Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

MỘT LŨ KHỈ SUỐT ĐỜI CHẠY THEO THÀNH TÍCH LEO CÂY.

- Ngày xưa Lê Bá Khánh Trình gây sốt với giải đặc biệt toán học quốc tế dẫn đến việc mấy thế hệ được nuôi gà chọi để đi thi.
- Ngô Bảo Châu gây hoang tưởng với giải Fields toán học khiến cả nước Việt nam lầm tưởng trí tuệ Việt nam đang ở vào đẳng cấp siêu phàm. Kỳ thực Ngô Bảo Châu cũng chỉ dừng ở mức độ "thợ dạy" Toán , một trong hàng chục ngàn giáo sư toán ở Đại học Mỹ.
- Tôn Thất Tùng là một bác sĩ giải phẫu khiến cộng sản nổ văng miểng trong thời chiến tranh. Kỳ thực họ Tôn là "chột làm vua xứ mù".
- Huy chương vàng Olympic môn bắn súng của Hoàng Xuân Vinh chỉ là ở môn thể thao may rủi không phải là môn cơ bản đòi hỏi thể lực nhưng cũng khiến cả nước Việt nam ngây ngất.

Nhưng cái chủ yếu là bằng sáng chế bằng 0 trong một đất nước có 90 triệu dân thì chẳng ai nói gì.
Tất cả các đất nước phát triển trên thế giới này đều không bao giờ chạy theo thành tích.
Giải Nobel chỉ là được đặt ra để ghi nhận sự đóng góp công lao của các nhân tài xuất chúng trong việc phát kiến khoa học nghệ thuật và gìn giữ hòa bình chứ không hề là mục đích phấn đấu của các nhà khoa học. Có nghĩa là họ chỉ cống hiến cho đời chứ không hề mong đời ghi nhận.
Thế nhưng hiện tại chính quyền cộng sản lại đặt ra một mục tiêu gây cười :" TP.HCM có thể tính tới việc lập một tổ chuyên gia đầu ngành nghiên cứu đề án phấn đấu TP.HCM giành giải thưởng Nobel về y học."
Tại sao lại không phải là " Nâng cao chất lượng phục vụ,khám chữa bệnh cho bệnh nhân vào loại hàng đầu thế giới" mà lại để giành "giải thưởng Nobel Y học" .
À thì ra vì giải thưởng Nobel Y học có thể khiến dân tin yêu vào chế độ khiến chế độ có thể lòe dân mà sống lâu thêm.
Một chính quyền gian dối chuyên lừa dân thì sớm muộn cũng sẽ bị lột mặt nạ. Dân bây giờ không dễ tin như ngày xưa. Ít ra họ cũng luôn luôn có một đội ngũ đông đảo Người Việt ở nước ngoài tỉnh táo báo cho họ biết âm mưu của mấy con khỉ RỪNG XANH.

ỦY BAN TRAO GIẢI NOBEL HÒA BÌNH 1973 ĐÃ SAI LẦM .

Nhân chuyện bí thư Đinh La To nổ :" Thành phố HCM sẽ có giải Nobel Y học", một luật sư lên tiếng: "Trông mong giải Nobel y học gì cho cao xa,hãy lấy giải Nobel Hòa Bình mà phấn đấu". Thực sự giải Nobel Hòa bình 1973 đã được trao chia hai cho Lê Đức Thọ và Kissinger. Nhưng Lê Đức Thọ không nhận vì cho rằng Ủy ban trao giải thưởng này đã sai lầm khi trao cho cả người Mỹ.
Ủy ban trao giải thưởng Nobel 1973 đã sai lầm khi trao giải cho cả hai người chứ không riêng gì Kissinger. Vì thực sự sau 1973 Việt nam đâu có hòa bình? Hiệp định đã bị quân đội cộng sản vứt vào sọt rác để dẫn tới một chế độ man rợ thay thế một thể chế văn minh và thiết lập nên một nhà nước độc tài,một thể chế chính trị tước bỏ quyền làm chủ và quyền con người của nhân dân miền Nam.
Trả lời phóng viên quốc tế Lê Đức Thọ nói :
"Bây giờ tôi nói về Giải thưởng Nobel. Chúng tôi biết, Giải thưởng Nobel là một giải thưởng lớn với thế giới. Từ xưa đến nay có ý nghĩa hết sức quan trọng. Nhưng tại sao tôi không nhận? Tôi không phải có khó khăn như bà nói đâu. Chỉ một điều là ai làm cho hòa bình? Bà biết rằng đây là giải thưởng Nobel cho hòa bình.
Mỹ tiến hành xâm lược đất nước tôi 20 năm. Người chống Mỹ và làm cho Mỹ thất bại, giành độc lập đưa hòa bình cho đất nước và cho cả khu vực này là chúng tôi. Người làm hòa bình là chúng tôi chứ không phải Mỹ.
Trong thư gửi Ủy ban Giải Nobel, tôi đã phân tích kỹ Mỹ tiến hành chiến tranh như thế nào? Nhưng Ủy ban Giải đã đặt ngang bằng kẻ xâm lược và người bị xâm lược, giữa kẻ gây chiến tranh và người tạo (làm) hòa bình. Coi chúng tôi cũng như Mỹ. Điều đó là sai lầm và tôi không thể chấp nhận như vậy. Vì vậy tôi đã không nhận Giải thưởng Nobel!
Nội dung chính của hiệp định :
- Hoa Kì và các nước cam kết tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.
- Hoa Kì rút hết quân viễn chinh và quân đồng minh , phá hết các các căn cứ quân sự Mĩ, cam kết không tiếp tục dính líu quân sự hoặc can thiệp vào công việc nội bộ của miền Nam Việt Nam.
- Các bên để cho nhân dân miền Nam Việt Nam tự quyết định tương lai chính trị của họ thông qua tổng tuyển cử tự do.
- Các bên công nhận thực tế miền Nam Việt Nam có 2 chính quyền, hai quân đội, hai vùng kiểm soát và 3 lực lượng chính trị.
- Các bên ngừng bắn tại chỗ, trao trả cho nhau tù binh và dân thường bị bắt.
Thế nhưng :
Hiệp Định Paris chỉ giúp Hoa Kỳ rút được quân ra khỏi Việt Nam an toàn, chấm dứt việc can thiệp trực tiếp của Hoa Kỳ vào cuộc chiến tại Việt Nam, nhưng đã không mang lại hòa bình cho Việt Nam. Thật vậy, khoảng một năm sau, vào tháng 1, 1974, Tổng Thống Thiệu tuyên bố Hiệp Định Paris không còn giá trị sau khi Cộng quân lợi dụng cuộc ngưng chiến trong năm 1973, tiến hành những trận đánh nhỏ để chiếm những vùng xa xôi hẻo lánh .
Trong khi đó Quốc Hội Hoa Kỳ tiếp tục giảm viện trợ cho Việt Nam từ 2.2 tỉ Mỹ kim cho tài khóa 1973, 1.1 tỉ Mỹ kim cho tài khóa 1974, và 700 triệu Mỹ kim cho tài khóa 1975. Tình trạng miền Nam Việt Nam trở nên nghiêm trọng hơn vào cuối năm 1974 khi Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua đạo luật 1974 Foreign Assistance Act, chấm dứt tất cả những viện trợ quân sự. Điều này có nghĩa là Hoa Kỳ không thể dùng không lực để trợ giúp miền Nam Việt Nam khi CSBV vi phạm Hiệp Định Paris.
Bây giờ internet đã vạch rõ có phải Mỹ đã xâm lược Việt Nam như lời Lê Đức Thọ nói không ? Bằng chứng rõ ràng là Mỹ không hề cướp một tấc đất của bất kỳ nước nào chứ đừng nói là Việt Nam. Ngược lại đã có rất nhiều nước trên thế giới muốn sáp nhập vào Mỹ thành tiểu bang thứ 51 nhưng không hề được. Bởi vì sáp nhập vào Mỹ họ được lợi vô cùng to lớn là được hưởng những quyền lợi trong Bản tuyên ngôn độc lập và bản hiến pháp Mỹ mang lại.
Trong khi đó chính CSVN mới phá bỏ hiệp định để xóa bỏ quyền tự quyết của nhân dân miền Nam qua tổng tuyển cử. Không những thế chúng còn bán đứng chủ quyền Việt Nam cho Trung Quốc.
Kết luận : Cộng sản không hề muốn hòa bình. Nếu muốn hòa bình thì chúng đã noi gương Triều Tiên để không nướng 1 triệu 1 lính vào nội chiến.
Và nếu muốn hòa bình thì ngày nay chúng đã tái lập lại hiệp định Paris để trả lại quyền tự quyết cho nhân dân miền Nam.Do đó ở vào thời điểm đó nếu Lê Đức Thọ nhận giải Nobel Hòa Bình sẽ là một trò cười,một nỗi sỉ nhục lớn cho Ủy ban trao giải thưởng này.
Do vậy không chỉ Nobel Y học là một ý tưởng điên rồ của CSVN mà ngay cả Nobel Hòa Bình cũng là một điều mỉa mai với CSVN . Đó là điều bất khả thi một khi đảng CSVN vẫn còn tồn tại và còn nắm quyền.

VẤN ĐỀ DÂN CHỦ VÀ NHÂN QUYỀN, BẠO ĐỘNG HAY BẤT BẠO ĐỘNG.

Theo dõi một số bài mà các bạn tag vào tôi thấy có hai luận điểm quan trọng của lý luận chính trị thế giới mà các bạn hay lầm lẫn vì chưa hiểu rõ nguồn gốc vấn đề. Đó là :
- 1/Vấn đề dân chủ và nhân quyền.
- 2/ Vấn đề bất bạo động và bạo động.
Xin giải thích với các bạn một cách ngắn gọn nhất có thể để cho dễ hiểu:
- Ý thứ nhất các bạn cho rằng Mỹ là cảnh sát của thế giới và luận điểm "chỉ có người dân VN mới có thể cứu được người dân VN" là một luận điểm ngu ngốc. Vì Mỹ chiếm đến 1/2 sức mạnh. Một nửa là do Mỹ một nửa còn lại là do dân VN .https://www.facebook.com/congtrung.nguyen.73/posts/717469125094094?notif_t=comment_mention&notif_id=1488042458706518
Quan điểm này sai lầm hoàn toàn bởi trong bài nói chuyện của TT Mỹ Obama khi đến thăm VN ông đã khẳng định hai luận điểm nổi tiếng :
+ Từ lâu, nước Mỹ không có ý định áp đặt thể chế chính trị của mình lên Việt Nam.
+ Tương lai của Việt Nam sẽ được chính người dân Việt Nam quyết định. Mỗi quốc gia phải lựa chọn con đường riêng cho mình.
Như vậy người đưa ra quan điểm này chưa hiểu và chưa phân biệt được dân chủ và nhân quyền.
Mỹ là cảnh sát của thế giới nhưng chỉ là cảnh sát về nhân quyền. Mỹ không có quyền can thiệp vào thể chế chính trị của bất kỳ nước nào. Đó là quyền của nhân dân đang sống trong thể chế chính trị đó. Điều này các bạn nên xem thêm về "Tuyên ngôn độc lập nước Mỹ" của Thomas Jefferson về quyền thay đổi một thể chế chính trị không còn phù hợp.
Như vậy có thể diễn nôm cho dễ hiểu thế này: Mỹ là cảnh sát về cái quyền phổ quát của con người về nhân quyền. Ai vi phạm cái quyền này thì Mỹ can thiệp. Và nhân dân các nước dùng cái quyền phổ quát này để thay đổi thể chế chính trị chứ Mỹ không làm thay cho họ. Do đó khi Mỹ thừa nhận thể chế chính trị của một nước không phải là vì thể chế này tốt đẹp mà vì Mỹ biết rằng họ không có cái quyền làm thay cho người khác.
Đến đây thì các bạn sẽ đưa ra các trường hợp như ở Iraq, Libia,Syria... Tại sao Mỹ lại can thiệp vào các nước này? Ở Iraq thì do chính quyền nước này theo đuổi vũ khí hạt nhân,chưa chấp khủng bố và tấn công vào Kuwait và đàn áp nhân quyền. Mặc dù việc vũ khí hạt nhân là do tình báo sai nhưng căn bản các vấn đề còn lại là có nên Mỹ và phương Tây trừng phạt Iraq đã được LHQ thông qua. Đối với Libia và Syria thì do dân đã nổi dậy bất bạo động nhưng bị chính quyền đàn áp,do đó khi quyền thay đổi một thể chế chính trị không còn phù hợp bị chính quyền dùng bạo lực đàn áp thì với tư cách một cảnh sát về nhân quyền Mỹ và đồng minh có quyền hổ trợ mà không trái luật.
- Ý thứ hai các bạn bảo rằng cộng sản Việt nam quá tàn ác,có súng ống trong tay cho nên tiến hành bất bạo động là tự sát. Chỉ có súng ống mới chống trả với súng ống mà thôi.
Đây cũng là một quan điểm sai lầm nghiêm trọng. Nếu sử dụng quan điểm này chính các bạn mới là người tự sát.
Chúng ta nên nhớ rằng quyền thay đổi một thể chế chính trị không còn phù hợp trong "Tuyên ngôn độc lập" của Thomas Jefferson chỉ cho phép bằng bất bạo động chứ không cho phép bạo động. Họ lập luận rằng nếu cho phép bạo động thì bất kỳ ai cũng có thể tiếm danh nhân dân để tiến hành ám sát,khủng bố chính quyền để thay đổi cả. Như vậy thế giới này sẽ loạn lạc,nội chiến,chiến tranh sẽ diễn ra liên miên. Ngay cả khi nhân dân giành được chính quyền rồi ,phe độc tài cũng sẽ lợi dụng các người dân u mê để tiến hành bạo động lật đổ các chính quyền dân chủ vừa phôi thai. Do vậy không ai được tiến hành bạo động mà phải dùng 200 phương pháp bất tuân dân sự để làm chính quyền suy yếu sau đó xuống đường đánh chiếm các khu trung tâm và tổng tuyển cử.
Tuy nhiên quyền thay đổi bất bạo động này cũng để ngõ khả năng tự vệ nếu chính quyền dùng bạo lực để đàn áp. Lúc đó Mỹ và NATO sẽ viện trợ vũ khí và quân sự để giúp người dân chống lại sự đàn áp của chính quyền. Khi ấy chiến tranh sẽ nổ ra như một phần tất yếu khi các giải pháp bất bạo động tiến hành thay đổi thể chế chính trị trong hòa bình đã không được chính quyền tuân thủ.
Bây giờ các bạn bảo rằng Tuyên ngôn độc lập của Thomas Jefferson để ngõ khả năng bạo động thì tại sao ta không tiến hành bạo động trước. Hiểu như vậy là sai. Khi anh chủ trương bạo động thì dân sẽ không tuân thủ bất bạo động nữa mà sẽ ra tay trước. Lúc đó chính quyền gian manh sẽ quay phim ,chụp hình và công bố với cả thế giới là anh dùng bạo động để lật đổ chính quyền. Như thế thì Mỹ và NATO sẽ không có lý do để can thiệp cung cấp vũ khí cho anh. Khi không có vũ khí để chống lại thì các cuộc cách mạng của nhân dân sẽ bị dìm trong biển máu hoặc bị bắt bớ tù đày. Do đó đừng bao giờ dại mà chủ trương bạo động trước. Và cũng không nên dùng từ lật đổ vì đã trao chính nghĩa cho chính quyền khiến chúng có thể tuyên truyền một bộ phận người dân khác chống lại mình. Cách tốt nhất là dùng từ đòi lại quyền tự quyết hoặc thay đổi thể chế chính trị. Với từ ngữ này chúng cũng không thể gán ghép người dân vào tội chống lại chính quyền "nhân dân" vì họ chỉ đòi lại cái vốn thuộc về họ.

VIỆT NAM - ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG CON RÙA RÚT ĐẦU,THỤT CỔ.

