Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

NẾU ĐIỀU ĐÓ XẢY RA?

Đầu năm 2017 cuộc đụng độ Mỹ Trung bắt đầu từ một va chạm máy bay từ vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) trên Biển Đông của Trung Quốc .Chiến tranh lan rộng khắp Đông Á và Đông Nam Á.Lực lượng hải quân Mỹ gồm nhiều hạm đội ,tàu ngầm và máy bay chiến đấu,máy bay ném bom đã oanh tạc dữ dội và đánh chìm nhiều tàu chiến Trung Quốc đồng thời tiến sát ngoài khơi Vịnh Cam Ranh.Đế quốc Mỹ một lần nữa lại lăm le quay lại "cướp nước" ta. Điều gì sẽ xảy ra? 1/Nhân dân Việt Nam một lòng đoàn kết xung quanh Đảng CSVN với tinh thần"Chúng ta thà hy sinh tất cả chứ không chịu mất nước không chịu làm nô lệ".Kiên quyết"Hễ còn một tên xâm lược Mỹ trên đất nước ta thì ta còn phải chiến đấu quét sạch nó đi" 2/Lệnh tổng động viên được ban hành,toàn thể thanh niên Việt nam rời bỏ các trường đại học,nô nức tham gia tòng quân,có nhiều người bỏ thêm đá vật nặng vào túi áo,túi quần để được trứng tuyển NVQS. 3/Cả nước bừng bừng khí thế"Không có gì quý hơn độc lập tự do",đâu đâu cũng thấy không khí đào hầm trú ẩn,giao thông hào,các đơn vị dân quân,du kích được thành lập.những chuyến xe đầy ắp lá ngụy trang chở đầy quân trang và tân binh đêm ngày hối hả ra tiền tuyến. 4/Các nhà thơ nhà văn ,nhạc sĩ lao vào sáng tác các bài hát cách mạng,những tác phẩm văn học rực lửa căm thù.Loa phát thanh trên khắp phố phường đêm ngày cất lên những bài ca hùng tráng thôi thúc ,giục giã 5/Khí thế hào hùng của bài ca "Ra trận" âm vang trên từng con phố ,từng vùng quê.Toàn dân sát cánh cùng với Đảng và nhà nước thề quyết tiêu diệt đến tên giặc Mỹ cuối cùng? Xưa rồi Diễm.Chuyện đó chỉ có 50 mươi năm trước.Chuyên bây giờ dễ xảy ra hơn là như vậy nè: 1/Lực lượng lãnh đạo Đảng CSVN có sự phân hóa rõ rệt,các thành phần thân Trung Quốc đã bị loại bỏ nhường chỗ cho phe thân Mỹ chiếm đa số trong BCT.Một số cán bộ có chức quyền đã bán tháo bất động sản,rút tiền trong ngân hàng và chuẩn bị tháo chạy ra nước ngoài. 2/Quân đội và CA đang ở trong tình trạng vô chính phủ,nội bộ phân hóa sâu sắc.Các tướng lĩnh quân đội tham nhũng và các tướng CA đều đang lo lắng bị đưa ra tòa trước số tài sản bất minh nên không còn lòng dạ để chấn chỉnh quân đội.Tình trạng "trên bảo dưới không nghe" đang trở nên phổ biến và tình trạng cát cứ loạn mười hai sứ diễn ra khắp nơi 3/Một cuộc xuống đường tập thể trong phạm vi toàn quốc với cờ và biểu ngữ yêu cầu Đảng CSVN giải tán,trả chính quyền về tay một chính phủ mới.Thành lập hội đồng chuyển tiếp dân chủ bao gồm nhiều ủy ban chuyên môn như tuyển cử, kinh tế, ngoại giao, giáo dục, quốc phòng, an ninh v.v… để chuyến hóa bộ máy nhà nước từ độc tài đảng trị sang dân chủ pháp trị. 4/Thành lập một quốc hội lập hiến mới,soạn thảo hiến pháp và ban hành các sắc lệnh về việc thả các tù nhân chính trị,tù nhân lương tâm trên phạm vi toàn quốc 5/Dân oan cả nước nao nức không ngủ được,chuẩn bị sẵn sàng cờ Hợp chủng quốc Hoa Kỳ và cờ Vàng ba sọc để đón chào lực lượng hải quân Hoa Kỳ trong đó có nhiều chiến sĩ người Mỹ gốc Việt phục vụ trong quân đội Mỹ trở về trong nhiệm vụ Liên minh quân sự với quân đội của một nước Việt nam Dân Chủ. 6/Lực lượng đấu tranh dân chủ và các tổ chức hội đoàn xã hội dân sự ra sức kêu gọi người dân kiềm chế,không nên chủ trương bạo động ,bắt giữ và trả thù các phần tử cướp đất đai và gây ra những bất công trước đây trong chính quyền các cấp. Và sau đó có thể là một cuộc TỔNG TUYỂN CỬ để bắt đầu một kỷ nguyên mới.

TỪ CHÍ THANH,BÁ THANH ĐẾN QUANG THANH: XEM RA LÀNH ÍT DỮ NHIỀU.

Đảng không tha các đồng chí khác nhưng đặc biệt bén duyên với các đồng chí tên Thanh.Số là các đồng chí này hay ngấp nghé ngưỡng cửa của đỉnh cao quyền lực.Năm 1967 lúc sắp trở lại miền Nam lần thứ hai anh Chí mặc dù có Cụ ủng hộ cũng phải thổ huyết mà thăng thiên để lại một đàn con thơ.Cụ Giáp lấy đó làm gương,từ đó về sau chẳng dám hó hé gì.Ai bảo Cụ hèn Cụ chịu nhưng ít ra Cụ cũng thọ trên trăm lại được Quốc tang hoành tráng,được phong Thánh cho đám dân đen lễ bái xì xụp mỗi độ xuân về.Con cháu không phải lo đời đời hưởng vinh hoa phú quý. Anh Bá có tài nhưng không biết lượng sức.Chỉ một câu"bắt hết,hốt liền" anh đã bị đưa vào tầm ngắm rốt cuộc con cháu cũng phải ngậm ngùi theo gương con cháu anh Ngọ nuốt ngược nước mắt xem trò"mèo khóc chuột". Anh Quang tài cán không bao nhiêu nhưng nhờ có"tâm tư" với quan thầy nên cũng lăm le vào"tứ trụ triều đình" lại còn cả gan nhắm chiếc ghế cao nhất.Sự đời vốn không đơn giản,mỗi khi báo chí tắt tiếng là số phận các anh có thể nói như "chỉ mành treo chuông".Kỳ họp chính phủ tháng 6/2015 không thấy bóng anh,Đại hội thi đua chiến sĩ toàn quốc anh cũng mịt mờ"bóng chim tăm cá".Xem ra chỉ có 2 khả năng xảy ra với anh Quang : -1/Anh đang ở trong một bệnh viện chữa trị ở nước ngoài (Trung Quốc)hoặc một bệnh viện bí mật ở trong nước. -2/Anh đã biết được nguy cơ đe doạ từ các thế lực Mafia nên rút vào hoạt động bí mật.Có thể là anh xin các quan thầy cho tị nạn Mafia ở nước bạn chờ ngày hồi quốc,tái dựng cờ khởi nghĩa. Có một điều chắc chắn là hiện anh vẫn đang còn sống.Nếu "ngủm cù đeo" thì báo chí đã loan tin rồi.Cho nên sắp tới sẽ có hai khả năng xảy ra: 1/Truyền thông loan báo đồng chí Phùng Quang Thanh đã đột tử vì bệnh tim hoặc ung thư sau một thời gian chữa trị trong nước (hoặc nước ngoài) 2/Đồng chí Phùng Quang Thanh đã được sự chăm sóc của Đảng , nhà nước và nền y học nước nhà nên đã xuất hiện trở lại sau một thời gian dài chữa bệnh. Nói gì thì nói,mỗi khi báo chí ,truyền thông Việt Nam im tiếng về một nhân vật nào đó trong nội bộ Đảng thì nhất định nhân vật này"lành ít dữ nhiều".Vụ ám sát ở Paris chỉ là một chiêu nghi binh.Đó có thể xem như là một quy luật.Có điều Phùng Đại Tướng ngủm không quan trọng ,thế lực làm Phùng Đại tướng ngủm mới quan trọng.

TIÊN SƯ NHỮNG ĐỨA HAY GHEN ĂN TỨC Ở.

Trước hết cho phép ông được phản đối những đứa hay "ghen ăn tức ở",chúng đêm ngày nói xấu chúng ông .Bất cứ việc gì chúng ông làm hay nói chúng cũng xúm vào chửi chúng ông liên tu bất tận. Đầu tiên là chúng bảo rằng chúng ông ăn không chừa một thứ gì.Điều này là chúng hết sức bịa đặt ,láo khoét bởi vì sự thật là ở đất nước này có nhiều thứ chúng ông đâu dám ăn,nếu ăn được thì đâu cần đến công nhân dọn vệ sinh,đâu cần hàng năm phải nhập khẩu một lượng lớn những cái mà nói theo ngôn ngữ văn minh là "toilet" theo ngôn ngữ dân gian là "bồn cầu". Chúng bảo chúng ông là những kẻ chuyên ăn đất của "dân oan",lại một sự bịa đặt trắng trợn.Đất đai không ai ăn được cả,nó thuộc sở hữu toàn dân giao cho chúng ông quản lý.Mỗi khi cần quy hoạch để xây dựng các dự án lớn chúng ông đều có trả tiền cho dân đàng hoàng.Tiền đó mặc dù không đáng bao nhiêu nhưng tiền nào chả là tiền.Sau này thị trường chung lên giá thì tất nhiên chúng ông phải được hưởng khoản chênh lệch đó chứ.Đó là công lao chúng ông liên hệ với các nhà đầu tư,vay vốn nước ngoài,lập dự án...Nếu các dự án không tiến hành thì chúng ông có quyền "treo" chúng,bỏ hoang chúng đến bất cứ lúc nào vì bất cứ khi nào chúng ông cũng xin được lệnh"cưỡng chế" cả. Chúng bảo chúng ông gian lận,tham nhũng trong xây dựng cơ sở hạ tầng,xây dựng cơ bản.Bằng chứng đâu?Nếu có thì tòa án đã xử hàng chục,hàng trăm vụ rồi chứ có đâu bây giờ chỉ mới có vài vụ được đưa ra ánh sáng.Thủ tướng của chúng ông lương chỉ có 17 triệu tháng vẫn lang thang"ăn xin" khắp toàn cầu.Tổng Bí Thư sắp tới cũng phải sang Mỹ để cầu cạnh cái TPP cho Đảng,cho dân.Còn ba cái chuyện đại lộ nghìn tỷ vừa xây xong đã sụt lở,tượng đài vừa khánh thành đã hỏng hóc,cây mới trồng đã bị bật gốc ,trường học vừa đưa vào sử dụng đã tróc tường,tốc mái...là lỗi kỷ thuật,không ai muốn.Chúng ông cũng muốn làm cho nó tốt lắm nhưng làm tốt thì lấy gì ăn ?Có ai nằm trong chăn mới hiểu được rận.Nào là đấu thầu,lại quả,chạy dự án,chiêu đãi đối tác...ôi thôi trăm thứ hằm bà lằn.Khổ lắm chứ phải chơi đâu.Xong một cái dự án là phải dở sống ,dở chết trên bàn nhậu...Đó là còn chưa kể bị các em chân dài bòn rút tất cả sinh lực trong các khách sạn 4,5 sao,karaoke,vũ trường Chúng bảo chúng ông bán rừng,bán biển,bán tài nguyên quốc gia,bán các động vật quý hiếm...Đây là điều vu cáo trắng trợn hết sức.Hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ chỉ có cái công hàm của bác Phạm Văn Đồng là có giấy trắng mực đen,còn lại tất cả chúng ông giữ kín như bưng làm gì lộ ra ngoài được mà bảo bán?Nào là Thác Bản Giốc,Gạc Ma,Hải Vân,Vũng Áng,Bauxite Tây Nguyên,Cam Ranh,điện hạt nhân Ninh Thuận,đường sắt cao tốc... chúng ông đều hợp tác với nước bạn Trung Quốc theo kiểu có qua có lại.Họ cho chúng ông vay vốn thì chúng ông mua lại hàng hóa của họ,mời thầu,đưa công nhân vào xây dựng.Bởi vậy khi họ làm sai chúng ông cũng phải "dĩ hòa vi quý" theo đúng luật chơi là lẻ tất nhiên.Chúng ông cho họ xây dựng nhà máy,lập khu đô thị,tiêu thụ hàng hóa độc hại của họ là đúng theo tinh thần"vừa hợp tác vừa đấu tranh".Không thấy mỗi lần họ xâm lấn ,xây dựng trên các đảo ngoài khơi Biển Đông là phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao chúng ông đã hùng hồn và đanh thép tuyên bố"Đề nghị các bên không được làm phức tạp thêm tình hình,phải giữ nguyên trạng trên Biển Đông" à.Chúng ông đấu tranh đến cùng như thế còn gì Chúng bảo chúng ông bán bằng cấp,tha hóa giáo dục,làm băng hoại đạo lý...là những buộc tội vô cớ.Nước chỉ có 24.000 tiến sĩ,489 tướng quân đội,325 tướng công an mà chúng bảo là nhiều.Trong khi đất nước cần phổ cập văn hóa đến đại học thì phải cần nhiều tiến sĩ để giảng dạy cho có chất lượng,quân đội chuyên tâm làm kinh tế thì cũng phải có nhiều tướng để chỉ huy trên mặt trận này.Công an làm nhiệm vụ bảo vệ an ninh thì cũng phải có nhiều tướng để lãnh đạo các thiếu tá,trung tá đang được phổ cập đứng đường. Học sinh,sinh viên không muốn học thì chúng ông phải nhắc nhở chúng quan tâm đến các kỳ thi tốt nghiệp,làm luận án,luận văn...chứ đâu phải bán điểm.Dù sao ông bà ta đã nói"một chữ cũng là thầy ,nửa chữ cũng là thầy".Không ở đâu có truyền thống "tôn sư trọng đạo" bằng nước ta trong ngày "Nhà giáo Việt Nam",các em đôi khi không biết thầy cô cần gì thì cũng phải gợi ý cho các em biết,nếu không các em chỉ mang đến toàn là hoa tươi thiệp chúc mừng thì sẽ rất lãng phí bởi những thứ đó cuối cùng cũng sẽ vào thùng rác.Gia đình bệnh nhân cũng phải quan tâm tới bác sĩ sau một kíp mổ cực nhọc là chuyện dĩ nhiên,nếu không sau này có biến chứng hậu phẫu họ còn phải tốn kém gấp nhiều lần hoặc có khi nguy hiểm đến tính mạng không chừng à. Các chức vụ hành chính,công an,hải quan...tất tần tật đều phải mua mới có được.Do vậy chúng ông cần phải nhanh chóng hoàn vốn chứ.Cứ"cần kiệm,liêm chính chí công vô tư" thì lấy gì mà chi trả cho vật giá cứ ngày một leo thang?Làm công an cũng phải cho chúng ông cái quyền bằng biện pháp nghiệp vụ buộc chúng khai ra chứ.Nếu cho chúng im lặng thì có muôn đời cũng không phá được án.Quan toà thẩm phán cũng là người,sau khi phải tiệc tùng ban đêm thì ban ngày khi xử án cũng phải cho chúng ông ngủ gật vài giờ để thư giãn.Lỡ mà có xử oan thì đã có ngân sách chi trả.Chuyện nhỏ như con thỏ. Nói chung là các thế lực thù địch hay GATO,xuyên tạc phá hoại gây chia rẻ cán bộ và nhân dân,đòi xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng.Nhưng sắp tới chúng ông sẽ cho trưng cầu dân ý để khẳng định ý dân và ý Đảng là một.Ý dân hoà cùng lòng Đảng."Lòng dân là quốc bảo".Thời đại Hồ Chí Minh là thời đại rực rỡ nhất của "dân oan" à quên nhân dân ta.

PHẢN BIỆN BÀI BÁO"TỰ DO BÁO CHÍ KHÔNG PHẢI LÀ VÔ HẠN" CỦA THỨ TRƯỞNG TRƯƠNG MINH TUẤN .

