy nghĩ tại sao không?Rất dễ,thưa chủ tịch.Nguyên nhân khiến "con hổ"thành "con chó"chính là cái đuôi"định hướng XHCN".Thương trường như chiến trường,chủ tịch còn muốn mang cái đuôi khỉ ,khoác áo vét,thắt cravat đi giữa thế giới văn minh thì đất nước không lụn bại,tụt hậu mới là chuyện lạ.Định hướng XHCN đã đẻ ra muôn thứ trì trệ ,bao cấp,lạc hậu trong nền kinh tế thị trường.Lề lối quản lý dân chủ là một phát kiến của kinh tế hiện đại.Đổi mới kinh tế vì thế phải đi liền đổi mới chính trị.Không ai đi bằng một chân mà có thể chạy nhanh ,đuổi kịp người có đủ hai chân.Vì vậy nếu không đổi mới toàn bộ thể chế chính trị,chấp nhận đa nguyên,đa đảng,chấp nhận các tổ chức xã hội dân sự,chấp nhận một cơ chế "dân chủ"và"pháp quyền"thì một điều chắc chắn là kinh tế Việt Nam vẫn muôn năm cũ.Vậy thì những điều trong bài viết này chủ tịch có thể đánh lừa được ai?
Những từ ngữ của chủ tịch vì vậy chúng giả dối và sáo rỗng một cách kỳ lạ,"hơn bao giờ hết, con đường duy nhất đúng đắn là chúng ta phải vươn lên, đưa đất nước phát triển bền vững, khi nhịp chân nhân loại không chờ đợi bất cứ ai, cuộc cạnh tranh toàn cầu luôn tiềm ẩn nguy cơ “mất còn"(Trích)Thưa chủ tịch,"có thực mới vực được đạo",kinh tế không phát triển thì lấy cái gì để cạnh tranh với toàn cầu?Kinh tế không có thì lấy gì làm sức mạnh để bảo vệ chủ quyền quốc gia ,dân tộc?
-"Phát triển bền vững là sự lựa chọn mang tầm chiến lược của đất nước ta hiện nay. Phát triển là thước đo bản lĩnh, trí tuệ Việt Nam trong cuộc cạnh tranh toàn cầu vì mục tiêu phát triển đất nước."(Trích)
Làm thế nào để phát triển bền vững nếu vẫn giữ nguyên tình trạng duy ý chí,độc đoán,độc tài độc đảng trong mọi tư duy xã hội.Làm thế nào có thể ổn định trong một xã hội mà người dân thu nhập không đủ sống,thường xuyên phải đối phó với các tệ nạn xã hội,các bất công dồn dập,nỗi oan sai từ một nền công lý tùy tiện.Đó là chưa kể nguy cơ mất nước ,mất chủ quyền quốc gia vào tay kẻ thù truyền kiếp của dân tộc"
2/CHÙM NHO THỨ HAI: Bảo vệ lợi ích quốc gia, dân tộc là mục tiêu tối thượng.
Chủ tịch hoàn toàn chính xác khi nói:"Giang sơn, xã tắc mấy nghìn năm ông cha ta truyền lại, thế hệ con cháu chúng ta hôm nay và mãi mãi sau này có nghĩa vụ và trách nhiệm thiêng liêng là phải giữ gìn, quyết không để tổn thất một ly lai".
Đây không chỉ là trách nhiệm của những người Việt trong nước mà còn ở cả nước ngoài.Trách nhiệm này có trong suốt 4000 năm lịch sử của dân tộc với nhiều chiến công hiển hách.Nhưng trớ trêu thay trách nhiệm này lại bị phỉ báng bởi những kẻ"thùng rỗng,kêu to",những kẻ ký công hàm Phạm Văn Đồng,thỏa ước Gạc Ma,mật ước Thành Đô...
Nếu không có những công hàm,mật ước này chắc có lẻ lời kêu gọi của chủ tịch cũng cảm động được biết bao trái tim:
"Ngày nay, hơn 90 triệu đồng bào ta nguyện làm hết sức mình, nguyện đem hết tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải, sẵn sàng hiến dâng tới giọt máu cuối cùng vì những điều thiêng liêng vô giá đó."
Vâng,chủ tịch nói đúng,điều thiêng liêng đó là các biệt thự của Trần Văn Truyền,Lê Thanh Cung,Nguyễn Xuân Phúc...là hàng ngàn mảnh đất người dân bị cướp ở Dương Nội,Cồn Dầu,Tiên Lãng?