Bài viết này tất nhiên loại trừ những người đang cất cao tiếng nói trên mạng xã hội dù dưới bất kỳ hình thức nào và cũng loại trừ những người đang ở trong tù vì quyền "tự do ngôn luận". Những người này tôi gọi họ là các con chim đại bàng. Có những cánh đại bàng đang tung cánh nhưng cũng có những cánh đại bàng gãy cánh 16 năm,10 năm hay 3 năm, 2 năm...tất cả họ đều có điểm chung ,đó là họ không hề là NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT.
Khái niệm "ăn cây nào ,rào cây ấy""im lặng là vàng" vốn từ lâu ngự trị trong văn hóa người Việt và mặc nhiên hình thành nên nhiều thế hệ đớn hèn,cam chịu. Ngay từ thời thuộc Pháp cụ Phan Bội Châu cũng đã phải đau đớn thốt lên" Sao mà hèn kém đến thế", cụ Tản Đà thì không ngần ngại nói thẳng toẹt. Nhưng dân tình đa số cho rằng các cụ nói ai chứ không phải nói mình nên vẫn cười vô tư.
Thế giới thì khẳng định như đinh đóng cột rằng" Nơi nào chính quyền sợ nhân dân,nơi đó có tự do,có luật pháp. Nơi nào người dân sợ chính quyền nơi đó có bất công,có đàn áp". Cộng sản cũng khẳng định " Có áp bức là có đấu tranh".Chính vì vậy "quyền tự do ngôn luận" luôn luôn là một trong những quyền cơ bản của con người. Quyền này không phải là chính quyền "cho" mới mở miệng mà là một quyền tự nhiên,trời cho,không ai có thể ngăn cản được.
Tạo hóa sinh ra con người có cái đầu để suy nghĩ đúng sai, có cái miệng để phản kháng lại những điều mình cho là không đúng. Khi xã hội phát triển thì hình thành nên chữ viết,từ đó sức mạnh phản kháng được thể hiện ở một mức cao hơn,trí tuệ hơn qua thơ văn,báo chí và các loại hình nghệ thuật trào phúng,châm biếm. Thế giới đã chứng kiến các nhà báo Charlie Hebdo đã vì cái quyền này mà hy sinh luôn cả tính mạng mình.
Nhưng người Việt Nam lại tuân thủ cái quan niệm là việc của thiên hạ đừng nên mua dây buộc vào mình,phải nương theo thời thế để sống."Thời thế tạo anh hùng chứ không phải anh hùng tạo thời thế". Họ không bao giờ nghĩ rằng từ một ý tưởng của một cá nhân có thể thay đổi vận mệnh của cả một dân tộc.
14 triệu dân miền Bắc từ mấy mươi năm trước đã tuân theo một lề thói cố hữu là sáng thức dậy nghe loa phường,đọc báo đảng rồi làm theo nghị quyết. Người nào mạnh dạn hơn một tí thì chờ hàng xóm tắt hết đèn mới dám rón rén vặn nhỏ nghe đài địch ở miền Nam,nghe BBC. Trong ngôn từ giao tiếp thì nói theo ngôn ngữ của các cán bộ tuyên huấn,địch thì phải là phản động,ngụy,dã man,ta thì phải là anh dũng hy sinh...đảng ,bác phải là "sáng suốt,quang vinh"...Học sinh luôn luôn phải ăn theo các bài văn mẫu,luôn luôn định khuôn sẵn...14 triệu người được dẫn dắt bởi một tên Tuyên giáo Tố Hữu. Các trí thức ,văn nghệ sĩ sống cuộc đời cung cúc ,tận tụy có miệng mà không dám nói,có đầu mà không dám nghĩ. Phong trào "Nhân văn giai phẩm" ra đời với bài thơ nổi tiếng "Nhất định thắng" của Trần Dần:
Tôi bước đi.
Không thấy phố.
Không thấy nhà.
Chỉ thấy mưa sa.
Trên màu cờ đỏ.
liền bị quy chụp ngay là phản động. Tất cả những con người dám mở miệng này đều bị Tố Hữu đánh cho tơi tả. Đến nỗi Phùng Quán với tuyên ngôn anh dũng "Lời mẹ dặn" :
Sét trên đầu không xô tôi ngã.
Bút giấy tôi ai cướp giật đi.
Tôi sẽ mài dao viết văn trên đá.
Cũng phải quay về làm thân phận bút nô với trường ca "Võ Thị Sáu".Không phải thời đó người dân miền Bắc không biết chủ nghĩa cộng sản là sai ,là không tưởng. Bằng chứng là "chủ nghĩa xét lại" của những người men sơ vich ,cộng sản quốc tế đã lan sang Việt nam với đầu tàu là cụ Hoàng Minh Chính. Nếu chủ nghĩa này thắng thế thì đã không có cuộc nội chiến Nam Bắc và không có cả cuộc chiến Biên Giới phía bắc 17/2 mà hôm nay dân miền Bắc đang tưởng niệm.
Chính sự đớn hèn của số đông đã đẩy những con người cấp tiến vào thế thiểu số,khiến họ phải nhận những án phạt phi nhân của chế độ cầm quyền,dẫn đến nhiều thế hệ chịu tù đày oan ức sau này phải sống lưu vong.Sau đó là đến những tấm gương trung thần oanh liệt như Trần Độ, Trần Xuân Bách,Trần Đức Thảo... Những con người ấy tuy dũng cảm nhưng không thể thức tỉnh được số đông u mê ,ngu muội nên phải cay đắng từ giã cõi đời trong cô đơn. Một số khác chờ đến khi "chết còn không sợ" mới ra nỗi những tác phẩm như Đèn Cù,Hồi Ký một thằng hèn...
Đến hôm nay giữa lúc đất nước suy cùng lực tận,Formosa xả thải làm cả nước ngộ độc, giặc Trung Quốc đi lại nghênh ngang trên toàn cõi,ra sức sỉ nhục triều đình, đa số người dân nhất là các bậc trí thức vẫn chọn cho mình thái độ ngậm tăm cái miệng. Hơn 1000 giáo dân công giáo xuống đường đòi khởi kiện giành quyền sống cho mình và cho cả dân tộc này vẫn bị đa số "coi như người xa lạ",chỉ một số ít bày tỏ căm phẫn trên mạng xã hội.
Chính sự bàng quan của số đông đã dồn số ít vào chân tường. Hai đàn dê đang tranh nhau qua cầu, nếu một số con hèn nhát đứng lại đùn đẩy trách nhiệm đương đầu tiên phong cho các con khác thì nội bộ của cả đàn sẽ rối loạn và cùng hè nhau rơi xuống vực cả lũ. Nhưng nếu tất cả cùng đồng lòng thì sẽ tạo thành một khối thống nhất đánh bật đàn dê kia ngược trở lại để giành sự sống cho mình.
Thế nhưng nhiều con rùa rút đầu lại không hề nghĩ như vậy. Họ cho rằng ngậm miệng là khôn. Không những thế họ còn khuyến cáo vợ con,bạn bè ,người thân nên ngậm miệng qua cầu. Suy nghĩ nói ra chẳng ích gì là một suy nghĩ hết sức dại dột.Chính sự nói ra của mình đã khiến cho những kẻ rụt rè khác không còn sợ hãi và noi gương mình. Từ đó hình thành nên cả một dân tộc không còn sợ hãi. Khi cả dân tộc không sợ hãi thì chính quyền phải run sợ vì chúng hằng ngày ,hằng đêm vẫn cho tay chân theo dõi trên mạng xã hội.
Mọi cuộc cách mạng,mọi thay đổi xã hội đều bắt đầu từ tư tưởng. Chính tư tưởng làm tiền đề cho hành động. Nhưng tư tưởng chỉ được thể hiện qua quyền "tự do ngôn luận". Khi lôi kéo được sức mạnh của số đông qua lời nói anh sẽ giảm thiểu được xương máu phải bỏ ra để thay đổi xã hội . Bởi lẻ đơn giản lời nói phản kháng chính nghĩa của anh đã phân hóa hàng ngũ kẻ địch,kéo chúng về phía anh và tước đi sức mạnh của chúng.
Khi chính quyền không còn ai bảo vệ thì các cuộc xuống đường của chính nghĩa sẽ diễn ra trong ôn hòa,không đổ máu.
Chính vì thế mới có câu rằng "ngòi bút ,bàn phím có sức mạnh hơn trăm vạn hùng binh,là lưỡi kiếm cực kỳ sắc bén". Không biết các con rùa thụt đầu có hiểu điều này hay không. Nếu không hiểu thì hãy cứ chờ các tên đồ tể vào tận hang moi ra,lột mai và cho vào giỏ.
Ngày ấy chắc hẳn sẽ đến không còn xa.

MUỐN TIÊU DIỆT TRUNG CỘNG TRƯỚC HẾT PHẢI TIÊU DIỆT VIỆT CỘNG.

Khi tôi viết STT về ngày 17/2/1979 "Hãy nhìn nhận lại lịch sử một cách công bằng"... có một lập luận được đặt ra và đáng suy nghĩ : " Nếu không có những người lính QDND VN đã hy sinh ở Biên Giới phía Bắc năm 1979 thì đất nước VN sẽ ra sao ?"
Câu hỏi này sẽ là dễ trả lời nếu chúng ta đặt câu hỏi một cách khác" Nếu không có 1 triệu mốt người lính QDNDVN hy sinh trong nội chiến Nam Bắc thì đất nước VN sẽ ra sao". Câu của các bạn trả lời đồng thanh sẽ là :"Thì đất nước VN đã hóa rồng như Hàn Quốc".
Nhưng trong trường hợp này sẽ có nhiều suy nghĩ khác nhau rơi vào các trường hợp sau đây:
- Quân đội Trung Quốc chỉ muốn "Dạy cho VN một bài học" cho nên sau khi tiến vào Ba Đình "làm cỏ" cả bộ sậu BCT 14 người và 200 Ủy viên Trung ương đảng liền kéo quân về trả lại đất nước cho dân VN muốn làm gì đó thì làm hoặc thiết lập một chính phủ thân TQ khác như với trường hợp của CPC.
- Quân đội Trung Quốc thực tâm xâm lược Việt Nam. Sau khi chiếm được Hà Nội liền thi hành một chính sách cai trị hà khắc,áp đặt toàn diệt chính sách diệt chủng như đã làm với 4 sắc dân không thuộc Hán như tại Trung Quốc.
Trong cả hai trường hợp này nếu rơi vào trường hợp xấu nhất thì cũng giống như tình cảnh của đất nước VN ngay ở thời điểm hiện tại. Do đó cuộc chiến 17/2 cũng chỉ là kéo dài thời điểm bị xâm lược của Việt Nam mà thôi chứ không hề ngăn cản được tham vọng xâm lược của Trung Quốc.Không chừng dân ta vốn có lòng nồng nàn yêu nước trong 38 năm qua cũng đủ cho họ đứng lên làm cách mạng dân chủ đánh đuổi ngoại xâm để giành quyền tự quyết chứ không mất đoàn kết vì nghe lời Tuyên giáo CS như 38 năm qua .
Một câu hỏi nữa là :" Nếu Trung Quốc huy động quân đánh chiếm VN hiện nay trên toàn tuyến Biên Giới phía Bắc như đã làm trong năm 1979 thì khi đảng CS kêu gọi "Chúng tôi là đồng đội của Lê Đình Chinh. Nghe đất nước gọi như tiếng gọi của tim mình" và phát lệnh tổng động viên thì sẽ có bao nhiêu trai tráng lên đường tòng quân? Khi họ đã thấy rõ là mình chiến đấu cho cái bọn cầm dùi cui lao vào đánh dân,cho bọn nói láo đập bể xe vu vạ cho dân,hoặc chiến đấu để khi tưởng niệm ngày mình hy sinh chúng nó kéo đàn,kéo lũ đến khiêu vũ,ca hát ,nhảy múa vô tư?
Cho nên kết luận lại cho nó ngắn gọn: Muốn tiêu diệt Trung Cộng trước hết phải tiêu diệt Việt Cộng. Muốn chiến đấu hy sinh cho đất nước này trước hết phải thiết lập một thể chế chính trị dân chủ trước.
Còn không chỉ là sự hy sinh vô ích.

NHẤT CHIÊU THẮNG VẠN CHIÊU.

Cách đây một năm cộng sản cũng chơi màn phản tuyên truyền khi cho "vịt" tung tin đại tướng bị ám sát tại Pháp. Bà con ăn quả lừa ra sức đoán già đoán non,ngay cả phóng viên các đài NVHN cũng dính bẫy. Đại tướng về nước chúng cũng chơi màn nghi binh mờ mờ ảo ảo giống như thời "trưởng ban nội chính" nằm trong hòm nói"Tao khỏe mà có chi mô". Giữa lúc bà con tin tưởng là "bổn cũ soạn lại" thì đại tướng đùng đùng bước vào hội trường giữa hàng trăm máy quay chĩa vào trong một đại hội được phát trên truyền hình trực tiếp.
Thế là các thuyết âm mưu sụp đổ,tẽn tò nhưng vẫn chưa chịu thua cho đại tướng là hàng "Fake". Sự thực là từ khi xuất hiện để làm công tác "phản tuyên truyền" đại tướng bỗng nhiên lặn mất tăm. Gần đây có tin đại tướng đã "ngủm cù đeo" nhưng dân tình cũng chẳng buồn quan tâm. Nhưng dù sao tin tức về đại tướng cũng khiến dân tình tin là đảng ta chưa bán đứng đất nước cho Trung Quốc. Và đại hội đảng vẫn đang ở thế giằng co,đu dây giữa Mỹ và anh Ba.Thật ra đảng đã bán đứng từ lâu. Ngay từ khi cho 64 anh lính công binh đứng để anh Ba tập bắn cho hả giận chứ không đợi đến Hội Nghị Thành Đô 1990.
Bây giờ "Chuyên láo" cũng lập lại màn tung tin giả xen lẫn tin thật khiến nội bộ dân chủ rối như canh hẹ. Giữa thế trận ma quái hư hư thực thực địch ta lẫn lộn đó,anh em nhà dân chủ bị quay như cái đèn cù, tha hồ uýnh nhau sứt đầu mẻ trán.
Nói lại một lần nữa : Formosa chỉ là một trong những điểm tập kết thả hàng trăm tấn chất thải của anh Ba xuống môi trường Việt Nam. Đó là sản phẩm của cả nền công nghiệp Trung Quốc . Và Trung Quốc đang làm một công hai chuyện: chia sẻ gánh nặng ô nhiễm môi trường của một nước phát triển công nghiệp tùy tiện,không pháp trị cho một thành viên vừa gia nhập nước mẹ vĩ đại vừa góp phần hủy diệt thành viên này khiến họ bỏ nước ra đi tránh chỗ cho dân của anh Ba dọn vào.Do đó "Tuyên giáo " Việt nam sẽ ra sức tung hỏa mù để anh Ba đạt được mục đích này.
Dân Việt nam bây giờ cũng chỉ biết xoay theo "Tuyên giáo" và bị "Tuyên giáo" dắt mủi đi từ sự kiện thời sự này đến sự kiện thời sự khác. Ai rảnh không có việc làm thì cứ gọi là "phe ta choảng phe mình" í ới trên mạng xã hội. Trong đó cũng có không ít thành phần dân chủ cuội của tuyên giáo trà trộn vào gây mất đoàn kết và làm chệch hướng.
Cách tốt nhất là dùng nhất chiêu thắng vạn chiêu. Cứ cho nó xoay vòng vòng. Tập trung theo dõi các đòn phép của anh Trump nhắm vào Trung Quốc. Anh Trump ra đòn thế nào cũng khiến dự trữ ngoại hối của anh Ba hao hụt. Khi đô la không còn,làn sóng đầu tư nước ngoài rút mạnh sẽ dẫn đến thị trường chứng khoán và bong bóng bất động sản Trung Quốc sụp đổ.
Mỗi ngày hiện tại trên đất anh Ba đang có hàng trăm cuộc biểu tình chống đối về cướp đất,bất công về cướp mổ nội tạng,máu... của các sắc dân không thuộc Hán. Đừng nghĩ rằng chỉ có dân Việt Nam mới khao khát tự do dân chủ, dân Trung Quốc cũng ao ước điều đó lâu lắm rồi từ sau biến cố Thiên An Môn.
Khi Trọng và Tập đã ký với nhau 15 văn kiện bán nước thì mặc nhiên phong trào đấu tranh dân chủ giữa hai nước cũng đã sáp nhập chung làm một. Sẽ là sai lầm lớn nếu LL ĐT DC Việt nam không đưa mắt nhìn sang xem người bạn, người dân Trung Quốc đang làm gì bên đó để phối hợp cùng với họ. Bài học Liên Xô đưa quân sang đàn áp ở Afghanistan thập niên 90 vẫn còn nóng. Dân Việt nam nếu muốn tránh đổ máu,tránh không bị quân đội Trung Quốc đàn áp thì phải học theo Đông Âu. Chính dân Đông Âu đã chờ Gorbachev và B.Yeltsin làm chính biến để nổi dậy đồng loạt. Và thành tích lớn nhất của Gorbachev là đã không đưa quân đàn áp các nước XHCN khác khiến các cuộc cách mạng bất bạo động này diễn ra mà tốn rất ít máu. Đó là bài học lịch sử đắt giá.
Do đó dân Việt nam cũng nên bỏ ít thì giờ để xem diễn biến của nền kinh tế Trung Quốc và cuộc đấu đá tranh giành quyền lực diễn ra giữa hai phe Tập Cận Bình và Giang Trạch Dân vào cuối năm 2017 này.