Để chuẩn bị cho kỷ niệm ngày "Báo chí cách mạng" 21/6 Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn đã có bài viết "Tự do báo chí không phải là vô hạn"… đăng trên Vietnamnet ngày 9/6/2015.Nội dung bài báo tập trung làm nổi bật vấn đề:"Tự do báo chí phải căn cứ vào sự lựa chọn con đường phát triển của mỗi quốc gia và hệ thống luật pháp của quốc gia ấy, cùng với những tiêu chí của nền văn hóa mà trực tiếp là đạo đức. "Thế nhưng toàn bài báo là một sự cắt xén các ý tưởng về tự do,về báo chí của các nhà triết học,của Mac- Anghen và tự do ngôn luận phương Tây để phục vụ ý đồ rõ ràng: báo chí phải chịu sự kiểm duyệt ,sự bảo hộ của Đảng và nhà nước Việt Nam . Mở đầu bài báo tác giả đề cập đến nhà triết học người Anh John Stuart Mill và luận điểm gần giống với C.Mac:" Báo chí nói chung là sự thực hiện tự do của con người. Do đó, ở đâu có báo chí, ở đấy có tự do báo chí (C.Mác và Ph.Ăng ghen Toàn tập, Tập 1 – NXB Chính trị Quốc gia – Sự thật, H.1995, tr.85), Bản chất của báo chí tự do, – đó là bản chất dũng cảm, có lý tính, có đạo đức tự do (C.Mác và Ph.Ăng-ghen Toàn tập, Sđd, tr.89). Thế nhưng tác giả đã quên một luận điểm quan trọng của Jonh Stuart Mill là:" Người cầm quyền phải được đồng nhất với nhân dân, rằng quyền lợi và ý chí của họ phải là quyền lợi và ý chí của quốc gia" Các Mác cho rằng báo chí trên đời chỉ có hai loại, không có loại thứ ba. Báo chí Tự do hoặc báo chí Kiểm duyệt.Và câu nói đầy đủ của C.Mác là: "Báo chí nói chung là sự thực hiện Tự do của con người. Do đó ở đâu có báo chí ở đó có tự do báo chí.”(Mác Ăng Ghen toàn tập tập I tr 84 NXB CTQG). Mác nói rõ hơn: “Bản chất của báo chí tự do, đó là bản chất dũng cảm, có lý tính, có đạo đức của tự do. Tính cách của báo chí kiểm duyệt-đó là sự quái dị không có tính cách của sự thiếu tự do, đó là quái vật được văn minh hóa, cái quái thai được tắm nước hoa”.(sđ tr89). Ông khẳng định “Luật kiểm duyệt không phải là luật mà là biện pháp cảnh sát, thậm chí còn là biện pháp cảnh sát tồi…”(sdd tr98). Thế nhưng ông Trương Minh Tuấn lại cho phép mình xuyên tạc ý tưởng của Mác bằng lập luận:" C.Mác coi đối lập báo chí tự do là con quái vật được văn minh hóa nhưng ông không phủ nhận sự kiểm duyệt chân chính bắt rễ từ bản chất tự do của báo chí là sự phê bình. C.Mác cũng cho rằng báo chí tự do phải có luật báo chí bảo đảm."Ý đồ đã lộ rõ một cách khá ngang nhiên và áp đặt Từ đó tác giả khẳng định "Luật báo chí" của Việt nam là đúng với quyền"tự do ngôn luận" "Luật Báo chí năm 1989 và luật sửa đổi, bổ sung một số điều của luật Báo chí (ngày 12-6-1999) đã thể hiện rõ quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí của công dân"(Trích) Thực tế thì: Luật Báo chí sửa đổi, bổ sung năm 1999 hoàn toàn bóp nghẹt quyền tự do ngôn luận, cấm hẳn báo chí tư nhân dưới mọi hình thức. Các loại báo chí công khai và chính thức tại VN hiện thời đều nằm trong tay Đảng Cộng sản. Luật Hình sự bổ sung sửa đổi năm 2013 (với các điều 79, 88, 258) là công cụ đàn áp các tiếng nói đối lập với nhà cầm quyền. Đây là một sự phỉ báng khá trắng trợn vào nhận thức của người đọc. Điều 11 Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền 1789 có nội dung khái quát nhưng đầy đủ về tự do ngôn luận. Điều này khẳng định tự do về tư tưởng và tự do bày tỏ các ý kiến là một trong những quyền quý giá nhất của con người. Công dân có quyền nói viết, phổ biến tự do các ý kiến của mình, trừ trường hợp lạm dụng quyền tự do ngôn luận bị pháp luật ngăn cấm Tuyên ngôn nhân quyền năm 1948 trong điều 19 công nhận công dân có quyền tự do bày tỏ ý kiến, và không phải lo lắng về các ý kiến được thể hiện. Tự do ngôn luận gắn với việc đón nhận, phổ biến và tìm kiếm thông tin dưới bất kì hình thức nào, và không có ranh giới về thông tin. Phán quyết có tên Fressoz et Roire c. France, ngày 21 tháng 11 năm 1999, Tòa án về quyền con người đánh giá : “Tự do ngôn luận không chỉ gắn liền với những thông tin hay ý tưởng tích cực được con người đón nhận vui vẻ vì đó là những thông tin không mang tích chỉ trích và không gây bất lợi. Tự do ngôn luận còn thể hiện qua các thông tin gây lo lắng, gây sốc, đụng chạm đến nhiều vấn đề bởi vì tự do ngôn luận thể hiện sự đa dạng các nguồn thông tin, cùng với sự cảm thông và trí tuệ rộng mở, không có những điều ấy, đó không phải là xã hội dân chủ”. Báo chí trong xã hội dân chủ trở thành phương tiện có ảnh hưởng lớn đến đời sống chính trị. Trong một thể chế tam quyền phân lập báo chí có quyền lực thứ tư còn quan trọng hơn cả ba quyền kia. Báo chí trở thành công cụ đối trọng của chính trị. Báo chí phát hiện tham nhũng, tố cáo thói lạm dụng quyền lực của nhà cầm quyền. Báo chí góp phần đảm bảo công bằng xã hội, đồng thời đề cao các giá trị đạo đức, nâng cao dân trí. Vì thế, để đảm báo tính khách quan, trung thực của thông tin, xã hội dân chủ rất coi trọng đến tính độc lập và đa chiều của các tờ báo. Báo chí tư nhân được phép hoạt động. Báo chí đóng góp tích cực vào sự phát triển của xã hội. Nhà báo có vai trò hết sức quan trọng trong quá trình chuyển đổi thể chế chính trị độc đoán sang thể chế dân chủ theo cách ôn hòa, vì vậy, họ cần nhận được sự chăm sóc và quý trọng của toàn xã hội. Khi tự do báo chí được tôn trọng, đó sẽ là điểm khởi đầu của một xã hội dân chủ. Tác giả Trương Minh Tuấn nhận định:"Về nguyên tắc, luật pháp các quốc gia công nhận quyền tự do của con người, trong đó có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, nhưng đó không phải là tự do vô hạn dẫn đến việc xâm phạm quyền và lợi ích của cá nhân, tổ chức, nhà nước." Đây là một nhận định áp đặt và sai lầm .Quyền tự do của báo chí là có hạn nhưng không phải như tác giả viết.Theo Thomas Jefferson dựa trên lý thuyết của John Locke,một triết gia người Anh thế kỷ 16 thì: "Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân,bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ." Thể hiện quyền tự do ngôn luận phải tuân theo pháp luật và các giá trị đạo đức , tự do ngôn luận cần tôn trọng các quyền tự do khác như quyền được sống, quyền bảo vệ nhân phẩm và danh dự, quyền tôn trọng đời sống riêng tư… Các quyền này có thể hạn chế tự do ngôn luận trong những hoàn cảnh cụ thể . "Tự do ngôn luận trong khuôn khổ của luật pháp và tôn trọng các nguyên tắc về đạo đức " được thể hiện trong pháp luật các nước dân chủ như sau: Hiến pháp cũng như các đạo luật đều đưa ra những giới hạn nhất định của tự do ngôn luận mà con người cần phải tôn trọng: Kích động hận thù, cổ vũ bạo lực, khuyến khích phân biệt chủng tộc, khơi mào cho các xung đột chính trị và tôn giáo, xúc phạm đến nhân phẩm và danh dự của con người. Tất cả những lí do này đều bị nghiêm cấm, con người không thể lợi dụng tự do ngôn luận để ủng hộ cái ác hay bênh vực những điều trái với các giá trị đạo đức. Bảo vệ nhân phẩm và danh dự của con người cũng trở thành những điều kiện cho phép quan tòa hạn chế tự do ngôn luận bằng cách cấm xuất bản hay thu hồi lại các tài liệu và văn bản sai sự thật vu khống và nhục mạ con người, nhất là khi nạn nhân là những đối tượng cụ thể. Tác giả cũng đã lập lờ khi đưa vào nhận định sau đây: "Nghiêm cấm mọi hành vi in ấn, xuất bản, biên tập, phát thanh, truyền bá, buôn bán, phân phối hoặc trưng bày công khai bất kỳ tài liệu viết hoặc in nào có nội dung vận động, xúi giục hoặc giảng giải về trách nhiệm, sự cần thiết tham vọng hoặc tính đúng đắn của hành vi lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Mỹ bằng vũ lực hoặc bạo lực... Những quy định chặt chẽ đó không ngoài mục đích ngăn chặn việc lợi dụng tự do báo chí nhằm mục đích chống chính quyền, lật đổ chính quyền, xâm phạm đến quyền tự do của cá nhân khác..." Đúng là nghiêm cấm tự do báo chí kích động lật đổ chính quyền bằng bạo lực nhưng không hề cấm báo chí tuyên truyền cổ vũ cho người dân lật đổ một thể chế chính trị không còn phù hợp theo phương pháp bất bạo động.Đó là một trong những quyền chính đáng của con người:quyền "thay đổi chính quyền".Và quyền này đúng luật pháp quốc tế. Tác giả viện dẫn:"Ngay tại phương Tây, sự kiện thảm sát tại tòa soạn báo Charlie Hebdo (Pháp) vừa qua gây nhiều tranh cãi và chính Giáo hoàng Francis cũng phải lên tiếng về mức độ tự do báo chí không phải là vô hạn khi tự do đó mang tính xúc phạm tín ngưỡng, tôn giáo của người khác."(Trích) Quan điểm này của Giáo Hoàng đã bị tất cả các lãnh đạo phương Tây và ngay cả tổng thống Nga Putin không đồng tình:"Không có gì có thể biện minh cho việc vi phạm pháp luật bằng bạo lực của nhóm khủng bố".Và các nhà báo Charlie không hề vi phạm pháp luật nước Pháp về quyền"tự do ngôn luận'. Cuối cùng tác giả đưa ra kết luận: "Các cơ quan ngôn luận của Đảng, Nhà nước và các tổ chức chính trị, tổ chức xã hội, nghề nghiệp trở thành diễn đàn bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của mọi tầng lớp nhân dân. Quan trọng hơn nữa, báo chí Việt Nam không chỉ đóng vai trò tuyên truyền, phổ biến mà còn phản biện, góp ý cho đường lối, chủ trương của Đảng và chính sách, pháp luật của Nhà nước, góp phần vào công cuộc xây dựng, bảo vệ Tổ quốc và sự nghiệp đại đoàn kết dân tộc." Đây là sự ngụy biện,bởi báo chí Việt nam viết cùng một giọng điệu,thực hiện cùng một chủ trương,tuyên truyền một đường lối và tất cả "phản biện đều là hình thức. Bộ Luật Hình Sự Việt Nam, đặc biệt là các Điều 88 (quy định về “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam”), Điều 258 (quy định “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”), Điều 263 (quy định về “Tội cố ý làm lộ bí mật Nhà nước”) và Điều 264 (quy định về “Tội vô ý làm lộ bí mật Nhà nước”), từ nhiều năm nay được sử dụng làm công cụ pháp lý để chính quyền bắt giam những ai công khai thực thi quyền tự do ngôn luận của mình bằng cách đưa và bình luận các tin tức mà chính quyền không muốn công chúng biết. Một vụ khủng hoảng báo chí quy mô rộng lớn đã xảy ra sau khi vụ PMU18 tạm thời đóng lại và bất ngờ ông Nguyễn Việt Tiến, một trong những nghi can chính trong vụ PMU18 được trả tự do trong năm 2008. Nhiều tờ báo đã bị lôi cuốn vào cuộc khủng hoảng này, nhất là các báo Thanh niên và báo Tuổi trẻ - những tờ nhật báo hàng đầu Việt Nam. Lần đầu tiên có nhiều nhà báo cùng bị thẩm vấn, điều tra và phải ra tòa. Sau khi xảy ra sự việc, các báo chí, đặc biệt Tuổi trẻ và Thanh Niên đã đặt những nghi vấn như "Tại sao?", "Những câu hỏi chờ được trả lời!", "Bảo vệ những nhà báo chân chính và công lý!" đối việc bắt giam Nguyễn Văn Hải và Nguyễn Việt Chiến. Một loạt các nhà báo và blogger bị bắt vì điều 258 như Trương Duy Nhất ,Nguyễn Văn Hải,Nguyễn Hữu Vinh,Hồng Lê Thọ và mới đây là Kim Quốc Hoa.. đã cho thấy nhận định trên là không chính xác Ngày 12/02/2015 tại Paris.trong bảng xếp hạng quyền tự do báo chí tại 180 quốc gia và vùng lãnh thổ, theo thứ tự từ cao đến thấp, Việt Nam bị xếp thứ 175, nằm trong số nước có tình trạng tự do ngôn luận tồi tệ nhất, chỉ hơn được Trung Quốc (176), Syria (177), Turkmenistan (178), Bắc Triều Tiên (179) và Erythrea đội sổ. Như vậy ngày 21/6 "ngày báo chí cách mạng" chỉ là một tên gọi đầy ngụ ý mỉa mai.báo chí chính thống không phải là tấm gương phản ánh cuộc sống,nguyện vọng của người dân mà chỉ là công cụ của giới cầm quyền.Và theo khảo sát của tổ chức Gallup thì hiện có 60% người đọc không còn tin vào báo chí lề phải mà chỉ tin vào các blog.Cho dù có ngụy biện,cắt xén ,áp đặt thế nào thì Thứ trưởng Bộ 4T Trương Minh Tuấn vẫn không che lấp được sự thật là dưới trướng ông đang ngày càng nhiều những"nhà báo nói láo ăn tiền",là bọn bồi bút bất kể lương tâm người làm báo.Và chỉ có như lời Cố Tổng thống Ba Lan Lech Kaczyński (1949-2010): "Sự thật, kể cả sự thật đau đớn nhất luôn luôn giải phóng cho con người. Sự thật gắn kết. Sự thật mang lại sự công bằng. Sự thật chỉ ra con đường hòa hợp".

TƯƠNG QUAN LỰC LƯỢNG QUÂN SỰ MỸ_TRUNG :NẾU CHIẾN TRANH XẢY RA.