Thưa chủ tịch,lợi ích quốc gia phải gìn giữ là điều không phải bàn cãi.Nhưng phải gìn giữ như thế nào khi đã có kẻ bán đứng từ bên trong?Chắc có lẻ chủ tịch đã quá coi thường cặp mắt của người Việt nam khi cho rằng họ chẳng nghe,chẳng thấy,chẳng biết gì cả việc có mặt người Trung Quốc trên khắp lãnh thổ Việt Nam?Những Vũng Áng,Hải Vân,Chu Lai,Tây Nguyên,Cam Ranh,Bình Dương...không lẻ chẳng gợi cho chủ tịch một chút xúc động nào sao?Không đợi đến khi Ải Nam Quan,Thác Bản Giốc,Hoàng Sa,Trường Sa,Gạc ma..."đội nón ra đi" trả nợ cho những năm tháng"dù có đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải giành cho được độc lập",ngày nay rất nhiều người dân Việt đang phải dời nhà,bỏ đất ra vườn hoa,công viên tá túc để nhường chỗ cho các đô thị của người Trung Quốc đó ,thưa chủ tịch.
Bởi vậy chỉ có những kẻ"có mắt không tròng"mới không phân biệt được : "Cái gì có lợi cho dân, cho nước thì phải hết sức làm, cái gì có hại cho dân, cho nước thì phải hết sức tránh; là tiêu chuẩn để chúng ta nhận diện ai là bạn, ai là thù, ai là đối tác, ai là đối tượng"(Trích),chủ tịch đúng là nhân vật hài hước có hạng,khi biết lấy câu nói này của Hồ Chủ Tịch để giễu hài.
3/CHÙM NHO THỨ BA: Phát huy Quốc bảo lòng dân là bài học gốc rễ.
Hay cho chủ tịch đã nhớ câu nói của Nguyễn Trãi :" Chở thuyền là dân mà lật thuyền cũng là dân; khoan thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc là thượng sách để giữ nước; nước phải lấy dân làm gốc, gốc có vững thì cây mới bền. Có dân là có tất cả, mất dân là mất tất cả."
Nhưng cũng mỉa mai thay cách lấy "dân làm gốc" mà Đảng và chính bản thân chủ tịch đã thực hiện trên đất nước này:
-Dân là gốc:Theo con số chính thức của nhà nước thì đội quân “dân oan” trong cả nước lên tới hàng triệu. Chỉ trong vòng 4 năm 2010-2014 đã có hơn 1.57 triệu lượt người đến các cơ quan hành chính nhà nước để khiếu nại tố cáo, với gần 673 nghìn đơn thư, trong đó, trên 70% là khiếu kiện liên quan đến đất đai.
-Dân là gốc:mà số "gốc"này bị đánh chết ,"tự tử" chết trong các đồn công an ngày càng nhiều vô số kể,các "gốc"còn bị bỏ tù "chung thân"oan,tử hình oan,xử theo luật rừng 79,88 ,258 năm này hơn hẳn năm qua.
-Dân là gốc,khoan thư sức dân mà đổ lên đầu dân hàng chục thứ thuế,hàng trăm thứ phí,bóc lột dân đến tận xương tủy.
-Dân là gốc mà để con số tử vong vì tai nạn giao thông,tệ nạn xã hội,chăm sóc y tế lên đến những con số kỷ lục.
Với những điều này thật "cảm động rưng rưng muốn khóc'chỉ chủ tịch nhắc lại những lời Bác Hồ dạy: “Dân không đủ muối, Đảng phải lo. Dân không có gạo ăn đủ no, dân không có vải mặc đủ ấm, Đảng phải lo. Các cháu bé không có trường học, Đảng phải lo” ; “Chế độ ta là chế độ dân chủ, là Nhân dân là chủ. Chính phủ là đày tớ của nhân dân” , “Nếu dân đói, Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân rét là Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân dốt là Đảng và Chính phủ có lỗi; nếu dân ốm là Đảng và Chính phủ có lỗi” .
Đảng lo hay đảng no,chắc có lẻ cả dân và đảng đều hiểu?Và lòng dân có phải là "QUỐC BẢO" hay không chắc chỉ có đảng hiểu.
4/CHÙM NHO THỨ TƯ: Hành xử chân thành, giữ gìn và nâng niu hòa bình, hòa hiếu là đạo lý Việt Nam.
Dân tộc Việt nam vốn là một dân tộc có truyền thống đạo lý từ ngàn đời.Đáng tiếc là đạo lý ấy đã mai một và băng hoại từ ngày có Đảng.Đây là một thực tế đã được đúc kết từ các công trình nghiên cứu về văn hóa,giáo dục chứ không phải là một kết luận chủ quan.