KÍNH THƯA CÁC LOẠI THẦY.

Đất nước đã đến lúc băng hoại,mạt vận nên các loại thầy tha hồ tác oai,tác quái bất chấp đạo lý. Xin điểm qua một số loại thầy làm ô danh nước Việt sau đây :
1 / THẦY TU: vào quán massage cho gái thổi kèn, uống rượu gây thảm án ,đâm chết người, phóng sanh hàng tấn cá ăn thịt xuống sông Hồng.
2/ THẦY GIÁO : phi thân đánh học sinh, đi xe vào trường húc gãy chân học sinh,lập phiếu khảo sát giả để nói láo ,lừa đảo chạy tội.
3/ THẦY THUỐC : gây mê chết nạn nhân rồi phi tang xác mất tích( Thẩm mỹ Cát Tường) , cưa nhầm chân học sinh rồi cho nạn nhân vào đại học để chạy tội,nhận viện phí trước chữa sau,không tiền để cho bệnh nhân chết.
4/ THẦY CÒ ( công an, cảnh sát) :Chuyên ăn hối lộ,mãi lộ, chuyên núp lùm, chuyên đánh dân hộc máu.
5/ THẦY THÔNG,THẦY KÝ, THẦY PHÁN ( nhân viên hành chính) :Chuyên quan liêu ,hách dịch mỗi khi dân có việc cậy nhờ.
6/ THẦY CÃI (luật sư):Chuyên chạy án cùng với bộ ba Viện kiểm sát, tòa án ,công an chia chác nhau tiền của nguyên đơn,bị đơn,nghi can,bị cáo.
7/THẦY ĐỊA , THẦY ĐỒNG (nhà ngoại cảm) :chuyên lừa thân nhân trong việc tìm mộ liệt sĩ.
8/ THẦY BÓI,THẦY CÚNG : chuyên phao tin đồn nhảm" bói ra ma quét nhà ra rác."
9/ THẦY BÓNG ĐÁ (huấn luyện viên) : chỉ đạo cầu thủ đứng yên cho đối phương ghi bàn,đóng hài kịch trên sân khiến thế giới ngã mũ vái lạy ( Long An)

NÓI THÊM VỀ VŨ QUANG THUẬN.

Về hiện tượng Vũ Quang Thuận tôi sẽ đi vào phân tích sâu hơn một tí để các bạn thấy được vấn đề.
- Thứ nhất ,tôi không lấy làm ngạc nhiên khi có một số ý kiến phản bác. Điều này cũng là bình thường nếu so sánh với các trường hợp Phan Anh và Lãng Anh trước đây. Đại thi hào Đức Goethe đã nói một câu rất chí lý rằng" Mọi lý luận đều là màu xám ,chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi". Lý luận mà không được thực tế chứng minh thì thứ lý luận đó chỉ đáng vứt vào sọt rác. Tiếc rằng thực tế đã nhiều lần chứng minh rằng lý luận của tôi là đúng vì nó căn cứ trên sự phân tích logic,khoa học. Và lần này thực tế sẽ trả lời cho các bạn thấy.
- Thứ hai có ý kiến cho rằng hiện tượng Vũ Quang Thuận phải chờ thời gian để quan sát thêm, nói ra bây giờ là quá sớm.Ý kiến này cũng chưa chính xác. Trong cuộc đấu tranh giành chính quyền nếu mà bạn không phán đoán được âm mưu của chính quyền, cứ chờ chính quyền hành động xong rồi mới đưa ra kết luận thì bạn sẽ không thể chủ động đối phó và muôn đời bạn vẫn bị chính quyền dắt mũi.Lúc này chính quyền đã nắm thế chủ động còn bạn chẳng khác gì người mù đi giữa sa mạc.
Cái cốt lõi nhất trong hiện tượng Vũ Quang Thuận buộc bạn phải nghi ngờ nằm ở đâu các bạn biết không ?
Chẳng phải là chuyện công an không bắt Vũ Quang Thuận. Không phải cứ là chửi lãnh tụ,chính quyền thì công an phải bắt nhốt, còn nếu không bắt thì đích thị là cộng sản. Có nhiều trường hợp như Hồ Hải công an để cho chửi một vài năm mới bắt.
Cái cốt lõi chính là việc 800 tờ báo của Tuyên Giáo im hơi lặng tiếng để cho Vũ Quang Thuận tha hồ khua môi múa mép ngay tại Hà Nội. Cái vô lý là ở chỗ này. Thường thì khi có kẻ nào đó chửi cha mình,mình phải tức khí tìm cách để chửi lại. Nhưng khi chúng đồng loạt im tiếng ,tức là bị rọ mõm. Khi bị rọ mõm thì nhất định phải có một lệnh trên ban ra. Ai đủ sức khiến cho 800 tờ báo im tiếng ?Ai khiến Võ Văn Thưởng và sau đó là Tô Lâm đứng yên. Có hai trường hợp xảy ra: một chính là Võ Văn Thưởng,Tô Lâm, hai là cấp cao hơn chi phối toàn bộ Bộ Chính Trị đảng CSVN.
- Nếu là chính Võ Văn Thưởng và Tô Lâm chỉ đạo im tiếng thì mục đích chính là làm mị dân khiến dân Việt Nam và thế giới tin rằng Việt Nam đang cải cách theo hướng dân chủ. Đó là cái đổi mới lần thứ hai như Lê Kiên Thành nói.Các bạn chú ý là cứ mỗi khi Lê Kiên Thành xuất hiện thì có một món bánh vẽ mới được dọn ra. Lê Kiên Thành được Tuyên Giáo nhào nặn như một nhân vật trăn trở với vận mệnh của đất nước ghê ghớm. Kỳ thực Lê Kiên Thành và Lãng Anh giống nhau như đúc.Chủ trương của hai tên này là "bình cũ,rượu mới",mục đích là giữ lại chiếc bình đã quá mốc meo bằng cách pha vào đó đủ thứ rượu hỗn tạp.Thật sự bây giờ chúng thấy đảng CS đã quá thối nát mà xu hướng của thế giới đòi dân chủ,pháp trị đã tác động rất lớn đến dân trí Việt nam. Nếu không nương theo xu hướng này thì chỉ có chết. Và Vũ Quang Thuận chỉ là con bài định hướng tung hỏa mù để cho rằng đảng CS đang đổi mới ,nghĩa là đang cho dân mở miệng. Nhưng cái thực chất nhất là thể chế chính trị đa đảng,tam quyền phân lập thì chúng vẫn giữ y nguyên. Bởi lẻ nếu thay đổi cái căn bản này thì đảng CS sẽ chết không có đất chôn.
- Nếu cấp cao hơn Võ Văn Thưởng và Tô Lâm chỉ đạo im tiếng thì kẻ đó là ai? Có bạn bảo rằng đài RFA bây giờ đặt đại bản doanh tại Hà Nội. Theo tôi đài RFA không bao giờ chống cộng theo cách đó. Họ sẽ đi vào phân tích thể chế chính trị,nhân quyền,đưa tin đồng bào công giáo biểu tình hoặc nêu gương các tù nhân lương tâm ,nhân quyền chứ không mất công chửi toáng Hồ Chí Minh, Lê Khả Phiêu,Nguyễn Phú Trọng ... Như vậy thì rất có thể là Đài phát thanh Nhân dân Trung Hoa đặt tại Hà Nội. Vì kẻ buộc Võ Văn Thưởng và Tô Lâm im tiếng thì chỉ có thể là Tập Cận Bình. Tập đang thao túng toàn bộ BCT Việt nam bằng một số nhân vật ngay trong BCT,đại biểu quốc hội và lực lượng tình báo Hoa Nam. Nếu xét tại sao gần đây, đài truyền hình Trung Quốc đưa tin về đám cưới của HCM và Tăng Tuyết Minh, đưa tin về cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc, rồi ngày thành lập đảng CSVN ngày 3/2 cũng im re thì có thể thấy rằng âm mưu sát nhập chung hai đảng,hai nhà nước và xóa bỏ thần tượng HCM trong lòng dân VN là một chủ trương của họ Tập. Điều đó cũng nhằm mục đích để cho công cuộc hồi quy chính thức của dân Việt nam vào năm 2020 khỏi bỡ ngỡ. Phải chuẩn bị tâm lý trước cho việc bác Mao sẽ là lãnh tụ duy nhất và đảng CS Trung Quốc cũng sẽ là đảng lãnh đạo duy nhất nếu không đến lúc đó dân Việt lại chống đối thì lỡ hết kế hoạch.
Còn ý kiến cho rằng có một thế lực thứ ba thân Mỹ chống lưng cho Vũ Quang Thuận thì không khả thi. Với đặc trưng của chủ nghĩa toàn trị,phe thân Mỹ không có cửa tại Việt nam. Đó chỉ là đòn gió để lừa dân mà thôi.

ĐI TÌM NGUỒN GỐC CÂU NÓI "VIỆT NAM VÀ TRUNG QUỐC LÀ ANH EM" CỦA THÍCH CHÂN QUANG.

Để khách quan chúng ta thử đi tìm nguồn gốc của câu nói " Việt Nam và Trung Quốc là anh em" của Thích Chân Quang. Đây là điều mà bộ sử ký "Đại Việt sử ký toàn thư " đã ghi lại .
Đại Việt sử ký toàn thư (chữ Hán: 大越史記全書), đôi khi gọi tắt là Toàn thư, là bộ quốc sử bằng chữ Hán và chữ Nôm của Việt Nam, viết theo thể biên niên, ghi chép lịch sử Việt Nam từ thời đại truyền thuyết Kinh Dương Vương năm 2879 TCN đến năm 1675 đời vua Lê Gia Tông nhà Hậu Lê. Bộ sử này được khắc in toàn bộ và phát hành lần đầu tiên vào năm Đinh Sửu, niên hiệu Chính Hoà năm thứ 18, triều vua Lê Hy Tông, tức là năm 1697. Nó là bộ chính sử Việt Nam xưa nhất còn tồn tại nguyên vẹn đến ngày nay, do nhiều đời sử quan trong Sử quán triều Hậu Lê biên soạn.
Đại Việt Sử Ký Toàn Thư do Ngô Sĩ Liên biên soạn chép: “Nhâm Tuất, năm thứ 17. Xưa cháu ba đời của Viêm Đế họ Thần Nông là Đế Minh sinh ra Đế Nghi, sau Đế Minh nhân đi tuần phương Nam, đến Ngũ Lĩnh lấy con gái Vụ Tiên, sinh ra vua [Kinh Dương Vương]. Vua là bậc thánh trí thông minh, Đế Minh rất yêu quý, muốn cho nối ngôi. Vua cố nhường cho anh, không dám vâng mệnh. Đế Minh mới lập Đế Nghi là con nối ngôi, cai quản phương Bắc, phong cho vua làm Kinh Dương Vương, cai quản phương Nam, gọi là nước Xích Quỷ.”
Thiên Nam ngữ lục (thế kỷ 17) kể về việc kết hôn của Kinh Dương Vương:
“ Kinh Dương ngày ấy đi chơi
Thuyền trăng buồm gió tếch vời Nam minh.

Ở chốn Nam Minh ấy Kinh Dương Vương gặp con gái Thần Long:
“ Nàng rằng: thiếp con Động Đình
Thần Long là hiệu, Nam minh là nhà.

Nam Minh được chú là “bể rộng ở phía Nam”. Sách Nam hoa kinh của Trang Tử có câu “Bằng chi tỉ ư Nam minh đã, đoàn phù dạo nhi thường giả cửu vạn lý”. Thông tin trên của Thiên Nam ngữ lục cho thấy Kinh Dương Vương đã gặp con gái Thần Long ở Nam Minh có thể là vịnh Bắc Bộ ngày nay.
Tương tự núi Ngũ Lĩnh nơi Kinh Dương Vương đi tuần là ngọn núi có tên là Ngũ, có thể là ngọn núi ở vùng trung tâm vì số 5 là số trung tâm của Hà thư. Ca dao xưa có câu:
“ Núi thờ cha Tản Viên
Núi thờ mẹ Tây Thiên
Đều hướng về Ngũ Lĩnh
Thờ núi Tổ linh thiêng.
Đế Nghi được xem là vị vua thứ năm của Thần Nông thị trong huyền sử trung Quốc, theo sách Tư trị thông giám của Tư Mã Quang đời nhà Tống phần ngoại kỷ ghi chép thì ông là con trưởng của đế Minh. Còn theo Tư Mã Trinh bổ sung vào Sử Ký Tư Mã Thiên phần Tam Hoàng bản kỷ thì ông là con của đế Trực và là cháu nội đế Minh, nghĩa là theo sách này thì ông sẽ là vị vua thứ sáu của triều đại Thần Nông.
Theo sách Đại Việt sử ký toàn thư của Ngô Sĩ Liên ở Việt Nam dẫn nguồn từ Tư trị thông giám thì đế Nghi là nhân vật bình thường cũng không có tài gì nổi bật cho lắm, bởi lẽ này mà khi đế Minh đi tuần du phương Nam gặp gỡ con gái Vụ Tiên rồi sinh ra Lộc Tục thì cha ông thấy đứa con nhỏ này có vẻ thông minh lanh lợi cơ mưu túc trí bèn nảy ra ý định trao lại ngai vàng cho Lộc Tục. Tuy nhiên lớn lên Lộc Tục hiểu biết nên đã từ chối lời cha và dứt khoát không nhận ngôi báu, đế Minh liền chia đất nước ra làm hai phần phía bắc Trường Giang truyền cho đế Nghi cai quản còn phía nam Dương Tử truyền cho Lộc Tục. Sau khi đế Minh băng hà thì đế Nghi kế nhiệm ngôi thiên tử, còn về phần Lộc Tục ở đất man di đặt quốc hiệu là Xích Quỷ thụy hiệu là Kinh Dương Vương.
Theo một số sách cổ sử, con của vua Đế Minh là Kinh Dương Vương thống nhất các tộc người Việt cổ đại khoảng 2879 TCN, và lập một triều đại mới, tức là vương triều Hùng thứ nhất. Kinh Dương Vương cũng được coi là người khai sinh ra nước Việt Nam. Vua đặt tên nước là Xích Quỷ, bao gồm một vùng rộng lớn phía nam của Trung Quốc hiện nay đến vùng đồng bằng sông Hồng, sông Mã ở miền bắc Việt Nam.
Hùng triều thứ nhất: Kinh Dương Vương đóng đô ở Ngàn Hống nhưng sau đó dời về Nghĩa Lĩnh. Vương triều Hùng thứ nhất chỉ có 1 đời vua là Kinh Dương Vương và kết thúc khoảng 2794 TCN. Vương quốc Xích Quỷ thời kỳ này có thể nói đây là một liên minh lỏng lẻo giữa các bộ tộc Việt cổ khác nhau.
Hùng triều thứ hai: khởi đầu với vua Lạc Long Quân và kết thúc khoảng 2525 TCN. Những người kế vị ông đều lấy niên hiệu này. Kinh đô vẫn ở Nghĩa Lĩnh.
Hùng triều thứ ba: Lân Lang làm vua khoảng 2524 TCN, lấy niên hiệu là Hùng Quốc Vương. Ông đổi tên nước là Văn Lang và dời đô về Phong Châu. Quốc hiệu Xích Quỷ chấm dứt.
Theo một số tài liệu, các tộc người Việt cổ (Bách Việt) lập quốc đầu tiên ở miền Lĩnh Nam, bao gồm một vùng rộng lớn phía nam sông Trường Giang của Trung Quốc hiện nay đến vùng đồng bằng sông Hồng, sông Mã ở miền bắc Việt Nam. Truyền thuyết cho biết nhà nước của các tộc người Việt được hình thành từ năm 2879 TCN tại vùng Hồ Động Đình (Hồ Nam, Trung Quốc ngày nay). Đến thời Xuân Thu-Chiến Quốc (thế kỷ 8 TCN đến thế kỷ 3 TCN) do các sức ép từ các vương quốc Sở, Tần ở miền bắc Trung Quốc và làn sóng người Hoa Hạ chạy tỵ nạn chiến tranh từ miền Bắc xuống nên dần dần các tộc người Việt cổ bị mất lãnh thổ, một số bộ tộc Việt bị đồng hóa vào người Hoa Hạ. Đỉnh điểm là vào thời Tần Thủy Hoàng lãnh thổ của Trung Hoa kéo xuống tận ven biển phía nam Quảng Đông.
Vương quốc của các tộc người Việt cổ (Xích Quỷ) thời kỳ này có thể là một liên minh lỏng lẻo giữa các bộ tộc Việt khác nhau như Điền Việt ở Vân Nam, Dạ Lang ở Quý Châu, Mân Việt ở Phúc Kiến, Đông Việt ở Triết Giang, Sơn Việt ở Giang Tây, Nam Việt ở Quảng Đông, Âu Việt (Tây Âu) ở Quảng Tây, Lạc Việt ở miền bắc Việt Nam...
Những biến động trong thời kỳ này cũng dẫn tới sự tan rã của nhà nước liên minh của các tộc người Việt, từ thế kỷ 8 trước công nguyên trở đi từ các bộ tộc Việt cư trú tại các khu vực khác nhau ở miền nam sông Dương Tử đã hình thành nên các nhà nước khác nhau ở từng khu vực cũng như thời kỳ như: nước Việt, Văn Lang, Việt Thường, Nam Việt, Âu Lạc, Quỳ Việt, Mân Việt, Đông Việt,...các nhà nước độc lập này từng bước bị các vương triều của người Hoa Hạ ở miền Bắc sông Dương Tử đánh bại thôn tính, hoặc là tự nội chiến với nhau dẫn tới suy yếu. Đến thời kỳ đế chế Hán khoảng thế kỷ 1 TCN các nhà nước Việt đều bị thôn tính.
Nước Xích Quỷ của Kinh Dương Vương trong truyền thuyết Việt Nam có thể là một nước có thực trong lịch sử. Có thể đó là liên minh của ba nước Việt Chương ở Giang Tây, Việt Thường ở Hồ Nam, Việt Dương hay Dương Việt ở Hồ Bắc ra đời trong quá trình đấu tranh giành độc lập gắn với sự tan rã của đế chế Thương. Nước Việt Chương có kinh đô ở Ngô Thành là nòng cốt và đã lãnh đạo quân dân Xích Quỷ đánh bại cuộc xâm lược của quân Ân Thương do vua Thương Vũ Đinh đích thân chỉ huy. Nền tảng vật chất của nước Xích Quỷ là nền văn hóa đồng thau Ngô Thành với các di vật tiêu biểu là những bộ não bạt và trống đồng cỡ lớn có vai trò đặc biệt trong tín ngưỡng của người Xích Quỷ. Truyền thuyết Họ Hồng Bàng và truyền thuyết Thánh Gióng đánh giặc Ân có thể đã lưu truyền những hồi âm, hồi quang xa xăm của nước Xích Quỷ.