Ngân sách quốc phòng Mỹ năm 2015: 577 tỷ USD:Tổng chi tiêu quân sự của Mỹ lớn hơn gấp 10 lần so với chi tiêu quân sự của Liên bang Nga và tương đương với tổng ngân sách quốc phòng của các nước NATO". Ngân sách quốc phòng của Trung Quốc trong năm 2015 đạt mức 144 tỷ USD, tăng 10,1% so với năm ngoái Như vậy Ngân sách quốc phòng của Mỹ gấp 4 lần Trung Quốc QUÂN ĐỘI TRUNG QUỐC: Trung tướng hải quân Mỹ Scott Swift cho biết tất cả hải quân Trung Quốc hợp lại mới bằng Hạm đội 7. Lực lượng hải quân của Trung Quốc lên tới 255.000 quân với 75 đơn vị tham chiến, hơn 60 tàu ngầm, 55 tàu đổ bộ loại lớn và loại vừa và khoảng 70 tàu tuần tra có trang bị tên lửa, 2 tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân ,2 tàu khu trục lớp LUYANG II thuộc loại 052C, 2 tàu khu trục lớp LUZHOU thuộc loại 051C có trang bị tên lửa tầm xa đất đối không SA-N-20 của Nga, 4 tàu khinh hạm có trang bị tên lửa dẫn đường lớp JIANGKAI II lớp 054A Lực lượng không quân Trung Quốc hiện có khoảng 330.000 quân với 490 máy bay như loại máy bay đánh chặn F-7/FISHBED và F-8II/FINBA, 23 máy bay Su-30MK2/FLANKER cho tác chiến trên biển tầm xa. Trung Quốc đã triển khai 8 tiểu đoàn SAM tầm xa (200 km) SA-20 PMU-2 của Nga và Trung Quốc sẽ nhận thêm 8 tiểu đoàn loại này nữa trong vòng 2 năm tới. Lục quân Trung Quốc: - Tổng quân số lực lượng vũ trang chính quy: 2.300.000 người - Tổng quân số dự bị động viên cục bộ: 10.000.000 người - Tổng quân số dự bị động viên toàn quốc: 198.400.000 người. - 44 sư đoàn bộ binh,10 sư đoàn xe tăng,5 sư đoàn pháo binh Các đơn vị cấp sư đoàn, lữ đoàn độc lập - 13 lữ đoàn xe tăng, 15 lữ đoàn bộ binh,23 lữ đoàn pháo binh, 3 sư đoàn đổ bộ đường không,5 sư đoàn bộ binh cơ giới hóa, 1 sư đoàn pháo binh đặc biệt,4 lữ đoàn pháo + tên lửa phòng không lục quân, 7 trung đoàn máy bay trực thăng QUÂN ĐỘI HOA KỲ: Quân đội Hoa Kỳ đồn trú tại hơn 820 căn cứ và cơ sở ở ít nhất 135 quốc gia.Một số nơi có quân số đông nhất là ở Iraq với 142.000 quân, Đức với 56.222 quân, Nhật Bản với 33.122 quân, Hàn Quốc với 28.500 quân, Afghanistan với 31.100 quân và tại Ý và Vương quốc Anh mỗi nơi có khoảng 9.700 quân. Các số liệu này thường thay đổi vì các đơn vị luôn được triển khai và rút đi thường xuyên. Tổng cộng có chừng 84.488 quân nhân đóng quân tại châu Âu, 154 tại các quốc gia cựu Liên Xô, 70.719 tại Đông Á và Thái Bình Dương, 7.850 tại Bắc Phi, Cận Đông, và Nam Á, 2.727 tại Hạ-Sahara châu Phi và 2.043 tại Tây Bán cầu . Tổng số 1.118.027 quân nhân đang phục vụ tại Hoa Kỳ và các vùng lãnh thổ của mình (bao gồm các tàu nổi). Phần lớn khoảng 883.430 quân nhân đóng quân tại nhiều căn cứ bên trong Hoa Kỳ Lục địa. Có thêm 36.827 tại Hawaii và 19.828 tại Alaska. Có khoảng 90.218 quân nhân trên các vùng biển trong khi đó có 2.970 quân nhận tại đảo Guam và 137 tại Puerto Rico. Hải quân Hoa Kỳ có khoảng 331.682 người hiện dịch và 124.000 người trong lực lượng hải quân dự bị. Hải quân Hoa Kỳ có 284 tàu đang hoạt động và hơn 3.700 phi cơ. Hải quân Hoa Kỳ là lực lượng hải quân lớn nhất thế giới; tổng trọng tải hạm đội tác chiến của nó lớn hơn tổng trọng tải hạm đội tác chiến của 13 lực lượng hải quân lớn kế tiếp trên thế giới cộng lại. Hải quân Hoa Kỳ cũng có một đội ngũ hàng không mẫu hạm lớn nhất thế giới, với 11 chiếc đang phục vụ và một chiếc (USS Gerald R. Ford (CVN-78) đã được đóng và sẽ gia nhập lực lượng Hải quân vào năm 2019. Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ có khoảng trên 203.000 binh sĩ tại ngũ và dưới 40.000 binh sĩ trừ bị. Nó là quân chủng nhỏ nhất trong các lực lượng vũ trang của Hoa Kỳ thuộc Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ.Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ giữ lấy vai trò trọng yếu trong nền an ninh quốc gia với tư cách là một lực lượng đặc nhiệm hỗn hợp gồm không lực, bộ binh, viễn chính và đổ bộ từ biển với khả năng tiến công bằng vũ lực từ trên không, trên bộ và biển. Lục quân Hoa kỳ hiện dịch hiện có khoảng 539.675 binh sĩ; Lục quân Vệ binh Quốc gia có khoảng 360.351 và Lục quân Trừ bị Hoa Kỳ có khoảng 197.024. Tính chung tất cả thì tổng lực lượng lên đến 1.097.050 binh sĩ. Không quân Hoa Kỳ đang sử dụng khoảng 5.573 phi cơ có người lái (3.990 chiếc hiện dịch; 1.213 chiếc thuộc các lực lượng Không quân Vệ binh quốc gia (Air National Guard); và 370 chiếc thuộc Lực lượng Không quân Trừ bị); khoảng 180 phi cơ chiến đấu không người lái, 2.130 tên lửa hành trình phóng từ phi cơ,và 450 tên lửa đạn đạo liên lục địa. Không quân Hoa Kỳ có khoảng 327.452 binh sĩ và nhân viên hiện dịch, 115.299 trong các lực lượng trừ bị sẵn sàng chiến đấu, và 106.700 thuộc lực lượng Không quân Vệ binh Quốc gia tính đến tháng 9 năm 2008. Ngoài ra, Không quân Hoa Kỳ thuê mướn khoảng 171.313 nhân viên dân sự và có khoảng 57.000 thành viên hỗ trợ trong lực lượng tuần tra hàng không dân sự.

MỘT SỐ ĐẶC ĐIỂM CỦA QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HOÀ

Nhân kỷ niệm 50 năm ngày Quân lực Việt Nam Cộng hoà (19/6 /1965- 19/6/2015) xin nêu ra một số đặc điểm của QLVNCH theo đúng "sự thật lịch sử,khách quan,trung thực và tôn trọng ý kiến đa chiều".Nếu bạn nào có những phản biện với tinh thần như vậy xin mời tự do góp ý 1/QLVNCH luôn đặt tổ quốc lên trên tất cả: Slogan của QLVNCH là"Tổ quốc-Danh dự-Trách nhiệm" và họ chiến đấu cho lý tưởng tự do,bảo vệ thể chế dân chủ,bảo vệ hiến pháp.Trên hiến pháp VNCH không có bất cứ một chủ nghĩa ,một Đảng phái nào.Điều này khác với quân đội NDVN nhiệm vụ"TRUNG VỚI ĐẢNG" luôn đặt lên hàng đầu. 2/QLVNCH không bán nước , Không có bất cứ một công hàm bí mật nào được phanh phui cho thấy các nguyên thủ VNCH bán nước như công hàm Phạm Văn Đồng cả.Ngược lại những tài liệu được bạch hoá trên mạng đều cho thấy tinh thần dân tộc của TT Ngô Đình Diệm,sự cương quyết của TT Nguyễn Văn Thiệu khi đối đáp với Kissinger và Nixon trong việc bảo vệ ý thức tự chủ của mình.Đó là thái độ của những vị tổng chỉ huy tối cao của quân đội.Điều này khác hẳn với Lê Đức Anh 3/QLVNCH không phải là quân đội tay sai: QLVNCH không làm tay sai cho Mỹ.Việc Mỹ có mặt ở miền Nam là theo các hiệp ước Liên minh quân sự cũng giống như việc quân đội Mỹ có mặt ở trên 820 căn cứ quân sự và 135 nước trên thế giới hiện nay.Việc Mỹ tham chiến ở VN cũng giống như việc Mỹ tham chiến ở Châu Âu trong chiến tranh thế giới thứ hai,ở bán đảo Triều Tiên,ở Iraq và một số quốc gia khác.Ngay chính VN hiện nay cũng đang muốn quân đội Mỹ tham chiến để giải quyết vấn đề Biển Đông với Trung Quốc.Và việc Mỹ trợ giúp vũ khí cho QLVNCH ngăn chặn CNCS cũng giống như việc Mỹ đang trợ giúp vũ khí cho QĐNDVN hiện nay để đối phó với Trung Quốc.Hơn nữa hầu hết các học giả trí thức trên thế giới đều thừa nhận cuộc "Chiến tranh Việt nam 1954-1975" là một cuộc "nội chiến ý thức hệ".Trong cuộc nội chiến này nói một cách khách quan QLVNCH không có làm tay sai cho bất cứ ai. 4/QLVNCH luôn bảo vệ tổ quốc : QLVNCH không có chuyện đứng yên cho đối phương bắn (như trường hợp Gạc ma) mà không chống trả http://www.chinhluanvn.com/…/ai-ra-lenh-khong-uoc-no-sung-t… .Trong trận hải chiến Hoàng Sa https://vi.wikipedia.org/…/H%E1%BA%A3i_chi%E1%BA%BFn_Ho%C3%… dù ở thế yếu hơn họ vẫn nhận được lệnh của Tổng Tư lệnh Quân đội là chiến đấu đến cùng.Kết quả đã có 74 người hy sinh.QLVNCH cũng không bao giờ tiến quân vào vùng lãnh thổ khác đã được quy định rõ trong các HIỆP ĐỊNH mặc dù trên thực tế họ có điều kiện và thời cơ để làm điều đó. 5/QLVNCH không hề đầu hàng: Nói rằng QLVNCH đầu hàng trong biến cố 30/4/1975 là không chính xác.Lá cờ mà ông Bùi Quang Thận kéo xuống trên Dinh Độc Lập http://vnexpress.net/…/hai-chiec-xe-tang-tien-vao-dinh-doc-… không phải là lá cờ trắng như trên nóc hầm của tướng Christian de Castries ở Điện Biên Phủ http://dangcongsan.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx… mà là lá cờ ba sọc đỏ của chính thể VNCH.Và QLVNCH chỉ giải giáp vì tuân thủ lời kêu gọi của một chính quyền thứ ba để tránh đổ máu vô ích.Trong tuyên bố của tổng thống Dương Văn Minh có chữ"đầu hàng"http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/story/2006/01/060118_ vietwardetails.shtml là do chính ủy Bùi Văn Tùng và đại úy Phạm văn Thệ soạn thảo và ép buộc ông Minh đọc trước đài phát thanh http://vietbao.vn/…/Trung-ta-Bui-Tung-khong-p…/70037194/157/. Tuyên bố của thượng tướng Trần Văn Trà sau đó đã khẳng định "Giữa chúng ta không có ai thắng ai cả".Hơn nữa xét những điều khoản của HIỆP ĐỊNH PARIS 1973" về quyền tự quyết của miền nam mà Lê Đức Thọ và Nguyễn Thị Bình đã ký vào thì cuộc chiến từ 1973 đến 1975 không phải là một cuộc chiến đúng nghĩa mà là một sự VI PHẠM HIỆP ĐỊNH ĐÃ KÝ KẾT.Và QLVNCH chỉ buông súng khi có một sự sắp xếp trên bàn cờ chính trị giữa hai cường quốc.Do đó QLVNCH không hề là một quân đội hèn nhát. 6/QLVNCH không hề tham nhũng: Chỉ một số tướng lãnh xôi thịt của VNCH tham nhũng làm xấu đi hình ảnh của Quân đội các tướng còn lại vẫn trong sạch đặc biệt là 5 vị tướng đã tuẫn tiết trong ngày 30/4/1975.Các sĩ quan cấp tá cấp uý trở xuống đều chấp hành nghiêm túc kỷ luật quân đội.QLVNCH không hề làm kinh tế. 7/QLVNCH tham gia đảo chính: Có.Đây là một đặc điểm của quân đội của một nước đang ở giai đoạn "dân chủ khiếm khuyết".Cũng giống như quân đội Thái Lan ,Chi lê,Burundi...QLVNCH đã tham gia đảo chính nhiều lần vì chưa thực hiện được việc phi chính trị với các tướng lãnh và có thể gọi chính quyền VNCH là một chính quyền quân phiệt.Nhưng đến giai đoạn nền dân chủ bước vào giai đoạn cao hơn điều này sẽ mất đi như chính quyền Mỹ hiện nay Bộ trưởng quốc phòng là dân sự và hầu hết các tướng lãnh Mỹ đều không tham gia vào hậu trường chính trị Trên đây là một số đặc điểm của QLVNCH không nhằm vinh danh sáo rỗng mà để trả lại những sự thật lịch sử như nó vốn có.QLVNCH đã được một số thanh niên trẻ như Nguyễn Viết Dũng thấu hiếu và chấp nhận đánh đổi tự do để làm sáng tỏ .Đây là những nỗi oan mà Quân đội của một thể chế đã mang phải dưới bộ máy truyền thống dối trá .Nhưng cũng giống như nỗi oan của Nguyễn Trãi khi xưa đến 30 năm sau mới được cởi bỏ,nỗi oan của QLVNCH hôm nay đang được người dân Việt nam ngay cả các thế hệ người Việt sinh ra và lớn lên ở chính miền Bắc XHCN nhìn thấy và minh oan bằng những tấm băng rôn ,biểu ngữ trong những ngày hướng về Hoàng Trường Sa.Lịch sử phải được nhìn nhận công bằng,tất cả những gì của Cesar hãy trả lại cho Cesar

