Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2021

NGƯỜI VIỆT NAM CHỈ LUÔN CHẠY THEO CÁI NGỌN BỎ QUÊN CÁI GỐC.

Ngày này qua ngày khác chỉ thấy người Việt Nam chạy theo cái ngọn. Nào là chống cải cách chữ viết, chống chặt cây xanh, lấp sông Đồng Nai, chống BOT bẩn, chống cướp đất, chống gian lận tham ô trong từ thiện, sau đó là bỏ "tiên học lễ hậu học văn", là học theo "Thánh rắc muối" "Thánh rắc hành". Suy cho cùng tất cả những vấn đề đó chỉ là cái ngọn. Nó từ một cái gốc đẻ ra : Chế độ độc đảng. Người Việt chỉ cần xóa bỏ duy nhất một cái thì những cái ngọn ấy sẽ tự nhiên sụp đổ theo. Đó là xuống đường biến độc đảng thành đa đảng . Lúc đó thì những điều họ nói hàng ngày trên mạng sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Cái gốc, cái ung nhọt này được nặn ra rồi thì cơ thể sẽ khỏe mạnh lên. Khổ là dân tộc này lại sợ hãi khi đụng đến cái gốc này. Bởi vậy nên hàng ngày họ vẫn cố tìm chuyện mà nói để chứng tỏ còn lương tâm, còn yêu nước. Dân Hồng Kông suốt bao nhiêu năm chỉ nói một chuyện là thay đổi hình thức "đảng cử dân bầu", dân Hàn Quốc suốt 40 năm chỉ nói một chuyện là xuống đường sửa đổi hiến pháp. Dân Việt nói đủ thứ chuyện hằm bà lằn nhưng chẳng có chuyện nào ra hồn.

CHỈ CÓ NHÂN DâN VIỆT NAM MỚI TRỪNG PHẠT ĐƯỢC CHÍNH QUYỀN VIỆT NAM.

Không có bất kỳ một định chế nào có thể chế tài được quan chức các nước độc tài ngoại trừ sự bất tuân dân sự của nhân dân nước đó. Gần đây có nhiều người tin tưởng vào đạo luật Magnitsky , luật chống rửa tiền... Nhưng khi quan chức CSVN không ra nước ngoài hoặc sử dụng các công ty ma để rửa tiền thì luật này đành bó tay. Do đó Vượng Vin mới đưa Vinfast vào Mỹ để hợp pháp hóa tiền của quan chức CSVN gởi trong các tài khỏan ở nước ngoài. Khi khai thuế có lãi và chấp nhận đóng thuế thì tiền đen sẽ biến thành tiền hợp pháp. Còn nguyên nhân vì sao có lãi ngành thuế không để ý đến. Đạo luật Magnitsky cũng không thể chế tài các quan chức CSVN sang Mỹ làm ăn hợp tác giữa 2 chính phủ, hai nước.

CÔNG LÝ HAY CHÂN LÝ NẰM Ở ĐÂU ?

Người Việt Nam khi tranh luận thường tự tin là chân lý hay công lý ,chính nghĩa đang đứng về phía mình. Và người tranh luận cũng tự tin như thế. Thế là 2 phe không ai chịu nhường ai, bên nào cũng cho mình đúng để dùng những ngôn từ nặng nề nhất để mạt sát lẫn nhau. Đó là vì họ thường căn cứ trên những điều sai, những thông tin láo để phản biện. Trong toán học để chứng minh một bài toán là đúng người ta căn cứ trên những định lý, những tiên đề đã được thừa nhận. Trong các vấn đề xã hội người ta căn cứ trên sự thật. Để giải quyết tranh luận giữa bên công tố và luật sư trong một phiên tòa người ta căn cứ trên sự thật và hiến pháp, những án lệ, tiền lệ ở những phiên tòa trước đó. Làm thế nào để tìm ra sự thật? Đó là căn cứ trên bằng chứng bằng xét nghiệm dấu tay, ADN, là camera ghi lại, là bút tích, là các văn bản pháp lý... Không thể ra giữa tòa án để rơi vài giọt nước mắt cá sấu đóng kịch là công lý đứng về phía nạn nhân hay thủ phạm mà phải là dấu tay hoặc ADN. Vì không tin tưởng một người có thể đưa ra phán quyết mà không bênh vực cho một ai đó bởi sức mạnh của đồng tiền, của quyền lực hay sự đe dọa của các thế lực ngầm trong bóng tối nên người ta chọn 12 người có văn hóa bất kỳ để làm một việc là công nhận hay không công nhận các bằng chứng. Nhiều người lớn tiếng lăng mạ trên facebook rằng họ đúng. Nhưng thật ra là họ đang lớn tiếng cho người khác biết cái sai , cái mê muội của họ. Bởi vì : - Họ không căn cứ trên sự thật. - Họ không căn cứ trên hiến pháp, luật pháp đã được thừa nhận. - Họ không hiểu số đông đưa ra phán quyết, trọng tài tuyên bố phe nào thắng dựa trên cái gì, căn cứ vào đâu. Họ cứ nghĩ mình là thánh, là đúng nhất, cảm giác của mình là chính nghĩa, là công lý. Nhưng cuối cùng khi họ nhận ra họ bị lừa thì đã muộn. Mấy chục triệu người dân Việt Nam từ 1945-1975 bị dẫn dắt bởi những thông tin sai lầm để đi lính chết thế cho những kẻ bịa đặt ra công lý, chân lý, dân tộc. Họ không căn cứ trên sự thật mà chỉ căn cứ trên thơ văn, văn kiện, lời nói lãnh tụ ... để ôm bom cảm tử, xẻ dọc Trường Sơn hay nằm hầm ,chết dưới các con sông các cánh rừng. Họ nghĩ họ chết cho dân tộc nhưng thật ra họ chỉ chết cho một bầy quan lại tham nhũng nhung nhúc ngày hôm nay. Và bây giờ hiện tại vẫn còn rất nhiều người khác không biết suy xét công lý, chân lý nằm ở đâu để cứ đinh ninh là mình đúng. Tại sao chúng ta dựa vào hiến pháp Hoa Kỳ ? Bởi vì bản hiến pháp này không thừa nhận bất kỳ một ai là chân lý. Không thừa nhận ông Washington hay Abraham Lincoln mà chỉ thừa nhận sự thay thế ,kiểm soát lẫn nhau giữa 2 hay nhiều quan điểm đối lập. Và cũng căn cứ trên một thực tế là người Mỹ đã đi giải phóng cho cả thế giới này thoát khỏi sự nô lệ cho một cá nhân, gia đình và đảng phái. Họ đã giải thoát cho châu Âu khỏi chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản, giải phóng cho Nhật thoát khỏi nền quân chủ chuyên chế, cho Hàn Quốc thoát khỏi quyền lực của các ông tổng thống độc tài và cho một loạt các nước thuộc Liên Xô và Đông Âu cũ. Do vậy khi nêu ra và giải quyết một vấn đề phải căn cứ trên sự thật và hiến pháp ,luật pháp. Chỉ lúc đó bạn mới có thể nhân danh công lý, chân lý ,chính nghĩa để lớn tiếng.

CÁC CÔNG TY CỦA CSVN RA NƯỚC NGOÀI CHỦ YẾU LÀ ĐỂ RỬA TIỀN CHO QUAN THAM.

Nói thật dễ mất lòng là các thương hiệu của Việt Nam ra nước ngoài không phải để cạnh tranh làm ăn, chủ yếu là để rửa tiền cướp được của dân Việt. Luật pháp Mỹ , Canada, Úc, châu Âu quy định là nguồn tiền gởi từ các ngân hàng phải có xuất xứ. Điều này tránh việc các đường dây mafia buôn lậu ma túy, bắt cóc đòi tiền chuộc, khủng bố quốc tế có tiền mặt gởi ở các ngân hàng thế giới sau đó mua vũ khí chống nhân dân, cung cấp cho các cá nhân đảo chính phi dân chủ ở một số nước để chiếm quyền hay một số nhà độc tài lợi dụng quyền lực để cướp đất, bóc lột nhân dân sau đó chuyển tiền ra nước ngoài để thành những nhà tài phiệt khổng lồ, sống đế vương khi hạ cánh an toàn. Và bọn quan tham này cũng lợi dụng việc mở các công ty ma để chứng minh nguồn tiền của mình. Nghĩa là các công ty này không cần kinh doanh có lãi mà chỉ làm sổ sách giả để có lãi. Sau mỗi năm khi tổng kết báo lãi, đóng thuế thu nhập cho các nước sở tại nguồn tiền ăn cướp, buôn lậu có thể được rửa thành tiền sạch, tiền do lợi nhuận từ kinh doanh mà có. Vì thế hiện tại nhiều thành phần tư sản Việt sang Mỹ mở những tiệm Nail 100 thợ xâm chiếm thị trường Nail của dân qua trước cũng nhờ tiền ăn cướp được của dân trong nước. Tuy nhiên riêng trong lĩnh vực này thì chúng có thể đánh bại hầu hết dân Việt qua trước từ năm 1975, Ô Đi Ghe hay ODP, HO... theo hình thức cá lớn nuốt cá bé. Bởi tiền từ việc quy hoạch đất thu mua giá rẻ từ nông dân sau đó bán cho giới đầu tư nước ngoài cũng có thể chuyển ngân sang Mỹ để thông qua các tiệm nail làm sạch. Nguyễn Tấn Dũng mua Câu Lạc Bộ bóng đá Los Angeles Galaxy ở Mỹ cũng để rửa tiền. Từ nguồn tiền này có thể thâu tóm bất động sản ở California và nhiều nơi khác. Vì vậy Vinfast vào Mỹ cũng chẳng cần kinh doanh có lãi. Chủ yếu trên mặt truyền thông Vinfast chỉ cần làm sao cho dân Việt trong nước và trên thế giới tự hào là đã có một thương hiệu ô tô của người Việt. Chả ai biết thương hiệu này đi mua "sở hữu trí tuệ" từ A tới Z và không làm nổi cả một bộ phận linh kiện nhỏ của chiếc xe chứ đừng nói toàn bộ. Tuy nhiên Vinfast có tiền để có thể mở hàng trăm, hàng ngàn Showroom trên toàn nước Mỹ. Tiền đó từ đâu ? Đó là tiền nhờ thâu tóm hàng ngàn, hàng chục ngàn các dự án đất đai, khu du lịch, danh lam thắng cảnh trên cả nước. Tiền này đến từ quyền lực của Bộ chính trị và Ủy viên trung ương đảng, từ tình trạng cát cứ 12 sứ, từ việc quân đội có thể ngang nhiên ban đêm bắn dân để chiếm đất như ở Đồng Tâm, từ việc ngành tư pháp có thể nhận tiền chạy án để xử oan hay từ việc có thể phá rừng, bán dầu thô trên biển. Và Vinfast không cần có lãi từ sản xuất xe. Bộ chính trị và 250 ủy viên trung ương đảng sẽ làm cho Vinfast có lãi. Tiền lãi đến từ đất đai mồ hôi nước mắt của 98 triệu dân Việt. Ngày nào còn đất ngày đó Vinfast sẽ có lãi để đóng thuế cho Californina và gởi trong các ngân hàng Mỹ tiền cướp đất của nông dân VN bán cho tư bản nước ngoài.

