Thứ Ba, 27 tháng 3, 2018

NẾU MỸ MÀ XÂM LƯỢC VIỆT NAM THÌ VIỆT NAM SẼ THÀNH TIỂU BANG THỨ 51 CỦA HOA KỲ, ĐIỀU MÀ CÁC QUỐC GIA KHÁC AO ƯỚC

Gần đây các DLV ẩn danh trí thức Việt Nam vừa khơi lại một vấn đề xưa như trái đất là Mỹ xâm lược Việt Nam. Xâm lược mà không chiếm một tấc đất nào cả. Tại sao Mỹ lại phải xâm lược Việt Nam khi trước đó thống tướng Mac Arthur đã tiến quân vào đất Nhật sau đó lại khiến cho hàng vạn dân Nhật phải khóc lóc tiễn đưa ?Nhiều phụ nữ Nhật lại còn muốn sinh con cho ông?
Tại sao Mỹ lại phải xâm lược Việt Nam khi đã tiến quân sang châu Âu và thực hiện kế hoạch Marshall.Kế hoạch Marshall (Marshall Plan) là một kế hoạch trọng yếu của Hoa Kỳ nhằm tái thiết và thiết lập một nền móng vững chắc hơn cho các quốc gia Tây Âu, đẩy lui chủ nghĩa cộng sản sau Chiến tranh thế giới thứ hai.
Tại sao Mỹ phải xâm lược Việt Nam khi đã tham gia vào chiến tranh Triều Tiên giành thắng lợi rồi rút về?
Nếu cần chiếm đất Mỹ chỉ cần chiếm đất của các nước trên, cần gì một rẻo đất ở Đông Nam Á. Do đó nếu nói láo làm ơn các vị nên vận dụng đầu óc một tí.
Theo Điều 1 của Nghị quyết 3314 nhằm định nghĩa về Xâm lược của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc năm 1974, Xâm lược là việc sử dụng lực lượng vũ trang hoặc là bất kỳ hành động nào trái với Hiến chương Liên Hiệp Quốc của một quốc gia hay liên minh các quốc gia nhằm chống lại chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ hay sự độc lập về chính trị của một quốc gia khác hoặc của 1 liên minh các quốc gia khác. Hành động xâm lược có nhiều mục đích như mở rộng lãnh thổ, tạo ra điều kiện để mặc cả trên bàn đàm phán và để thực hiện các mục đích chính trị khác nhau. Theo Nghị quyết 3314 nhằm định nghĩa về Xâm lược của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc năm 1974, xâm lược là một sự kiện diễn ra giữa các quốc gia với nhau, các cuộc chiến giữa các phe phái trong cùng một quốc gia không được coi là các hành động xâm lược.
Trong cuộc chiến Việt Nam 1954 - 1975 Quân đội Mỹ và các nước trong Minh ước liên phòng Đông Nam Á (SEATO) đưa quân vào nam Việt Nam là để bảo vệ quốc gia VNCH chống lại sự xâm lược từ nước VNDCCH. Trong trận Hải chiến tại quần đảo Hoàng Sa ngày 19/01/1974 VNCH chống lại sự xâm lược từ Trung Cộng.
https://vi.wikipedia.org/wiki/X%C3%A2m_l%C6%B0%E1%BB%A3c
Theo Hiệp định Giơ ne vơ VNDCCH đã ký vào và đã chịu phân rõ hai miền Bắc Nam lấy vĩ tuyến 17 làm giới tuyến. Ở miền Nam "Quốc gia Việt Nam" do Bảo Đại làm quốc trưởng là một chính phủ chính danh có chủ quyền được 90 nước công nhận. Chính phủ này là chính thống duy nhất của Việt Nam nên mới được Nhật và Pháp trao trả độc lập. Trong khi đó Việt Minh chỉ là bọn cướp chính quyền, rước Pháp vào bằng Hiệp định sơ bộ 6/3 và rút lên rừng như một bọn cướp.
Việt Minh sau Hiệp định Giơ ne vơ cài người ở lại miền Nam và thành lập một chính phủ bù nhìn MTDTGPMN để đánh miền Nam. Như vậy theo định nghĩa xâm lược là đưa quân chiếm đất của một quốc gia có chủ quyền, CSMB đã xâm lược Quốc gia VN sau này là VNCH quá rõ. Hơn nữa theo Lê Duẫn đã thừa nhận và thực tế ngày nay đã chứng thực "Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc". Do vậy đội quân này đã được hậu thuẫn bởi vũ khí, tiền bạc và 320.000 quân tình nguyện Trung Quốc giờ còn cả 44 nghĩa trang TQ trên đất VN. Như vậy không xâm lược thì gọi là gì ?
Trong khi đó Mỹ vào miền Nam sau CSVN (1965) để ngăn chặn CNCS theo học thuyết Domino. Và không chỉ có Mỹ ,còn có cả một liên minh quân sự các nước dân chủ, không lẻ các nước ngoài Mỹ cũng đi xâm lược. Nếu thực sự Mỹ xâm lược VN thì phúc tổ 10 đời cho dân Việt vì khi xâm lược dân Việt sẽ được hưởng một bản hiến pháp dân chủ bình đẳng như dân Mỹ hiện nay được hưởng và như thế ông Trump lại có thêm 93 triệu ông chủ nữa. Điều mà hầu hết các nước mong trở thành tiểu bang thứ 51 của Mỹ ao ước.