NHỮNG LUẬN ĐIỂM NGỤY BIỆN CỦA ĐẢNG CSVN CẦN PHẢI LOẠI BỎ TRONG TƯ DUY NGƯỜI VIỆT HIỆN ĐẠI

85 năm dưới chính thể độc tài toàn trị,Đảng CSVN đã áp đặt những tư duy mông muội lên tâm thức người Việt và những hệ lụy ấy đang kéo dài đến ngày nay.Chúng đã gián tiếp tạo ra nhiều thế hệ thụ động,bảo thủ và lạc hậu đối với những quy luật phát triển của thế giới văn minh loài người.Thiết nghĩ đã đến lúc cần hệ thống lại và loại bỏ các luận điểm này ra khỏi suy nghĩ của người Việt nhằm hướng tới những tư tưởng tiến bộ hơn trong tiến trình phát triển đất nước: 1/YÊU NƯỚC LÀ PHẢI YÊU CNXH: Đây là luận điểm phi lý nhất trong các luận điểm phi lý.Nước là của cha ông có bốn ngàn năm văn hiến.CNXH là cái quái thai được tha về.Tại sao phải đồng nhất hai khái niệm này?Chính nhận thức này đã tạo ra sự nhân nhượng cho kẻ cùng chung ý thức hệ Trung Quốc dẫn đến hệ quả là chủ quyền quốc gia đang càng ngày càng mất vào tay kẻ cướp láng giềng.Đã đến lúc bỏ cái CNXH vào thùng rác và cần phải nêu cao tư tưởng bài thơ Thần của Lý Thường Kiệt"Sông núi nước Nam vua Nam ở.Rành rành định phận tại sách trời..." 2/TRUNG VỚI ĐẢNG: Đảng phái là một tổ chức chính trị tự nguyện ,có một hệ tư tưởng hay một đường lối nhất định, nhưng cũng có thể đại diện cho một liên minh giữa các lợi ích riêng rẽ.Đảng nắm quyền phải thông qua bầu cử tự do không áp đặt.Do đó bắt buộc hoặc cổ vũ "Trung với Đảng" là một điều khiên cưỡng.Đảng CSVN lại đang thực hiện mục tiêu định hướng XHCN,một mục tiêu mơ hồ ngay với chính lý luận của Đảng.Hơn nữa Đảng CS còn là một tổ chức không chính danh,ăn bám xã hội ,độc tài và có trí tuệ thấp hơn mặt bằng dân trí của toàn xã hội.Vì vậy "Trung với Đảng" là tự sát tập thể. 3/TỘI PHẢN CÁCH MẠNG XHCN: Cách mạng là xóa bỏ cái cũ để thay thế bằng cái mới tiến bộ hơn.XHCN là cái lạc hậu,cái cần phải loại trừ do đó phản cách mạng XHCN không thể xem là một tội.Cần phải xem lại vai trò của những người dám phản cách mạng XHCN hiện nay vì đó mới là những người yêu nước thật sự.Không thể gán cho họ cái từ "phản động" một cách tùy tiện để phân biệt đối xử và tước bỏ tự do của họ. 4/TỘI TUYÊN TRUYỀN LẬT ĐỔ CHÍNH QUYỀN NHÂN DÂN: Không thể có một "chính quyền nhân dân" trong một thể chế chính trị độc tài.Hai chữ 'nhân dân" này đã bị tiếm danh.Khái niệm "nhân dân" chủ thể của quyền lực chỉ thực chất khi họ có khả năng bầu cử bằng lá phiếu và dùng lá phiếu để truất phế chính quyền.Khái niệm một nhà nước ,một chính quyền hạn chế không phù hợp với nguyện vọng nhân dân đã có từ lâu trong lịch sử thế giới.Thay thế một chính quyền không còn phù hợp là một việc làm chính đáng.Do đó không thể có tội "Tuyên truyền lật đổ chính quyền nhân dân" mà chỉ có tội"Lợi dụng nhân dân để nắm quyền lực và làm tha hóa quyền lực". 5/ TỘI ĐE DỌA AN NINH QUỐC GIA: An ninh quốc gia là một khái niệm để chỉ sự ổn định và phát triển bền vững của một chế độ xã hội: độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ .Để có an ninh quốc gia, một quốc gia cần phải có an ninh quân sự,an ninh kinh tế, an ninh năng lượng, an ninh môi trường,..Do vậy đe dọa an ninh quốc gia thường rơi vào những kẻ nắm trong tay quyền lực.Đó là "tham nhũng,buôn bán ma túy,nhóm lợi ích,tập đoàn lợi ích đa quốc gia",những kẻ ký kết bán rẻ chủ quyền,quyền lợi quốc gia thông qua những hiệp định bí mật.Không thể dùng khái niệm này để áp đặt tội danh lên những người bất đồng chính kiến,những người chủ trương đấu tranh bất bạo động để thay đổi một thể chế chính trị. 6/ĐA ĐẢNG LÀ LOẠN: Đa đảng là hệ thống chính trị mà ở đó có hai hoặc nhiều hơn các đảng phái có khả năng giành quyền điều hành chính phủ một cách độc lập hay liên minh với nhau.Hệ thống đa đảng là thiết yếu trong một nền dân chủ vì nó ngăn ngừa sự lãnh đạo của một đảng duy nhất dẫn đến những chính sách không mang tính cạnh tranh .Đa đảng là hệ thống tốt nhất để kiểm soát quyền lực chống tham nhũng,chống lạm quyền. Chính quyền Việt Nam lợi dụng sự mất ổn định tạm thời của một số nước đa đảng như Thái Lan,Campuchia,Trung Đông,Châu Phi...để bài xích đa đảng là không thuyết phục.Bởi các nước này đang ở giai đoạn"dân chủ khiếm khuyết",các chỉ số dân chủ chưa cao.Thực tế trong 180 quốc gia và vùng lãnh thổ thì có đến 118 theo hệ thống đa đảng.Cụ thể như sau: Châu Á có 24,châu Âu có 40,châu Mỹ có 22,châu Phi có 24 và châu Đại Dương có 8.hầu hết các quốc gia đa đảng đều có sự ổn định chính trị,tính cạnh tranh và minh bạch trong điều hành xã hội đều rất cao. 7/NGUYÊN TẮC DÂN CHỦ TẬP TRUNG : Đây là nguyên tắc căn bản của Tư tưởng Hồ Chí Minh.Theo đó thì"“Tập thể lãnh đạo là dân chủ. Cá nhân phụ trách là tập trung. Tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách, tức là dân chủ tập trung”. (Hồ Chí Minh toàn tập - Tập 5).Và: "Ở nước ta chính quyền là của nhân dân, do nhân dân làm chủ. Nhân dân bầu ra các Hội đồng nhân dân, Uỷ ban kháng chiến hành chính địa phương, và Quốc hội cùng Chính phủ Trung ương." Đây là một quan điểm ngụy biện.Thực chất của"dân chủ tập trung" là một thể chế độc tài toàn trị theo kiểu Stalin.Bởi vì người dân không được đề cử người mình muốn bầu mà là do Đảng cử.Do đó cái gọi là Đại Biểu quốc Hội đều không phải là Đại biểu của nhân dân mà là một sự lẫn lộn,pha tạp ,hổ lốn giữa hành pháp,lập pháp và tư pháp giữa chính quyền và các thành phần có chức quyền,địa vị trong xã hội.Tất cả trộn lại tạo thành một tập thể "vừa đá bóng vừa thổi còi" 8/TỰ DO PHẢI THEO LUẬT PHÁP: Đó là một quan điểm đúng nhưng không đủ.Tự do phải theo luật pháp nhưng phải là thứ luật pháp độc lập,không vi hiến và tuân theo các nguyên tắc căn bản của một nhà nước pháp trị.Trong nhà nước pháp trị các quyền hiến định phải được tôn trọng và phải có một cơ quan bảo hiến.Sự thượng tôn pháp luật phải được đặt lên hàng đầu và tất cả mọi công dân đều bình đẳng như nhau. Do đó tự do là phải tôn trọng các quyền con người được hiến pháp quy định rõ ràng.Chà đạp lên hiến pháp bằng các điều luật vi hiến là chà đạp lên tự do của con người 9/NHẬN DIỆN THẾ LỰC THÙ ĐỊCH Đảng CSVN thường dùng cụm từ"thế lực thù đich" để chỉ những người Việt bất đồng chính kiến ở nước ngoài.Nếu định nghĩa "thế lực thù địch" với đất nước Việt nam là những kẻ ăn tàn phá hoại,bán đứng chủ quyền,đất đai,tài nguyên quốc gia,làm băng hoại các giềng mối đạo đức,đạo lý dân tộc thì kẻ đó chính là Đảng CSVN chứ không phải ai khác.Do đó phải nhận diện"thế lực thù địch " với dân tộc Việt nam không ở nước ngoài mà ở chính ngay trong nước. Trên đây là một số luận điểm được Đảng CSVN ngụy tạo nhằm lợi dụng sự cả tin ,nhẹ dạ và thiếu hiểu biết về chính trị của người dân nhằm mục đích duy trì quyền lực lãnh đạo của một thể chế độc tài thối nát,đã mất hết vai trò và sứ mệnh lịch sử .Thế lực này càng tồn tại ngày nào nhân dân Việt nam càng đau khổ ngày đó.Thế nhưng với bản chất coi trọng quyền lực,cố bám giữ quyền lực bằng mọi giá Đảng CSVN sẽ không bao giờ từ bỏ chiếc ngai vàng của mình.Chúng sẽ bỏ qua các nguy cơ mất nước,thảm họa nô lệ của dân tộc,vô cảm với những bất công xã hội,sự khốn cùng của người dân.Tất cả sẽ bằng vào ngụy biện,dối trá và bạo lực bất chấp luật pháp để tồn tại.Thế nhưng sự thật đang phơi bày ngày càng rõ ràng trước mắt và người dân đang ngày càng tỉnh táo hơn.Và có lẻ chỉ có người dân Việt nam mới có thể cứu lấy tương lai của chính họ sau này.

10 KẾ HOẠCH LÀM VIỆC CỦA TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG TẠI HOA KỲ.

Ngày 7/7/2015 phái đoàn của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng cùng 100 cán bộ tùy tùng và doanh nhân Việt nam sẽ hạ cánh xuống thủ đô Washington DC trên chuyến bay của hãng Hàng Không Quốc Gia Vietnam Airline.Rút kinh nghiệm chuyến thăm Cuba vào 9/4/2012 trước đây,phái đoàn đã lên kế hoạch làm việc tại Mỹ một cách cẩn trọng.Nội dung như sau: 1/Tổng Bí Thư sẽ thuyết giảng trước quốc hội Mỹ về Chủ nghĩa xã hội với 4 vấn đề:chủ nghĩa xã hội là gì; làm thế nào để đi lên chủ nghĩa xã hội; con đường chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam; những vấn đề nảy sinh trong việc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam. Tổng Bí Thư sẽ giảng giải cho các nghị sĩ Mỹ hiểu chủ nghĩa xã hội là ‘khát vọng của nhân dân (Việt Nam)’, là ‘lựa chọn đúng đắn của Đảng’ và ‘phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử.Đồng thời sẽ chứng minh sức sống của chủ nghĩa xã hội trong thời đại ngày nay nhằm cứu giúp nước Mỹ thoát khỏi giai đoạn "giãy chết". Bên cạnh đó Tổng Bí Thư cũng sẽ trình bày lợi ích của việc chỉ có một đảng lãnh đạo,thể chế tam quyền hợp nhất và cách thức bịt mồm báo chí 2/Nhận lời ủy thác của cựu TBT Nông Đức Mạnh,TBT Nguyễn Phú Trọng sẽ thăm White House và hướng dẫn cho TT Obama cách thức để xây dựng một cung điện lộng lẫy và cách tạo một ngai vàng hào nhoáng ở tư dinh sau khi hết nhiệm kỳ 3/ TBT cũng dự định đến thăm ban quản lý Tượng đài Washington phía Tây của khu National Mall ở thủ đô Washington, D.C để truyền đạt cách thức lưu giữ và bảo quản thi hài lãnh tụ"cha già dân tộc" sao cho người dân có thể ngưỡng mộ nhất. 4/Đến thăm Nghĩa trang quốc gia Arlington nằm dọc theo bờ sông Potomac,Virginia để chỉ ra sự không cần thiết phải có một nghĩa trang dành cho quân đội bại trận như vậy.Đồng thời cũng vạch cho nước Mỹ thấy là chỉ cần gọi tên ngày"Thương binh liệt sĩ" thay cho "Memory Day" 5/Ghé thăm và thuyết giảng trước hàng ngàn sinh viên đại học Harvard ở Cambridge, Massachusetts để truyền đạt về nền kinh tế thị trường định hướng XHCN,cách thức đổi tiền để chống lạm phát và in tiền để chống vỡ nợ. 6/Ghé thăm tượng nữ thần Tự Do tại New York để truyền đạt câu nói bất hủ của trung tá công an Vũ Văn Hiển 7/Ghé thăm trụ sở mới của Apple tại Cupertino để truyền đạt kinh nghiệm sản xuất Bphone,cách thức quảng cáo và bán hàng qua mạng cho công ty này. 8/Đến thăm Lầu Năm Góc để chỉ dạy về chiến thuật"chiến tranh nhân dân""chiến tranh du kích" và "chiến tranh khủng bố" cho quân đội Mỹ trong việc đối phó với IS và Trung Quốc. 9/ Đến thăm Bộ Giao thông Hoa Kỳ để hướng dẫn cách xây dựng đường sá,cách tránh tai nạn giao thông và cách quản lý các công trình giao thông sao cho có lợi nhất. 10/Đến thăm Bộ Giáo Dục để truyền đạt cách thức đào tạo ra 9.000 giáo sư, 24.000 tiến sĩ ,101.000 thạc sĩ và 2.700.000 cử nhân đại học

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

ÁNH SÁNG HAY BÓNG TỐI,QUANG MINH CHÍNH ĐẠI HAY ÂM THẦM ẨN DANH?

Hôm nay,đọc xong bài viết của bác sĩ Phạm Hồng Sơn https://www.danluan.org/…/pham-hong-son-dan-luan-can-tranh-… tôi rất đồng tình.Đây cũng là vấn đề mà tôi đã từng đề cập đến trong bài https://www.danluan.org/…/duong-hoai-linh-tinh-tat-yeu-cua-… Nhưng có lẻ khi tôi viết những dòng này các bạn sẽ cho rằng những người Việt sống ở nước ngoài muốn nói gì cũng được,cứ thử về trong nước sống xem thế nào?Những thủ đoạn bắt bớ đàn áp của chính quyền đối với những người bất đồng chính kiến là không nhỏ.Có nằm trong chăn mới biết chăn có con rận to như thế nào.Vâng tôi rất hiểu và rất thông cảm những gì xảy ra trong cái nhà tù lớn đó và tôi biết chắc những lý lẻ của tôi sẽ không đủ thuyết phục được các bạn bằng chính sự an nguy của bản thân các bạn,rằng mọi cái đều là lý thuyết"đứa nào ngu ráng chịu",những tên lính xung kích đi đầu trong mọi cuộc chiến thông thường đều là những kẻ chết trước,"đất nước là của chung ,không đến lượt mình phải hy sinh"... Dân Hồng Kông có một câu nói bất hủ"Người không vì mình,trời tru đất diệt",thế nhưng khi cần thiết,họ vẫn xuống đường để bỏ cái quan niệm này vào thùng rác.Bởi họ biết chắc rằng trên đời này không có thứ gì cho không... Bạn hãy nên nhớ rằng"cái quý nhất trên đời này là tính mạng",không ai ngu ngốc tự cho đi tính mạng của mình nếu không vì những mục đích cao cả,tốt đẹp.Có những sự hy sinh vô ích nhưng cũng có những sự hy sinh là hết sức cần thiết.Bởi nếu không cái xã hội này muôn đời vẫn thế. Dân Luận,một trang thông tin của NVHN gần đây ra thông báo về việc" Tìm kiếm cộng tác viên với mức nhuận bút hấp dẫn"bằng quan điểm"Chọn một bút danh để tham gia Dân Luận. Dân Luận khuyến cáo sử dụng bút danh không liên quan đến danh tính của bạn để đảm bảo an toàn cá nhân.. -" Xét trên quan niệm cá nhân trên một phạm vi hẹp Dân Luận không sai,biết lo lắng cho an toàn của người cộng tác nhưng trên phương diện nâng cao nhận thức,dân trí và ở tầm của một quốc gia dân tộc thì Dân Luận đã có những lầm lẫn đáng tiếc.Chúng tôi sẽ lần lượt nêu ra các luận điểm ở đây một cách rành mạch và rất mong các ý kiến phản biện: 1. Theo lý thuyết của John Locke,một triết gia người Anh thế kỷ 16, ba quyền cơ bản không thể bị tước đoạt của con người là quyền được sống, được tự do và được sở hữu. Quyền sở hữu là "quyền được mưu cầu hạnh phúc". Những ý tưởng khác của John Locke cũng được Thomas Jefferson nêu ra như sự bình đẳng, nhà nước hạn chế, quyền được lật đổ Chính quyền khi Chính quyền không còn phù hợp. "Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân, rằng bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ." Như vậy theo những quyền cơ bản này,nhân dân là chủ thể của quyền lực,nhân dân không thể và không được "SỢ" chính quyền.Khi sợ hãi quyền lực họ đã phạm vào sự THA HÓA.Chính sự tha hóa này khiến chính quyền không còn phù hợp đó tiếp tục ngự trị trên đỉnh cao quyền lực.Là một trang báo phản biện xã hội,Dân Luận cần hướng người cộng tác ,người đọc tới điều này chứ không phải đồng tình với sự sợ hãi để tất cả chui vào trong bóng tối với mục đích là vì sự an toàn bản thân.Có một lập luận chính xác là"Sợ thì đừng làm,làm thì đừng sợ" 2.Dân Luận ngoài việc nâng cao dân trí còn hướng người dân vào một cuộc đấu tranh bất bạo động với chính quyền.Đấu tranh bất bạo động chỉ thành công khi vận động được hầu hết người dân Việt nam tham gia.Và người dân Việt nam chỉ tham gia khi được vận động bởi những người có danh tính đàng hoàng chứ không phải là những kẻ giấu mặt. Đấu tranh bất bạo động có một đặc điểm cơ bản là tuân thủ đúng luật pháp quốc tế và dựa trên những quyền cơ bản của con người.Đó là chính nghĩa.Chính nghĩa này cần phải được phát huy một cách quang minh chính đại,công khai cho toàn dân được biết.Khi những người tuyên truyền cái chính nghĩa này ẩn danh tức là họ đã đẩy chính nghĩa này cho đối thủ,tức chính quyền.Và những người dân còn mơ hồ chắc chắn sẽ bỏ ngoài tai những lời của bọn mạo danh,ném đá giấu tay. 3. Thực tế là phong trào đấu tranh dân chủ trong nước đã xuất hiện những nhà bất đồng chính kiến một cách công khai .Họ không hề giấu giếm tên tuổi bản thân.Nhưng họ bị bắt bị đàn áp không phải vì họ để lộ lý lịch bản thân mà chủ yếu là bởi vì họ bị đẩy vào số ít.Nếu tất cả người dân Việt nam đều đường hoàng công khai danh tính,đường hoàng lên tiếng chất vấn chính quyền thì nhà tù sẽ không đủ chỗ,và thế lực cầm quyền sẽ không biết bắt ai.Chính sự hèn nhát của số đông đã đẩy một số ít vào chốn lao tù.Đất nước là của chung,tất cả mọi người đều phải có trách nhiệm trước vận mệnh của nó như nhau.Không nên có quan niệm"Nó lên tiếng ,nó bị bắt là bởi vì nó muốn làm anh hùng,nó có gan to.Còn ta chỉ muốn yên thân sống cho hết kiếp" 4.Trong thời gian qua chúng ta thấy có hai blogger là Trương Duy Nhất và Nguyễn Ngọc Già là những blogger tên tuổi.Một người công khai danh tính một người lấy bút danh.Nhưng họ bị bắt không phải vì điều này mà chủ yếu vì sức nặng trong những bài viết của họ.Những bài viết này khiến chính quyền run sợ.Khi chính quyền run sợ thì cho dù anh ẩn danh hay không ẩn danh họ cũng bằng mọi cách lôi anh vào tù.Do đó việc công khai danh tính không phải là nguyên nhân khiến anh bị bắt nếu anh chưa vượt qua lằn ranh mà chế độ e ngại.Vậy thì việc gì phải sợ hãi hoặc nếu sợ hãi thì cứ đứng đằng xa lằn ranh đó một cách công khai.Và tất nhiên một sự thật hiển nhiên là không phải ai viết cho các báo lề trái cũng bị bắt hết.Do đó đừng vì sợ hãi mà đánh mất chính nghĩa của mình. Như vậy quyền ẩn danh hay không ẩn danh là quyền của mỗi cây bút.Họ có quyền bằng vào nhận thức của mình để đóng góp vào sự nghiệp"khai dân trí,chấn dân khí",họ cũng căn cứ vào điều kiện bản thân mình,lương tâm mình để biến cái số ít thành số đông.Chúng ta mặc nhiên không có quyền cưỡng bách họ phải công khai danh tính và mạt sát nếu họ ẩn danh.Nhưng chúng ta phải hướng họ và phong trào phản biện về phía chính nghĩa.Trong cuộc đấu tranh này chỉ có sự "quang minh chính đại " của những người dũng cảm mới có thể hy vọng giành chiến thắng.Phải buộc chính quyền ,những kẻ ăn tàn phá hoại đất nước này về phía phi nghĩa.Chính chúng là những kẻ phải nấp trong bóng tối chứ không phải những người đang làm chủ cái đất nước này: "Hãy công khai tranh luận một cách chính danh quân tử, thay vì sử dụng những biện pháp kỹ thuật lén lút cướp phá không khác gì bọn hacker, hoặc chụp mũ chính trị và kết án một cây bút chỉ vì những bài viết góp ý, phê bình phản biện của họ. Trước một thông tin, trước một tác phẩm, một bài viết, một cây bút, một góp bàn phản biện, chỉ được phép dùng chính phương cách truyền thông “tham chiến”, chứ không được phép dùng đến cái còng số 8, nòng súng và nhà giam."(Trương Duy Nhất)