CHỮ "LỄ" TRONG CÂU "TIÊN HỌC LỄ" ĐẾN TỪ ĐÂU ?

Xem trong phim Tàu chúng ta hay nghe vua nói " Trẫm miễn lễ ,các khanh hãy bình thân". Chữ "lễ" phát xuất từ đây, bởi các chế độ phong kiến đặt ra một chức quan coi nguyên cả một bộ "Lễ" để truyền bá trong dân những lễ nghi, phép tắc của triều đình. Như vậy "Lễ" về thực chất là gì? Những nghi thức bên ngoài và từ trong nội tại để tuân phục quyền lực, tuân phục sự thống trị của quyền lực. Chế độ quân chủ không quan niệm quyền lực đến từ sự đồng ý của dân mà đến từ tính chính danh. Tính chính danh này từ chống ngoại xâm hay thừa kế từ hoàng tộc. Và để dân tuân phục quyền lực các ông vua đặt ra các lễ nghi. Nho giáo, Khổng giáo ra đời để dạy người ta "trung quân, ái quốc"" Quân sư phụ". Nhưng quyền lực có tính tha hóa, quyền lực càng cao sự tha hóa càng rộng. Quyền lực tuyệt đối tha hóa tuyệt đối. Trong nhà nếu con cái trao cho ông cha quá nhiều quyền lực mà không kiểm soát thì ông cha cũng sẽ tha hóa rượu chè bê tha, bỏ bê trách nhiệm. Ở một quốc gia kính trọng ông vua như Thánh sẽ dẫn đến một hôn quân vô đạo, thối nát, tham nhũng. Tuy nhiên chế độ độc tài không cần biết quyền lực có tính tha hóa. Họ buộc con phải trọng cha , dân phải nhớ ơn vua bằng lễ. Đó là giềng mối đạo lý để một xã hội quân chủ tồn tại. Nhiều người ngày nay mở rộng khái niệm của chữ "lễ" ra. Thật ra khi dùng chữ "tiên " và "hậu" thì "lễ" đã đậm màu sắc Nho giáo. Muốn xây dựng nền dân chủ xóa bỏ sự thống trị của quyền lực thì phải biết phản biện lại quyền lực không xem nó là chân lý. Con phản biện cha không phải là vô lễ với cha mà để giúp cha không tha hóa. Dân phản biện tổng thống, thủ tướng, bộ trưởng mà không cần để ý đến "Bộ Lễ" là để giúp đất nước tốt đẹp hơn. Ngày nay chúng ta thấy các em học sinh Mỹ , Anh thường đặt câu hỏi với bà ứng viên tổng thống Hillary hay nữ thủ tướng Anh một cách một cách thông minh, bình đẳng vì giữa họ không còn Bộ lễ ngăn cách. Nếu như ngày xưa đã bị ghép vào tội "khi quân, phạm thượng". Tuy nhiên lễ đối với nền quân chủ phải bỏ thì "lễ" trong nền dân chủ phải giữ. Đó là giao tiếp văn minh lịch sự giữa người với người. Cách dạy bộ lễ này là người trên phải làm gương cho người dưới. Bởi "thượng bất chính thì hạ tắc loạn".

LOGIC CỦA SỰ THẬT.

Chế độ độc đảng, độc tài Là một trại súc vật ? Vì sao ? - Vì nó tước bỏ nhân quyền. Tại sao chế độ độc tài phải tước bỏ nhân quyền ? - Vì nhân quyền như quyền bỏ phiếu, quyền sống , mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do tôn giáo, tự do ngôn luận, báo chí sẽ khiến cho người dân hình thành nên các đảng đối lập. Và đảng đối lập này sẽ thủ tiêu chế độ độc đảng (một đảng lãnh đạo duy nhất) để tạo ra một thể chế đa đảng. Vì thế dẫn đến một logic khác : tại sao trại súc vật thường kêu gọi lễ nghĩa khi trong trại súc vật này không có luật pháp? Bản chất của luật pháp là "không ai cao hơn luật". Khi trong một nước có Bộ Chính trị hay một ông tổng thống đứng trên luật pháp, được quyền miễn trừ thì nền luật pháp đó không còn là luật nữa. Do đó người ta đặt ra lễ , đặt ra các nghi thức để biện giải cho quyền miễn trừ này. Chính vì vậy tác giả "Trại súc vật " đã khẳng định" Trong trại súc vật mọi con vật đều bình đẳng nhưng có một số con bình đẳng hơn các con khác". Nhưng chính vì không có luật pháp nên "Thượng bất chính thì hạ tắc loạn" và vì thế lễ dưới chế độ độc tài chỉ là trò hề " Dạ thưa trước mặt đưa bộ phận sinh dục ra châm biếm phía sau lưng". Khó lòng buộc cấp dưới tôn kính cấp trên , trò trọng thầy, dân trọng chính phủ, lãnh tụ khi cấp trên tha hóa, làm sai. Và có thể kết luận : Muốn chữ lễ có thực chất trước hết phải xóa bỏ trại súc vật tức xóa bỏ chế độ độc đảng, biến độc đảng thành đa đảng. Khi có đa đảng thì sẽ có nguyên tắc "không ai cao hơn luật", kẻ ở trên nếu làm sai cũng sẽ bị chế tài như người ở dưới. Và lúc đó sẽ không có tình trạng "thượng bất chính". Khi không có "thượng bất chính" thì "tiên học lễ" mới là hợp lý.

HOA HẬU ĐỖ THỊ HÀ BIỂU DIỄN "CÔ GÁI VÓT CHÔNG" Ở MỸ.

Đối với người Mỹ với tư duy logic , lý trí họ không cho đó là vấn đề. Nếu ở Việt Nam nếu có một ai đó biểu diễn một bài hát nói xấu chính quyền , nói xấu lãnh tụ sẽ bị quy về tội " Lợi dụng quyền tự do dân chủ để chống chính quyền nhân dân, nói xấu lãnh tụ, đảng lãnh đạo" Người Mỹ không hề phạm nguyên tắc đó. Bởi đã gọi là "tự do" thì không thể bị ràng buộc bởi luật pháp . Do thế tu chính án số 1 của họ khẳng định " Quốc hội không làm luật để ngăn cản tiếng nói của người dân". Vì vậy Đỗ Thị Hà có thể yên tâm là không có một đạo luật nào ngăn cản quyền được hát "Cô gái vót chông" của cô ta. Bởi nếu ngăn cản thì Mỹ sẽ cũng không khác gì Việt Nam. Tuy nhiên tu chính án số 1 cũng thừa nhận "một quyền tự do ngôn luận này có thể phản biện một quyền tự do ngôn luận khác". Do vậy luật Mỹ cũng sẽ cho phép những người bảo Đỗ Thị Hà là ngu ngốc khi trình bày bài hát đó khi Mỹ đến Việt Nam là để đem lại nền dân chủ bằng bản hiến pháp 1967, bằng việc kiểm soát quyền lực của một nhóm người và ngăn chặn chế độ độc tài từ Liên Xô , Trung Quốc sang Việt Nam và Đông Nam Á' Bài hát " Cô gái vót chông" chỉ là sản phẩm tuyên truyền của một nhóm người, một đảng chính trị để lợi dụng dân chết thế nhằm chiếm quyền lực để ăn trên ngồi trốc. Mỹ sẽ không cần thiết vì 20 triệu liều vaccine viện trợ cho dân Việt để kể công họ không phải là "bọn giặc Mỹ cọp beo". Họ cần dân Việt phải sáng suốt sử dụng quyền tự do ngôn luận đúng nơi đúng chỗ. Với bọn độc tài tàn ác hại dân thì câm như hến nhưng lại mê muội thể hiện quyền được nói để chống lại nền dân chủ , chống lại chính mình. Với trí tuệ như thế thì không xứng đáng để đi thi hoa hậu nơi coi trọng cả nhan sắc và trí tuệ.

NHÂN DÂN ĐÀI LOAN, NHÂN DÂN MỸ TẠO RA NHỮNG CON NGƯỜI NHƯ VẬY.