CÓ HAI LOẠI PHẢN BIỆN TRÊN MẠNG XÃ HỘI.

Loại thứ nhất : khiêm tốn, ngôn từ đúng mực,nhỏ nhẹ, đi thẳng vào vấn đề không quanh co ,úp mở,luận điểm rõ ràng,logic, dùng dẫn chứng cụ thể. Khi được phản biện lại thì rất sòng phẳng nếu nhận thấy mình sai,không nói nữa hoặc không dùng ngụy biện để dẫn dắt xa rời vấn đề. Đây là những người có học thật sự, đáng được tôn trọng.
Loại thứ hai : Vào ngay đầu comment là đã giáng phủ đầu đối phương những ngôn từ quy kết chẳng hạn:" Ông viết quá kém cỏi,ngụy biện. Không ngờ ông lại viết như thế" nhưng chẳng hề đưa ra được một luận điểm bác bỏ nào để chứng tỏ người viết quá kém cỏi. Đôi khi cũng chẳng hiểu "ngụy biện là gì,có mấy phép ngụy biện" . Quy kết người viết cực đoan nhưng cũng chả hiểu cực đoan là gì . Có kẻ đáng buồn cười hơn khi lấy nick là "củ cà rốt"" củ cải" gì gì đó nhưng dám phê phán những người có nick thật là ẩn danh,trốn chui trốn nhủi,đấu tranh bằng máu của người khác,xúi người khác xông trận... Loại này đầu óc rỗng tuếch,lùn mà ngỡ mình cao. Họ chỉ phản ứng cảm tính mỗi khi có ai đó đi khác với suy nghĩ,quan điểm của họ mà chẳng hề dùng lập luận để chứng minh quan điểm của mình.
Với loại này xảy ra ba trường hợp sau đây:
- Nếu người viết chẳng thèm để ý comment của họ thì họ sẽ lu loa lên rằng người viết sợ họ,không đủ lý lẻ để tranh luận với họ. Nhưng đúng là "sợ" thiệt .Sợ mất thời gian.
- Nếu người viết đi vào trả lời,phản biện các comment của họ thì lập tức họ sẽ dẫn dắt vấn đề đi lung tung,có khi cả ngày vẫn chẳng thấy lối ra. Vấn đề nhiều khi rõ ràng trước mắt nhưng họ vẫn giả tảng không nghe,không thấy ,không biết,cãi bằng thứ lý luận cùn và luôn luôn tự hào với bộ não không hề có một nếp nhăn của mình.
- Nếu người viết quá chán mà unfriend hoặc block họ để xin hai chữ "bình an" thì lập tức họ sẽ đi viết STT nói xấu rằng người viết độc tài ,giống y như cộng sản,không dám tranh luận,đuối lý hoặc chỉ biết chửi người khác...hoặc gán ghép cho bất kỳ ai có quan điểm trái chiều là DLV,là CS nằm vùng.
Dạ thưa mấy anh em xin kết luận lại thế này:
Em có thể để dành nguyên một buổi,một ngày để hầu chuyện mấy anh ,nếu mấy anh tỏ ra lịch sự. Nhưng em cũng có thể chỉ mất 2 giây để đưa tiễn mấy anh tiêu diêu nơi miền cực lạc nếu mấy anh tỏ ra vô học,mất lịch sự. Đó là quyền tự do ngôn luận trời cho của em.
Một lần nữa xin nghiêng mình kính cẩn,trân trọng ,khiêm tốn và lịch sự báo cho mấy anh biết quan điểm của em. Chấp mấy anh nói xấu mà không hề e sợ nhé.

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

CHỈ MỘT CÂU THÔI LÀ ĐỦ THẤY BÁO ĐẢNG KÉM TRONG NHẬN ĐỊNH.

Báo đảng "Nhân dân" sau một hồi huyên thiên về BBC,RFA và RFI đã nhận định :
"Họ rất thích chơi bẩn Việt Nam bằng cách tung tấm hình Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng khi la hét trước tòa, nhưng lại ém nhẹm tấm hình những tù nhân trần truồng ở nhà tù Guantanamo bị chó berger dọa cắn, những bức hình mà tù nhân bị tra tấn dã man. Thậm chí, họ cũng không ngại dựng chuyện, biến từ chuyện không có thật thành những chuyện như thật. Họ không xấu hổ khi sẵn sàng nói sai sự thật. Khách quan của RFA là như thế đó?!."
Tất cả những sự thật về nhà tù Guantanamo đã được báo Mỹ nói ở đây : http://military.wikia.com/wiki/Guantanamo_Bay_detention_camp
Và báo Mỹ là truyền thông nhiều chiều nên cũng đâu cần che giấu điều gì? Vậy thì RFA có cần phải che giấu không khi dân VN chỉ cần vài cú click chuột là có thể biết được sự thật.
Tổng thống Obama trong lần đến thăm VN đã khẳng định rằng: Nước Mỹ không phải tất cả đều hoàn hảo. Nước Mỹ vẫn còn đó sự phân biệt chủng tộc,sự tra tấn tù nhân,sự gian lận trong thể thao,sự bất công trong đối xử giữa người với người. Nhưng nước Mỹ vẫn có quyền tố cáo sự vi phạm nhân quyền ở các nước khác. Vì sao?
Chính thể chế chính trị của nước Mỹ cho phép họ làm điều này.
Vì thiết chế của một thể chế dân chủ,tam quyền phân lập,tự do báo chí ...đã khiến nước Mỹ luôn minh bạch trong mọi chuyện. Họ sai nhưng đó chỉ là những cá nhân hoặc chính quyền sai chứ cơ chế kiểm soát quyền lực không hề sai.
Vì vậy chính người Mỹ chứ không phải ai khác đưa sai phạm của họ ra công luận : vụ dopping của Lance Amstrong, vụ tra tấn tù nhân tại nhà tù Guantanamo...chính người Mỹ vạch trần người Mỹ chứ không phải ai khác.
Trong khi đó báo chí một chiều của đảng cộng sản luôn tô hồng sự thối nát của đảng cộng sản hoặc nếu có phê phán thì cũng chỉ là vài ba con tốt thí. RFA tất nhiên là làm nhiệm vụ này thay họ. Còn chuyện của Mỹ không có gì có thể giấu được báo chí tự do của Mỹ cả ,RFA có cần nhúng mũi vào không ?
Xem ra nhận thức của báo đảng vẫn chưa đủ tầm. Tuy vậy bài viết này cũng sẽ lừa được các chú cừu chuyên tâm đọc báo đảng. Bởi sự nhồi nhét thông tin một chiều từ lâu đã tước mất của họ khả năng phản biện .

AI MỚI LÀ KẺ KÍCH ĐỘNG BẠO LỰC ?

Chính cộng sản Việt Nam chứ không ai khác .Và cũng chính chúng thường xuyên gắp lửa bỏ tay người.
Nếu chúng không gây ra thảm họa Formosa, không xả độc trên cả nước không dồn người dân đến bước đường cùng thì trong ngày 14/2 không một người dân nào không muốn ở nhà nhận hoa,sô cô la và thiệp chúc mừng. Chẳng ai muốn phải lội bộ hàng chục km để nhận dùi cui,lưu đạn cay và nắm đấm cả.
Nhưng nếu họ ở yên trong nhà họ có thể sống sung sướng với đống gạo mốc và những những chuyến đánh bắt cá chỉ được vẽ ra trên báo đảng hay không ?
Không hề! Đó sẽ là những ngày tháng bán thân đi xuất khẩu xứ người,tha phương cầu thực , là tương lai đời con đời cháu bị nhấn chìm trong đói khát và bệnh tật.
Vậy thì ngoài xuống đường đòi công lý cho mình chẳng lẻ họ có con đường chọn lựa nào khác sao? Và họ cũng đâu làm gì ngoài cách tuần hành ôn hòa với phương pháp là khởi kiện?
Họ phạm phải tội gì để bị lực lượng công an đàn áp đẫm máu ,để mất đi một cái quyền cơ bản có ghi rõ ràng trong hiến pháp CHXHCN VN 2013 : quyền biểu tình?
Chính lực lượng CA CSVN được sự chỉ đạo của bè lũ Ba Đình ,nhận lệnh của Trung Quốc để đàn áp thẳng tay những người dân tay không tấc sắt muốn đi đòi quyền sống cho chính mình và cho con cháu mình.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Hãy giáng trả đích đáng những kẻ dùng các lập luận đê tiện và bỉ ổi vu cáo cho người dân và các đức cha linh mục là kích động,xúi giục dân để gây bạo loạn.
Kẻ gây bạo loạn,kích động xúi dục dân chính là bọn CA bảo vệ chính quyền và bảo vệ tài sản của bọn cướp nước. Thế lực thù địch với đất nước này chính là chúng nó . Chính chúng đang đẩy người dân từ tư thế đối thoại sang đối đầu sống chết.

ĐI NGƯỢC LÒNG DÂN LÀ TỰ SÁT.

Lịch sử thế giới đã chứng minh rằng tất cả các chế độ chính trị độc tài ỷ mình có súng đi ngược lòng dân đều kết thúc trong bi thảm:
Vinh quang tột đỉnh như Saddam Husein ở Iraq, rồi cũng phải chạy trốn dưới hố, bị lôi từ dưới hố lên, bị treo cổ.
Quyền lực tột đỉnh như Muammar al-Gaddafi ở Lybia, cũng phải chạy trốn xuống cống, và bị đám loạn quân bắn chết.
Vĩ đại tuyệt đỉnh như Nicolae Ceaușescu ở Rumani, rồi cũng phải bỏ chạy, bị bắn chết cả hai vợ chồng.
Hosni Mubarak làm Tổng thống Ai Cập suốt 30 năm, đến khi bị nhân dân lật đổ phải nằm cáng để dự phiên tòa xét xử mình.
Chỉ có các thể chế chính trị dân chủ thật sự quyền lực thuộc về nhân dân mới tồn tại vĩnh hằng. Chẳng hạn chính quyền nước Mỹ do dân bầu 4 năm một lần tồn tại hơn hai trăm năm nhưng chẳng ai thèm lật đổ.Bởi lật đổ thể chế này phải đối diện với 270 triệu khẩu súng của dân.
Tuy nhiên những kẻ độc tài thường ngụy biện rằng những người xuống đường biểu tình không đại diện cho đa số nhân dân. Ngược lại chúng sẽ lấy những cuộc biểu tình của những người nhập cư để cho rằng chính quyền của Donald Trump không được lòng dân và sớm muộn vị tổng thống này cũng sẽ bị quốc hội luận tội và truất phế.
Nhưng chúng lại quên mất rằng sở dĩ có nhiều người Mỹ biểu tình chống Trump là vì họ được phép biểu tình trong khi đó chỉ có khoảng 1 ngàn giáo dân Song Ngọc ,Quỳnh Lưu xuống đường không phải vì thể chế độc tài của cộng sản tốt đẹp mà vì họ đang e sợ an nguy của bản thân mình.
Nếu như ở nước Mỹ có một cuộc khủng bố như 11/9 xảy ra thì lòng dân sẽ được cân đo ngay ở về phía nào một khi tính mạng của họ bị đe dọa. Lúc ấy sẽ có những cuộc biểu tình để ủng hộ vị tổng thống dân cử này gấp nhiều lần hơn những cuộc biểu tình phản đối. Tương tự một khi dân cảm thấy lâm vào bước đường cùng vì chính sách cai trị hà khắc ,bán nước ,vì những nỗi uất ức bị đè nén tích tụ hàng ngày thì lòng dân sẽ thể hiện không phải chỉ một vài ngàn người.
Chính vì vậy các triều đại phong kiến xưa thường lấy lòng dân làm thước đo. Câu nói " giữ thuyền cũng là dân,lật thuyền cũng là dân" thường được tiền nhân lấy để răn dạy các đấng quân vương.Không phải cứ quyền uy trong tay thì mặc sức đam mê tửu sắc,ăn chơi sa đọa,gần bọn xu nịnh,hãm hại người hiền tài. Các vua chúa trị nước cũng phải ngày đêm trau dồi,đọc sách thánh hiền để am hiểu đạo trị nước,an dân . Có 4 câu thơ xưa nói rất rõ về điều này :
Văn hiến ngàn năm dựng
Núi sông vạn dặm xa
Hồng Bàng thuở lập quốc
Nghiêu Thuấn vững sơn hà.
Ngày hôm nay chế độ cộng sản chẳng còn xem dân ra thể thống gì . Một phần có lẻ chúng biết đã sắp sửa đến thời điểm giao nước, phần khác chúng biết đang bước vào thời mạt vận của một triều đại nên tranh thủ vơ vét cho đầy túi để chọn cách hạ cánh an toàn. Một thể chế chính trị phi nhân,không chính danh thì sớm muộn cũng có kết cuộc là bị đào thải khỏi dòng chảy lịch sử. Thế nhưng để có được điều này người dân cũng phải trả bằng một cái giá khá đắt. Tùy vào sự khôn ngoan của mình dân tộc đó có thể tránh được đổ máu hay không từ một cơn cuồng sát của bè lũ giãy chết. Khi giãy chết chúng sẽ không kể gì đến xương máu nhân dân và lợi dụng những kẻ chết thế để đưa đất nước vào một cuộc nội chiến tương tàn.
Tuy nhiên có một câu nói chí lý rằng "Những kẻ sợ chiến tranh lại những kẻ phải gánh chịu thảm họa đau đớn nhất của chiến tranh".Bởi sự nô lệ ,bị tước mất tự do,quyền con người nói như cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu thì " Sống mà không có tự do coi như là đã chết". Khi con người đã chết rồi thì không nên sợ một cuộc chiến để giải phóng dân tộc ,giải phóng con người.

QUÂN SƯ QUẠT MO TRỌNG LÚ.

Thấy Trump mới lên làm tổng thống chưa được một tháng mà mất ăn,mất ngủ,tóc bạc đi mấy phần vì phải lo đối phó với bên tư pháp chống sắc lệnh hành pháp, Trọng bèn gọi điện thoại sang tư vấn :
- Tôi bày cho anh một cách để không cần phải xây tường biên giới, ra sắc lệnh cấm nhập cảnh gì gì đó phát mệt. Cách này nhanh gọn dân không nói được mà bọn châu Âu châu Úc cũng chẳng thể chỏ mũi vào ?
- Cách gì ? Trump nghe nói mừng rỡ.
- Dễ ẹt. Cứ thằng dân nào đi biểu tình anh cho lính đánh tụi nó dập mũi,ném lựu đạn cay, rồi đập bể xe cảnh sát vu cho tụi nó bạo động để trấn áp . Thế là ở trong nước "cái cột đèn nó đi được cũng đi " thì chả thằng nào muốn nhập cư nữa. Lúc nó hễ nghe đến lệnh cấm nhập cư như ở nước tôi là tụi nó cười sặc máu.
- Tưởng gì . Dân tui nó đâu có giống như dân ông. Nếu tui làm vậy tụi nó đâu có bầu tui làm tổng thống thì lấy tư cách gì mà xây tường ,cấm nhập cư ? Nhưng tui thấy nước ông dù "cái cột đèn cũng muốn đi" vậy mà dân Trung Quốc vẫn đổ sang ào ào kia mà ?