CHƯA THẤY NỀN TƯ PHÁP NÀO STUPID HƠN NỀN TƯ PHÁP CSVN.

Xe vào đường cao tốc ngược chiều mà chúng bảo là "hoàn toàn đúng thẩm quyền". Đúng là làm trò cười cho cả thế giới. Như vậy thì đường "cao tốc" phải lập tức đổi là "thấp tốc" ngay cho nó phù hợp.
Bởi lẻ "high way", đường có tốc độ cao luôn luôn ngăn cấm tất cả các loại xe đi ngược chiều, dù đó là xe được quyền ưu tiên ,làm nhiệm vụ cấp cứu cần thời gian cấp bách như thế nào.
Vì lẻ khi đi vào đường ngược chiều của high way nó không còn mang nghĩa cấp cứu nữa. Nó trở thành thảm họa bất ngờ cho bất cứ phương tiện giao thông nào . Và lúc ấy ý nghĩa của hai chữ "cấp cứu" đã không còn, thay vì cấp cứu nạn nhân nó sẽ biến ra thêm nhiều nạn nhân cần cấp cứu khác và đôi khi nó cũng trở thành nạn nhân cần được "cấp cứu".
Trên high way ở các nước văn minh, các phương tiện giao thông luôn luôn có ý thức nép xe vào lance bên phải mỗi khi có tín hiệu đèn nhấp nháy hay tiếng còi cấp cứu báo hiệu có các phương tiện ưu tiên cần được nhường đường. Nếu xa lộ chỉ có 2 lance , các xe tự động chạy sát bên lề dành cho các phương tiện hỏng xe có chỗ tấp vào sửa chữa để khoảng giữa cho các phương tiện cấp cứu.
Nhưng không ai có thể nhường được đường cho xe chạy ở phía ngược lại, nhất là ở những lối ra (exit) chứ không phải ở lối vào. Vì vậy ở tất cả lối ra đều có bảng cấm vào (No Entrance).Việc cấm này là tuyệt đối cho tất cả mọi phương tiện bao gồm cả các phương tiện ưu tiên.
Xe cấp cứu chỉ được đi vào đường ngược chiều ở các con đường không phải high way, vì với tốc độ thấp, cho phép việc xe cấp cứu có thể luồn lách để tránh và đèn cùng tín hiệu còi lúc ấy mới có tác dụng.
Có lẻ công an Việt Nam không hẳn là dốt, thế nhưng chúng muốn dùng báo chí như một phương tiện đổ tội để tránh phải đền bù cho nạn nhân của chiếc xe khách bị thiệt hại nặng. Nếu là ở các nước có pháp trị, vụ tai nạn này sẽ được khởi tố và đưa ra tranh biện tại tòa. Như vậy phần thua chắc chắn thuộc về xe cứu hỏa.
Chỉ là ở nước ta kẻ nào to mồm , nắm trong tay luật rừng thường thắng. Đó là vì đất nước này không hề đấu tranh để có đa đảng và pháp trị. Vậy nên khi đụng chuyện thường gánh lấy thiệt hại về mình. Đây chỉ là chuyện nhỏ, còn nhiều chuyện lớn khác mà chế độ công an trị đang thao túng luật pháp và già mồm nhưng dân cũng phải đành thúc thủ chịu đựng mà thôi.