Nhiều người đưa hình ảnh nữ tổng thống Đài Loan Thái Anh Văn ngồi ăn tô bún bình dị trong một quán ăn bình thường hay tổng thống Mỹ Biden đi mua hàng sale nhân ngày Black Friday ở Mỹ rồi tấm tắc "Thật hồng phúc cho những dân tộc nào có những con người như vậy" Sau đó là màn so sánh với lãnh đạo Việt Nam. Thật ra họ đã lầm. Đài Loan trước kia vào thời Tưởng Giới Thạch sẽ không hề có những lãnh đạo như bà Thái Anh Văn. Chỉ sau khi nhân dân Đài Loan không ngại đấu tranh dân chủ dưới thời Tưởng Kinh Quốc nhân dân Đài Loan mới có những tổng thống như bà Thái Anh Văn. Nhân dân Hàn Quốc sau 40 năm đấu tranh dân chủ , sửa đổi hiến pháp mới có thể bỏ tù những nữ tổng thống như bà Park Cận Huệ vì tội tham nhũng để có những tổng thống chỉ sống bằng lương. Nếu không có những phong trào như Black Lives Matter, Never Trump, Lincoln Project, Bravo Project Bush-43 thì giờ đây ông tổng thống sẽ là Trump chuyên xài tiền thuế dân để đi đánh goft chứ không hề có một ông tổng thống đi săn hàng sale như thế. Chính việc kiểm soát bằng thể chế tam quyền phân lập, tư pháp độc lập , đối lập, hiến pháp đã khiến những nguyên thủ quốc gia không thể tham nhũng để sống sung sướng chứ không phải đạo đức của họ. Bà Thái Anh Văn , ông Biden nếu sang Việt Nam cai trị 98 triệu dân Việt thì họ cũng sẽ chả cần ngồi trong quán ăn bún hay đi săn hàng sale như thế. Dân Việt sẽ nghe tuyên truyền hay sợ cái còng và khẩu súng để mặc cho những người này tham nhũng, cướp đất, bán nước. Và nếu họ có tỏ ra giản dị cũng chỉ là đóng kịch để báo chí chụp hình nhằm mị dân mà thôi. Do vậy không phải đạo đức của nhưng người này mà là vì họ sống trong một đất nước mà dân không hèn chứ chẳng phải họ không tham.

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2021

THÍCH TRÍ QUANG- MỘT NHÂN VẬT LỊCH SỬ BỊ "CHỤP MŨ" NHIỀU NHẤT.

Thích Trí Quang- một lãnh đạo tinh thần của Phật giáo Việt Nam thập niên 60 là người tạo ra nhiều quan điểm trái chiều nhất trong lịch sử cận đại Việt Nam. Báo Mỹ đương thời gọi ông là "Người làm rung rinh nước Mỹ", những người công giáo bảo thủ gán cho ông cái nón cối "Việt cộng nằm vùng"" Việt cộng đội lốt nhà sư". Thật sự ông là ai ? Nếu những người có tầm nhìn xa thì sẽ thấy rằng suốt trong hơn hai ngàn năm nô lệ dưới các triều đại quân chủ chưa bao giờ có một cá nhân nào trong lịch sử nước Việt dám "cả gan" lãnh đạo một tầng lớp dân chúng chống lại chính quyền bằng phương pháp "bất bạo động" tuyệt đối như thế.Phương pháp này đã được Grandhi của Ấn Độ sáng tạo ra và Thích Trí Quang là một nhân vật đặt nền móng đầu tiên cho phong trào bất tuân dân sự của Việt Nam. Thích Trí Quang là một Grandhi phiên bản Việt Nam. Tất nhiên với tư tưởng trung quân ngàn năm người Việt ủng hộ triều đình đương thời sẽ gán cho ông những danh xưng đáng ghét nhất để phỉ báng kẻ dám truất phế nhà vua của họ. Cách gán ghép dễ nhất là chụp cho ông cái mũ cộng sản. Bởi Thích Trí Quang không chỉ chống chế độ độc tài nhà Ngô mà còn chống Nguyễn Khánh, liên danh Nguyễn Cao Kỳ- Nguyễn Văn Thiệu, chỉ ủng hộ tướng Phật giáo Nguyễn Chánh Thi. Theo ông chế độ quân phiệt sau 1963 đều độc tài và đi ngược với đạo pháp và dân tộc. Và không ít người theo đệ nhị VNCH cũng chụp nón cối cho ông. Nhưng họ không thấy những điều phi logic trong đó. - Chính quyền VNCH từ 1955-1963 có một thể chế chính trị độc đảng, không tam quyền phân lập, không tư pháp độc lập,có hiến pháp có tổ chức đoàn thể, có sự đề cao lãnh tụ ,đàn áp đối lập,đàn áp tôn giáo giống y như cộng sản. Thích Trí Quang không thể ủng hộ cộng sản vì cộng sản cũng đàn áp Phật giáo chính thống như mọi chính quyền độc tài khác. - Chính quyền VNCH 1955-1963 đang chuẩn bị hiệp thương với cộng sản ở Tánh Linh năm 1963, do vậy cộng sản sẽ không thể cho nội gián lãnh đạo Phật giáo Việt Nam để lật đổ một chính phủ miền Nam mà nó đang muốn bắt tay. Thích Trí Quang đang tạo ra một cuộc cách mạng dân chủ,một thể chế đa đảng, tự do tôn giáo và điều này rất bất lợi với cộng sản. Nếu Thích Trí Quang mà là Cộng sản sẽ được Bộ chính trị chỉ đạo nằm im. Bởi sự tha hóa của chính quyền độc tài miền Nam sẽ làm lòng dân ly tán và có lợi cho chúng nhiều hơn. - Thích Trí Quang không thể là cộng sản vì ông ta rất khó qua mặt được các cơ quan tình báo CIA của Mỹ để vào trú ngụ trong tòa đại sứ Mỹ suốt 72 ngày đêm. Thích Trí Quang thân Mỹ nhiều hơn các chính quyền VNCH sau này. Nhưng quan trọng nhất là sau năm 1975 Thích Trí Quang vẫn nằm trong Giáo hội Việt Nam thống nhất, một giáo hội chống cộng mãnh liệt với vụ tự thiêu của tăng ni phật tử ở Cần Thơ năm 1975, với nhiều thượng tọa,hòa thượng bị bắt giam. Nếu Thích Trí Quang là cộng sản thì với công lao của mình ông đã lãnh đạo giáo hội Phật giáo quốc doanh chứ không đóng cửa nằm im. Từ khi bị quản thúc ở chùa Già lam Gò vấp đến khi về chùa Từ Đàm Huế, Thích Trí Quang chỉ chuyên tâm vào việc dịch sách và tu tập.Chính sự không "nhập thế" trong giai đoạn này khác với thời 1963-1975 đã khiến ông bị chụp mũ cộng sản. Nhưng con người có quyền thay đổi quan điểm.Có thể ông đã chán nãn vì dân Việt để cho Phật giáo bị lũng đoạn nên không còn cảm hứng nhập thế nữa. Tuy nhiên phải thấy rằng Thích Trí Quang chưa hề làm hại đến dân tộc Việt Nam.Ông chỉ chống lại sự lạm quyền, đàn áp tự do tôn giáo và luôn luôn tuân theo tinh thần bất bạo động của Grandhi. Đấu tranh bất bạo động là điều mà thế giới ngày nay đang kêu gọi các dân tộc nô lệ cho một cá nhân, gia đình, đảng phái sử dụng để chống lại sự lạm dụng quyền lực. Tất nhiên những bề tôi trung thành với các chế độ độc tài sẽ không ưa ông vì ông đã truất phế đức vua của họ. Cách tốt nhất là chụp cho ông cái mũ của một chế độ độc tài khác dù ông đang đấu tranh cho dân chủ. Thích Trí Quang là người hiểu và thực hiện đúng nhất tư tưởng của cụ Phan Châu Trinh" Chỉ khi nào người dân quan tâm đấu tranh với chính quyền thì mới có thể sống có tự do, còn bỏ mặc cho chính quyền muốn làm gì thì làm thì sẽ tạo ra một xã hội thối nát". Sự can thiệp của phong trào Phật giáo dưới sự lãnh đạo của ông đã tạo ra một nền dân chủ thật sự bằng bản hiếp pháp 1967 để đưa thân phận người dân lần đầu tiên trong lịch sử có thể cầm lá phiếu để quyết định vận mệnh mình, có một quốc hội đa đảng thực sự của dân chứ không phải là quốc hội bù nhìn và có một nền giáo dục đậm bản sắc dân tộc. Tất nhiên những kẻ nô lệ cho quyền lực sẽ không bao giờ hiểu điều này và chúng sẽ tha hồ phỉ báng ông.

TƯ DUY CHỤP MŨ.

Cụ Phan Châu Trinh nói:" Khi dân để mặc cho chính quyền muốn làm gì thì làm thì đất nước sẽ lụn bại, thối nát". Nhưng mình nghiệm ra một điều là ở Việt Nam dân không để mặc cho chính quyền muốn làm gì thì làm thế nào cũng bị chụp mũ. Ngày xưa thì bị chụp mũ cộng sản ,ngày nay thì bị chụp mũ phản động. Đó là vì tư tưởng "trung quân", nô lệ đã ăn quá sâu. Chính quyền dù độc tài hay dân chủ cũng đều cần có sự can thiệp của dân. Theo tư tưởng của người Việt thì phong trào "áo vàng" ở Pháp hay phong trào " Black Lives Matter" đều bị chụp mũ là cộng sản cả. Bởi họ biểu tình chống chính quyền đương nhiệm.Theo họ thì chính quyền dân bầu không được chống, ai chống đích thị là cộng sản. Nhưng theo cụ Phan Châu Trinh hay theo nền chính trị phương Tây thì dù thể chế độc tài hay dân chủ người dân cũng phải can thiệp. Độc tài, độc đảng thì lật đổ, nếu dân bầu nhưng lạm quyền, vi hiến cũng cần biểu tình phản đối hoặc yêu cầu ngành tư pháp độc lập bỏ tù. Với tư tưởng trung quân của người Việt thì không được chống chính quyền. Chính quyền bảo sao phải nghe vậy. Ai chống chính quyền là bị chụp mũ thành một thế lực xấu xa nhất. Tư duy như vậy nên muôn đời muôn kiếp cam chịu làm nô lệ cho chính quyền.

VIỆT NAM - MỘT DÂN TỘC THIẾU NHỮNG TƯ DUY CHÍNH TRỊ CĂN BẢN.