- Thì đó cũng là cái khôn của tui. Cứ giao mẹ nó nước cho thằng láng giềng quản lý là khỏi phải mất công xây tường. Dân nó cứ ào sang bằng cửa chính mà chả cần visa. Như vậy đỡ mất công tốn kém không. Chẳng thằng nào trên thế giới này nói được tôi. Chỉ có thằng dân thôi. Nhưng tụi nó mà hó hé là tui có ngay cái nhà tù. Ngu thì ráng chịu.
Trump : ????

HÃY NHÌN NHẬN LẠI LỊCH SỬ MỘT CÁCH CÔNG BẰNG. ĐỪNG BAO GIỜ NGỘ NHẬN VỀ LÒNG YÊU NƯỚC : 17/2/1979 KHÔNG PHẢI LÀ MỘT CUỘC CHIẾN CHỐNG XÂM LƯỢC ĐÚNG NGHĨA.

Tôi trân trọng những giọt máu của những người lính QDNDVN đã đổ xuống trong cuộc chiến tranh Biên giới phía Bắc ngày 17/2 /1979 . Nhưng cũng như cuộc chiến đánh Mỹ hy sinh một triệu mốt người lính cuộc chiến này về thực chất cũng là chỉ để bảo vệ Đảng CSVN -một thế lực độc tài. Tất cả những ý kiến cho rằng động lực của cuộc chiến này xuất phát từ lòng yêu nước . Tôi đồng ý. Nhưng đó là lòng yêu nước bị ngộ nhận. Cũng như dưới chế độ phong kiến ,bên cạnh khái niệm"trung quân ,báo quốc "còn tồn tại một khái niệm khác là "ngu trung". Khi đảng cộng sản là một tên "hôn quân vô đạo" thì người lính chỉ là chết thế cho tên hôn quân đó. Do vậy nhìn nhận lại điều này là để tránh cho tương lai chúng ta khỏi đi vào vết xe đổ của lịch sử,muôn đời làm kẻ chết thế cho một đảng phái chính trị,lợi dụng xương máu của người lính để thiết lập nên một chế độ công an trị,phản lại tổ quốc,phản lại dân tộc.
Chỉ khi nào xây dựng được một thể chế chính trị dân chủ,khoa học thật sự,đặt tổ quốc trên hết,lòng yêu nước của người lính mới không bị ngộ nhận. Đó mới là chủ nghĩa yêu nước đích thực vì ta đang chiến đấu cho ta, cho chính tương lai của đất nước này .
Lịch sử phải được nhìn nhận một cách trung thực.Lịch sử không thể được xuyên tạc cho ý đồ của nhà cầm quyền hay cho ý đồ của một ai khác.Cuộc chiến tranh Biên Giới 1979 với Trung Quốc không phải là một cuộc chiến chống xâm lược đúng nghĩa.Trung Quốc chỉ xâm lược trước đó trong Hải Chiến Hoàng Sa,sau này trong Hải Chiến Gạc Ma và bây giờ một trận chiến xâm lược mềm,khi thâm nhập bằng kinh tế,chính trị,văn hóa,ngoại giao...Một cuộc xâm lăng âm thầm bằng nhiều thủ đoạn nhưng người dân Việt nam vẫn an nhiên tự tại vì đang nhìn về quá khứ.
Có thể rằng nhiều người cho máu xương đổ ra trong cuộc chiến 1979 không phải là nước lã.Nhưng kẻ coi đó là nước lã chính là Đảng CSVN,bởi thực chất của cuộc chiến chỉ là mối bất hòa giữa hai đảng,chứ không phải giữa hai dân tộc.Do đó kích thích tinh thần chống ngoại xâm của thế hệ trẻ qua cuộc chiến là một việc làm khiên cưỡng.
Điều đó cũng chẳng khác gì việc Đảng CSVN kích thích tinh thần chống "xâm lược Mỹ và tay sai" trong cuộc chiến 1954-1975 trong khi hiện tại ai cũng biết Mỹ không xâm lược và VNCH không phải là tay sai. Ta phải biết rằng đối với các nước dân chủ thật sự sẽ không bao giờ có lệnh "tổng động viên" bởi lẻ quân đội tham gia chiến tranh bao giờ cũng là những người lính chuyên nghiệp chứ không phải người dân bị động viên làm lính.Do đó những người hy sinh cho chiến tranh bao giờ cũng được trả lương xứng đáng và không hề bị quỵt nợ. Thế nhưng Việt nam đã hai lần bị quỵt nợ.
Tất cả những người lính đều chiến đấu với niềm tin chết cho đất nước mình ? Đúng. Nhưng có khác nhau ở chỗ một bên là sự ngộ nhận về lòng yêu nước và một bên là lòng yêu nước đích thực. Thế giới đầu thế kỷ 20 đã chứng kiến hai cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất và thứ hai. Cả hai cuộc thế chiến đều xuất phát từ nguyên nhân là "chủ nghĩa dân tộc". Chủ nghĩa dân tộc là một dạng của chủ nghĩa yêu nước . Không một người lính nào ,ở bất cứ phe nào lại không nhân danh lòng yêu nước cả. Vì vậy lập luận như thế hóa ra quân đội phát xít Đức ,Nhật, Ý đều yêu nước đích thực. Khi xung trận họ đã được cơ quan truyền thông Đức Quốc Xã nhồi vào đầu những lý tưởng về một nước Đức hùng mạnh,một tinh thần nước Nhật là số 1,Đại Đông Á. Chính những cái này đã khiến họ ngộ nhận là họ yêu nước. Và cũng chính điều này đã khiến họ tàn sát cả hàng triệu người Do Thái,họ đã biến cả thế giới vào những cuộc chiến tranh đẫm máu. Nếu lập luận như thế thì trên thế giới này không có cuộc chiến nào phi nghĩa cả. Tất cả đều chính nghĩa vì người lính nào khi xung trận lại không nghĩ đến tổ quốc mình?
Người Mỹ đã tư duy thực tế hơn nhiều. Chỉ những đất nước có một thể chế chính trị dân chủ thực sự,tam quyền phân lập,đa đảng,đặt hiến pháp cao nhất thì người lính mới đặt "Tổ quốc trên hết" và mới thực sự yêu nước ,chiến đấu cho tổ quốc mình. Vì sao ? Khi hiến pháp được bảo vệ chính là tổ quốc được bảo vệ. Và lúc đó không có một đảng phái chính trị,một thế lực độc tài nào được phép nhân danh đất nước.
Người lính CSVN trải qua Kháng chiến chống Pháp,chống Mỹ,chống Trung Quốc ,Biên Giới Tây Nam đều nghĩ là họ chiến đấu vì tổ quốc. Nhưng rốt cuộc họ được gì ? Một con số 0 tròn trĩnh. Độc lập cũng không,tự do không hề có. Rất nhiều người đến cuối đời mới nhận ra rằng :"Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt . Lại đúc nên chính cỗ máy này".
Họ cũng chẳng khác gì người lính Hitler,chiến đấu để đúc nên cỗ máy của Đức Quốc xã,những trại tập trung,những lò thiêu xác khổng lồ. Người lính CSVN chiến đấu để đúc nên một chế độ công an trị. Nếu họ cho rằng họ yêu nước "gặp thời thế ,thế thời phải thế" chỉ là một cách chạy tội.Khi ta bị biến thành một cỗ máy,một con robot chiến tranh cách hay nhất là đổ thừa hoàn cảnh. Thế nhưng ở phía bên kia lại có 30 dân tộc đã dùng bất bạo động để thiết lập nên một chế độ dân chủ . Người lính của họ đích thực chiến đấu cho chính họ,cho tương lai của con cháu họ sau này .

SỰ YẾU KÉM TRONG TƯ DUY CHÍNH TRỊ DẪN ĐẾN MỘT ĐẤT NƯỚC LỤN BẠI.

Ở nước ta một nhà khoa học,một bác sĩ ,kỷ sư ... được trọng vọng hơn một chính trị gia. Nhưng nước ta không hề có chính trị gia đúng nghĩa vì các nhà chính trị thường là người của một đảng, đảng này thuộc vào loại "đảng đầu đất". Vậy nên mỗi khi "chính trị da " của ta phát biểu thì dân ôm miệng cười khi dễ. Những người nói chuyện chính trị nghiêm túc thật sự thì bị gán cho hai từ là "chém gió".
Thế nhưng thế giới đã chứng minh rằng " tư duy chính trị" là cha đẻ của "tư duy khoa học". Nếu nước Mỹ không có Thomas Jefferson thì chưa chắc đã có Thomas Edison ( hai người ra đời cách nhau 103 năm). Tương tự nếu nước Mỹ không có 55 nhà chính trị đặt nền móng cho một bản hiến pháp vĩ đại thì chưa chắc ngày nay thế giới đã có internet,FB để mà chém gió.
Chính trị đã đẻ ra tự do và tự do đã giải phóng năng lực sáng tạo của con người. Các phát minh khoa học chỉ nảy nở trong một thể chế chính trị tự do dân chủ. Đó là lý do giải thích tại sao Việt Nam có đến 2.700 giáo sư ,tiến sĩ mà lại chẳng có nỗi một bằng sáng chế nào,còn thua cả một quốc gia nhỏ bé như Brunei . Và cũng giải thích tại sao tất cả các phát minh khoa học đều được tạo ra ở các quốc gia thuộc khối tự do dân chủ chứ không thuộc khối cộng sản mặc dù trước biến cố Liên Xô và Đông Âu sụp đổ khối này cũng chiếm gần phân nửa thế giới. Và cũng giải thích tại sao Trung Quốc là một quốc gia chiếm 1/4 dân số thế giới nhưng chẳng đóng góp gì đáng kể cho nền văn minh nhân loại,đến nỗi gần đây học giả Li Ming của Trung Quốc đã phải thốt lên " Người Trung Quốc ngu thật".
Như vậy đừng coi thường chính trị. Chính các chính trị gia làm công việc mở đường,khai phá cho các nhà khoa học mặc dù trong một chế độ dân chủ,minh bạch những đãi ngộ mà họ nhận được đôi khi thấp hơn nhiều lần các nhà khoa học và các nhà kinh doanh.
Đất nước Singapore thật hạnh phúc khi họ có một nhà chính trị vĩ đại Lý Quang Diệu và một đảng chính trị gồm 200 chính trị gia hàng đầu : đảng nhân dân hành động Singapore.
Đất nước Việt Nam thật bất hạnh khi có một chính trị gia ăn hại "Hồ Chí Minh" và một đảng ăn bám : Đảng cộng sản Việt Nam. Cái đảng này suốt đời chỉ làm mỗi một việc là gộp tất cả tài sản của người dân Việt Nam thành tài sản của riêng chúng.

VIỆT NAM - ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG CON RÙA RÚT ĐẦU,THỤT CỔ

Bài viết này tất nhiên loại trừ những người đang cất cao tiếng nói trên mạng xã hội dù dưới bất kỳ hình thức nào và cũng loại trừ những người đang ở trong tù vì quyền "tự do ngôn luận". Những người này tôi gọi họ là các con chim đại bàng. Có những cánh đại bàng đang tung cánh nhưng cũng có những cánh đại bàng gãy cánh 16 năm,10 năm hay 3 năm, 2 năm...tất cả họ đều có điểm chung ,đó là họ không hề là NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT.
Khái niệm "ăn cây nào ,rào cây ấy""im lặng là vàng" vốn từ lâu ngự trị trong văn hóa người Việt và mặc nhiên hình thành nên nhiều thế hệ đớn hèn,cam chịu. Ngay từ thời thuộc Pháp cụ Phan Bội Châu cũng đã phải đau đớn thốt lên" Sao mà hèn kém đến thế", cụ Tản Đà thì không ngần ngại nói thẳng toẹt. Nhưng dân tình đa số cho rằng các cụ nói ai chứ không phải nói mình nên vẫn cười vô tư.
Thế giới thì khẳng định như đinh đóng cột rằng" Nơi nào chính quyền sợ nhân dân,nơi đó có tự do,có luật pháp. Nơi nào người dân sợ chính quyền nơi đó có bất công,có đàn áp". Cộng sản cũng khẳng định " Có áp bức là có đấu tranh".Chính vì vậy "quyền tự do ngôn luận" luôn luôn là một trong những quyền cơ bản của con người. Quyền này không phải là chính quyền "cho" mới mở miệng mà là một quyền tự nhiên,trời cho,không ai có thể ngăn cản được.
Tạo hóa sinh ra con người có cái đầu để suy nghĩ đúng sai, có cái miệng để nói ra những điều mình cho là không đúng. Cao hơn khi xã hội phát triển thì hình thành nên chữ viết,từ đó sức mạnh phản kháng được thể hiện ở một mức cao hơn,trí tuệ hơn qua thơ văn,báo chí và các loại hình nghệ thuật trào phúng,châm biếm. Thế giới đã chứng kiến các nhà báo Charlie Hebdo đã vì cái quyền này mà hy sinh luôn cả tính mạng mình.
Nhưng người Việt Nam lại tuân thủ cái quan niệm là việc của thiên hạ đừng nên mua dây buộc vào mình,phải nương theo thời thế để sống."Thời thế tạo anh hùng chứ không phải anh hùng tạo thời thế". Họ không bao giờ nghĩ rằng từ một ý tưởng của một cá nhân có thể thay đổi vận mệnh của cả một dân tộc.
14 triệu dân miền Bắc từ mấy mươi năm trước đã tuân theo một lề thói cố hữu là sáng thức dậy nghe loa phường,đọc báo đảng rồi làm theo nghị quyết. Người nào mạnh dạn hơn một tí thì chờ hàng xóm tắt hết đèn mới dám rón rén vặn nhỏ nghe đài địch ở miền Nam,nghe BBC. Trong ngôn từ giao tiếp thì nói theo ngôn ngữ của các cán bộ tuyên huấn,địch thì phải là phản động,ngụy,dã man,ta thì phải là anh dũng hy sinh...đảng ,bác phải là "sáng suốt,quang vinh"...Học sinh luôn luôn phải ăn theo các bài văn mẫu,luôn luôn định khuôn sẵn...14 triệu người được dẫn dắt bởi một tên Tuyên giáo Tố Hữu. Các trí thức ,văn nghệ sĩ sống cuộc đời cung cúc ,tận tụy có miệng mà không dám nói,có đầu mà không dám nghĩ. Phong trào "Nhân văn giai phẩm" ra đời với bài thơ nổi tiếng "Nhất định thắng" của Trần Dần:
Tôi bước đi.
Không thấy phố.
Không thấy nhà.
Chỉ thấy mưa sa.
Trên màu cờ đỏ.
liền bị quy chụp ngay là phản động. Tất cả những con người dám mở miệng này đều bị Tố Hữu đánh cho tơi tả. Đến nỗi Phùng Quán với tuyên ngôn anh dũng "Lời mẹ dặn" :
Sét trên đầu không xô tôi ngã.
Bút giấy tôi ai cướp giật đi.
Tôi sẽ mài dao viết văn trên đá.
Cũng phải quay về làm thân phận bút nô với trường ca "Võ Thị Sáu".Không phải thời đó người dân miền Bắc không biết chủ nghĩa cộng sản là sai ,là không tưởng. Bằng chứng là "chủ nghĩa xét lại" của những người men sơ vich ,cộng sản quốc tế đã lan sang Việt nam với đầu tàu là cụ Hoàng Minh Chính. Nếu chủ nghĩa này thắng thế thì đã không có cuộc nội chiến Nam Bắc và không có cả cuộc chiến Biên Giới phía bắc 17/2 mà hôm nay dân miền Bắc đang tưởng niệm.
Chính sự đớn hèn của số đông đã đẩy những con người cấp tiến vào thế thiểu số,khiến họ phải nhận những án phạt phi nhân của chế độ cầm quyền,dẫn đến nhiều thế hệ chịu tù đày oan ức sau này phải sống lưu vong.Sau đó là đến những tấm gương trung thần oanh liệt như Trần Độ, Trần Xuân Bách,Trần Đức Thảo... Những con người ấy tuy dũng cảm nhưng không thể thức tỉnh được số đông u mê ,ngu muội nên phải cay đắng từ giã cõi đời trong cô đơn. Một số khác chờ đến khi "chết còn không sợ" mới ra nỗi những tác phẩm như Đèn Cù,Hồi Ký một thằng hèn...
Đến hôm nay giữa lúc đất nước suy cùng lực tận,Formosa xả thải làm cả nước ngộ độc, giặc Trung Quốc đi lại nghênh ngang trên toàn cõi,ra sức sỉ nhục triều đình, đa số người dân nhất là các bậc trí thức vẫn chọn cho mình thái độ ngậm tăm cái miệng. Hơn 1000 giáo dân công giáo xuống đường đòi khởi kiện giành quyền sống cho mình và cho cả dân tộc này vẫn bị đa số "coi như người xa lạ",chỉ một số ít bày tỏ căm phẫn trên mạng xã hội.
Chính sự bàng quan của số đông đã dồn số ít vào chân tường. Hai đàn dê đang tranh nhau qua cầu, nếu một số con hèn nhát đứng lại đùn đẩy trách nhiệm đương đầu tiên phong cho các con khác thì nội bộ của cả đàn sẽ rối loạn và cùng hè nhau rơi xuống vực cả lũ. Nhưng nếu tất cả cùng đồng lòng thì sẽ tạo thành một khối thống nhất đánh bật đàn dê kia ngược trở lại để giành sự sống cho mình.
Thế nhưng nhiều con rùa rút đầu lại không hề nghĩ như vậy. Họ cho rằng ngậm miệng là khôn. Không những thế họ còn khuyến cáo vợ con,bạn bè ,người thân nên ngậm miệng qua cầu. Suy nghĩ nói ra chẳng ích gì là một suy nghĩ hết sức dại dột.Chính sự nói ra của mình đã khiến cho những kẻ rụt rè khác không còn sợ hãi và noi gương mình. Từ đó hình thành nên cả một dân tộc không còn sợ hãi. Khi cả dân tộc không sợ hãi thì chính quyền phải run sợ vì chúng hằng ngày ,hằng đêm vẫn cho tay chân theo dõi trên mạng xã hội.
Mọi cuộc cách mạng,mọi thay đổi xã hội đều bắt đầu từ tư tưởng. Chính tư tưởng làm tiền đề cho hành động. Nhưng tư tưởng chỉ được thể hiện qua quyền "tự do ngôn luận". Khi lôi kéo được sức mạnh của số đông qua lời nói anh sẽ giảm thiểu được xương máu phải bỏ ra để thay đổi xã hội . Bởi lẻ đơn giản lời nói phản kháng chính nghĩa của anh đã phân hóa hàng ngũ kẻ địch,kéo chúng về phía anh và tước đi sức mạnh của chúng.
Khi chính quyền không còn ai bảo vệ thì các cuộc xuống đường của chính nghĩa sẽ diễn ra trong ôn hòa,không đổ máu.
Chính vì thế mới có câu rằng "ngòi bút ,bàn phím có sức mạnh hơn trăm vạn hùng binh,là lưỡi kiếm cực kỳ sắc bén". Không biết các con rùa thụt đầu có hiểu điều này hay không. Nếu không hiểu thì hãy cứ chờ các tên đồ tể vào tận hang moi ra,lột mai và cho vào giỏ.
Ngày ấy chắc hẳn sẽ đến không còn xa.