ĐẰNG SAU NHỮNG TẤM HUY CHƯƠNG.

“Ở các nước phát triển, giá trị của sự cống hiến trong thể thao luôn được đặt lên một cách đúng tầm. Còn ở Việt Nam, luôn đầu tư theo kiểu “nuôi gà chọi” và bao cấp “xin – cho” Vừa qua hiện tượng Nguyễn Thị Ánh Viên đã trở thành tâm điểm chú ý tại SEA Games trên đất Singapore. Với 8 HC vàng và 8 kỷ lục Ánh Viên đã được báo chí tung hô với những ngôn từ có cánh: "Khi giành HC vàng cự ly 400m tự do hôm thứ tư 10/6 tại Singapore, cô về đích với thành tích 4 phút 8 giây 66 (4:08.66), hơn VĐV về nhì người Malaysia tới gần 10 giây. Kết quả này phá sâu kỷ lục SEA Games được thiết lập từ năm 2009, và còn hơn thế nữa. Thành tích này chỉ kém mốc giành HC bạc ASIAD 2014 có 0,43 giây, kém HC vàng gần một giây, và nhanh hơn mốc đoạt HC bạc ở ASIAD 2010 khoảng 0,23 giây. Thành tích này của Ánh Viên cũng tốt hơn người hiện giữ vị trí thứ 25 thế giới trong bảng xếp hạng các vận động viên có kết quả bơi tốt nhất ở cự ly 400m tự do nữ năm 2015."Báo vnexpress) Ánh Viên đang được xem xét và đặc cách quân hàm từ đại úy lên thiếu tá Q ĐNDVN ở tuổi 19,một trường hợp từ trước đến nay chưa từng có.Vinh quang tràn ngập khi trái chanh vẫn còn đầy nước.Thế nhưng khi đã bị vắt kiệt nước,cái vỏ chanh còn lại mới cảm thấy thất vọng ê chề. Phan Thị Hà Thanh , là một trong những nữ vận động viên hàng đầu của thể dục dụng cụ Việt Nam.. Cô cũng là vận động viên thể dục dụng cụ Việt Nam đầu tiên giành được huy chương tại Giải vô địch thể dục dụng cụ thế giới khi cô giành huy chương đồng trong lần tổ chức tại Nhật Bản năm 2011, và là vận động viên thể dục dụng cụ Việt Nam đầu tiên giành được Huy chương vàng tại Giải vô địch thể dục dụng cụ Châu Á 2012 Thành tích nổi bật: 4 Huy chương vàng môn thể dục dụng cụ qua các kỳ SEA Games 2007, 2011. Huy chương đồng giải vô địch thể dục dụng cụ châu Á năm 2009. 2 Huy chương bạc giải World Cup thể dục dụng cụ thế giới tại Porto năm 2010. Huy chương đồng nội dung nhảy ngựa tại giải vô địch thể dục dụng cụ thế giới 2011 ở Nhật Bản. Huy chương vàng nội dung nhảy ngựa tại giải thể dục dụng cụ quốc tế Toyota Cup 2011 ở Tokyo. Về nhất trong cuộc bầu chọn Vận động viên tiêu biểu của Thể thao Việt Nam năm 2011 với 1.425 điểm. Huy chương vàng tại Giải vô địch thể dục dụng cụ châu Á 2012 ở đơn môn nhảy chống. Huy chương vàng nội dung nhảy chống tại giải thể dục dụng cụ cúp thế giới 2012 tổ chức tại Cộng hòa Czech. Lập bao chiến tích, giúp thể dục dụng cụ Việt Nam có vị thế trên thế giới, nhưng Hà Thanh chịu rất nhiều thiệt thòi so với các VĐV khác. Ít ai biết chuyện học hành của nhà vô địch vẫn đang dang dở vì bận tập luyện, thi đấu quanh năm, một suất biên chế vào ngành thể thao Hải Phòng đến bây giờ vẫn là những lời hứa suông. Mấy năm về trước, với thành tích vang dội cho thể dục dụng cụ nước nhà, Hà Thanh đã được xét duyệt vào biên chế. Không hiểu vì lý do gì mà đến giờ, Hà Thanh vẫn chưa được xét, dù điều đó gần như không thể bàn cãi nữa. Chưa có một tương lai ổn định, ngay cả những quyền lợi sát sườn, Hà Thanh cũng chịu thiệt không kém. Ít ai ngờ một VĐV ở tầm thế giới, từng đoạt vé tham dự Olympic như Hà Thanh mà lương không quá 3 triệu đồng mỗi tháng. Với số tiền này, tự nuôi bản thân còn chưa đủ chứ chưa nói gì tới giúp đỡ cho gia đình. Ngay lúc còn thi đấu, khi mà Hà Thanh vẫn đang “cày ải” mang vinh quang về cho tổ quốc, cô còn không được quan tâm đúng mức thì không hiểu sau khi giải nghệ, Hà Thanh sẽ được gì từ ngành thể thao. Hà Thanh không phải là trường hợp cá biệt ,nhà vô địch Seagames 22 Nguyễn Thị Nụ phải đi nhổ cỏ, chăm sân, HLV bóng chuyền Vũ Thị Huệ đi quét rác, rồi Thu Cúc – cô gái vàng điền kinh Việt Nam cũng phải lay lắt bán cà phê để kiếm sống…khiến dư luận không khỏi xót xa, bất bình Tiền vệ Quách Thanh Mai (Đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam) sau khi chia tay sân cỏ đã quyết định ở nhà phụ bố mẹ trông coi cửa hàng xe máy, thậm chí chị phải xắn tay áo vá săm, thay dầu, siết bu lông… Tiền đạo Bùi Tuyết Mai của đội Hà Nội đi bán mỹ phẩm để kiếm sống. Nhưng công việc khá vất vả khiến cô bỏ cuộc. Thay vào đó, cô quyết tâm đầu tư mở quán café…Đến cựu thủ môn Kim Hồng của TP.HCM trước khi trở lại làm HLV phó tuyển nữ Việt Nam cũng phải lay lắt đi bán bánh mì dạo. Gần đây nhất, câu chuyện của nhà vô địch karatedo Vũ Thị Nguyệt Ánh – người đã từng làm nức lòng người hâm mộ khi mang về cho Thể thao Việt Nam tấm HCV karatedo quý giá, đăng quang ngôi vô địch Á vận hội … cũng khiến nhiều người nghẹn lòng. Cống hiến cho nước nhà tuổi trẻ, đạt được bao nhiêu thành tích vẻ vang chị chẳng đòi hỏi gì mà chỉ mong được phẫu thuật đầu gối đang bị chấn thương với nỗi đau đớn hành hạ mỗi ngày. Thế nhưng, rất nhiều lần chị và HLV Lê Công xin Tổng cục TDTT được phẫu thuật để chữa trị dứt điểm thì kết quả lại chỉ là sự chờ đợi mỏi mòn. Trong khi đó ở nước Mỹ? Nhân dịp Michael Phelps lập kỷ lục Thế vận hội khi đoạt chiếc huy chương thứ 19 hôm 31/7, Tổng thống Obama đã viết lời chúc mừng kình ngư này trên trang Twitter cá nhân của ông. Nhưng không chỉ có vậy, hôm 1/8, người đứng đầu nước Mỹ còn trực tiếp gọi điện tới tận hồ bơi để ngợi khen thành tích của Phelps. Phelps mô tả cuộc gọi của Tổng thống Mỹ ngày hôm sau là "điều tuyệt vời".Phelps tiết lộ rằng trong lúc trò chuyện, Tổng thống Obama nói rằng cả nước ủng hộ anh và tự hào với những gì anh thể hiện. "Ông ấy kết thúc bằng lời nhắn 'cậu hứa là sẽ nói với mẹ cậu rằng tôi gửi lời chào bà ấy", Các Vận động viên nhà nghề Mỹ kết thúc sự nghiệp với những gia tài khổng lồ: Michael Jordan:1 tỷ USD,Tiger Woods: $ 550 triệu, Magic Johnson : $ 500 triệu,Shaquille O’Neal : $ 350 triệu,Dale Earnhardt Jr: $ 300 triệu...Với 22 huy chương Olympic tài sản của Michael Phelps cũng đã là $50 triệu. Nhưng cái quan trọng nhất chính là việc đưa thể thao vào học đường ĐH đã khiến nước Mỹ thành công trong các kỳ thế vận hội và các vận động viên ngoài thi đấu thể thao cũng đều là những sinh viên có những chuyên ngành khác,không lo bị thất nghiệp khi không còn thi đấu đỉnh cao. Thể thao cũng là nguồn thu nhập đáng kể,các trường đại học có thể trở thành nổi tiếng nếu có một đội bóng đá hay bóng rổ mạnh. Trường có thể có thu nhập khá lớn từ bán vé các trận đấu, bán quyền truyền hình và bán quần áo thể thao với biểu tượng của đội... Ở các nước khác, thể thao thường tách khỏi nhà trường. Vì vậy mà không ở đâu có nguồn thu như thế. Kết quả thật bất ngờ là những trường nổi tiếng nhất không phải là những trường có trình độ giáo dục cao nhất mà lại là những trường có đội thể thao thành công nhất. Như vậy đằng sau những tấm huy chương,những lời tung hô ở Việt nam là những giọt nước mắt buồn tủi.Vinh quang thường đi liền với cay đắng trong một thể chế xã hội chỉ coi trọng sự tuyên truyền về lòng "tự hào dân tộc" một cách giả tạo.Sau ánh hào quang một vài năm,chẳng còn ai nhớ tới họ nữa bởi tất cả đang dành sự chú ý đến những ngôi sao mới nổi.Quân hàm ,bằng khen,huy chương...không đem lại một cuộc sống ổn định sau khi giải nghệ trong khi họ đã hy sinh rất nhiều thứ tuổi trẻ,học tập và cả tình yêu đôi lứa cho cái đám đông cuồng dại mỗi khi khoác lên lá cờ đỏ,cho cái gọi là tổ quốc và cho cả cái gọi là niềm" tự hào dân tộc" chỉ đáng giá vài xu. Like · Comment · Share

THỂ THAO KHÔNG THỂ XÂY NHÀ TỪ NÓC.

Mấy ngày vừa qua cư dân mạng thường post hình ảnh các Fan hâm mộ đội tuyển U23 Việt nam rơi nước mắt vì thất bại trước U23 Myanma với những lập luận"Khóc cho bóng đá ai khóc cho ngư dân",tại sao chỉ thấy lớp trẻ VN khóc vì thua một trận bóng nhưng những bất công xã hội như Dân oan,như tai nạn giao thông...chẳng thấy ai khóc?Đó là những lập luận đúng.Có điều người ta quên mất một điều là có những cái khóc được phép công khai,được truyền thông lăng xê,nhưng cũng có những giọt nước mắt nghẹn đắng buộc phải giấu. Vấn đề tôi muốn nói ở đây là những giọt nước mắt như của các Fan nữ dưới đây sẽ còn rơi dài vì nền thể thao VN đang xây nhà từ nóc.Một nền thể thao chân chính phản ánh sức khoẻ của một dân tộc và không hề chạy theo thành tích.Nghĩa là nó phải được xây theo hình tháp.Chân tháp là thể thao quần chúng,thể thao học đường còn đỉnh tháp là các đội tuyển quốc gia.Như ở Mỹ các học sinh khi bắt đầu vào năm học đều được hỏi các em thích môn thể thao hay môn nghệ thuật nào.Sau đó nhà trường sẽ chú tâm giúp các em phát triển môn thể thao,nghệ thuật mà các em thích đó.Hoàn toàn không ép buộc.Mỗi trường có rất nhiều đội thể thao khác nhau và tổ chức thi đấu thường xuyên để kích thích phong trào và tìm ra nhân tài.Tiếp tục các em vào Đại học,thể thao được nâng lên ở một mức cao hơn.Chính vì vậy 1/3 số huy chương Vàng của nước Mỹ ở Olympic là từ các trường ĐH.Do đó nguồn V ĐV bổ sung luôn dồi dào,hết tài năng này thì xuất hiện các tài năng khác.Không mang tính chất nuôi gà chọi và cũng không dùng phương pháp khổ nhục để ép thành tích như Trung Quốc.Thành tích thể thao chuyên nghiệp và đỉnh cao phản ánh rất rõ sức khoẻ của người dân.Dân khoẻ thì tiết kiệm rất nhiều ngân sách dành cho y tế.Và nước Mỹ cũng có hàng trăm ngàn phòng tập thể dục tư nhân biến Mỹ thành quốc gia có số lượng người dân tập thể thao cao nhất thế giới.Bên cạnh đó Mỹ cũng là quốc gia có nền khoa học nghiên cứu về thể thao hàng đầu mà ngay cả Trung Quốc cũng phải học tập. Trong khi đó ở VN,Hội khoẻ Phù Đổng trong các trường học chỉ mang tính hình thức.Đại hội TDTT cấp tỉnh,thành phố hoặc toàn quốc chỉ tổ chức mang tính phong trào.Các con gà nòi được chọn ra rồi đưa sang TQ,Mỹ tập huấn hòng đem về các huy chương như một thứ thuốc phiện để lừa người dân.Mỗi kỳ Sea Games các cán bộ chủ chốt ngồi lại'Đếm cua trong lỗ" những môn nào có khả năng giành huy chương thì mới đầu tư những môn nào không có hy vọng thì bỏ qua,Cách làm như vậy thì dù có đứng đầu Sea Games cũng không phản ánh đúng thực chất mà chỉ để ru ngủ người dân Đội tuyển bóng đá là điển hình nhất của việc xây nhà từ nóc vậy nên nhân tài như lá mùa thu.Cả một đội bóng không thể trông chờ vào Hoàng Anh Gia Lai.Vậy nên những giọt nước mắt của các Fan hâm mộ bóng đá sẽ còn đổ xuống dài dài.Đó là những cái chết đã được báo trước.Khóc mà chi.