Con người từ khi sinh ra đã sống quy tụ thành những cộng đồng trên những vùng lãnh thổ gọi là quốc gia, thành phố, làng xã... Trong quá trình biến thiên của lịch sử con người từ chỗ ăn lông ở lỗ đã phát triển cộng đồng của mình thành lớn mạnh, văn minh và hiện đại. Một quốc gia muốn lớn mạnh vấn đề quản trị đất nước là vấn đề quan trọng. Thuở sơ khai con người giao cho các tù trưởng quản lý bộ lạc của mình .Tiếp sau đó họ giao cho các vị vua, các triều đại quân chủ cai quản. Vua đặt ra luật lệ và dân cứ thế răm rắp tuân theo. Tư tưởng trung quân đã biến dân thành nô lệ. Vua anh minh,sáng suốt thì dân nhờ, vua hôn quân vô đạo thì dân chịu. Từ đó hình thành tâm lý ỷ lại hay oán trách vua. Cách mạng Anh 1642 đã đặt dấu chấm hết cho các thời kỳ quân chủ chuyên chế . Từ đây loài người bắt đầu các nền cộng hòa dưới hình thức "quân chủ lập hiến".Ở các nền cộng hòa sơ khai, vua chỉ còn là biểu tượng để đoàn kết hòa giải dân tộc, quyền lực thực sự nằm trong tay các chính phủ, quốc hội lập hiến. Và nền cộng hòa khác với quân chủ ở chỗ quyền lực của chính quyền không được vượt quá quyền lực mà nhân dân giao phó. Nói nôm na là chính quyền không được đứng trên khế ước giữa nhân dân và chính quyền : hiến pháp. Một chế độ nào đứng trên hiến pháp nhất định đó sẽ là một nền quân chủ chuyên chế mạo danh cộng hòa. Từ khi các nhà tư tưởng của "Thế kỷ ánh sáng" ở Anh bắt đầu phát hiện ra "quyền lực có tính tha hóa, quyền lực càng cao tha hóa càng rộng" thì loài người không còn trông cậy vào các lãnh đạo anh minh để phó thác đất nước cho họ nữa. Nhiệm vụ của nền chính trị là kiểm soát sự tha hóa đó bằng thể chế phân quyền, đối lập, hiến pháp, tư pháp độc lập , báo chí và biểu tình của nhân dân, đảo chính của quân đội. Nước Mỹ là quốc gia đi đầu trong việc kiểm soát quyền lực bằng hiến pháp 1787 và một thể chế chính trị phân quyền. Trong lúc đó dù sau đến 234 năm người Việt vẫn rất xa lạ với cơ chế kiểm soát quyền lực. Họ vẫn đang mơ màng với các nền quân chủ chuyên chế, vẫn chẳng hiểu gì thế nào là cộng hòa, thế nào là dân chủ. Đặc biệt họ vẫn giao phó toàn bộ việc quản trị đất nước cho chính quyền và chẳng có bất kỳ một động thái can thiệp nào. Không những thế người Việt còn chụp mũ bất kỳ người nào can thiệp đấu tranh với chính quyền dù ở bất kỳ chế độ nào : độc tài hay dân chủ. Tư duy thụ động trong việc quản trị đất nước đã biến Việt Nam thành một quốc gia nghèo đói. lạc hậu , đầy rẫy bất công và có nguy cơ tuyệt chủng. Họ không hiểu một vấn đề cơ bản : các ông vua chỉ lo bảo vệ ngai vàng chứ không lo phát triển đất nước. Vai trò phát triển "bộ lạc" của mình là họ, nhân dân, chủ thể của quyền lực. Nếu ngày nào họ còn từ chối trách nhiệm này để tạo ra một thể chế có thể kiểm soát quyền lực của vua quan thì ngày đó họ còn gặp nhiều bất hạnh. Hãy cứ đổ thừa đi rồi hối hận.

NGƯỜI VIỆT KHÔNG RẠCH RÒI VỀ TƯ DUY.

Thế giới ngày nay phân ra làm 2 phe tốt và xấu. Đó là phe dân chủ và phe độc tài. Nhưng người Việt lại lầm lẫn đó là phe cộng sản và phe không cộng sản. Các cuộc đấu tranh dân chủ đổ máu hy sinh, tù đày.. hiện nay trên thế giới không chỉ diễn ra ở các nước cộng sản mà còn ở các nước không phải là cộng sản. Mùa xuân Ả Rập, Syria, Myanmar hay trước đó là Ấn độ, Trung Đông hay biến cố Phật giáo miền Trung 1963 ... đều là ở các nước, lãnh thổ không phải là cộng sản. Nhưng người Việt chống cộng luôn nhắm mắt bỏ qua thực tế đó. Khái niệm chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tư bản ngày nay cũng đã thay đổi. Khi xưa các nước như Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha quyền lực nằm trong tay tầng lớp tư sản đi xâm lược thuộc địa, bóc lột nhân công nên gọi là chủ nghĩa tư bản. Ngày nay họ được nước Mỹ giải phóng khỏi thảm họa phát xít nên biến thành các quốc gia dân chủ. Tuy vậy người Việt Nam vẫn quen gọi họ là chủ nghĩa tư bản. Khái niệm chủ nghĩa tư bản ngày nay đã chuyển sang cho Trung Quốc, Việt Nam và Nga. Những nước đang bóc lột nhân công và tích lũy tư bản, thực hiện phân hóa giàu nghèo. Người Việt cũng không hiểu chủ nghĩa xã hội tức chủ nghĩa cộng sản đã truyền vào Mỹ và châu Âu qua con đường đấu tranh của giai cấp công nhân và dưới sự lãnh đạo của các đảng chính trị cánh tả. Nhờ thế chủ nghĩa tư bản đã suy nghĩ lại để biến thành các nền dân chủ đa nguyên, thực hiện thuế lũy tiến (của CNCS), ngày làm 8 tiếng, giáo dục phổ thông miễn phí, thực hiện các chế độ an sinh xã hội... để khiến những quốc gia này trở thành miền đất hứa và dân nhập cư tìm đến. Bằng chứng của chủ nghĩa xã hội ở Mỹ là cuộc đấu tranh của công nhân Chicago 1896 đã khiến thế giới lấy ngày kỷ niệm này làm ngày quốc tế lao động. Và các hình thức của quốc tế cộng sản 1 và 2 như các tổ chức nghiệp đoàn công nhân, biểu tình đình công, các hình thái mà Công xã Paris tạo ra vẫn đang tồn tại ở Mỹ. Tuyên ngôn của đảng Cộng sản 1848 vẫn là giáo trình được giảng dạy nhiều nhất ở các trường đại học Mỹ. Người nhập cư đến đất nước này bên cạnh việc hưởng thành quả của hiến pháp Mỹ còn được hưởng thành quả của việc đấu tranh của giai cấp công nhân ảnh hưởng của CNXH mang lại. Sở dĩ họ có medicare, có an sinh xã hội, con cái họ được giáo dục miễn phí, khi già họ được vào các viện dưỡng lão là họ nhờ học thuyết của ông Marx. Nhưng họ vẫn chửi ông Marx ra rả khi ông là người sáng tạo ra thuế lũy tiến. Và họ thấy Mỹ là thiên đường vì Mỹ áp dụng thuế lũy tiến. Các nước Nga, Trung Quốc, Việt Nam, Cuba, Triều Tiên mượn ông Marx để thiết lập nên chế độ độc tài toàn trị. Chúng cố tình làm sai ông Marx khi ông Marx đã chết năm 1883 và chúng dựng cờ khởi nghĩa sau đến mấy chục năm (1917) nhưng dân không hiểu gì vẫn đem ông Marx ra chửi. Chính việc quyền lực tập trung trong tay một đảng chính trị duy nhất đã tạo ra các cuộc thảm sát ở Trung Quốc, Liên Xô, Việt Nam, Triều Tiên. Vì sao có thảm sát ? Vì muốn giữ quyền lực độc tôn. Các cuộc thảm sát này còn diễn ra ở các quốc gia không cộng sản như Thổ Nhĩ Kỳ, Đức, Syria, Trung Đông.... Điểm chung là thảm sát , đàn áp, tham nhũng, thối nát, bất công đều nằm trong các quốc gia độc đảng cho dù nó là cộng sản hay không phải là cộng sản. Người Việt chỉ nhắm một bên mắt để đổ thừa cho cộng sản. Kỳ thực đây là bọn độc tài lợi dụng CNCS nhưng không thực hiện. Khi nắm chính quyền rồi chúng thấy CNTB độc tài ngon ăn hơn nên bỏ CNCS để đi theo CNTB độc tài, cái mà chúng lợi dụng ông Marx để kêu gọi đánh đổ. Kết luận : Thế giới ngày nay chỉ có 2 phe : độc đảng và đa đảng, độc tài và dân chủ chứ không phải là cộng sản hay không cộng sản. Các nước dân chủ hiện nay là các nước cộng sản chính hiệu nhất : Israel, Phần Lan, Bắc Âu và cả Mỹ. Nhưng các nước được cho là cộng sản lại là các nước tư bản độc tài chính hiệu con nai vàng : Trung Quốc , Nga và Việt Nam.

Thứ Ba, 9 tháng 11, 2021

TẠI SAO LẠI CÓ NHỮNG KẺ SÙNG BÁI LÃNH TỤ ĐỘC TÀI ? VÌ HỌ ĐÃ BỊ TẨY NÃO.