MỸ KHÔNG HỀ XÂM LƯỢC VIỆT NAM.



Đa phần người dân Việt nam xưa nay do nghe tuyên truyền của cộng sản nên không hiểu hết khái niệm "xâm lược", ngay cả những kẻ được gọi là trí thức.
Xâm lược chỉ xảy ra bởi kẻ đi xâm lược đang ở thể chế chính trị độc tài. Bởi lúc đó đất nước ấy đang là của một đảng chứ không phải của nhân dân.
Ví dụ chỉ có Trung Quốc mới đi xâm lược, chiếm đất của nước khác vì đất nước Trung Quốc đang là của Tập Cận Bình và đảng CS Trung Quốc.Nước Mỹ không thể đi xâm lược nước khác vì nước Mỹ đang là của dân Mỹ.
Vì sao Mỹ không thể đi xâm lược? Vì dân Mỹ không dại gì rước khổ thêm nữa. Chiếm một đất nước nào khác thì phải cho dân nước đó hưởng giá trị của bản hiến pháp nước mình theo nguyên tắc " Mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng" mà tuyên ngôn độc lập Mỹ đã nêu rõ.
Như vậy dân Mỹ phải chia sẻ miếng bánh phúc lợi xã hội của mình cho dân của nước mà họ đi xâm lược đó. Trong khi hiện tại họ đang xây tường và ra các chính sách ngăn chặn nhập cư lậu để làm giảm miếng bánh ngân sách dành cho phúc lợi xã hội.
Rất nhiều nước trên thế giới hiện nay mong muốn được Mỹ xâm lược để ngồi không hưởng lợi. Lúc đó họ không còn phải hy sinh , bị ở tù để tranh đấu chống độc tài, không còn bị bất công bởi xã hội không có pháp trị nữa. Những cái đó chỉ cần chiếu theo hiến pháp Mỹ là có ngay. Vậy nên một loạt nước xin gia nhập để làm tiểu bang thứ 51 của Hoa Kỳ nhưng dân Mỹ không hề dại.
Vậy nên nhiều trí thức Việt Nam cứ lu loa lên là Mỹ đi xâm lược. Chẳng hiểu đầu óc suy luận của họ để đâu ? Mỹ đang đóng quân trên lãnh thổ của một loạt nước như Hàn Quốc, Nhật, Châu Âu, Úc để bảo vệ lãnh thổ của các nước này thay cho họ nhưng phải lấy tiền thuế của dân Mỹ ra để trả. Và bây giờ ông Trump đang kêu gọi chấm dứt điều này thế nhưng họ vẫn bảo Mỹ xâm lược. Thật hết biết.

THỰC CHẤT CỦA CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM 1954- 1975 LÀ GÌ ?