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

VIỆT NAM HAM CÃI.

Cứ mỗi lần đưa ra một nhận định nào đó thuộc về phán đoán tôi lại phải mệt mỏi với những ý kiến trái chiều. Tranh luận là điều cần thiết trong tiến trình phát triển của tư duy nhưng phải tranh luận trên những logic khoa học. Tuyệt đối tránh những trường gán ghép,chụp mũ và quy kết.Khổ sở nhất là phải đối phó với những luận điểm non nớt như " tranh đấu bằng máu của người khác,xúi người khác xông trận,cực đoan..." Những luận điểm này tôi đã phản biện nhiều lần nhưng vẫn thấy xuất hiện trong các comment của các bạn đến nỗi phải lắc đầu thở dài ngao ngán.
Các bạn thấy là tôi rất khách quan đâu có bênh Người Việt Hải Ngoại? Vụ Hùng Cửu Long làm náo loạn Cali,tôi vẫn bảo rằng anh ta không vi phạm gì luật pháp Hoa Kỳ cả và chuyện nhiều người bảo anh ta bị còng tay ,bị trục xuất là sai. Chuyện "đổi tiền" của một số người bên này tung ra tôi cũng có nói là "hổng có mô",rốt cuộc là bây giờ ngày 6/2 trôi qua rồi đâu có đổi tiền ? Vụ Mai Khôi tôi vẫn có bài xin dư luận cho cô ấy một cơ hội đừng ném đá nữa.Hoặc như trước đây tôi vẫn phản biện những tin tức sai lệch trên FB của "vịt cồ" Nguyễn Thùy Trang.
Đối với các tin tức trong nước như đại hội đảng CS,tôi lại phải mệt mỏi với phe cuồng Nguyễn Tấn Dũng mặc dù đã nói rằng nhất định phe Nguyễn Phú Trọng sẽ thắng .Nhắm mắt cũng biết điều đó. Chuyện 9 người máy bay CASA 212 mất tích trong khi chính quyền cho người nhái lặn mò,tôi có nhận định rằng tìm chi cho mất công không thấy đâu ,chỉ cần 7 ngày là có tin. Đúng ngày thứ 7 ,đã thấy báo trong nước đưa tin rồi. Chuyện Formosa bồi thường 500 triệu,tôi cũng dựa trên phán đoán để nhận định rằng đó không phải là tiền của Formosa mà là tiền hoàn thuế của dân. Việc đưa chữ Hán phồn thể vào giảng dạy tôi nghĩ cũng là trò bịp ,chúng muốn đưa tiếng Hán giãn thể tức là tiếng Trung Quốc đấy. Quả nhiên là đúng.
Rồi đến chuyện Phan Anh và bây giờ là Lãng Anh, đến là mệt.Các bạn bảo rằng không có bàn tay của Tuyên Giáo cộng sản,đó chỉ là sự khác biệt. Các bạn còn ngây thơ lắm. Đó cũng chính là lý do mà Việt Nam là một nước lập một kỷ lục nhục nhã là để đảng CS tồn tại lâu nhất ,lâu hơn cả Trung Quốc và Bắc Triều Tiên. Trong khi các nước khác người ta đã dẹp xong các thế lực độc tài từ lâu . Có đến 118 nước đã đa đảng rồi.
Những lập luận của Lãng Anh như thỏa hiệp có lộ trình với CS,củng cố hiệu năng cai trị của đảng CS để cải cách trong hòa bình hơn là chống đối ,tiêu diệt lẫn nhau. Non lắm. Nói thế chẳng khác gì chửi cha ông Thomas Jeferson à ? Trong khi đó nhờ những nguyên lý của Thomas Jeferson mà nước Mỹ đã có một cơ chế tinh anh khiến họ đứng đầu cả thế giới và tạo ra của cải vật chất ,1 người Mỹ làm bằng 300 người VN. Cơ chế này khiến đại tướng Lưu Á Châu của Trung Quốc cũng phải ngã nón khâm phục. Tại sao các bạn không nhìn vào hai nước Nhật và Hàn Quốc nhờ ai và nhờ vào cái gì để trở nên hùng mạnh,dân họ sống sung túc và có nhiều quyền hành như vậy. Thế mà những lập luận như của Lãng Anh đến giờ này rồi mà vẫn có hàng ngàn con cừu nhảy vào like lấy ,like để. Nó cũng chẳng khác gì ngày xưa dân miền bắc mở loa phường ra nghe HCM nói "Chúng ta thà hy sinh tất cả..." hoặc "Thắng giặc Mỹ ta sẽ..."Các bạn nên nhớ là bây giờ các bạn đang có trong tay một công cụ vạn năng đó là "Google" nhé. Những gì không biết ,không hiểu có thể vào hỏi ông ấy nhé. Sao mà ngây thơ quá đổi.
Rồi thì ,là mà các nhà ĐT DC tự hào vỗ ngực phô trương bộ não của mình khi dõng dạc,hào hùng tuyên bố "Tôi chỉ đấu tranh cho nhân quyền,khai dân trí chứ không đụng đến đảng CS". Quả là quá thông minh. Mang danh dân chủ nhưng không hề biết ĐT DC tức là phải xóa bỏ chế độ độc tài ,thay đổi thể chế chính trị để đòi lại quyền tự quyết cho dân. Đây là điều kiện cần thiết nhất. Bởi vì khi và chỉ khi có cái này rồi anh mới có thể làm được những cái khác. Do đó lập luận của các bạn rất ư là vô lý.
Thôi thì các bạn làm gì tùy ý các bạn ,tôi chỉ phân tích tới đó. Khôn thì sống ,dại thì ráng chịu chết. Tôi nói nhiều quá các bạn lại noi gương đảng ta gán cho tôi những cái âm mưu nào đó đen tối thì nguy. Các bạn muốn từ từ cháo cũng sẽ nhừ nhưng thằng Trung Quốc sẽ không cho các bạn làm điều đó. Lưỡi hái tử thần của nó đang lừ lừ tiến tới sau lưng rồi đấy. Cứ liệu làm sao đó coi được thì làm.

PHẢN BIỆN BÀI VIẾT CỦA LÃNG ANH.

Bài viết mới đây trên FB LA thấy một số bạn như Lê Hoàng ,Lê Vi share lại nên phải viết vài dòng phản biện kẻo không các bạn lại ngộ nhận.
Bài viết đã xuyên tạc khi cho rằng các ý kiến đó là hô hào lật đổ chính quyền bằng bạo lưc. Không ai kêu gọi lật đổ cả vì chính quyền CSVN không có quyền gì để mà lật đổ. Quyền đó là của nhân dân. Đó là thành quả của nhân dân trong KC chống Pháp,chống Mỹ và chống Trung Quốc. Cộng sản chỉ tiếm quyền ,tiếm danh nhân dân chứ không hề do dân bầu. Do đó chúng phải trả lại cái quyền này cho nhân dân. Người ta chỉ kêu gọi thay đổi một thể chế chính trị không còn phù hợp theo đúng "Tuyên ngôn độc lập" của nước Mỹ mà Thomas Jeferson đã khẳng định :
"Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng tạo hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu và bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Rằng để đảm bảo cho những quyền lợi này, các chính phủ được lập ra trong nhân dân và có được những quyền lực chính đáng trên cơ sở sự nhất trí của nhân dân, rằng bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó phá vỡ những mục tiêu này, thì nhân dân có quyền thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập nên một chính quyền mới, đặt trên nền tảng những nguyên tắc cũng như tổ chức thực thi quyền hành theo một thể chế sao cho có hiệu quả tốt nhất đối với an ninh và hạnh phúc của họ."
Do đó người ta kêu gọi cộng sản phải trả lại quyền tự quyết cho người dân chứ không kêu gọi lật đổ. Vì chỉ có thay thế chế độ độc tài này bằng một chế độ độc tài khác mới gọi là lật đổ. Khi đòi thay đổi thể chế chính trị thì chế độ kế tiếp dứt khoát là dân chủ. Và phương thức là bất bạo động,bất tuân dân sự chứ không phải là bạo động .Vì nhân dân hiểu rõ pháp luật quốc tế là không được sử dụng bạo động.Chỉ có cộng sản mới làm điều này qua việc cướp chính quyền trong cái gọi là CMT8.
Bài viết đã lộ rõ 5 điểm ngụy biện sau đây:
- Thứ nhất toàn STT chẳng đá động gì đến thực trạng VN, đảng CSVN đang bán nước cho Trung Quốc và âm mưu thôn tính nước ta của Trung Quốc đã rõ như ban ngày với 15 văn kiện đã ký kết. Câu hỏi đặt ra là Đảng CSVN và đảng CS Trung Quốc có cho Lãng Anh dệt mộng mơ với việc nâng cao dân trí rồi tiến hành "cách mạng nhung" như thế hay không. Hay là chúng sẽ biến VN như học viên Pháp Luân Công hoặc một trong 4 sắc dân không thuộc Hán.
- Thứ hai các cuộc cách mạng mà Lãng Anh trích dẫn trong đó mà anh ta gọi là trong "xã hội tư sản" thực chất là trong một nền dân chủ. Chính nền dân chủ đã cho phép người dân biểu tình,đòi hỏi quyền lợi của mình. Kể cả ở Hàn Quốc dưới thời Park Chung Hee và Đài Loan dưới thời Tưởng Giới Thạch cũng đều đang ở thời kỳ đầu của một nền dân chủ khiếm khuyết. Nếu là chế độ cộng sản thì dân có thể tiến hành cách mạng nhung như thế hay không.
- Thứ ba người viết chẳng nhắc gì đến việc cộng sản đàn áp các đảng phái đối lập trong quá khứ như bôn sê vich tiêu diệt men sê vich,vụ án Ôn Như Hầu, cộng sản tàn sát lẫn nhau để giữ chính quyền như vụ án xét lại ở VN thập niên 60.
- Thứ tư tác giả cũng chả hiểu gì về chuyên chính vô sản là cái chính quyền mà cộng sản không thể sẻ chia với ai.Trong khi đó một thể chế chính trị đem lại lợi ích cho nhân dân là phải đa đảng,tam quyền phân lập,tự do bầu cử,đặt hiến pháp cao nhất. Cộng sản sẽ không cho dân tự do bầu cử vì nếu có điều này sẽ không ai bầu cho đảng cộng sản cả. Vì vậy chúng sẽ quyết tâm dùng bạo lực để giữ chính quyền . Chính vì hiểu điều này nên Boris Yestsin đã khẳng định : "Cộng sản không thể sửa chữa mà phải đào thải nó"
- Thứ năm người viết cũng chả hiểu gì về khái niệm chủ nghĩa toàn trị ,nhà nước toàn trị. Trong đó người dân bị coi như súc vật ,bị tước bỏ quyền con người ,bị cướp đất ,cướp tất cả tài sản để phục vụ cho những kẻ nắm quyền .
Tóm lại là bài viết thể hiện sự ngụy biện rất rõ. Nhưng nó có thể lừa được những người được hấp thu một nền giáo dục " Xuống hố cả nút" mà thôi.

TRUYỀN THÔNG CÁNH TẢ ĐÃ XUYÊN TẠC VỀ LỆNH CẤM 7 NƯỚC NHẬP CƯ CỦA TỔNG THỐNG DONALD TRUMP.

Trong "Full text "toàn văn lệnh cấm 7 nước nhập cư không có một chữ nào là Hồi Giáo.
Nhiều hãng truyền thông Mỹ và quốc tế đã giải thích sai về sắc lệnh nhập cư của Tổng thống Donald Trump như là “lệnh cấm Hồi giáo”, hoặc lệnh cấm nhập cư từ “những nước đa phần Hồi giáo”.
Thật ra, lệnh cấm áp dụng với tất cả mọi người của 7 quốc gia cụ thể, không áp dụng riêng cho người Hồi giáo. Sự thực một trong những gia đình đầu tiên bị giữ lại ở sân bay khi thực thi sắc lệnh là người Syria theo Cơ đốc giáo.
7 nước bị đưa vào sắc lệnh không phải lựa chọn ngẫu nhiên. Các nước này được liệt kê là rủi ro an ninh đặc biệt trong Đạo luật Ngăn ngừa Khủng bố năm 2015 và 2016 của Mỹ.
Ông Trump nói: “Nói cho rõ ràng, đây không phải là cấm Hồi giáo, như truyền thông đưa tin sai. Đây không phải về tôn giáo – đây là về khủng bố và giữ đất nước an toàn”.
Vậy 7 quốc gia ở khu vực Trung Đông này có đặc điểm gì? Đó là tham nhũng, khủng bố và diệt chủng .
1. Iraq
Tuy chính quyền Iraq đang tiến đánh IS để lấy lại quyền kiểm soát ở Mosul và các lãnh thổ khác. Nhưng điều này cũng tạo ra một làn sóng tháo chạy của chiến binh IS cùng với người dân đi tỵ nạn các nơi. Vì vậy rủi ro cao trong dòng người tỵ nạn có binh lính của IS.
Trong khi đó chính quyền Iraq lại có hành động cực đoan với người tỵ nạn nước này. Theo báo Guardian, các nhóm nhân quyền đang chỉ trích Iraq đã tra tấn các trẻ em bị nghi ngờ có liên quan đến IS. Hành động tra tấn có thể biến các trẻ em đó đi theo đội ngũ khủng bố IS.
Đồng thời Iraq là một trong những nước tham nhũng nhất trên thế giới, theo Tổ chức Minh bạch Quốc tế.
2. Iran:
Chính quyền Trump coi Iran chính là một kẻ thù của nước Mỹ, vì tài trợ rất nhiều cho khủng bố. Chính phủ Iran tham gia tích cực vào nhiều hoạt động lật đổ ở Trung Đông và trên thế giới.
Cho dù chính quyền Obama tỏ ra nhân nhượng với Iran, nhưng vào cuối nhiệm kỳ, Bộ Ngoại giao Mỹ tiếp tục liệt kê Iran là một trong những nước tài trợ lớn nhất cho khủng bố, và tỏ ra lo ngại về “nhiều hoạt động của Iran nhằm gây bất ổn cho khu vực”.
Thậm chí Iran còn bắt công dân Mỹ làm con tin, và gọi đó là “thực thi pháp luật” nhưng ở trong các tòa án bí mật và luật sư bù nhìn.