Tẩy não (còn được gọi là kiểm soát tâm trí, thuyết phục cưỡng chế, kiểm soát suy nghĩ, cải cách tư duy và giáo dục lại) là khái niệm rằng tâm trí con người có thể bị thay đổi hoặc kiểm soát bởi một số kỹ thuật tâm lý. Tẩy não được cho là làm giảm khả năng suy nghĩ nghiêm túc hoặc độc lập của chủ thể, để cho phép đưa những suy nghĩ và ý tưởng mới, không mong muốn vào tâm trí của chủ thể, cũng như thay đổi thái độ, giá trị và niềm tin của người này. Tất cả các cá nhân sống dưới các chế độ này đều bị tuyên truyền bởi một hệ thống truyền thông rất mạnh , theo nguyên lý của trùm truyền thông Đức quốc xã " Nói láo nhiều lần cũng thành chân lý". Các chế độ độc tài luôn rao giảng về công ơn của lãnh tụ, sự hy sinh, hình ảnh giản dị, cần kiệm liêm chính, sáng tạo ra nhiều bài hát,thơ văn để ca tụng hình ảnh của họ. Nhiều cơ quan truyền thông còn chỉnh sửa chân dung ,hình ảnh lãnh tụ dù khác ngoài đời thực để tạo nên sự hiền lành giản dị nhằm đánh vào trực quan của người dân, tạo ra cảm xúc yêu kính, sùng bái lãnh tụ. Tất cả điều này được nhắc đi nhắc lại hàng ngày ở trường học, trong các nhà thờ sẽ hình thành nên một tâm thức nô lệ. Những người bị tẩy não sẽ không còn biết gì đến thể chế chính trị, kiểm soát quyền lực, thông tin đa chiều. Trong đầu họ chỉ có một ý niệm " Ai nói tốt cho lãnh tụ là người tốt. Ai phản biện là phản động hoặc là cộng sản". Trong thời chiến tranh họ đấu tố những người dân chủ, chụp mũ họ để bỏ tù, cải tạo tư tưởng. Trong thời bình họ thủ tiêu quyền tự do ngôn luận, ý niệm về một xã hội đa nguyên. Chỉ mới gần 60 năm trôi qua nhưng những kẻ bị tẩy não vẫn xuyên tạc lịch sử , cổ xúy cho các chế độ độc tài dù hưởng những thành quả của các thể chế dân chủ bằng cơ chế tị nạn chính trị. Điều này cho thấy ảnh hưởng của sự tẩy não vẫn tồn tại rất lâu dài. Tẩy não không chỉ có ở chế độ cộng sản mà có ở mọi chế độ mà quyền lực thuộc về cá nhân, gia đình, đảng phái.

NẾU CÒN CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI VNCH SẼ SỤP ĐỔ SỚM HƠN 10 NĂM.

Cuộc chiến giữa Bắc Nam năm 1954-1975 là giữa 2 miền Nam bắc đánh nhau dựa vào vũ khí của ngoại bang. Chỉ có người lính là người Việt. Bắc dựa vào viện trợ của Liên Xô ,Trung Quốc; Nam dựa vào viện trợ Mỹ. Nếu một trong hai bên cắt viện trợ thì bên nhận viện trợ sẽ thua. Nếu Liên Xô, Trung Quốc cắt viện trợ thì CSVN sẽ thua, nếu Mỹ cắt viện trợ thì VNCH buông súng. Vì không có súng đạn lấy gì đánh. Trung Quốc không thể cắt viện trợ cho CS vì Việt Nam cùng với Bắc Hàn là tiền đồn ngăn chặn Mỹ đưa hạm đội 7 hay Tomahawk đến sát nách. Do vị trí địa chính trị bảo vệ TQ nên Bắc Kinh buộc phải viện trợ cho VN để ngăn nền dân chủ đến gần biên giới. VNCH dựa vào viện trợ Mỹ. Dân Mỹ theo thể chế đa đảng tam quyền phân lập nên sẽ không chấp nhận Mỹ viện trợ cho một chính phủ độc đảng, không tam quyền phân lập. Do vậy họ ủng hộ chính quyền Kennedy đảo chính quân sự để biến miền Nam thành đa đảng. Nếu vẫn còn chế độ ông Diệm thì Mỹ sẽ cắt viện trợ sớm hơn và do không có vũ khí, không có tiền trả lương cho binh sĩ chế độ ông Diệm sẽ sụp đổ sớm hơn vào năm 1965 tức trước 10 năm. Những người bảo ông Diệm sẽ đánh cộng sản đều không thực tế vì ông không có ngân sách dành cho quân đội mà phụ thuộc hoàn toàn vào viện trợ Mỹ. Khi dân Mỹ không ưa ông , biểu tình phản đối ông mà bảo nếu có ông thì sẽ chống cộng được là xạo. Phải nói là nếu còn ông VNCH sẽ sụp đổ sớm hơn. Sở dĩ VNCH sụp đổ chậm hơn 10 năm là vì năm 1963 dân miền Nam đã thiết lập được đa đảng, tam quyền phân lập, pháp trị như Mỹ nên dân Mỹ mới chấp nhận kéo dài cuộc chiến. Nhưng sau 10 năm họ thấy dân Việt vẫn chẳng hiểu gì về dân chủ nên thắt hầu bao, không nai lưng đóng thuế để chính phủ Mỹ nuôi chiến tranh nữa.

BỆNH CHỤP NÓN CỐI.

- "Chụp mũ" là một thủ pháp mà bất kỳ chế độ độc tài nào cũng sử dụng. Chẳng hạn chế độ cộng sản, chế độ Park Chung Hee, các chế độ quân chủ mạo danh cộng hòa của Việt Nam. - Chụp mũ là biểu hiện sự đuối lý, kém cỏi về tư duy chính trị, một phép ngụy biện thô thiển và một phương cách lôi kéo đám đông tầm thường... Trong giai đoạn tranh tối tranh sáng các chế độ độc tài thường hay sử dụng "chụp mũ" để áp dụng luật rừng và giành lợi thế chính nghĩa. Dư luận viên của mọi chế độ độc tài thường noi gương nhau. Sau khi đuối lý trước sự thật hiển nhiên mà phía dân chủ đưa ra và do cũng chẳng hiểu gì về cơ chế phân quyền, tập quyền, hiến pháp tôn trọng đối lập, về tư pháp độc lập về tam quyền phân lập chúng liền quay sang màn"chụp mũ" hèn hạ xưa như trái đất là chụp mũ để thể hiện trí tuệ. - Dư luận viên Cộng sản chụp mũ những người đấu tranh dân chủ là phản động. - Dư luận viên các chế độ không cộng sản chụp mũ dân chủ là cộng sản. Chụp mũ thể hiện rõ nhất câu nói của cụ Tản Đà: Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn. Cho nên quân nó mới làm quan. Tại sao bọn hám quyền có thể làm quan ? Vì dân không biết cơ chế đa đảng, đối lập có thể kiểm soát ,truất phế được bọn chúng. Vì dân không biết cơ chế cạnh tranh qua tranh cử giữa hai đảng đối lập có thể buộc bọn nắm quyền phải phục vụ dân để thu phiếu nhằm làm quan. Vì dân không biết đối lập có thể khiến tòa án phải tôn trọng công lý, chứng cớ chứ không thể ra phán quyết tùy ý. Và cũng bởi dân chỉ biết có 2 phía phe ta và phe địch giữa các thế lực độc tài. Mê muội thế nên suốt 2000 năm luôn sống trong nghèo đói, bất công và khổ nạn. Đến bây giờ sau 20 năm có internet , chỉ cần gõ vào google là có thể kiểm chứng nhưng không những không cám ơn những người chỉ ra cho mình sự thật còn bày cái trò y như cộng sản là chụp mũ.

TẠI SAO NƯỚC MỸ DÙNG CƠ QUAN TÌNH BÁO CIA ĐỂ LẬT ĐỔ CÁC CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI?