Tuy nhiên thực tế đất nước đang"ngàn cân treo đầu sợi tóc",việc "bảo vệ chủ quyền","bảo vệ độc lập" cần có một cách nhìn khoa học chứ không thể"duy ý chí"như lời chủ tịch nước.Sống bên cạnh một kẻ đang bành trướng"chủ nghĩa dân tộc",sẵn sàng ăn cướp đất đai,xâm lăng văn hóa,kinh tế...nhưng chủ tịch vẫn khuyên "hành xử chân thành,nâng niu hòa hiếu" thì thật là đáng"cảm động".Có điều thông tin "môi hở,răng lạnh"giữa hai nhà nước,hai đảng trong mấy mươi năm qua không còn độc quyền nữa,nên nghe chủ tịch nói ,dân chỉ cười mỉa.Tất cả chỉ là hài kịch khi ngôi sao thứ sáu đã được sắp sẵn trong quốc kỳ Trung Hoa.Và việc diễn cho thế giới coi"chúng ta luôn tích cực chuẩn bị cho những giải pháp phù hợp khác, sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống để bảo vệ vững chắc chủ quyền lãnh thổ, biển, đảo thiêng liêng của Tổ quốc."chỉ là để che mắt cho một thực tế là Bắc Kinh đã nắm gần như toàn bộ kinh tế,chính trị ,văn hóa Việt nam.Vấn đề là"chính phủ trung ương"còn chưa muốn tuyên bố một cách "danh chính ngôn thuận"mà thôi.
Thông điệp đầu năm của thủ tướnghay bài viết của chủ tịch nước cũng chỉ là vài nét phác thảo của một ông đồ già,nét chữ có như "phượng múa,rồng bay"vẫn không che được cái thực trạng buồn thảm trước mắt.Đất nước cần một cơ chế để thay đổi toàn diện,chứ không phải những lời hà hơi,tiếp sức cho một con bệnh sắp chết.Cơ chế đã có rồi nhưng không hề đồng thuận.Kẻ có không muốn cho đi vì quyền lực sinh ra lạc thú.Kẻ chưa có không dám trả giá vì không muốn hy sinh,mất mát.Rốt cuộc cả nước vẫn bắt đầu năm mới đầy tuyệt vọng:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay”.
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu.

HOAN NGHÊNH CÁC PHÁT BIỂU"TRUNG THỰC" CỦA ĐỒNG CHÍ X.


1/"Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham nhũng. Nếu tôi không chống được tham nhũng, tôi xin từ chức ngay." (Nhờ thủ tướng đến nay tham nhũng ở nước ta bị diệt không còn một mống?)(Lễ nhậm chức Thủ Tướng) http://baodientu.chinhphu.vn/…/Phat-bieu-nham-ch…/193832.vgp
2/Việt Nam không để nước ngoài đặt các căn cứ quân sự.(vậy đứa nào đang đặt căn cứ quân sự tại Gạc ma và đảo Ba Bình?https://www.youtube.com/watch?v=lZOCabtcW6M
3/Nguồn động lực đó phải đến từ Đổi mới thể chế và phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của Nhân dân.(trong năm qua chúng ta đã đổi mới thể chế và dân đã 'làm chủ"?Vỗ tay.)http://vnexpress.net/…/thong-diep-dau-nam-cua-thu-tuong-293…
4/"Tôi nhận trách nhiệm chính trị với tư cách người đứng đầu Chính phủ, chứ tôi cũng không ra quyết định nào sai." (Oan cho thủ tướng quá,việc kỷ luật thủ tướng trong vụ Vinashin hoàn toàn bất công?)Trả lời về trách nhiệm với vụ Vinashin.http://www.bbc.co.uk/…/2011/12/111208_viet_pm_vinashin.shtml
5/"Chúng tôi tin rằng nhân quyền, tự do, dân chủ là xu hướng không thể đảo ngược và là đòi hỏi khách quan của xã hội loài người. VN không phải ngoại lệ, không đứng ngoài xu thế này(Vậy đứa nào nói VN không có nhân quyền,tự do ,dân chủ là bôi nhọ là xuyên tạc nhé)Phát biểu vào ngày 15.10.2014 tại viện Körber ở Berlin, Đức.
http://vietnamnet.vn/…/thu-tuong--dan-chu-la-xu-the-khong-t…
6/ Chúng tôi luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó(Vậy chỉ có "thế lực thù địch"xuyên tạc thôi chứ Việt nam vẫn đang độc lập tự chủ và toàn vẹn lãnh thổ.Không có bị mất Ải nam quan,thác Bản Giốc ,Hoàng Sa,Gạc Ma gì cả nhé)http://vov.vn/…/vn-trong-tuan-khong-danh-doi-chu-quyen-lay-…
7/Không thể ngăn cấm thông tin trên mạng xã hội(đặc biệt không được cấm trang CHÂN DUNG QUYỀN LỰC,còn MỘT GÓC NHÌN KHÁC,BA SÀM,QUÊ CHOA thì cứ bỏ tù thoải mái)http://www.thanhnien.com.vn/…/thu-tuong-nguyen-tan-dung-kho…