Có người bảo đó là một cuộc nội chiến. Nhưng định nghĩa này không chính xác vì nội chiến chỉ xảy ra khi lực lượng tham chiến và súng đạn ngân sách cho chiến tranh đều do trong nội bộ nước đó bỏ ra và chi phí cho hao tổn. Cuộc chiến Việt Nam 1954- 1975 chỉ có nhân lực là của Việt Nam còn súng đạn là giữa hai phe dân chủ và độc tài ( cộng sản gọi chệch là phe TBCN và XHCN) đài thọ nên không thể gọi là nội chiến.Nhiều lúc cả hai phe còn có sự tham gia của quân đội của nhiều nước ở cả hai phía dân chủ và độc tài. Phía miền Nam là Mỹ, Úc, Hàn Quốc, New Zealand, Philippines, Pakistan, Thái Lan... phía miền Bắc là Liên Xô, Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, Cuba ...
https://bienxua.wordpress.com/…/cac-luc-luong-ngoai-quoc-t…/
Cuộc chiến này gọi đúng nhất là một cuộc chiến xâm lược ủy nhiệm.
Thế nào là xâm lược ủy nhiệm ?
Chiến tranh ủy nhiệm là loại hình chiến tranh được tiến hành bằng cách thông qua lực lượng của một hoặc nhiều nước khác, hay các tác nhân phi nhà nước để can dự vào các cuộc xung đột nhằm đạt mục tiêu chiến lược mà không sử dụng lực lượng trực tiếp tham chiến.
Ai xâm lược ai ?
Mỹ là nước dân chủ và pháp trị . Một đất nước của dân Mỹ thì không thể xâm lược chiếm đất của một nước khác vì họ có pháp trị. Do đó họ phải chấp hành luật pháp quốc tế và hành động theo công pháp quốc tế. Công pháp quốc tế sẽ buộc Mỹ phải trả lại đất đai và công nhận độc lập của quốc gia mà Mỹ đặt chân đến nếu thực sự có chiếm đoạt.
Thực tế ngày nay đã chứng minh rằng chỉ có CS quốc tế và Trung Quốc mới ủy nhiệm cho quân đội CSVN xâm lược Việt Nam đánh chiếm và đặt ách thống trị độc tài lên một quốc gia có chủ quyền là "Quốc gia Việt Nam". Cộng sản đã đánh lộn sòng giữa quốc gia Việt Nam và VNCH nên nhiều người Việt nhầm lẫn cho đó là một cuộc nội chiến.
Với hiệp ước Thành Đô và 15 văn kiện bán nước cùng những chính sách mà CSVN ký kết với CS Trung Quốc bán biển, bán đất làm tô giới, cắt nhượng biên giới, hai chế độ một cửa khẩu, chính sách kinh tế , chính trị, ngoại giao, quốc phòng hiện nay thì đã cho thấy rõ ràng đó là một cuộc chiến tranh xâm lược của Trung Quốc được ủy nhiệm cho quân đội CSVN và dân Việt "ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản" làm tay sai chết thế.
VNCH thừa kế từ Quốc gia Việt Nam của quốc trưởng Bảo Đại. Quốc gia Việt Nam là chính thống và hợp pháp duy nhất theo định nghĩa chính danh của công pháp quốc tế. Vì đó là một quốc gia có chủ quyền được kế thừa từ các triều đại phong kiến chính danh trước đó. Vì vậy Nhật và Pháp mới trao trả độc lập cho "quốc gia" này chứ không trao trả cho Việt Minh. Bởi lẻ Việt Minh chỉ là một bọn cướp được lãnh đạo bởi một đảng chính trị. Đảng chính trị này được chỉ đạo của CS quốc tế. Và chính phủ của cái đảng này tạo ra chỉ được sự thừa nhận của các quốc gia độc tài theo phe cộng sản. Do đó có thể nói là bọn cướp thừa nhận bọn cướp mà thôi. Các nước dân chủ không nước nào thừa nhận VNDCCH là một quốc gia cả.
Vì vậy do "Quốc gia Việt Nam" có lãnh thổ ở cả ba miền Nam Trung Bắc nên một thế lực được giật giây bởi ngoại bang, cụ thể là CS quốc tế và Trung Quốc để xâm chiếm đất đai lãnh thổ một quốc gia có chủ quyền được 90 nước công nhận thì đó là xâm lược. Vì thật ra quân đội người Việt này (VNDCCH) chỉ là tay sai của ngoại bang ( Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc) theo chính sách dùng người Việt trị người Việt. Khi một cuộc chiến tranh có sự can thiệp của ngoại bang vào một quốc gia có chủ quyền thì theo định nghĩa đó là xâm lược.
Vấn đề xâm lược còn được xác định ở chỗ ai tấn công trước , ai sau. Cộng sản phát động chiến tranh trước và Mỹ vào để giúp Quốc gia Việt Nam chống lại cuộc chiến tranh đó. Do đó theo logic VNDCCH đi xâm lược Quốc gia VN và Mỹ cùng đồng minh đã ngăn chặn CNCS theo hiệp ước Liên Minh Quân Sự. Khi thực hiện một hiệp ước giữa các quốc gia đồng minh với nhau thì không thể gọi là xâm lược. Bởi điều đó hóa ra mâu thuẫn, vì Mỹ từng đổ quân can thiệp và đóng quân trên một loạt quốc gia như Nhật, Châu Âu , Hàn ...lại là xâm lược?
Trong khi đó Nhật đã sửa lại hiến pháp vào năm 1947 để từ bỏ quyền tuyên chiến và không còn tập trung ngân sách cho quốc phòng. Mục đích là để ngăn chặn chủ nghĩa phát xít tái sinh. Vậy ai bảo vệ đất nước cho Nhật Bản ? Chính là nhờ vào quân đội Mỹ đóng trên đất Nhật. Nếu Nhật cũng cho Mỹ xâm lược như CSVN thì họ không cất cánh hóa rồng thành một cường quốc như hôm nay vì phải tập trung chạy đua vũ trang để ngăn chặn Trung Quốc sẽ xâm lược họ. Mỹ đã làm thay cho quân đội Nhật, Hàn Quốc và cả châu Âu, Úc cái nhiệm vụ này bằng hiệp ước Liên Minh Quân sự.