Từ năm 1949 đến nay Mỹ đã ủng hộ hoặc bật đèn xanh cho các cuộc cách mạng từ độc tài sang dân chủ ở các quốc gia và vùng lãnh thổ sau đây : 1 Syria 1949 2 Iran 1953 3 Guatemala 1954 4 Tây Tạng 1955 5 Indonesia 1958 6 Cuba 1959 7 Iraq 1960 8 Cộng hòa dân chủ Congo 1960 9 Cộng hòa Dominica 1961 10 Việt Nam Cộng hòa 1963 11 Brasil 1964 12 Chile 1970 13 Argentina 1976 14 Afghanistan 1979 15 Đại Hàn Dân Quốc 1979 16 Thổ Nhĩ Kỳ 1980 17 Ba Lan 1980 18 Nicaragua 1981 19 Iraq 1992 20 Venezuela 2002 21 Iran 2005 22 Ukraina 2014. Truyền thông của cộng sản bôi nhọ gọi là "thay ngựa giữa dòng" nếu đó là một quốc gia đồng minh với Mỹ và dư luận viên của các chế độ độc tài luôn than thở ra vẻ tội nghiệp " Chơi với Mỹ có ngày đứt tay bị ám sát, lật đổ lúc nào không biết, bị phản bội lúc nào không hay. Thật ra họ không hiểu một nguyên lý căn bản mà hiến pháp Hoa Kỳ 1776 mang lại : tư do,dân chủ ,quyền con người và đa đảng đối lập, kiểm soát quyền lực. Các chính quyền mà Mỹ bật xanh cho CIA lật đổ đều có một điểm chung là không phải do dân bầu mà là một nhóm người lợi dụng dân trí thấp để tuyên truyền thiết lập quyền lực, đặt ra hệ thống luân lý và luật pháp riêng để cai trị dân. Theo học thuyết Truman người Mỹ đã đem quân đội đi ngăn chặn sự bành trướng của các chế độ độc tài ( cộng sản cũng chỉ là một trong số đó chứ không phải là duy nhất). Họ không hề dựng lên các chế độ độc tài như nhà Ngô, Park Chung Hee mà do sự tiếm quyền, đảo chính ở các quốc gia này mà có. Park Chung Hee đảo chính chế độ độc tài của Lý Thừa Vãn. Ngô Đình Diệm đảo chính Bảo Đại của Quốc gia Việt Nam sau một cuộc trưng cầu dân ý năm 1955. Theo hiến pháp Mỹ các chính quyền này đều không chính danh bởi họ không được bầu lên qua một tổng tuyển cử có sự tham gia của 2 hay nhiều đảng phái đối lập. CSVN bảo Mỹ dựng nên chính quyền tay sai là sai lầm . Mỹ không hề dựng, không hề đưa Ngô Đính Diệm về nước mà Bảo Đại và Pháp. Cũng như Mỹ không hề đưa Park Chung Hee lên làm tổng thống. Nhưng tại sao Mỹ vẫn viện trợ cho các chế độ độc tài này chống cộng. Bởi họ xác định cộng sản là thế lực độc tài lớn hơn, có tầm vóc hơn. Theo nguyên lý của Kinh Dịch" Kẻ thù của kẻ thù của ta là bạn ta". Các chế độ độc tài này dùng danh nghĩa chống cộng để thu phục nhân tâm nhằm tạo ra tính chính danh để nắm quyền và người Mỹ dùng họ làm con bài để ngăn chặn cộng sản. Nhưng người Mỹ thừa hiểu là các chế độ độc tài này chỉ chống nhân dân, chống đối lập chứ không hề chống cộng. Cũng như cộng sản mục đích của họ chỉ là dụ dân để bảo vệ chiếc ghế tổng thống, sự nắm quyền độc đảng duy nhất, lợi dụng viện trợ Mỹ để duy trì quyền lực. Và Mỹ chờ cơ hội khi lòng dân oán giận liền cho CIA và quân đội bản xứ đảo chính để biến các chế độ độc đảng ,vô pháp đó sang đa đảng, tam quyền phân lập và pháp trị. Tất nhiên những kẻ ủng hộ các chính quyền độc tài đó sẽ oán hận Mỹ, vì họ là thành phần được chế độ độc tài này thiên vị, ưu đãi qua các chính sách bất công. Họ vẽ ra lãnh tụ của họ là người liêm khiết, yêu nước thương dân, tài ba, đạo đức, giản dị... để ca tụng sùng bái và cho rằng nếu còn có ông ta thì đất nước sẽ thế này thế khác. Nhưng người Mỹ biết rằng đó chỉ là trò trẻ con. Thật ra những kẻ chiếm đoạt quyền lực đều chẳng có tài cán, đạo đức gì cả. Học vấn thấp, tiếng Anh không biết, tầm nhìn ngắn, chỉ quen lối hành xử vua tôi của các chế độ quân chủ. Họ chỉ căn cứ vào thể chế chính trị và hiến pháp mà những kẻ cướp quyền lực này tạo ra để đảo chính. Mỹ không hề đảo chính những tổng thống dân bầu từ đa đảng như ông Nguyễn Văn Thiệu. Họ tôn trọng lá phiếu của dân miền Nam vào tháng 11/1967 và tôn trọng hiến pháp 1967. Ngày ông Thiệu rời Sài Gòn Mỹ còn ngưng hoạt động sân bay Tân Sơn Nhất trong 24 tiếng để máy bay ông cất cánh được an toàn. Dù ông Thiệu chửi Mỹ bỏ rơi đồng minh nhưng họ cũng không hề chấp nhất.Và cũng không hề giải thích là dân Việt bỏ rơi nền dân chủ chứ không phải Mỹ bỏ rơi đồng minh. Mỹ chỉ đảo chính các chế độ cướp quyền lực và độc đảng, đàn áp đối lập và không có tam quyền phân lập, vừa đá bóng vừa thổi còi. Do đó CIA Mỹ chỉ làm nhiệm vụ giúp nhân dân nước đó chuyển từ độc tài sang dân chủ mà không cần phải xuống đường biểu tình rồi bị quân đội bắn chết như dân Myanmar hiện nay. Tuy nhiên người Mỹ cũng không cần kể công, không cần thanh minh. Họ vẫn để mặc cho dân xứ Vệ chửi oan vì dân trí hạn chế.

ĐẢO CHÍNH QUÂN SỰ.

Trong nền chính trị mà quyền lực nằm trong tay một cá nhân, gia đình ,đảng phái thì để đưa quyền lực về tay số đông nhân dân ngoài bất tuân dân sự còn có một phương pháp ít tốn xương máu hơn. Đó là đảo chính của quân đội. Chẳng hạn nếu ở Việt Nam hiện nay quân đội CSVN gồm các tướng lĩnh ly khai nếu đảo chính được Bộ Chính trị đảng CSVN thì nhân dân Việt Nam sẽ đỡ tốn rất nhiều công sức và xương máu để thiết lập nên nền dân chủ. Nhưng tại sao quân đội CSVN không đảo chính được? Đó là vì đảng CSVN đã đưa hệ thống đảng vào trong quân đội. Nếu như quân đội VNCH chỉ có cấp đại đội trưởng thì quân đội CS còn có thêm chức chính trị viên, chính ủy. Hệ thống đảng thâm nhập quân đội và ban tuyên huấn liên tục tổ chức tuyên truyền, chỉnh huấn gắn quân đội trung với đảng nên việc quân đội đảo chính là rất khó. Trong khi đó quân đội VNCH, quân đội Mỹ tách quân đội khỏi hệ thống đảng phái. Quân đội phi đảng phái, phi chính trị chỉ bảo vệ tổ quốc chứ không bảo vệ chính quyền. Bộ trưởng quốc phòng Mỹ là người bên dân sự cử sang chứ không phải là một tướng lĩnh. Do cơ cấu này nên trong thể chế dân chủ nếu một tổng thống có khuynh hướng lạm quyền bằng cách xa rời hiến pháp, sửa đổi hiến pháp để nắm quyền trọn đời thì thiết chế dân chủ sẽ tiến hành các bước sau đây: - Thẩm phán liên bang đình chỉ sắc lệnh hành pháp của tổng thống. - Tối cao pháp viện tuyên bố tổng thống làm đúng hiến pháp hay vi hiến. - Hạ viện luận tội tổng thống và thượng viện bỏ phiếu truất phế. - Báo chí quyền lực thứ tư phơi trần sự thật. Nếu ba ngành hành pháp, lập pháp, tư pháp về hùa với nhau cùng một phe thì quân đội sẽ tiến hành đảo chính. Sự đảo chính này hoàn toàn chính nghĩa chứ không hề phản loạn. Bởi vì họ đem quyền lực về cho nhân dân chứ không cho bất kỳ một cá nhân, gia đình hay đảng phái nào. Nếu quân đội không đảo chính được thì người dân phải xuống đường đấu tranh chính trị, bất tuân dân sự để bỏ đói, tạo ra lạm phát khiến chính quyền không có ngân sách trả lương cho bộ máy bảo vệ chế độ dẫn đến sụp đổ.

KHI DÂN CÒN NẰM IM THÌ CHÚNG CÒN ĂN.

Một con sói vừa để lộ một clip ăn thịt bò dát vàng người dân bị cai trị đã rộ lên bình phẩm. Thực tế thì trong bao nhiêu năm qua khi cướp được chính quyền để tự do tham nhũng đàn sói này đã nếm không biết bao sơn hào hải vị, rượu ngon gái đẹp ở trên đời. Hồ Chí Minh ngay từ thời đất nước còn nghèo cũng đã có một đầu bếp riêng để phục vụ. Gái thì có cô Nông Thị Xuân mà nhà văn Vũ Thư Hiên đã kể trong hồi ký của mình về một cái chết oan khuất do Bộ trưởng công an Trần Quốc Hoàn đạo diễn để phục vụ tình dục cho bác. Sau này thì các bữa nhậu hoành tráng của Đinh La Thăng do bán trộm dầu thô trên biển, vung tay của Trần Bắc Hà, Trầm Bê, Nguyễn Bá Thanh, Phan Văn Anh Vũ hay Nguyễn Tấn Dũng, Lê Thanh Hải...không còn là chuyện lạ. Bộ sậu Nguyễn Tấn Dũng bỏ tiền ra mua câu lạc bộ bóng đá của Mỹ, mua những căn biệt thự ở những nơi có khí hậu tốt nhất nước Mỹ. Dàn công tử bột con cái quan chức không chỉ khoe siêu xe ở Việt Nam mà còn khoe siêu xe ở California, Mỹ. Các tòa án chống tham nhũng ở Việt Nam chỉ là trò hề. Và clip Tô Lâm ăn thịt bò dát vàng chỉ là một phần nhỏ trong muôn vàn những trò ăn chơi trác táng của quan chức Việt Nam mỗi khi có dịp công cán ra nước ngoài. Chúng chỉ là chưa bị lộ mà thôi. Có điều phải công bằng một tí là bất cứ các chế độ độc tài nào cũng như thế chứ không riêng gì CSVN. Nhiều chế độ vẽ ra lãnh tụ cần kiệm liêm chính chỉ là để lừa thằng dân u mê. Bên trong chúng buôn thuốc phiện lậu Cao Miên, hệ thống kinh tài đầy rẫy khắp nơi, tham nhũng không chừa thứ gì, ăn chơi sa đọa. Thế nhưng đám dân bảo vệ chế độ đó bao giờ cũng bị che mắt,chỉ nhìn một chiều, luôn luôn ca tụng lãnh tụ mình là trong sạch nhất. Chúng đều thối như nhau cả. Quan trọng ai hơn ai là sự xảo quyệt che mắt người dân. Chỉ có những thể chế có sự kiểm soát của một đảng đối lập mới có sự trong sạch thật sự, mới có cần kiệm liêm chính. Do đó khi dân đồn thổi ông tổng thống nền dân chủ VNCH chở đi 16 tấn vàng quốc gia chỉ là láo. Khi cộng sản vào Dinh Độc Lập cũng rất ngạc nhiên vì thấy tư dinh rất giản dị, căn nhà ông Thiệu xây cho song thân ở Phan Thiết cũng rất bình thường. Điều này không phải do ông Thiệu đạo đức hơn người gì mà do cơ chế kiểm soát của nền dân chủ,pháp trị. Nếu ông Thiệu tham nhũng sẽ bị đối lập đưa ra tòa, dân biểu tình truất phế như dân Hàn Quốc truất phế Park Cận Huệ con gái của Park Chung Hee vì tội tham nhũng. Suy cho cùng thì khi dân còn sùng bái chế độ độc đảng, còn cảm tính nằm nhà chửi suông thì chúng còn ăn, còn lừa.

SO SÁNH KHẬP KHIỄNG.