3. Syria
Tất nhiên phong trào IS có cơ sở chính ở Syria, và tổ chức Al-Quaeda là một trong những lực lượng phiến quân mạnh nhất ở đây. Với vùng đất phức tạp, có nhiều nhóm khủng bố ở đây, nên người tỵ nạn Syria đi vào châu Âu đã mang theo nhiều thành phần khủng bố.
Ngoài ra chính quyền tại Syria đã tạo ra cuộc khủng hoảng nhân đạo tồi tệ nhất khi sử dụng nhiều loại vũ khí khác nhau để tấn công khiến nhiều người dân thiệt mạng.
4. Libya:
Tình hình tại Libya là thiếu một chính phủ trung ương vững chắc. Giới quan sát cho rằng chính phủ Libya có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, khi các phe phái xung đột lớn. Chính phủ hợp pháp ở nước này đã bị liên minh các dân quân Hồi giáo (gọi là Libya Dawn) truy đuổi khỏi thủ đô.
Phong trào IS vẫn là một vấn đề lớn ở Libya. Theo một quan chức quân đội Mỹ cho biết: “Tôi không tin rằng IS đã được loại trừ hoàn toàn khỏi Libya”.
5. Somalia
Nước này đang đối mặt với sự nổi loạn của tổ chức khủng bố Hồi giáo gọi là Al-Shabaab. Tổ chức này liên tục tuyển các chiến binh Hồi giáo trẻ, kể cả những thanh niên Somalia đang sống ở Mỹ.
Tổ chức này có mối liên hệ với cả Al-Qaeda và IS, và hiện đang kiểm soát phần lớn các vùng nông thôn ở Somalia.
Al-Shabaab là một trong những tổ chức khủng bố Hồi giáo manh động nhất trên thế giới. Chúng đã gây ra vụ thảm sát 150 sinh viên ở Đại học Garissa vào tháng 4/2015 và giết hại 67 người tại một trung tâm thương mại ở thủ đô Kenya.
Chính phủ Somali cũng nằm trong số những nước tham nhũng nhất thế giới, trong 10 năm liên tiếp. Hãng tin BBC cho biết nước này “không có một chính phủ đúng chức năng kể từ năm 1991”.
6. Sudan:
Sudan cũng là một thảm họa về tham nhũng. Nước này đã bị chia tách từ năm 2011. Hơn 1,5 triệu người bị giết hại trong nội chiến Sudan, và 2 triệu người tỵ nạn bị mất nhà cửa.
Tổng thống Sudan, ông Omar Bashir, là một trong những nhà độc tài Hồi giáo có bàn tay sắt, đã nắm quyền trong 25 năm qua sau khi đảo chính vào năm 1989.
Theo Tòa án tội ác quốc tế, tổng thống Bashir bị truy nã vì tội diệt chủng, tội phạm chiến tranh và tội ác chống lại loài người. Những tội danh trên được đưa ra từ năm 2009.
Sudan cũng nằm trong danh sách các nước tài trợ cho khủng bố.
7. Yemen:
Đất nước này bị tắm máu bởi nhiều năm nội chiến và khủng bố nổi loạn, có mối liên hệ chặt chẽ với 6 nước ở trên. Nhiều nhóm khủng bố và phiến quân có mặt ở Yemen tạo nên tình thế hỗn loạn trong nhiều năm qua.
Mới đây một lính đặc nhiệm Mỹ đã thiệt mạng trong một vụ tấn công vào khủng bố Al-Quaeda ở miền trung Yemen.
Với ưu tiên hàng đầu là chống khủng bố, Tổng thống Trump đã đưa 7 nước này vào danh sách để cấm và hạn chế nhập cư, ngay trong tuần thứ 2 của nhiệm kỳ.
Trong tình thế bất ổn của thế giới hiện nay, Tổng thống Trump nói “Đất nước chúng ta cần những đường biên giới mạnh mẽ và kiểm soát gắt gao, NGAY BÂY GIỜ. Hãy xem những gì đang xảy ra với châu Âu và cả thế giới – một mớ hỗn độn kinh khủng”.

ĐỊNH HƯỚNG HAY PHÁ RỐI ?

Tôi cũng phải công nhận là cộng sản làm ăn thì bết bát nhưng về mặt định hướng người dân để giành và giữ chính quyền thì rất giỏi.
Ngày xưa chỉ một bài thơ "Từ ấy" của Tố Hữu cũng làm biết bao em chết mê chết mệt để làm nên cái "quái thai" CMT8. Sau đó là các em Hoàng Phủ Ngọc Tường, Lâm Thị Mỹ Dạ, Hoàng Phủ Ngọc Phan,Nguyễn Đắc Xuân...cũng dính phải "bùa mê thuốc lú" để thách thức nền dân chủ thực sự, để "từ ấy trong tôi bừng nắng hạ. Mặt trời chân lý chói qua tim" và gây nên một biến cố Mậu Thân như một vết nhơ khó gột rửa trong lịch sử dân tộc và trong tâm thức "Người Việt Hải Ngoại". Đến nay cứ mỗi độ xuân về là người Việt quốc gia lại nhắc đến biến cố ấy như một nỗi đau khó phai.
Không những thế tuyên giáo cộng sản lại hằn sâu trong các bài văn,bài thơ của các học sinh miền Bắc và sau đó để lại trên trang Nhật Ký của những người lính như Đặng Thùy Trâm, Nguyễn Văn Thạc. Kết quả là đã có 1 triệu mốt người hy sinh để làm nên chuyện mà anh Bùi Minh Quốc đã khái quát rất cô đọng " Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt. Lại đúc nên chính cỗ máy này". Một cỗ máy công an trị.
Chưa tha ,cách đây mười lăm năm chúng lại phát động phong trào "học tập và làm theo gương liệt sĩ Đặng Thùy Trâm và Nguyễn Văn Thạc" khiến một thế hệ thanh niên Việt Nam xa rời các mục tiêu mà Joshua Wong,Hồng Kông đã sớm nhận ra. Đó là không để sự nghiệp đấu tranh dân chủ cho đời sau. Kết quả là Việt Nam đang có một thế hệ cúi đầu và bị cuốn vào những phương tiện,mục đích sống rất tầm thường.
Đặc biệt nhất gần đây cộng sản lại tung ra hai mẫu hình tượng định hướng độc chiêu và cao siêu: Phan Anh và Lãng Anh. Hai con bài này nhằm hai mục đích : định hướng và phân hóa hàng ngũ ĐT DC theo cách " đi từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng".
Phan Anh, chính là "trực quan sinh động". Một mẫu thanh niên đẹp trai,nam tính,giỏi hùng biện. Chỉ một vở kịch 60 phút mở và một video clip Phan Anh đã đánh gục trái tim của biết bao phụ nữ mê trai đẹp. Đến nỗi họ chẳng phân biệt được đâu là sân khấu kịch,đâu là đời thường.Nhưng con bài Phan Anh sớm bị bóc trần vì mục đích xoa dịu hai vụ Formosa và thủy điện xả lũ. Tuy nhiên Phan Anh chỉ đánh lừa được các phụ nữ và thanh niên có kiến thức chính trị sơ sài.
Nhưng những phụ nữ có học vấn lại mắc cái bẫy của Lãng Anh- một cây bút ẩn danh khá lâu trên mạng,có những bài viết với những trăn trở về hiện trạng đất nước như "thủy điện Mê Kông""tình hình Trung Quốc","tình hình thế giới",lộ trình đưa Việt Nam vào một cuộc cách mạng nhung...Phải thừa nhận rằng kiến thức về lịch sử,chính trị,những hiểu biết của Lãng Anh rất cao...có thể làm thổn thức biết bao trái tim của những phụ nữ mê văn phong đẹp, mê tầm nhận thức mang tính thời đại.
Tuy nhiên sự thiếu sót của Lãng Anh lại bộc lộ rất rõ là không hề nhắc gì đến các nguyên lý thay đổi thế giới của các nhà lý luận chính trị phương Tây như Henry David Thoreau, như Thomas Jeferson,như Jame Madison,như Mahatma Gandhi, như Nelson Mandela... Chính nhờ những nguyên lý này mà thế giới được như hôm nay và đã có rất nhiều nước hóa rồng từ một câu trong "Tuyên ngôn độc lập "của Thomas Jeferson.Cũng có thể là anh ta biết nhưng anh ta không thể nói vì nó đụng chạm đến tử huyệt của đảng CSVN. Do đó dù có tinh vi ,tài tình đến mấy anh ta cũng để lộ chân tướng của mình.Thế nên anh ta phải tung tin là mình đang bị công an CSVN đưa vào danh sách theo dõi và có thể bị bắt bất cứ lúc nào. Thật nực cười là công an nào lại đi bắt một kẻ đang bảo vệ chính mình.
Ngoài hai con bài này lại còn có thêm một con bài thứ ba đang xôn xao ở bên ngoài. Con bài này cũng cao tay không kém khi khiến giới ĐT DC nhức đầu phỏng đoán. Mọi giả thiết nào cũng đều là sai,cũng gây tranh cãi. Tuy nhiên họ không hề biết mục đích của Tuyên giáo là nếu định hướng không được thì sẽ phân hóa tư tưởng của LL ĐT DC trong nước. Do vậy các lực lượng này tha hồ tranh cãi bằng những lập luận,nhận xét bất tận để quên nhiều sự kiện trọng đại khác như biển miền Trung bị xả độc mà không được nạo vét, Trung Quốc đã tràn sang Việt nam bằng nhiều ngã, các tù nhân luơng tâm,nhân quyền bị bắt giữ, đảng đã ký 15 văn kiện bán nước...
Do đó để không mắc mưu ly gián của bọn chúng từ nay tôi chỉ tập trung phân tích sâu hơn các bài viết của Lãng Anh. Tất cả các ý kiến phản biện tôi đều tôn trọng nhưng nếu gay gắt và thô lỗ quá tôi sẽ cho ra một góc ngồi chơi. Không phải tôi ghét bỏ gì họ nhưng do tôi đã rút kinh nghiệm là mình quá dại khi mất thời gian cả một buổi chỉ để trả lời cho một người ,điều tôi đã từng viết trong bài "Trần ai khoai củ". Do vậy những ý kiến trái chiều đừng bao giờ dùng các lập luận như : không dám phản biện,ngụy biện, chỉ biết chửi người khác là thế này thế nọ để đánh lạc hướng tôi nữa.
Tất cả các lập luận của các bạn tôi đã trả lời trong những bài viết mang tính khái quát cao. Có thể các bạn không phải là DLV nhưng âm mưu của Tuyên Giáo Cộng sản là có thật. Tin hay không tùy các bạn,tôi chỉ làm phần việc của tôi.

BÁO CHÍ THIÊN TẢ MỸ LÀ MỘT TRONG NHỮNG NGUYÊN NHÂN QUAN TRỌNG GÂY NÊN PHONG TRÀO PHẢN CHIẾN TẠI MỸ VÀ ĐẨY ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM VÀO TAY CỘNG SẢN.

Lịch sử đang lặp lại khi nhiều kẻ sống ngay tại đất Mỹ và tại Việt nam đang tiếp tay đưa các thông tin gây bất lợi cho chính quyền TT Donald Trump mặc dù họ thừa biết nguyên tắc chuyển giao quyền lực trong hòa bình ,đa số thắng thiểu số của bầu cử Mỹ. Chính họ đang tiếp tay với báo chí thiên tả gây nên những điều có lợi cho chính quyền cộng sản Việt Nam. Điều này cũng giống như hơn 42 năm trước báo chí Mỹ đã làm.
Về nguồn gốc của từ cánh tả và cánh hữu , các nhà sử học cho rằng nó ra đời từ cuộc cách mạng Pháp, năm 1789. Trong nghị viện chế định Hiến pháp Pháp lúc đó bao gồm 3 đẳng cấp: đẳng cấp thứ nhất là các giáo sĩ, đẳng cấp thứ hai là những nghị viện quý tộc, đẳng cấp thứ ba là những nghị viện công nhân, nông dân, tư sản bình thường thành thị. Vào tháng 9/1789, trong một cuộc họp của nghị viện đã nổ ra một cuộc tranh đấu gay gắt giữa đẳng cấp thứ nhất, thứ hai (ngồi bên phải nghị viện) với đẳng cấp thứ ba (ngồi bên trái của nghị viện). Từ hiện tượng vô tình này, đã ra đời cặp từ nói trên để chỉ khái niệm chính trị của những nhóm người theo tư tưởng cấp tiến hay bảo thủ.
Như vậy trong chính trị Mỹ và phương Tây khái niệm cánh tả và cánh hữu là có thật và báo chí cũng có sự phân biệt này. Báo chí thân phía dân chủ và cộng sản thuộc cánh tả và báo chí thân phía cộng hòa thuộc cánh hữu. Thực tế là trong cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ hai báo chí cánh tả ở Mỹ đã giúp sức rất nhiều cho phong trào chống chiến tranh Việt Nam ở Mỹ. Chúng dùng các bức hình như "Em bé Nalpam" " Bức ảnh của chuẩn tướng Nguyễn Ngọc Loan xử du kích Bảy Lốp" để gây nên phong trào phản chiến tại Mỹ ,buộc quốc hội Mỹ cắt viện trợ cho VNCH khiến VNCH phải giải giáp.
Trong bài phát biểu tại căn cứ không quân MacDill (bang Florida) hôm 6/2, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã nói về nguy cơ các cuộc tấn công của các phần tử Hồi giáo cực đoan nhằm vào nước Mỹ giống vụ 11/9 hay các vụ khủng bố ở châu Âu.
“Các bạn đã chứng kiến những gì xảy ra ở Paris và Nice. Trên toàn châu Âu, điều đó đang xảy ra. Trong nhiều trường hợp, báo chí không trung thực không muốn đưa tin về chúng. Họ có lý do của họ và các bạn hiểu điều đó", ông Trump nói song không đưa ra bất cứ bằng chứng nào cho cáo buộc này.
Trong bài phát biểu, ông Trump cũng tuyên bố sẽ đánh bại Tổ chức Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS) ở Iraq và Syria, đồng thời nhắc lại lời kêu gọi các thành viên NATO đóng góp hơn nữa cho liên minh chống IS.
Ngay từ khi tranh cử, ông Trump tỏ ra khá gay gắt với truyền thông khi cho rằng truyền thông thiên vị và luôn gây bất lợi cho ông. Nhiều hãng truyền thông đã bị cấm đưa tin về các sự kiện liên quan đến chiến dịch tranh cử của ông, trong khi đó, tại cuộc họp báo trước lễ nhậm chức, ông Trump thậm chí đấu khẩu với phóng viên của CNN, nói rằng họ là "hãng tin giả". Gần đây nhất, ông Trump cáo buộc truyền thông đã cố ý truyền đạt sai bản chất sắc lệnh di trú của ông. Ông nói rằng, sắc lệnh chỉ là "hạn chế nhập cư tạm thời", trái với thông tin truyền thông đưa là "cấm nhập cư".
Khảo sát được công bố mới đây của hãng Gallup cho thấy, khoảng 36% người Mỹ tham gia trả lời khảo sát nói rằng, truyền thông Mỹ đã quá khắt khe với Tổng thống Trump. Trong khi đó, gần một phần ba dân số Mỹ cho rằng, truyền thông nước này đã có nhận định đúng về vị Tổng thống mới. Khoảng 28% số người được hỏi nói rằng, truyền thống Mỹ vẫn chưa đủ khắt khe.
Tổng thống Donald Trump cáo buộc truyền thông Mỹ không trung thực về số lượng người tham dự lễ nhậm chức của ông, trong khi Thư ký báo chí tuyên bố sẽ xem xét trách nhiệm của giới truyền thông.
Để hậu thuẫn lập luận trên, thư ký báo chí của Tổng thống Trump, ông Sean Spicer nói lễ nhậm chức có số lượng công chúng dự khán 'lớn nhất từng thấy", 720.000 người ở Mall. Ông cũng nói rằng số lượng người dùng hệ thống tàu điện ngầm của Washington vào ngày nhậm chức cao hơn trong lễ nhậm chức lần thứ hai ông Obama vào năm 2013.
Tiếp theo cáo buộc của Tổng thống Trump cho rằng báo chí không trung thực, ông Spicer đã đưa ra lời cảnh báo rằng chính quyền mới sẽ "buộc trách nhiệm báo chí".