TIÊN SƯ NHỮNG ĐỨA HAY GHEN ĂN TỨC Ở.

Trước hết cho phép ông được phản đối những đứa hay "ghen ăn tức ở",chúng đêm ngày nói xấu chúng ông .Bất cứ việc gì chúng ông làm hay nói chúng cũng xúm vào chửi chúng ông liên tu bất tận. Đầu tiên là chúng bảo rằng chúng ông ăn không chừa một thứ gì.Điều này là chúng hết sức bịa đặt ,láo khoét bởi vì sự thật là ở đất nước này có nhiều thứ chúng ông đâu dám ăn,nếu ăn được thì đâu cần đến công nhân dọn vệ sinh,đâu cần hàng năm phải nhập khẩu một lượng lớn những cái mà nói theo ngôn ngữ văn minh là "toilet" theo ngôn ngữ dân gian là "bồn cầu". Chúng bảo chúng ông là những kẻ chuyên ăn đất của "dân oan",lại một sự bịa đặt trắng trợn.Đất đai không ai ăn được cả,nó thuộc sở hữu toàn dân giao cho chúng ông quản lý.Mỗi khi cần quy hoạch để xây dựng các dự án lớn chúng ông đều có trả tiền cho dân đàng hoàng.Tiền đó mặc dù không đáng bao nhiêu nhưng tiền nào chả là tiền.Sau này thị trường chung lên giá thì tất nhiên chúng ông phải được hưởng khoản chênh lệch đó chứ.Đó là công lao chúng ông liên hệ với các nhà đầu tư,vay vốn nước ngoài,lập dự án...Nếu các dự án không tiến hành thì chúng ông có quyền "treo" chúng,bỏ hoang chúng đến bất cứ lúc nào vì bất cứ khi nào chúng ông cũng xin được lệnh"cưỡng chế" cả. Chúng bảo chúng ông gian lận,tham nhũng trong xây dựng cơ sở hạ tầng,xây dựng cơ bản.Bằng chứng đâu?Nếu có thì tòa án đã xử hàng chục,hàng trăm vụ rồi chứ có đâu bây giờ chỉ mới có vài vụ được đưa ra ánh sáng.Thủ tướng của chúng ông lương chỉ có 17 triệu tháng vẫn lang thang"ăn xin" khắp toàn cầu.Tổng Bí Thư sắp tới cũng phải sang Mỹ để cầu cạnh cái TPP cho Đảng,cho dân.Còn ba cái chuyện đại lộ nghìn tỷ vừa xây xong đã sụt lở,tượng đài vừa khánh thành đã hỏng hóc,cây mới trồng đã bị bật gốc ,trường học vừa đưa vào sử dụng đã tróc tường,tốc mái...là lỗi kỷ thuật,không ai muốn.Chúng ông cũng muốn làm cho nó tốt lắm nhưng làm tốt thì lấy gì ăn ?Có ai nằm trong chăn mới hiểu được rận.Nào là đấu thầu,lại quả,chạy dự án,chiêu đãi đối tác...ôi thôi trăm thứ hằm bà lằn.Khổ lắm chứ phải chơi đâu.Xong một cái dự án là phải dở sống ,dở chết trên bàn nhậu...Đó là còn chưa kể bị các em chân dài bòn rút tất cả sinh lực trong các khách sạn 4,5 sao,karaoke,vũ trường Chúng bảo chúng ông bán rừng,bán biển,bán tài nguyên quốc gia,bán các động vật quý hiếm...Đây là điều vu cáo trắng trợn hết sức.Hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ chỉ có cái công hàm của bác Phạm Văn Đồng là có giấy trắng mực đen,còn lại tất cả chúng ông giữ kín như bưng làm gì lộ ra ngoài được mà bảo bán?Nào là Thác Bản Giốc,Gạc Ma,Hải Vân,Vũng Áng,Bauxite Tây Nguyên,Cam Ranh,điện hạt nhân Ninh Thuận,đường sắt cao tốc... chúng ông đều hợp tác với nước bạn Trung Quốc theo kiểu có qua có lại.Họ cho chúng ông vay vốn thì chúng ông mua lại hàng hóa của họ,mời thầu,đưa công nhân vào xây dựng.Bởi vậy khi họ làm sai chúng ông cũng phải "dĩ hòa vi quý" theo đúng luật chơi là lẻ tất nhiên.Chúng ông cho họ xây dựng nhà máy,lập khu đô thị,tiêu thụ hàng hóa độc hại của họ là đúng theo tinh thần"vừa hợp tác vừa đấu tranh".Không thấy mỗi lần họ xâm lấn ,xây dựng trên các đảo ngoài khơi Biển Đông là phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao chúng ông đã hùng hồn và đanh thép tuyên bố"Đề nghị các bên không được làm phức tạp thêm tình hình,phải giữ nguyên trạng trên Biển Đông" à.Chúng ông đấu tranh đến cùng như thế còn gì Chúng bảo chúng ông bán bằng cấp,tha hóa giáo dục,làm băng hoại đạo lý...là những buộc tội vô cớ.Nước chỉ có 24.000 tiến sĩ,489 tướng quân đội,325 tướng công an mà chúng bảo là nhiều.Trong khi đất nước cần phổ cập văn hóa đến đại học thì phải cần nhiều tiến sĩ để giảng dạy cho có chất lượng,quân đội chuyên tâm làm kinh tế thì cũng phải có nhiều tướng để chỉ huy trên mặt trận này.Công an làm nhiệm vụ bảo vệ an ninh thì cũng phải có nhiều tướng để lãnh đạo các thiếu tá,trung tá đang được phổ cập đứng đường. Học sinh,sinh viên không muốn học thì chúng ông phải nhắc nhở chúng quan tâm đến các kỳ thi tốt nghiệp,làm luận án,luận văn...chứ đâu phải bán điểm.Dù sao ông bà ta đã nói"một chữ cũng là thầy ,nửa chữ cũng là thầy".Không ở đâu có truyền thống "tôn sư trọng đạo" bằng nước ta trong ngày "Nhà giáo Việt Nam",các em đôi khi không biết thầy cô cần gì thì cũng phải gợi ý cho các em biết,nếu không các em chỉ mang đến toàn là hoa tươi thiệp chúc mừng thì sẽ rất lãng phí bởi những thứ đó cuối cùng cũng sẽ vào thùng rác.Gia đình bệnh nhân cũng phải quan tâm tới bác sĩ sau một kíp mổ cực nhọc là chuyện dĩ nhiên,nếu không sau này có biến chứng hậu phẫu họ còn phải tốn kém gấp nhiều lần hoặc có khi nguy hiểm đến tính mạng không chừng à. Các chức vụ hành chính,công an,hải quan...tất tần tật đều phải mua mới có được.Do vậy chúng ông cần phải nhanh chóng hoàn vốn chứ.Cứ"cần kiệm,liêm chính chí công vô tư" thì lấy gì mà chi trả cho vật giá cứ ngày một leo thang?Làm công an cũng phải cho chúng ông cái quyền bằng biện pháp nghiệp vụ buộc chúng khai ra chứ.Nếu cho chúng im lặng thì có muôn đời cũng không phá được án.Quan toà thẩm phán cũng là người,sau khi phải tiệc tùng ban đêm thì ban ngày khi xử án cũng phải cho chúng ông ngủ gật vài giờ để thư giãn.Lỡ mà có xử oan thì đã có ngân sách chi trả.Chuyện nhỏ như con thỏ. Nói chung là các thế lực thù địch hay GATO,xuyên tạc phá hoại gây chia rẻ cán bộ và nhân dân,đòi xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng.Nhưng sắp tới chúng ông sẽ cho trưng cầu dân ý để khẳng định ý dân và ý Đảng là một.Ý dân hoà cùng lòng Đảng."Lòng dân là quốc bảo".Thời đại Hồ Chí Minh là thời đại rực rỡ nhất của "dân oan" à quên nhân dân ta.

PHẢN BIỆN BÀI BÁO"TỰ DO BÁO CHÍ KHÔNG PHẢI LÀ VÔ HẠN" CỦA THỨ TRƯỞNG TRƯƠNG MINH TUẤN .

Để chuẩn bị cho kỷ niệm ngày "Báo chí cách mạng" 21/6 Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn đã có bài viết "Tự do báo chí không phải là vô hạn"http://vietnamnet.vn/…/tu-do-bao-chi-khong-phai-la-vo-han.h…… đăng trên Vietnamnet ngày 9/6/2015.Nội dung bài báo tập trung làm nổi bật vấn đề:"Tự do báo chí phải căn cứ vào sự lựa chọn con đường phát triển của mỗi quốc gia và hệ thống luật pháp của quốc gia ấy, cùng với những tiêu chí của nền văn hóa mà trực tiếp là đạo đức. "Thế nhưng toàn bài báo là một sự cắt xén các ý tưởng về tự do,về báo chí của các nhà triết học,của Mac- Anghen và tự do ngôn luận phương Tây để phục vụ ý đồ rõ ràng: báo chí phải chịu sự kiểm duyệt ,sự bảo hộ của Đảng và nhà nước Việt Nam . Mở đầu bài báo tác giả đề cập đến nhà triết học người Anh John Stuart Mill và luận điểm gần giống với C.Mac:" Báo chí nói chung là sự thực hiện tự do của con người. Do đó, ở đâu có báo chí, ở đấy có tự do báo chí (C.Mác và Ph.Ăng ghen Toàn tập, Tập 1 – NXB Chính trị Quốc gia – Sự thật, H.1995, tr.85), Bản chất của báo chí tự do, – đó là bản chất dũng cảm, có lý tính, có đạo đức tự do (C.Mác và Ph.Ăng-ghen Toàn tập, Sđd, tr.89). Thế nhưng tác giả đã quên một luận điểm quan trọng của Jonh Stuart Mill là:" Người cầm quyền phải được đồng nhất với nhân dân, rằng quyền lợi và ý chí của họ phải là quyền lợi và ý chí của quốc gia" Các Mác cho rằng báo chí trên đời chỉ có hai loại, không có loại thứ ba. Báo chí Tự do hoặc báo chí Kiểm duyệt.Và câu nói đầy đủ của C.Mác là: "Báo chí nói chung là sự thực hiện Tự do của con người. Do đó ở đâu có báo chí ở đó có tự do báo chí.”(Mác Ăng Ghen toàn tập tập I tr 84 NXB CTQG). Mác nói rõ hơn: “Bản chất của báo chí tự do, đó là bản chất dũng cảm, có lý tính, có đạo đức của tự do. Tính cách của báo chí kiểm duyệt-đó là sự quái dị không có tính cách của sự thiếu tự do, đó là quái vật được văn minh hóa, cái quái thai được tắm nước hoa”.(sđ tr89). Ông khẳng định “Luật kiểm duyệt không phải là luật mà là biện pháp cảnh sát, thậm chí còn là biện pháp cảnh sát tồi…”(sdd tr98). Thế nhưng ông Trương Minh Tuấn lại cho phép mình xuyên tạc ý tưởng của Mác bằng lập luận:" C.Mác coi đối lập báo chí tự do là con quái vật được văn minh hóa nhưng ông không phủ nhận sự kiểm duyệt chân chính bắt rễ từ bản chất tự do của báo chí là sự phê bình. C.Mác cũng cho rằng báo chí tự do phải có luật báo chí bảo đảm."Ý đồ đã lộ rõ một cách khá ngang nhiên và áp đặt Từ đó tác giả khẳng định "Luật báo chí" của Việt nam là đúng với quyền"tự do ngôn luận" "Luật Báo chí năm 1989 và luật sửa đổi, bổ sung một số điều của luật Báo chí (ngày 12-6-1999) đã thể hiện rõ quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí của công dân"(Trích) Thực tế thì: Luật Báo chí sửa đổi, bổ sung năm 1999 hoàn toàn bóp nghẹt quyền tự do ngôn luận, cấm hẳn báo chí tư nhân dưới mọi hình thức. Các loại báo chí công khai và chính thức tại VN hiện thời đều nằm trong tay Đảng Cộng sản. Luật Hình sự bổ sung sửa đổi năm 2013 (với các điều 79, 88, 258) là công cụ đàn áp các tiếng nói đối lập với nhà cầm quyền. Đây là một sự phỉ báng khá trắng trợn vào nhận thức của người đọc. Điều 11 Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền 1789 có nội dung khái quát nhưng đầy đủ về tự do ngôn luận. Điều này khẳng định tự do về tư tưởng và tự do bày tỏ các ý kiến là một trong những quyền quý giá nhất của con người. Công dân có quyền nói viết, phổ biến tự do các ý kiến của mình, trừ trường hợp lạm dụng quyền tự do ngôn luận bị pháp luật ngăn cấm Tuyên ngôn nhân quyền năm 1948 trong điều 19 công nhận công dân có quyền tự do bày tỏ ý kiến, và không phải lo lắng về các ý kiến được thể hiện. Tự do ngôn luận gắn với việc đón nhận, phổ biến và tìm kiếm thông tin dưới bất kì hình thức nào, và không có ranh giới về thông tin. Phán quyết có tên Fressoz et Roire c. France, ngày 21 tháng 11 năm 1999, Tòa án về quyền con người đánh giá : “Tự do ngôn luận không chỉ gắn liền với những thông tin hay ý tưởng tích cực được con người đón nhận vui vẻ vì đó là những thông tin không mang tích chỉ trích và không gây bất lợi. Tự do ngôn luận còn thể hiện qua các thông tin gây lo lắng, gây sốc, đụng chạm đến nhiều vấn đề bởi vì tự do ngôn luận thể hiện sự đa dạng các nguồn thông tin, cùng với sự cảm thông và trí tuệ rộng mở, không có những điều ấy, đó không phải là xã hội dân chủ”. Báo chí trong xã hội dân chủ trở thành phương tiện có ảnh hưởng lớn đến đời sống chính trị. Trong một thể chế tam quyền phân lập báo chí có quyền lực thứ tư còn quan trọng hơn cả ba quyền kia. Báo chí trở thành công cụ đối trọng của chính trị. Báo chí phát hiện tham nhũng, tố cáo thói lạm dụng quyền lực của nhà cầm quyền. Báo chí góp phần đảm bảo công bằng xã hội, đồng thời đề cao các giá trị đạo đức, nâng cao dân trí. Vì thế, để đảm báo tính khách quan, trung thực của thông tin, xã hội dân chủ rất coi trọng đến tính độc lập và đa chiều của các tờ báo. Báo chí tư nhân được phép hoạt động. Báo chí đóng góp tích cực vào sự phát triển của xã hội. Nhà báo có vai trò hết sức quan trọng trong quá trình chuyển đổi thể chế chính trị độc đoán sang thể chế dân chủ theo cách ôn hòa, vì vậy, họ cần nhận được sự chăm sóc và quý trọng của toàn xã hội. Khi tự do báo chí được tôn trọng, đó sẽ là điểm khởi đầu của một xã hội dân chủ. Tác giả Trương Minh Tuấn nhận định:"Về nguyên tắc, luật pháp các quốc gia công nhận quyền tự do của con người, trong đó có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, nhưng đó không phải là tự do vô hạn dẫn đến việc xâm phạm quyền và lợi ích của cá nhân, tổ chức, nhà nước." Đây là một nhận định áp đặt và sai lầm .Quyền tự do của báo chí là có hạn nhưng không phải như tác giả viết.Theo Thomas Jefferson dựa trên lý thuyết của John Locke,một triết gia người Anh thế kỷ 16 thì: "Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân,bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ." Thể hiện quyền tự do ngôn luận phải tuân theo pháp luật và các giá trị đạo đức , tự do ngôn luận cần tôn trọng các quyền tự do khác như quyền được sống, quyền bảo vệ nhân phẩm và danh dự, quyền tôn trọng đời sống riêng tư… Các quyền này có thể hạn chế tự do ngôn luận trong những hoàn cảnh cụ thể . "Tự do ngôn luận trong khuôn khổ của luật pháp và tôn trọng các nguyên tắc về đạo đức " được thể hiện trong pháp luật các nước dân chủ như sau: Hiến pháp cũng như các đạo luật đều đưa ra những giới hạn nhất định của tự do ngôn luận mà con người cần phải tôn trọng: Kích động hận thù, cổ vũ bạo lực, khuyến khích phân biệt chủng tộc, khơi mào cho các xung đột chính trị và tôn giáo, xúc phạm đến nhân phẩm và danh dự của con người. Tất cả những lí do này đều bị nghiêm cấm, con người không thể lợi dụng tự do ngôn luận để ủng hộ cái ác hay bênh vực những điều trái với các giá trị đạo đức. Bảo vệ nhân phẩm và danh dự của con người cũng trở thành những điều kiện cho phép quan tòa hạn chế tự do ngôn luận bằng cách cấm xuất bản hay thu hồi lại các tài liệu và văn bản sai sự thật vu khống và nhục mạ con người, nhất là khi nạn nhân là những đối tượng cụ thể. Tác giả cũng đã lập lờ khi đưa vào nhận định sau đây: "Nghiêm cấm mọi hành vi in ấn, xuất bản, biên tập, phát thanh, truyền bá, buôn bán, phân phối hoặc trưng bày công khai bất kỳ tài liệu viết hoặc in nào có nội dung vận động, xúi giục hoặc giảng giải về trách nhiệm, sự cần thiết tham vọng hoặc tính đúng đắn của hành vi lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Mỹ bằng vũ lực hoặc bạo lực... Những quy định chặt chẽ đó không ngoài mục đích ngăn chặn việc lợi dụng tự do báo chí nhằm mục đích chống chính quyền, lật đổ chính quyền, xâm phạm đến quyền tự do của cá nhân khác..." Đúng là nghiêm cấm tự do báo chí kích động lật đổ chính quyền bằng bạo lực nhưng không hề cấm báo chí tuyên truyền cổ vũ cho người dân lật đổ một thể chế chính trị không còn phù hợp theo phương pháp bất bạo động.Đó là một trong những quyền chính đáng của con người:quyền "thay đổi chính quyền".Và quyền này đúng luật pháp quốc tế. Tác giả viện dẫn:"Ngay tại phương Tây, sự kiện thảm sát tại tòa soạn báo Charlie Hebdo (Pháp) vừa qua gây nhiều tranh cãi và chính Giáo hoàng Francis cũng phải lên tiếng về mức độ tự do báo chí không phải là vô hạn khi tự do đó mang tính xúc phạm tín ngưỡng, tôn giáo của người khác."(Trích) Quan điểm này của Giáo Hoàng đã bị tất cả các lãnh đạo phương Tây và ngay cả tổng thống Nga Putin không đồng tình:"Không có gì có thể biện minh cho việc vi phạm pháp luật bằng bạo lực của nhóm khủng bố".Và các nhà báo Charlie không hề vi phạm pháp luật nước Pháp về quyền"tự do ngôn luận'. Cuối cùng tác giả đưa ra kết luận: "Các cơ quan ngôn luận của Đảng, Nhà nước và các tổ chức chính trị, tổ chức xã hội, nghề nghiệp trở thành diễn đàn bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của mọi tầng lớp nhân dân. Quan trọng hơn nữa, báo chí Việt Nam không chỉ đóng vai trò tuyên truyền, phổ biến mà còn phản biện, góp ý cho đường lối, chủ trương của Đảng và chính sách, pháp luật của Nhà nước, góp phần vào công cuộc xây dựng, bảo vệ Tổ quốc và sự nghiệp đại đoàn kết dân tộc." Đây là sự ngụy biện,bởi báo chí Việt nam viết cùng một giọng điệu,thực hiện cùng một chủ trương,tuyên truyền một đường lối và tất cả "phản biện đều là hình thức. Bộ Luật Hình Sự Việt Nam, đặc biệt là các Điều 88 (quy định về “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam”), Điều 258 (quy định “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”), Điều 263 (quy định về “Tội cố ý làm lộ bí mật Nhà nước”) và Điều 264 (quy định về “Tội vô ý làm lộ bí mật Nhà nước”), từ nhiều năm nay được sử dụng làm công cụ pháp lý để chính quyền bắt giam những ai công khai thực thi quyền tự do ngôn luận của mình bằng cách đưa và bình luận các tin tức mà chính quyền không muốn công chúng biết. Một vụ khủng hoảng báo chí quy mô rộng lớn đã xảy ra sau khi vụ PMU18 tạm thời đóng lại và bất ngờ ông Nguyễn Việt Tiến, một trong những nghi can chính trong vụ PMU18 được trả tự do trong năm 2008. Nhiều tờ báo đã bị lôi cuốn vào cuộc khủng hoảng này, nhất là các báo Thanh niên và báo Tuổi trẻ - những tờ nhật báo hàng đầu Việt Nam. Lần đầu tiên có nhiều nhà báo cùng bị thẩm vấn, điều tra và phải ra tòa. Sau khi xảy ra sự việc, các báo chí, đặc biệt Tuổi trẻ và Thanh Niên đã đặt những nghi vấn như "Tại sao?", "Những câu hỏi chờ được trả lời!", "Bảo vệ những nhà báo chân chính và công lý!" đối việc bắt giam Nguyễn Văn Hải và Nguyễn Việt Chiến. Một loạt các nhà báo và blogger bị bắt vì điều 258 như Trương Duy Nhất ,Nguyễn Văn Hải,Nguyễn Hữu Vinh,Hồng Lê Thọ và mới đây là Kim Quốc Hoa.. đã cho thấy nhận định trên là không chính xác Ngày 12/02/2015 tại Paris.trong bảng xếp hạng quyền tự do báo chí tại 180 quốc gia và vùng lãnh thổ, theo thứ tự từ cao đến thấp, Việt Nam bị xếp thứ 175, nằm trong số nước có tình trạng tự do ngôn luận tồi tệ nhất, chỉ hơn được Trung Quốc (176), Syria (177), Turkmenistan (178), Bắc Triều Tiên (179) và Erythrea đội sổ. Như vậy ngày 21/6 "ngày báo chí cách mạng" chỉ là một tên gọi đầy ngụ ý mỉa mai.báo chí chính thống không phải là tấm gương phản ánh cuộc sống,nguyện vọng của người dân mà chỉ là công cụ của giới cầm quyền.Và theo khảo sát của tổ chức Gallup thì hiện có 60% người đọc không còn tin vào báo chí lề phải mà chỉ tin vào các blog.Cho dù có ngụy biện,cắt xén ,áp đặt thế nào thì Thứ trưởng Bộ 4T Trương Minh Tuấn vẫn không che lấp được sự thật là dưới trướng ông đang ngày càng nhiều những"nhà báo nói láo ăn tiền",là bọn bồi bút bất kể lương tâm người làm báo.Và chỉ có như lời Cố Tổng thống Ba Lan Lech Kaczyński (1949-2010): "Sự thật, kể cả sự thật đau đớn nhất luôn luôn giải phóng cho con người. Sự thật gắn kết. Sự thật mang lại sự công bằng. Sự thật chỉ ra con đường hòa hợp".

Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

5% DÂN SỐ NGHÈO NHẤT NƯỚC MỸ GIÀU HƠN 2/3 DÂN SỐ THẾ GIỚI.

Phong trào Occupy Wall Street(Chiếm Phố Wall) đã được chính quyền CSVN lợi dụng triệt để nhằm đả kích sự chênh lệch giàu nghèo trong xã hội Mỹ.Đến nay trên các diễn đàn các DLV thỉnh thoảng vẫn sử dụng chuyện này như một vũ khí để đáp trả những ai ca ngợi nước Mỹ.Nhưng hầu hết chỉ là "biết 1 mà không biết 2" Khẩu hiệu của phong trào Chiếm phố Wall chỉ là một câu đơn giản: “Chúng tôi là 99%”, mô tả sự gia tăng bất bình đẳng ở Mỹ: 1% dân số kiểm soát hơn 40% tài sản và nhận hơn 20% lợi nhuận. 99% còn lại là người nghèo. Hay nói cách khác, 1% dân số nắm giữ hầu hết sự giàu có so với 99% còn lại Thế nhưng tất cả không biết là số 1% ấy đã đóng vào ngân sách nước Mỹ bao nhiêu thuế thu nhập hàng năm? Cho tới nay, Chiếm Wall Street, Chiếm London, hay Chiếm Roma đều chỉ là những phong trào tự sinh ra và tự phát triển, chưa nơi nào biến thành tổ chức. Các phong trào thanh niên, năm 1968 hay 2011 đều giống nhau: Trước hết, họ đưa ra những khát vọng. Ở nước Mỹ đã có sẵn những tập quán và định chế dân chủ từ 200 năm; các nhà chính trị sẽ phải phải tìm ra câu trả lời. Dân chúng Mỹ sẽ lựa chọn bằng lá phiếu. Vì Chiếm Wall Street là một phong trào trẻ và bột phát, cho nên chưa thấy ai đứng ra thảo một bản nguyện vọng cụ thể, hoặc một chương trình chính trị. Người ta hỏi: Những người này chống ai? Họ muốn cái gì? Phong trào Chiếm Wall Street đã bị hiểu lầm theo đủ cách khác nhau. Diễn tả dưới hình thức đối kháng, thì khẩu hiệu chính của phong trào Chiếm Wall Street là “99 phần trăm chống 1 phần trăm”. Chống như thế nào? Tuyệt nhiên không ai đòi đấu tố, trả thù những người giầu nhất; cũng không đòi tịch thâu tài sản của họ đem chia cho những người nghèo hơn. Mục tiêu đòi hỏi của phong trào Chiếm Wall Street là thay đổi luật lệ ảnh hưởng tới việc phân bố lợi tức trong nền kinh tế. Nói cách khác, là thay đổi luật về thuế khóa. Nước Mỹ có Tổng Sản Lượng Quốc Dân (GDP) từ 14 đến 15 ngàn tỷ đô la; tức là trong một năm, tất cả những người làm việc trong nước đã sản xuất ra của cải, hàng hóa và dịch vụ trị giá 14 hay 15 ngàn tỷ. Số giá trị tăng thêm trong một năm như vậy được chia cho mọi người hưởng như thế nào? Ðó là vấn đề phân bố lợi tức. Những người biểu tình Chiếm Wall Street nói rằng có 1% các gia đình giàu nhất vì được chia phần nhiều quá. Phải sửa lại “luật chơi” của nền kinh tế để chia bớt phần cho những người khác. Trong cuốn sách "The Haves and the Have Nots" (tạm dịch: Kẻ có người không), ông Milanovich dựa trên các tính toán tiêu chuẩn về phân loại giàu nghèo của ngân hàng Thế giới (số liệu 2005), đã tính rằng nước Mỹ có đến 29 triệu người có thu nhập hàng năm sau khi trừ thuế là 340.000USD/người, được xếp vào hàng ngũ nhóm 1%, và chiếm 48% của nhóm 1% này trên thế giới. Nói cách khác, Mỹ là nước chiếm gần một nửa số người giàu có nhất trên trái đất. Mỗi người Mỹ trong nhóm 1% này trung bình làm ra từ 506.000USD trở lên mỗi năm. Theo danh sách giàu có 2011 của tạp chí Forbes, Mỹ dẫn đầu thế giới với 412 tỉ phú (dân số 307 triệu), trong khi Venezuela chỉ có 2 tỉ phú với dân số 28 triệu. Tính trung bình cứ 743.000 người Mỹ thì có 1 tỉ phú, trong khi 14 triệu dân Venezuela mới có 1 tỉ phú. Trung Quốc có 115 tỉ phú, xem ra cũng ấn tượng nhưng nếu so với dân số 1,3 tỉ người thì cứ 11,3 triệu dân mới có 1 tỉ phú. Theo tính toán, tầng lớp gọi là trung lưu toàn cầu chỉ có thu nhập trung bình 1.225USD/năm sau thuế, so ra còn thua xa nhóm 1% này. Thậm chí 5% dân số được xem là nghèo khổ nhất nước Mỹ còn giàu hơn cả 2/3 dân số thế giới. Do vậy tầng lớp trung lưu ở các nước đang phát triển tại châu Phi, Trung Quốc, Ấn Độ không so sánh được với tầng lớp trung lưu tại các nước phát triển, khi họ không có xe hơi, kế hoạch tài chính hưu trí, nhà riêng, con cái học đại học... Vì vậy mà danh sách 1% giàu có nhất không có tên các nước này, dù tốc độ tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc, Ấn Độ, Nga,... là đang biểu dương. Phong trào Occupy Wall Street chỉ là một biểu lộ của giới trẻ trước cảnh chênh lệch này. Họ không đòi xóa bỏ hệ thống kinh tế tư bản; cũng không hề muốn lật đổ chính quyền dân chủ. Khi những người trẻ có lý tưởng muốn xã hội công bằng hơn, đó là một điều đáng mừng cho các quốc gia. Các nhà chính trị sẽ phải diễn tả các khát vọng đó bằng cách thay đổi “luật chơi” cho xã hội công bằng hơn.