Nhiều người lấy hình ảnh tổng thống Mỹ Obama sang Việt Nam ngồi trong quán bún chả ra để so sánh với hình ảnh đại tướng Tô Lâm há mồm đớp miếng thịt bò dát vàng là không đúng. Đây là lối so sánh thuộc về cảm tính. Lối so sánh này sẽ làm cho dân Việt thụ động và buông xuôi hơn. Obama là tổng thống của một nền dân chủ. Tô Lâm là đại tướng của một chế độ độc tài. Sau Obama là cả một hệ thống kiểm soát quyền lực, là đa đảng,là đối lập là hiến pháp, là tối cao pháp viện, là báo chí đa chiều, là tư pháp độc lập. Sau Tô Lâm là thể chế độc đảng, là 95 triệu dân răm rắp tuân lệnh, là Bộ Chính trị đứng trên hiến pháp, là nền báo chí một chiều, là nền tư pháp luật là tao, tao là luật, là một quốc hội có 95% là đảng viên của một đảng chính trị. Như vậy thì không phải đạo đức Obama cao cả sáng ngời gì khi đặt bên cạnh Tô Lâm. Sự khác nhau giữa 2 người đó là ở hai thể chế chính trị khác nhau : dân chủ và độc tài, pháp trị và vô pháp. Ở đây không thể nói đến khía cạnh đạo đức. Ở đây là một bên quyền lực bị kiểm soát và một bên quyền lực không được kiểm soát. Một bên dân sẵn sàng xuống đường mỗi khi tổng thống làm sai. Một bên dân luôn đổ thừa , ngụy biện về vai trò của mình. Xã hội hiện đại không có chỗ cho đạo đức, chỉ có chỗ cho những tư duy thực tế về vai trò của người dân trong việc kiểm soát chính quyền.

CHẲNG CÓ CÔNG ƠN GÌ CẢ.

Nhìn một số nhà đấu tranh dân chủ (là luật sư hẳn hoi nhé) giật status bảo công ơn của ông này ông kia, y như dân bần cố nông nhớ công ơn Bác Hù tôi thấy quá ngao ngán cho dân trí Việt Nam. Công ơn là một khái niệm chỉ có trong các nền quân chủ ngày xưa. Vua chúa thường tuyên truyền công ơn của mình cho bá tánh để phủ dụ nhằm thiết lập quyền cai trị. Họ cho thiên hạ là của mình và mình là đấng minh quân ban phước cho dân. Xã hội hiện đại ngày nay dân là chủ, chính quyền là kẻ phải nhớ công ơn của dân để nắm quyền chứ không phải ngược lại. Một nhóm người A nào đó mỗi khi muốn nắm quyền không chính danh (cướp chính quyền) thường lợi dụng một thiểu số dân chúng B để đàn áp đa số C còn lại. Chúng chỉ lợi dụng anh để ăn trên ngồi trốc, lợi dụng anh để anh làm lá chắn bảo vệ chế độ chứ công ơn cái gì. Khi hiến pháp bị một thế lực đứng lên trên thì thế lực đó chỉ lợi dụng số ít để bóc lột số đông. Nếu anh bảo rằng kẻ đó có công ơn với dân tộc Việt Nam thì đích thị anh là một kẻ nô lệ. Anh đã đánh đồng một nhóm người thiểu số với dân tộc. Kẻ có công ơn thật sự vói dân chính là các nhà lập quốc Hoa Kỳ đã đặt ra hiến pháp để phân chia và kiểm soát quyền lực. Những người đó mới có công ơn thực sự chứ không phải là bọn hám quyền lực dùng anh làm vật chết thế. Là người dân hay tầng lớp dư luận viên chế độ độc tài hiện hành có tư tưởng mang ơn không nói làm gì. Làm một nhà đấu tranh dân chủ từng ở tù Cộng sản mà có tư duy nô lệ ,mang ơn nhà độc tài thì quá yếu.

BÁO CHÍ MỸ CHỬI AI ?

Có người bảo báo Mỹ đăng hình Tô Lâm ăn thịt bò dát vàng là để chửi quan chức CSVN. Không đâu nhé, họ chửi dân Việt đấy. Tư duy người Mỹ rất thực tế. Quan điểm của người Mỹ là khi anh ngây thơ để túi tiền kiểm soát không kỷ bị thằng ăn trộm ăn cướp lấy cắp rồi đem xài phung phí thì phải chửi cái thể chế. Thể chế là ai ? Chính là dân.Khi dân không đứng dậy tạo ra đa đảng, luật pháp, đối lập để đưa bọn tham nhũng ra tòa xử thì chúng có thể bán rừng , bán biển, cướp đất hoặc cho "phu nhân" nhận tiền đút lót từ cửa hậu để ăn chơi sa đọa. Bất kỳ quan chức nào trong các chế độ độc tài cũng có một "quan bà" phía sau để nhận tiền đút lót cho việc nhờ vả quyền lực để làm giàu không chính đáng hoặc chạy án, cậy nhờ chính sách. Tiền để ăn bò dát vàng của Tô Lâm lấy từ đó .Là bộ trưởng công an thì nội tiền chạy án cũng đã hốt đậm. Bây giờ đòi hỏi Tô Lâm phải đạo đức không được ăn bò dát vàng ? Chỉ là giả vờ để bịp thằng dân thôi. Tô Lâm có thể làm như Đoàn Ngọc Hải là ngồi trước chén cơm và tô canh, dĩa rau muống sau đó cho người chụp hình bỏ lên mạng để bọn bưng bô vào ca tụng. Nhưng tiền từ cơ chế tham nhũng vẫn còn đó. Tô Lâm chỉ cần đóng kín cửa nhà là có thể ăn gan rồng. Đừng bao giờ đòi hỏi quan chức không tham nhũng bởi mèo nào cũng thèm mỡ cả. Phải làm sao kiểm soát bằng cơ chế để quan chức chỉ có thể dùng đồng lương để sống. Hễ tham nhũng lạm quyền là sẽ bị truy tố. Chứng cứ đâu ? Đó là số tiền anh gởi trong ngân hàng đến từ đâu so với đồng lương của anh? Tài sản, nhà cửa xe cộ của anh lấy từ nguồn thu nhập nào, đã đóng thuế chưa? Người Mỹ buộc các ứng viên tổng thống, các bộ trưởng phải công khai hồ sơ thuế là vì thế. Khi anh có nguồn tiền chính đáng ,được pháp luật thừa nhận thì anh muốn ăn gì anh ăn., người Mỹ không cần biết đến. Do vậy ở đây báo chí Mỹ không phải chửi quan chức CSVN đâu. Họ chửi dân Việt Nam không đứng dậy để tạo ra một cơ chế kiểm soát Tô Lâm đấy. Chờ vào đạo đức của Tô Lâm ? Xưa rồi Diễm.

CON ĐƯỜNG DÂN CHỦ VIỆT NAM KHÓ CÓ THỂ THÀNH HIỆN THỰC.

Có thể nhiều bạn cho rằng tôi bi quan nhưng tôi thấy với đặc tính dân tộc, người Việt chỉ có thể nô lệ cho quyền lực chứ họ khó có thể kiểm soát được quyền lực. Bởi trước hết tâm thức nô lệ thần phục, mang ơn hay đổ thừa quyền lực đã ăn quá sâu. Ngay giới đấu tranh dân chủ cũng mang ơn quyền lực thì người dân thường cũng chỉ có thể "há miệng chờ sung". Dân chủ chẳng phải gì xa xôi. Nó đơn giản là làm sao kiểm soát để bọn có quyền không được nói láo, không thể tham nhũng, lạm quyền,không thể bán nước, không thể tạo ra án oan hay phải cạnh tranh lẫn nhau, phục vụ dân thật tốt để nắm quyền chứ không phải dùng báo chí "đầu môi chót lưỡi" để lừa bịp. Dân chủ không phải thay chế độ này bằng một chế độ khác giống y chang mà là thay cái thể chế. Thể chế này cho phép người dân có thể thay thế chính quyền theo định kỳ. Người dân Việt Nam khó có thể có quyền cầm lá phiếu để định đoạt chính quyền vì những lý do sau : - Sợ hãi khi đề cập đến tư tưởng dân chủ. Họ thường cho đó là tư tưởng phản loạn, không thực tế. - Tư tưởng dân chủ trước khi bắt tay vào hành động phải được lan truyền trong nhân dân. Nhưng người Việt lại quá sợ hãi bị quyền lực trừng phạt để chẳng dám truyền cho người dân tư tưởng của thời đại. Trí thức để mặc cho chính quyền nói láo và luôn tránh né mỗi khi bàn đến chuyện phải thiết lập một cơ chế để có thể bỏ tù chúng. - Người có tư tưởng dân chủ như các nhà tư tưởng dân chủ châu Âu thế kỷ ánh sáng hay các nhà viết hiến pháp Hoa Kỳ cũng không bắt tay trực tiếp hành động. Nó chỉ nêu ra một tư tưởng đúng để mở đường và sau này công dân Hoa Kỳ đã bắt tay vào thiết lập nên Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ và đưa tư tưởng này sang châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc để lập nên nhà nước pháp quyền. Họ đi đến đâu cũng thành công chỉ gặp dân Việt là thất bại bởi chiến tranh nhân dân, du kích ,khủng bố. Bởi nhận thức người Việt hạn chế không hiểu gì về việc một đảng đối lập có thể giúp mình kiểm soát chính quyền, tạo ra an sinh xã hội và công lý. Đầu óc của họ chỉ có đạo đức của ông này tốt ông kia xấu, chế độ này tốt chế độ kia xấu. - Họ không hiểu là tất cả các chế độ độc đảng đều xấu như nhau bởi sự tha hóa, bởi không có ai kiểm soát. Người Việt cũng chả nóng lòng khi thấy dân Nhật, dân Hàn hay châu Âu đã kiểm soát được quyền lực và đi trước mình cả mấy chục năm dù xuất phát điểm là như nhau. Các nước mà dân làm chủ sẽ bỏ lại phía sau các nước mà dân làm nô lệ cho một đảng chính trị rất xa. Bước vào thế kỷ của công nghệ, của thế giới phẳng khoảng cách này sẽ được nới rộng thêm nữa, đó là sự khác nhau giữa thiên đường và địa ngục. Tuy nhiên do sự tuyên truyền vẽ vời của báo chí độc tài người dân chẳng hiểu là chỉ vài chục năm nữa con cháu mình sẽ lạc hậu trong một cơ chế "quân chủ" bị thế giới vứt bỏ như thế nào. Nhưng có nói gì đi nữa cũng không thể chiến thắng nỗi sợ hãi của người Việt. Với người Việt tư tưởng dù có đúng đến đâu, có được cả thế giới làm theo đến đâu cũng không qua được số phận của bản thân họ. Cái còng và khẩu súng của chính quyền đe dọa mới là điều quan trọng. Nếu như tuổi trẻ Hồng Kông có thể hy sinh cả tính mạng để kiểm soát được quyền lực, để có công bằng, công lý thì với người Việt là điều không tưởng. Với người Việt những bữa nhậu thịt chó, thịt bò dát vàng mới là đề tài đáng để bàn tới. Tổng thống Mỹ Ronald Reagan nói :" Dân chủ đáng giá chết để đổi lấy vì đó là cơ chế chính phủ danh dự nhất được thành lập bởi nhân loại". Nhưng người Việt có thể đánh bom cảm tử để chết cho bọn độc tài nắm quyền, có thể biểu tình bạo động khi bị bọn độc tài xúi dưới danh nghĩa "quốc gia dân tộc" giả tạo . Khi cần chết cho một thể chế chính trị công bằng thì họ lại tỏ ra rất nhát chết và ngụy biện.Họ không bao giờ dám noi gương sự hy sinh của người dân các nước khác mà chỉ cam chịu như những chú cừu bị vặt lông để được an toàn. Họ chấp nhận thứ an toàn mà chịu nhục hơn là chết cho tự do.