NGƯỜI MỸ SẼ ỦNG HỘ SẮC LỆNH HẠN CHẾ NHẬP CƯ CỦA TRUMP.

TÔI DÁM ĐẢM BẢO NẾU SẮP TỚI TỐI CAO PHÁP VIỆN RA PHÁN QUYẾT ĐÌNH CHỈ SẮC LỆNH "HẠN CHẾ NHẬP CƯ TẠM THỜI" CỦA DONALD TRUMP, SẼ CÓ NHỮNG CUỘC BIỂU TÌNH LỚN DIỄN RA KHẮP NƯỚC MỸ,NHỮNG NGƯỜI ĐÃ BẦU CHO TRUMP ĐÔNG GẤP NHIỀU LẦN NHỮNG CUỘC BIỂU TÌNH 20 NGÀY QUA CỦA DÂN NHẬP CƯ ĐỂ ĐÒI TU CHÍNH LẠI HIẾN PHÁP VÀ CÔNG NHẬN CÁC TIỀN LỆ ĐÃ CÓ TRONG LỊCH SỬ NƯỚC MỸ.
Lúc đó phe chống Trump sẽ biết rõ ngay sức mạnh của nhân dân Mỹ đứng về bên nào và tắt ngay cái đài cho rằng người Mỹ đang chống Trump.
Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào và chưa biết ai mới là đại diện cho nhân dân Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ nhé.
Theo Điều khoản V của Hiến pháp, Quộc hội có thể đề xuất các tu chính án hiến pháp. Thêm vào đó, hai phần ba của các tiểu bang cũng có thể tổ chức các hội nghị để đề xuất tu chính án. Sau khi được thông qua theo Hiến pháp, các tu chính án đều được xem là một phần của Hiến pháp.
Hiến pháp Hoa Kỳ đặt quyền của người dân lên trên hết. Do đó mỗi khi có biểu tình đa số ở trên 2/3 các tiểu bang thì 2/3 các tiểu bang này sẽ tổ chức các hội nghị và các tu chính án mới sẽ được thông qua như một phần của hiến pháp.
Tổng thống Trump và Nhà Trắng đã không sai khi cho rằng tổng thống – người đứng đầu chính quyền liên bang – có quyền ban hành các sắc lệnh liên quan đến vấn đề di trú và nhập cư. Theo luật liên bang, tổng thống có thể tạm ngừng việc nhập cư của một nhóm người nếu họ là thành phần “nguy hiểm” đối với quốc gia (“detrimental” to the nation).
Trong lịch sử Hoa Kỳ, vào năm 1924, vì lý do “bảo vệ nước Mỹ” mà Tổng thống Calvin Coolidge đã từng ký ban hành Đạo Luật Di trú Johnson-Reed (The Immigration Act of 1924 – Johnson-Reed Act), cấm toàn bộ người di dân từ châu Á và định ra hạn ngạch rất thấp cho con số thị thực mà Hoa Kỳ sẽ cấp cho từng quốc gia trên thế giới. Ngoài ra, người gốc Á châu tại Mỹ thời đó cũng không được nhập quốc tịch Mỹ.
Trước đó, vào năm 1850, Quốc hội Mỹ cũng từng ban hành Đạo luật Ngăn chận người Trung Hoa (Chinese Exclusion Act of 1850) cấm di dân từ Trung Quốc trong vòng 10 năm.

LỘ RÕ MẶT DƯ LUẬN VIÊN CAO CẤP.

FB Lãng Anh nhận định :
"Không nên hiểu một cách cứng nhắc về hiến pháp và pháp luật. Con người văn minh là biết tôn trọng và gìn giữ những cái đúng và đấu tranh thay đổi những cái sai. Với những điều khoản của hiến pháp và pháp luật mà phù hợp với chuẩn mực của một xã hội pháp quyền, củng cố nền pháp trị, hãy tôn trọng và bảo vệ nó. Với những điều khoản nào của hiến pháp và pháp luật mà bảo vệ những thứ hủ bại và kìm hãm văn minh, thì hãy hành động để nó phải thay đổi. Đơn giản vậy thôi. Thành ra chuyện phủ định sạch trơn của những tay chống cộng cuồng tín cũng chẳng khác gì mấy đám dư luận viên cực đoan. Đáng buồn là tôi quan sát thấy những kẻ cực đoan tăm tối không phải chỉ đến từ một phía."
Đây là một nhận định giống như của Tuyên giáo đảng cộng sản. Một nhận định mà người có kiến thức chính trị trung bình cũng có thể phản biện được .
Hiến pháp là gì ?
Hiến pháp là một hệ thống quy định những nguyên tắc chính trị căn bản và thiết lập kiến trúc, thủ tục, quyền hạn và trách nhiệm của một chính quyền. Hiến pháp là một khế ước xã hội giữa nhân dân và chính quyền. Trong một thể chế chính trị dân chủ thì hiến pháp là bản khế ước đặt quyền lực nhân dân là cao nhất đồng thời hiến pháp cũng đặt ra các quyền tự do của người dân mà chính quyền phải tuân thủ.
Luật pháp là những quy định thuộc về quyền lực của chính quyền nhưng quyền lực này không được mâu thuẫn với quyền lực của nhân dân. Luật pháp đặt ra là để xử phạt việc một cá nhân,tổ chức này dùng quyền tự do của mình để xâm phạm quyền tự do của một cá nhân,tổ chức khác.
Hiến pháp và luật pháp đều phải do nhân dân lập nên từ một quốc hội do dân chọn lựa đích thực bằng lá phiếu chứ không phải từ một quốc hội bù nhìn do một đảng chọn lựa.
Lãng Anh đã ngụy biện khi khẳng định: "Không nên hiểu một cách cứng nhắc về hiến pháp và pháp luật". Như vậy là Lãng rõ ràng đang bao che cho hiến pháp và pháp luật của CSVN. Một bản hiến pháp đặt điều 4 "sự lãnh đạo của đảng CSVN" là cao nhất. Một bản hiến pháp quy định "đất đai là sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý",một bản hiến pháp mà các quyền tự do của con người như : biểu tình,tự do ngôn luận,tự do tôn giáo,báo chí đều bị ràng buộc theo luật định.
"Con người văn minh là biết tôn trọng và gìn giữ những cái đúng và đấu tranh thay đổi những cái sai."
Chẳng lẻ một bản hiến pháp như vậy là đúng và con người văn minh phải tôn trọng ?
Chẳng lẻ những điều luật như 79,88 ,258 ...là cần phải gìn giữ?
"Với những điều khoản của hiến pháp và pháp luật mà phù hợp với chuẩn mực của một xã hội pháp quyền, củng cố nền pháp trị, hãy tôn trọng và bảo vệ nó. Với những điều khoản nào của hiến pháp và pháp luật mà bảo vệ những thứ hủ bại và kìm hãm văn minh, thì hãy hành động để nó phải thay đổi ?"
Một nhận định hết sức bao biện. Nếu phủ nhận được các điều khoản xấu và giữ lại các điều khoản tốt tức là phải giữ lại cái chính thể ,cái quốc hội đã tạo ra bản hiến pháp đó? Tức là giữ lại cái quốc hội một đảng,cái chế độ độc đảng ,độc tài, cái bộ máy công an trị đó ? Nhưng cái thể chế độc tài này nó nhất quyết bảo vệ những đặc quyền đặc lợi của nó thì dân lấy gì để sửa đổi các điều khoản xấu thành tốt. Khi đại biểu quốc hội đều là đảng viên của đảng CS, không hề độc lập để làm việc cho dân?
Câu cuối Lãng tỏ ra là một thành phần vô học khi miệt thị những người đòi xóa bỏ sự độc đảng,đòi hỏi một bản hiến pháp của dân và luật pháp phải do dân đặt ra:
"Thành ra chuyện phủ định sạch trơn của những tay chống cộng cuồng tín cũng chẳng khác gì mấy đám dư luận viên cực đoan. Đáng buồn là tôi quan sát thấy những kẻ cực đoan tăm tối không phải chỉ đến từ một phía."
Viết câu này Lãng đã chửi thẳng vào mặt những người có tên sau đây:
1/ Boris Yetsin : Khi ông nói " Cộng sản không thể sửa đổi chỉ có thể đào thải".
2/ Thomas Jeferson: " Khi bất công trở thành luật pháp thì chống đối trở thành nhiệm vụ"
Đúng là giọng điệu của một tên bồi bút mạt hạng .

MỘT DÂN TỘC CHUYÊN BỊ MỘT ĐẢNG PHÁI CHÍNH TRỊ LỪA VÀ MỘT ĐẢNG PHÁI CHÍNH TRỊ CHỈ CHUYÊN LỪA MỘT DÂN TỘC.

Hôm qua có một bạn trẻ hỏi tôi rằng tại sao hồi đó miền Nam không đưa quân giải phóng miền Bắc? Nếu miền Nam mà giải phóng miền Bắc tức là một chế độ văn minh đã giải phóng một chế độ man di mọi rợ. Chắc chắn bây giờ sẽ không có những lễ hội thắt cổ trâu,chém lợn,cướp vợ,những chuyện phóng sinh cá chim trắng... Mà sẽ có những cuộc biểu tình xuống đường đòi tổng thống phải từ chức, những công ty điện thoại có thể cạnh tranh với Apple như Samsung hoặc những hãng xe hơi như Toyota,Lexus ...
Miền Nam cũng muốn giải phóng miền Bắc lắm chứ chẳng phải không. Nhưng ngặt nỗi miền Nam Việt Nam cũng giống như Nam Hàn do địa lý bố trí hai nước này lại ở cạnh tên khổng lồ Trung Quốc.Cả hai nếu muốn giải phóng nửa còn lại thì phải giải phóng luôn cả Trung Hoa lục địa, một đất nước gần 10 triệu km vuông và 1,3 tỷ dân cũng ngu không kém. Bởi khi giải phóng xong hai nửa nước này sẽ phải đối diện với một cuộc chiến tranh liên miên do Trung Quốc phát động. Mỹ tuy giàu thiệt nhưng không đủ tiền để chu cấp cho những cuộc chiến như thế,nhất là anh Trung Quốc vốn sở trường về nghề kích động dân và đánh lén.
Vậy nên Hàn Quốc sau khi đuổi Bắc Hàn đến sông Áp Lục đụng phải quân tình nguyện Trung Quốc cũng phải lui binh chia đôi sơn hà khiến hai nước đến bây giờ vẫn trong tình trạng chiến tranh và nước này không thừa nhận nước kia.
VNCH trước kia cũng hô hào nhiều chiến dịch Bắc Tiến nhưng đều bị Mỹ cản lại với chủ trương "NO WIN". Nếu Mỹ không ngán ngại Trung Quốc thì chỉ cần tập trung lực lượng không quân trên các căn cứ quân sự ở Thái Bình Dương và trên các hạm đội gồm B52,F4,F5...tổng lực oanh kích thì sẽ san Hà Nội thành bình địa. Sự thật họ cũng đã làm rồi vào năm 1972 nhưng vẫn giấu tin xem như đó là một món quà tặng anh Trung Quốc cho cái bắt tay giao hảo. Người Mỹ họ nhìn rộng hơn,họ muốn ngăn chặn CNCS bằng Nam Việt Nam. Nhưng khi họ thấy CNCS đã bị Indonesia chặn lại rồi thì không thể lan rộng được nữa,do đó họ bỏ Nam Việt nam để tập trung sang chiến trường Liên Xô và Đông Âu vì dân bên này khôn hơn.
Chính vì điều này nên đảng CSVN tha hồ khoác lác với dân. Chúng thêu dệt nên đủ thứ huyền thoại về lãnh tụ,về các vị lãnh đạo,về các anh hùng dũng sĩ rồi tô vẽ cho chiến công đánh thắng hai đế quốc to là Pháp ,Mỹ để từ đó gây cho dân niềm tin là đảng ta rất mạnh,rất thông minh,rất tài giỏi...Chính niềm tin này đã xác lập tâm thức nô lệ khiến dân Việt nam thừa nhận "sự lãnh đạo tài tình,sáng suốt của đảng" như một điều hiển nhiên. Đó là một điều yếu kém nhất trong tư duy của người Việt.
Thế nhưng buông Trung Quốc ra là đảng CSVN trở lại nguyên hình. Đó là một tổ chức chính trị yếu đuối bạc nhược không có năng lực bởi không có kiến thức văn hóa và tư duy khoa học. Đảng này suốt đời chỉ làm theo lệnh. Từ CCRD,đánh Pháp và phát động chiến tranh đánh miền nam đều làm theo chỉ đạo của Trung Quốc. Chỉ duy nhất thời kỳ từ 1975 đến 1980 là lợi dụng sự bất hòa giữa Liên Xô và Trung Quốc để cãi lệnh khi có anh Hai chống lưng. Tuy nhiên anh Hai chỉ chống lưng cho vài năm rồi buông,chúng biết rằng muốn không bị dân và các thế lực thù địch loại bỏ thì phải bám lấy anh Ba. Do đó Lê Đức Anh mới chỉ đạo cho 64 lính công binh đứng yên cho anh Ba tập bắn nhằm khiến anh Ba bớt giận trong lần cãi lời tiến công vào Nông Phênh diệt Khme đỏ,một đàn em khác của anh Ba.
Đến tận bây giờ mục tiêu duy nhất trọng tâm trong các kỳ đại hội đảng vẫn là lừa dân. Lừa thế nào để dân không thể nổi dậy đòi đa đảng,tam quyền phân lập,nhân quyền...Các mục tiêu khác như kinh tế ,văn hóa,giáo dục,y tế chỉ là hô hào trên báo chí cho có tụ mà thôi. Để thực hiện mục tiêu này chúng không ngần ngại dùng tiền thuế của dân để trấn áp,định hướng và phân hóa tư tưởng của người dân ngay từ trong suy nghĩ. Hệ thống báo chí,loa phường...không đủ chúng còn tung một đội ngủ DLV đông đảo trên mạng FB vì biết rằng không thể cấm FB.Đội ngũ này đã học chiêu thức của tuyên giáo là nếu cứ ca mãi chế độ trong khi chế độ quá thối nát thì chẳng ai nghe,họ sẽ cười vào mũi và ói ngay lập tức. Thành ra chúng cũng giả dạng đấu tranh,cũng trăn trở tìm đường cho dân tộc. Con đường đó là làm sao vẫn giữ được cái thể chế độc tài thối nát này để cải cách trong hòa bình,tránh bạo động ...Ai trái ý chúng là chúng cho rằng muốn dìm dân tộc này trong bể máu.là cực đoan tăm tối,là ngu xuẩn,là khùng...
Nhưng điều rõ ràng là những người phản đối chế độ độc tài ,một đảng không hề chủ trương dùng bạo động,đổ máu...Họ chỉ chủ trương yêu cầu người dân bất hợp tác với chính quyền để chính quyền phải trả lại cái mà người dân cần phải có . Đó là tự quyết định chứ không cần đảng CS. Quyền này là hết sức chính đáng mà 118 nước trên thế giới đã làm được. Họ đâu cần phải kêu gọi ăn tươi nuốt sống đảng cộng sản mà yêu cầu cái đảng này về hưu hết đi,họ sẵn sàng trả lương hưu cho đến cuối đời. Nghĩa là không cần "sự thông minh ,sáng suốt" của anh nữa,72 năm qua tôi thấy anh "thông minh sáng suốt" như vậy là đủ rồi.
Chẳng lẻ một nguyện vọng như thế mà có thể gọi là cực đoan sao ?
Do vậy dù mồm mép cỡ nào,che giấu cỡ nào DLV cao cấp cũng vẫn muốn giữ lại chế độ một đảng,và đây chính là cái mà người ĐT DC dễ dàng lột cái mặt nạ của chúng. Khổ nỗi dân ta suốt đời cứ thích bị CS lừa. Họ cho rằng DLV có đường lối khác,có tư tưởng khác và không thể gán người có tư tưởng khác là DLV ,là đảng CS. Họ quá ngây thơ giống như một cô gái nhẹ dạ yêu một tên Sở Khanh. Dù người ngoài có vạch mặt tên Sở Khanh đó như thế nào thì cô gái này vẫn không nghe vì lỡ yêu rồi. Chỉ đến khi mang bầu vượt mặt,hối hận thì chuyện đã rồi.
Vấn đề có thể rút gọn lại trong một câu: đảng cộng sản Việt nam chẳng có tài cán gì ngoài tài lừa dân và dân Việt nam cũng chẳng có sở thích gì ngoài sở thích được đảng cộng sản lừa.