CHÍNH QUYỀN NHÂN DÂN CỦA CSVN

Trên thế giới chỉ có Việt Nam mới có tội "lật đổ chính quyền nhân dân". Bởi lẻ chính quyền của nhân dân là chính quyền không thể bị lật đổ . Vì sao ?
- Vì nhân dân là cách gọi tên để chỉ tất cả những người sinh sống ,định cư trong một quốc gia có chủ quyền. Nhân dân bao gồm nhiều thành phần, tầng lớp ,giai cấp khác nhau. Một chính quyền của nhân dân phải là một chính quyền được chọn ra từ đa số ở một cuộc bầu cử có nhiều đảng phái chính trị khác nhau.
- Chính quyền được chọn ra từ một đảng chính trị duy nhất ,độc tôn lãnh đạo theo hình thức "đảng cử dân bầu" không thể là chính quyền nhân dân. Bởi lẻ chính quyền đó chỉ đại diện cho một đảng, không hề đại diện cho đông đảo các tầng lớp nhân dân sinh sống trên lãnh thổ quốc gia đó.
- Chính quyền nhân dân do đó không thể bị lật đổ cho dù dân có đến hơn 300 triệu khẩu súng như nước Mỹ. Vì lật đổ chính quyền của đảng này thì có đảng khác lên thay. Dân chỉ có thể lật đổ chính quyền độc tài chứ không thể lật đổ được một thể chế chính trị dân chủ.
- Những gì do dân bầu lên mới có thể nhân danh nhân dân. Chính quyền CSVN không do dân bầu nhưng lại dám mạo nhận "chính quyền nhân dân" thì thật là trơ tráo.
Thế nhưng chúng vẫn ra luật để xử phạt những con người yêu nước là bởi dưới chế độ "đánh tráo khái niệm", không có gì là không thể.
Căn cứ Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015 quy định về Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân như sau:
“Người nào hoạt động thành lập hoặc tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, thì bị phạt như sau:
1. Người tổ chức, người xúi giục, người hoạt động đắc lực hoặc gây hậu quả nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình;
2. Người đồng phạm khác, thì bị phạt tù từ 05 năm đến 12 năm;
3. Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 01 năm đến 05 năm”.
Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân là hành vi thành lập hoặc tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, do người đạt độ tuổi luật hình sự quy định thực hiện.
Cái này mà có thể gọi là luật pháp sao ?