TƯƠNG LAI U ÁM CỦA NƯỚC VIỆT

Bảy năm trước ,năm 2008 các giáo sư của trường Đại học Harvard đã đưa ra lời cảnh báo với Thủ tướng Việt nam,Nguyễn Tấn Dũng về thực trạng kinh tế Việt Nam: ”Các quốc gia cạnh tranh trên cơ sở lao động rẻ không thể vượt qua mức thu nhập trung bình thấp. Các quốc gia này phải chật vật để có được một tỉ lệ lợi nhuận mỏng manh trong khi thị trường thế giới ngày càng trở nên tinh vi, thâm dụng vốn và công nghệ hơn.” Trong suốt những năm gần đây, giới quan sát đang cho rằng lao động giá rẻ hiện tại đang là nguyên nhân khiến Việt Nam phải đối mặt với “bẫy thu nhập trung bình”, khi nền kinh tế bị kìm hãm bởi mức thu nhập thấp của người dân. Tuy nhiên chất lượng giáo dục đứng vào bậc thấp nhất so với các nước đang phát triển đồng khu vực hiện sẽ không đủ giúp Việt Nam sản sinh ra những lao động chất lượng cao hơn để thay đổi điều ấy. “Số lượng, chất lượng giảng viên hết sức hạn chế và hơn phân nửa sinh viên ra trường tại Việt Nam không được làm đúng ngành đào tạo." Quản lí yếu kém đồng thời cũng khiến người giàu tránh không phải trả những khoản thuế ... Khi nguồn thu quan trọng của ngân sách bị xói mòn thì nhà nước sẽ không đủ tiền tài trợ cho chi tiêu công” - Một thể chế chính trị độc đảng,không có nhà nước pháp trị mà dám hội nhập sâu rộng với các nước có nền kinh tế phát triển thì chẳng khác gì một cầu thủ một chân thi đấu với các cầu thủ có đủ hai chân.Phần thất bại đã nắm chắc trong tay.Tiến sĩ Lê Đăng Doanh nhận định:"Chúng tôi thấy hết sức lo lắng, bởi vì nếu như các hãng nước ngoài như ngươi Thái nắm siêu thị Metro, rồi nhiều công ty khác như Malaysia thì có siêu thị Parkson, người Nhật có siêu thị Aeon và Family ..v..v lúc bấy giờ khi thuế suất hàng hóa nước ngoài vào nước ta sẽ bằng 0, họ sẽ đưa hàng hóa của họ vào siêu thị và sẽ đẩy hàng hóa của chúng ta ra khỏi các siêu thị. " Đây là một nhận định đúng.Tất cả mọi yếu tố của Việt nam đều chưa sẵn sàng.Nếu muốn vào TPP Việt Nam phải cải cách thượng tầng chính trị ngay từ bây giờ và phải chờ đợi ít nhất 10 năm nữa,khi các doanh nghiệp đủ năng lực cạnh tranh mới có thể bước vào sân chơi này.Ngay cả Hàn Quốc và Thái Lan hai nước có nền kinh tế mạnh hơn hẳn Việt nam cũng rất dè dặt trước sức ép phản đối của nông dân. Nước Mỹ nông nghiệp chỉ chiếm 1% GDP nhưng lại chiếm 50% sản lượng nông nghiệp toàn thế giới,thế nhưng khi vào TPP dù họ là người đặt ra luật chơi vẫn bị phản đối dữ dội ở Đảng Dân chủ và các nghiệp đoàn.Tỷ phú Donald Trump và mới đây là ứng viên Tổng thống Hillary cũng đã bày tỏ lập trường của mình là không đồng tình với TPP,chưa kể hạ viện Mỹ ,một cửa ải rất khó vượt qua.Đơn giản vì TPP giống như một chiếc chăn,nếu kẻ này đắp vừa vặn thì kẻ kia sẽ bị hụt ,một số ngành nắm được cơ hội sẽ làm giàu trên sự phá sản của những ngành khác. Việt nam là một nước nông nghiệp lạc hậu,nền tảng chăn nuôi cũng chẳng có gì.Công nghiệp chế tạo hầu như bằng 0,xuất khẩu tài nguyên dưới dạng thô để ăn,68 % kim ngạch xuất khẩu là của nước ngoài.Vậy mà không hiểu sao lại cần các nước giảm thuế về 0 để thâm nhập thị trường Mỹ và các nước để làm gì.Trong khi đó lại mở cửa giảm thuế để hàng ngoại vào giết chết nền sản xuất non kém của mình.Thấy trước mắt là đất nước này không muốn làm chủ mà chỉ thích làm thuê.Nhưng trong kinh tế thị trường một người làm chủ có khi đóng thuế,làm giàu cho đất nước bằng hàng trăm hàng ngàn người làm thuê.Các doanh nghiệp nước ngoài nếu đầu tư vào VN sẽ gây ra ô nhiễm môi trường,phá hoại môi sinh.Thế nhưng họ thoả sức tận dụng nhân công giá rẻ,lợi nhuận đem về cho nước họ,để lại cho nền kinh tế VN một sự tăng trưởng giả tạo Ấy vậy mà các nhà đấu tranh dân chủ vẫn mong cho VN vào TPP để được thoát Trung,gần Mỹ.Họ không nghĩ rằng TPP chỉ là cơ hội để các mặt hàng độc quyền cơ bản của các nhóm lợi ích tư bản đỏ như xăng,điện,gas,than...đắt hàng.Các công ty nước ngoài khi thu mua,thôn tính hết các thương hiệu Việt sẽ tự động nâng giá lên ngang bằng với giá tại Mỹ và các nước trong khối TPP.Khi đó người dân lao động và người ăn lương VN sẽ sống như thế nào với bẫy thu nhập thấp và trung bình?Khi giết chết các doanh nghiệp Việt,sau này nếu nước có dân chủ họ cũng sẽ mất một thời gian khá lâu để làm lại từ đầu.Còn trông mong TPP sẽ khiến cái chế độ coi trọng quyền lực này sẽ cải cách thể chế một cách triệt để là chuyện xa vời. Nói tóm lại tương lai phía trước của Việt Nam là rất u ám.Biển Đông đang bị Trung Quốc chiếm lĩnh khiến ngư nghiệp và ngành khai thác dầu khí có nguy cơ trắng tay.Rừng bị khai thác cạn kiệt tài nguyên.Các con sông bị lấp dòng chảy,các cánh đồng quê bị đô thị hoá.Nông nghiệp đang bị bức tử,chăn nuôi phá sản.Công nghiệp nhẹ đang bị thôn tính bởi làn sóng đầu tư,công nghiệp nặng bị tư bản đỏ bòn rút.Giáo dục xuống cấp,y tế nghèo nàn,đầu tư công xập xệ,lạm phát gia tăng,chủ quyền quốc gia bị xâm lấn Người dân sắp tới chỉ còn biết mãi mãi kiếp làm thuê.Nhưng rồi với đà tăng giá của thị trường cộng với đòi hỏi tăng lương có thể cũng sẽ đến ngày họ không cạnh tranh nổi với lực lượng nhân công chất lượng cao của nước ngoài.Lúc ấy tình trạng thất nghiệp sẽ xảy ra.Và có lẻ mọi chuyện sẽ chỉ còn trông mong vào quy luật"cùng tắc biến".,quy luật của muôn đời

XUNG QUANH CÂU CHUYỆN VỀ SĨ DIỆN QUỐC GIA,DÂN TỘC.

Nghi thức ngoại giao là rất quan trọng đối với một nước .Nó thể hiện sự bình đẳng và tinh thần tự tôn của một dân tộc.Vừa qua xuất hiên tấm hình của Bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh với bảng tên hàng chữ Trung Quốc bị rất nhiều cư dân mạng ném đá.Trên các trang của DLV cũng phản pháo với những lời rủa xả không kém.Ai đúng?Mình xin phân tích một cách khách quan. Trước hết phải khẳng định đây là hình ảnh thật 100%,không bịa một chút nào vì có clip kèm theo.Trong các cuộc hội đàm quốc tế,ngôn ngữ chính thức được sử dụng là tiếng Anh.Vì sao?Vì tiếng Anh thông dụng nhất,sử dụng tiếng Anh để nhiều người trên thế giới biết nhất(1,5 tỷ người),tiếng phổ thông Trung Hoa(Trung Quốc có nhiều ngôn ngữ khác nhau) không phải là ngôn ngữ phổ biến.Do đó một bảng tên chuẩn mực nhất(hình 1) là bảng tên ghi bằng tiếng Anh,có kèm theo hàng chữ nhỏ của ngôn ngữ chủ nhà và ngôn ngữ của nước mà nhân vật được bảng tên biểu đạt.Đây là thông lệ để người dân trên thế giới khi xem truyền thông có thể biết nhân vât ấy là ai Trong trường hợp thứ hai nếu đó là mối giao lưu giữa hai nước không cần thiết phải lan truyền quốc tế thì một bảng tên chuẩn thể hiện lòng tự tôn,bình đẳng đó là bảng tên(hình 2) ghi ngôn ngữ của nước chủ nhà bằng chữ lớn và ngôn ngữ của khách mời mang tính giải thích bên dưới. Do đó khi xem clip DLV bảo rằng các tướng Trung Quốc như Thường Vạn Toàn mang bảng tên bằng chữ Việt thì các tướng Việt Nam có quyền mang bảng tên bằng chữ Tàu,để hai bên biết tên nhau.Đây là một lý luận nguỵ biện.Họ cố tình bỏ qua hàng chữ Trung Quốc bên dưới tên của Thường Vạn Toàn.Các tướng Trung Quốc dù sao cũng biết lễ nghi hơn tướng Việt Nam.Trong khi đó bảng tên của Phùng Đại tướng chỉ độc có hàng chữ Tàu.Đây là điều mà một tướng lãnh có óc suy xét,có lòng tự tôn dân tộc nhất định sẽ không ngồi vào đó.Nó cũng tương tự như lãnh tụ đại diện cho 2 miền lúc trước,một người(Ngô Đình Diệm) luôn áo dài khăn đóng khi ra nước ngoài,một người(Hồ Chí Minh) luôn luôn là chiếc áo đại cán của Trung Quốc,một hình ảnh không khác mấy với Mao Trạch Đông.Bởi lẻ ông Ngô Đình Diệm ý thức rất rõ ý nghĩa quốc hồn,quốc tuý trong chiếc áo dài đó. Trong trường hợp Phùng Quang Thanh dư luận ném đá có đúng không?Quá đúng,bởi lẻ nếu phóng sự chiếu trên đất VN không phải người dân nào cũng biết mặt ông bộ trưởng quốc phòng,khi chiếu đến Phùng Đại Tướng có lẻ người dân Việt sẽ nghĩ ngay đến chuyện ông ta là người Trung Quốc,nhất là trong tình hình có nhiều thông tin liên quan đến sự đi đêm của quân đội hai nước như hiện nay.Bảng tên của ông Phùng Quang Thanh chỉ đúng khi cuộc gặp gỡ diễn ra trên đất Trung Quốc và có một hàng chữ nhỏ bằng tiếng Việt bên dưới.Chưa kể là nếu một người ở một nước thứ ba xem truyền hình chẳng phân biệt được đâu là tướng Trung Quốc đâu là tướng Việt Nam?Nếu nghĩ rằng chuyện đó chỉ lưu hành trong nội bộ quân đội hai nước thì đừng phát clip ra ngoài. Như vậy có thể kết luận rằng qua clip và hình ảnh của Phùng Đại Tướng,Nguyễn Thượng Tướng đã có một âm mưu đồng hoá quân đội hai nước chứ không hề là một sơ suất nhỏ,bình thường.Còn nếu thật sự là sơ suất thì việc dư luận lên án ông Phùng Quang Thanh não ngắn chẳng biết gì sĩ diện quốc gia để ngồi vào một bảng tên như vậy cũng chẳng có gì là quá đáng

TRƯNG CẦU DÂN Ý: TRÒ HỀ Ở VIỆT NAM.

Trưng cầu dân ý hay bỏ phiếu toàn dân là một hình thức dân chủ trực tiếp,trong đó toàn bộ các cử tri được yêu cầu chấp nhận hay phủ quyết một đề xuất đặc biệt. Pháp luật chuẩn mực - bắt đầu từ bản Hiến pháp dân chủ qua thủ tục trưng cầu dân ý - là động lực cho sự thay đổi để hướng tới xã hội công bằng. Năm ngoái, tờ Kiev Post đã đăng tải hình ảnh mẫu lá phiếu trưng cầu dân ý của Crimea, do Quốc hội Crimea công bố, về vị thế của nước cộng hoà tự trị này. Cuộc trưng cầu dân ý diễn ra vào ngày 16/3/2014 Theo đó, các cử tri chỉ có quyền được đánh dấu vào một trong 2 ô lựa chọn: "Bạn có ủng hộ Crimea gia nhập Liên bang Nga như là một thực thể?" và "Bạn có ủng hộ việc khôi phục lại Hiến pháp Crimea năm 1992 và quy chế Crimea như là một phần của Ukraine? (Hiến pháp năm 1992 tuyên bố Crimea là một quốc gia độc lập). Những câu hỏi này được viết bằng 3 thứ tiếng: Tiếng Nga, tiếng Ukraine và tiếng của người Hồi giáo Tatar - là 3 ngôn ngữ đang được sử dụng trên tại đây. Phiếu này cũng ghi rõ bằng cả 3 thứ tiếng rằng, bất cứ lá phiếu đánh dấu vào cả 2 lựa chọn đều sẽ không có gì. Tổng thống Mỹ Barack Obama khẳng định cuộc trưng cầu dân ý về việc Crimea có thể gia nhập Nga là sự vi phạm Hiến pháp Ukraine và luật pháp quốc tế. Một cuộc trưng cầu dân ý độc lập được tổ chức tại Scotland vào ngày 18 tháng 9 năm 2014, để người dân quyết định về việc có đồng ý để Scotland độc lập và ly khai Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland.Cuộc trưng cầu dân ý đưa ra câu hỏi: "Scotland có nên trở thành một quốc gia độc lập không?" – các cử tri chỉ được quyền bầu "Có" hay "Không".Cuộc trưng cầu dân ý kết thúc cùng ngày, và các lá phiếu được đếm ngay sau đó, với kết quả là 2.001.926 cử tri (55,30 %) đã bỏ phiếu chống và 1.617.989 cử tri (44,70 %) bỏ phiếu thuận. Ngày 9/11/2014 người dân xứ Catalonia, phía Đông Bắc Tây Ban Nha bắt đầu bỏ phiếu trong một cuộc thăm dò ý dân về việc tách khỏi Tây Ban Nha đòi độc lập.Những người dân đi bỏ phiếu sẽ phải trả lời câu hỏi “liệu Catalonia có nên là một nước độc lập hay không? Gần 81% người dân xứ sở bò tót Catalan bỏ phiếu ủng hộ ly khai trong cuộc trưng cầu dân ý tại khu vực, bất chấp quan điểm đối lập của chính phủ Tây Ban Nha.Chỉ có hơn 10% cử tri đồng ý với tình trạng Catalan là 1 tiểu bang và không độc lập khỏi Tây Ban Nha. Bên cạnh đó, khoảng 4,55% cử tri không tán thành việc khu vực này là 1 tiểu bang cũng như trở thành 1 Nhà nước độc lập. Như vậy các nước dân chủ, văn minh đều có luật trưng cầu ý dân để người dân trực tiếp quyết định những vấn đề hệ trọng của quốc gia.Những người có tư tưởng hợp nguyên chấp nhận sự khác biệt và tính đa nguyên của xã hội nhưng luôn sẵn lòng đàm phán, hợp tác với nhau để đưa đất nước đi tới. Họ bảo vệ lợi ích chính đáng của chính mình, của cộng đồng mình nhưng đồng thời cũng tôn trọng lợi ích chính đáng của những người khác, cộng đồng khác. Việt Nam không thể là ngoại lệ. Luật trưng cầu ý dân cần dứt khoát trao trả lại quyền làm chủ đất nước cho nhân dân. Tự cho mình hoặc tổ chức của mình quyền quyết định thay cho cả dân tộc rõ ràng thể hiện tư duy độc tài. Và vấn đề cần trưng cầu dân ý cấp thiết nhất chính là vấn đề thể chế chính trị, phúc quyết hiến pháp vì đó là những vấn đề nền tảng của xã hội. Nghiêm cấm trưng cầu dân ý những điều trái với Hiến pháp, luật pháp là sai trái vì dân có quyền quyết định cả Hiến pháp; và Hiến pháp cũng có thể sai, thậm chí Hiến pháp hiện hành đầy rẫy những điều sai và mâu thuẫn nhau. Trưng cầu ý dân tuy đã được ghi nhận trong Hiến pháp từ năm 1946, nhưng ở nước ta hình thức này chưa được thực hiện trên thực tế.” Do đó, các văn bản Hiến pháp 1946, 1959, 1980, 1992, 2013 đều không có giá trị vì chưa bao giờ được toàn dân phúc quyết qua trưng cầu dân ý. Trưng cầu dân ý là một hình thức tổ chức bỏ phiếu không khác gì bầu cử trực tiếp rất tốn kém.Do đó việc hỏi ý dân chỉ đúng thực chất khi có giám sát quốc tế,tránh gian lận.Đồng thời ý dân phải được thực thi theo các quy định của hiến pháp và pháp luật.Nói rằng "trưng cầu dân ý"phải xem lòng Đảng là một câu nói thiểu năng.Chỉ vì Đảng trí quá thấp kém ,thấp hơn dân trí nên cần đến ý dân.Nếu nói ý dân phải phù hợp với lòng Đảng thì chẳng khác gì bảo trí cao phải lệ thuộc cái trí thấp,như vậy cần gì phải tổ chức trưng cầu làm gì cho tốn kém. Nói rằng "trưng cầu dân ý" sẽ bị sự lợi dụng tác động của các "thế lực thù địch" nước ngoài thì phải đặt câu hỏi"thế lực ấy" "thù địch" với đất nước Việt Nam hay thù địch với Đảng CSVN?Nếu thù địch với đất nước VN thì không ở nước ngoài mà đang ở trong nước.Chính là bọn tham nhũng tàn phá ăn không chừa một thứ gì.Còn các thế lực nước ngoài chưa làm gì tàn phá đất nước này,mà còn gởi về 11 tỷ hàng năm để xây dựng lại mọi thứ.Nói thế lực nước ngoài là "thế lực thù địch" hóa ra phỉ nhổ vào các thông tư ,nghị quyết"hòa hợp hòa giải" mà Đảng CSVN luôn kêu gọi à.Như vậy là Đảng CSVN đang bắt tay hòa hợp hòa giải với "thế lực thù địch"? Còn nói thế lực thù địch với Đảng CSVN thì không chỉ ở nước ngoài mà cốt yếu là ở trong nước.Đó là tầng lớp dân oan mất đất,là công nhân,nông dân,cán bộ công nhân viên bị bóc lột bởi tư bản đỏ,là lực lượng đấu tranh dân chủ...Những mâu thuẫn giữa các tầng lớp này với Đảng CSVN phát xuất từ nội tại trong nước chứ không do bọn thù địch nước ngoài xúi giục. Như vậy "trưng cầu dân ý" là một yêu cầu cần thiết nhưng có lẻ nó chỉ trung thực khi cơ chế một nhà nước"của dân,vì dân,do dân" là thực chất.Trong khi điều 4 Hiến Pháp vẫn còn đó thì ý dân luôn luôn dưới ý Đảng.và chắc chắn hình thức này nếu có xảy ra cũng chỉ là trò mị dân mua vui.Nghĩa là Ý Dân nếu trùng với Ý Đảng thì sẽ được thực thi.Nếu ý dân ngược ý Đảng thì không qua ý trời. Do vậy điều trước tiên hãy truất phế sự lãnh đạo của đảng CSVN rồi mới nói đến chuyện TRƯNG CẦU DÂN Ý