CÓ NHỮNG SỰ THẬT MÀ BẠN CÒN CHƯA BIẾT VỀ CÁC CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI.

Muốn đất nước có dân chủ bạn phải hiểu nguồn gốc vì sao có các chế độ độc tài. Đơn giản, ngắn gọn là thế này: - Đặc tính của con người là ham mê quyền lực. Muốn có quyền lực thì phải cướp được chính quyền để làm chủ tịch hay tổng thống tự phong. Để cướp được chính quyền thì phải nói láo để dụ dỗ một thành phần dân chúng đi theo, từ đó tạo ra quân đội, công an, bộ máy cai trị. Để dụ dỗ được dân chúng đi theo thì phải bịa ra các khái niệm về chủ nghĩa dân tộc, đánh xâm lược hay chủ nghĩa nhân vị, chống cộng... để số dân đi theo này vì quốc gia dân tộc sẵn sàng chết thế. - Thật sự thì một nhóm người như đảng cộng sản, nhà Ngô đều chỉ dụ được một nhóm người thiểu số đi theo mà thôi. Cộng sản thì lôi kéo được nhóm bần cố nông nhờ chiêu bài "người cày có ruộng" trong cải cách ruộng đất, nhà Ngô thì lợi dụng khoảng 1 triệu dân công giáo di cư từ Bắc vào bằng các chính sách ưu đãi so với 13 triệu dân thuộc các tôn giáo, giáo phái còn lại. - Cả hai đều thành lập các Ban chuyên láo chuyên kể công ơn lãnh tụ, chụp mũ người chống đối, xuyên tạc sự thật và đàn áp những người thuộc các đảng phái đối lập để độc chiếm quyền hành. Những người đối lập là ai ? - Chính là những người lãnh đạo của các nhóm người, các thành phần dân chúng khác. Một quốc gia không thể có chỉ một nhóm người, một tầng lớp nhân dân duy nhất. Một quốc gia là tập hợp của những sắc dân có quan điểm khác nhau trên nhiều vùng lãnh thổ. Và các nhóm người này cũng có các đại diện của họ. Đó là những người thuộc đảng Việt Quốc, Việt Cách, Đại Việt , các giáo phái như Bình Xuyên, Hòa Hảo, Cao Đài , các tôn giáo như Phật giáo mật tông. Nước Mỹ dân chủ đã đưa vào hiến pháp nguyên tắc không thừa nhận một tôn giáo nào là quốc giáo và nguyên tắc thừa nhận đối lập, đa đảng, đa nguyên. Như vậy nguyên tắc phổ quát là " Một nhóm người không thể nhân danh quốc gia dân tộc để đặt ra hiến pháp, thể chế, hệ thống luân lý và luật pháp riêng". Đất nước là của chung toàn dân, phải chia sẻ quyền lực và phải chấp nhận dân bầu theo định kỳ 4,5 năm để thay nhau nắm quyền, kiểm soát quyền lực lẫn nhau theo khế ước giữa nhân dân và chính quyền. Tại sao có thể biết một chính quyền là độc tài ? Dễ thôi. Đó là dở bản hiến pháp mà chính quyền ấy thảo ra đọc. Với bản hiến pháp 1992 hay 1956 thì bè lũ Dư luận viên của hai chế độ này cũng không thể cãi được nếu họ có chút đầu óc. Ai biết chữ cũng có thể thấy nhóm người này đã đặt cá nhân, gia đình, đảng phái lên trên hiến pháp như thế nào, đã nắm hầu bao ngân sách quốc gia ra sao, đã nắm hành pháp, lập pháp và cả tư pháp gom chung một rổ ra sao, đã vượt quyền quốc hội như thế nào ... Nhưng tội ác lớn nhất của cả hai chế độ độc tài là gì ? Đó là không chia sẻ quyền lực với các đại diện của các nhóm người thuộc các thành phần nhân dân khác mà còn dùng luật tự đặt ra để bỏ tù hay tra tấn họ, xử tử họ. Không có bất kỳ một lý do nào thích hợp để giải thích cho hành động này. Dẫn chứng: - Cộng sản sai Võ Nguyên Giáp (một tội đồ dân tộc) gây ra vụ án Ôn Như Hầu tiêu diệt hai đảng Việt Quốc và Việt Cách dù họ là những người yêu nước, gây ra Cải cách ruộng đất khiến 170 ngàn người chết, gây ra vụ Nhân Văn Giai Phẩm và đàn áp những người khác trong vụ "Xét lại chống đảng" thập niên 60. - Nhà Ngô đàn áp các giáo phái như Bình Xuyên, Hòa Hảo, Cao Đài, các đảng phái không cộng sản như đảng Đại Việt, Việt Nam quốc dân đảng. Nhà văn Nhất Linh nổi tiếng với câu nói "Đời tôi để lịch sử xử". Ông Trần Văn Hương sau này là phó tổng thống, tổng thống 1 tuần của nền dân chủ VNCH đã bị chế độ độc tài này bắt giam.Ông có bài thơ trong tù như sau. NGỒI TÙ MỘT LŨ Này anh, này cụ, này là chú, Lóc cóc vào đây ngồi một lũ, Những tưởng buồn như chó mất nhà, Nào ngờ vui quá bàn xôm tụ, Thân này dẫu vướng chốn lao lung, Nỗi ấy vẫn ghi trong phế phủ, Xuống chó lên voi lắm chuyện đời, Xưa nay diễn biết bao nhiệm vụ. Và hãy nghe ông Hương tả cảnh nhà ngục P.42 để thấy chế độ Diệm đã đày đọa người quốc gia như thế nào: P.42 – SỞ THÚ Danh đồn khét tiếng đã từng nghe, P.42 đúng thiệt nè! Điện tụ, bình quay kêu ới ới, Xà bông nước đổ, nuốt the the, Tra đi tra lại kinh chưa hả? Khai tới khai lui mệt quá hè. Cụ, Cố, Cậu trù, Ma trổ ngón, Thân tù dưới búa lại trên đe. Ông Phan Khắc Sửu sau này là quốc trưởng của VNCH từng kêu gọi cứu trợ lũ lụt miền Trung năm 1964 đã bị chế độ độc tài này tra tấn như sau : Tại những vùng xa xôi, cán bộ của chính quyền đã có những lạm dụng khủng khiếp bằng cách hoàn toàn ngụy tạo ra những tội ác để gán cho kẻ thù của họ. Nhu và Cẩn chỉ huy những ban Mật Vụ đặc trách những vụ đàn áp khủng bố khắp nơi. Một chứng cớ rõ rệt về chính sách bắt bớ, tra tấn độc đoán là hành động đối xử với một nhân vật quốc gia tên tuổi là ông Phan Khắc Sửu, vị Quốc trưởng của năm 1964. Sau khi chế độ Diệm bị lật đổ ông Sửu được chúng tôi giải thoát đã kể lại một câu chuyện hết sức rùng rợn. Mặc dù ông ta không liên hệ gì đến cuộc đảo chánh của Nhảy Dù năm 1960, ông ta vẫn bị Mật Vụ đến bắt vào đêm tối rồi đem giam vào một cái hầm đào sâu dưới đất tại Sở Thú, cái hầm vừa nóng vừa ẩm ướt mà lại không có không khí. Sau đó, ông được chuyển đến một trại giam khác nhưng vẫn thường bị tra tấn. Họ đã sử dụng kiểu tra xưa cũ của Tàu là kiểu “đổ nước” bằng cách trói tội nhân lại rồi cho từng giọt nước rớt xuống đầu làm cho ông Sửu cảm thấy như điên cuồng. Chân của ông ta bị tê bại phải chữa trị một thời gian khá lâu vào năm 1964 sau khi được giải thoát. Như vậy có thể khẳng định bọn độc tài không bao giờ vì quốc gia dân tộc, chúng chỉ vì quyền lực của chúng. Và chỉ có những tên nô bộc trung thành với chủ mới nhớ công ơn chủ đã ban cho chúng các khúc xương,các mẩu cơm thừa để chúng cho rằng độc tài là cần thiết, đối lập là phản động, là cộng sản. Chúng vẫn trơ tráo xuyên tạc lịch sử để ngụy biện dù sống trong một thể chế chính trị tôn trọng đối lập, đa đảng, đa nguyên như Hoa Kỳ.