TẠI SAO PUTIN LUÔN THẮNG CỬ TRONG BẦU CỬ NGA ?

Tại sao trong bầu cử Nga dù chưa bầu cũng biết Putin thắng? Putin đã tranh cử trong 4 kỳ không liên tiếp và 2 kỳ liên tiếp gần đây. Putin là lãnh đạo kiệt xuất, nhân tài xuất chúng khiến nước Nga vĩ đại ? Nước Nga không thể thiếu Putin ?
Thật ra không phải như thế, Putin chẳng bằng cái móng chân của tổng thống Mỹ tệ nhất chứ chưa nói giỏi nhất. Nước Nga dưới thời Putin chủ yếu bán dầu thô để sống. GDP 1.469,3 tỉ USD xếp thứ 12 thế giới còn thấp hơn GDP Hàn Quốc (1.529,7 tỉ USD) và thua xa Mỹ (19.362,1 tỉ USD).
19,8 triệu người là số người sống dưới ngưỡng nghèo khó năm 2016.13% dân số Nga sống dưới mức thu nhập tối thiểu.
Như vậy những thay đổi của kinh tế Nga dưới thời Putin mà báo chí CSVN thêu dệt nên chỉ là láo không sách. Putin chỉ giỏi lòe dân Nga với việc sản xuất vũ khí, máy bay mỗi khi gần đến bầu cử. Sự thật nước Nga chỉ nhỉnh hơn thời Liên Xô chút xíu và thua cả Estonia và Ba Lan. Nước Nga chỉ khởi sắc khi giá dầu thô thế giới tăng, lao đao khi giá dầu giảm.
Một đất nước mà chỉ sống dựa vào việc bán tài nguyên dưới dạng thô để ăn thì có thể nói ngay rằng lãnh đạo của đất nước đó chẳng ra gì.
Thế nhưng Putin vẫn dễ dàng trúng cử chính là vì dân Nga chưa thực hiện được một nền dân chủ mang tính cạnh tranh công bằng. Khó nhất của một nền dân chủ đó là tạo ra một chế độ lưỡng đảng với sự đối lập cân bằng. Nước Nga có 4 chính đảng lớn : Nước Nga thống nhất,Đảng Cộng sản Liên bang Nga,Đảng Dân chủ Tự do Nga,Nước Nga công bằng... nhưng hiện tại đảng
Nước Nga thống nhất đang chiếm ưu thế khá rõ rệt. Và các ứng cử viên đối lập với Putin quá mờ nhạt không đủ uy tín để cạnh tranh
Hệ thống chính trị dưới sự điều hành của Putin chủ yếu được định rõ bởi một số yếu tố của chủ nghĩa tự do kinh tế, sự thiếu minh bạch trong quản trị, chủ nghĩa thân hữu và tham nhũng tràn lan.
Tuy vậy do hệ thống truyền thông của các đảng phái đối lập chưa đủ mạnh nên thanh niên ,học sinh Nga vẫn coi Putin là thần tượng. Người dân Nga thì vẫn chưa thoát khỏi những tàn tích tuyên truyền dười thời Liên Xô nên bỏ phiếu theo cảm tính.
Do vậy một đặc điểm quan trọng của nền dân chủ đó là phải xây dựng đối lập đủ mạnh. Nếu sự đối lập giữa hai hay nhiều đảng không cân bằng thì bầu cử chỉ là giả tạo và cơ chế kiểm soát quyền lực sẽ không còn. Và như thế nhiều nước tuy mang cái vỏ là dân chủ nhưng thực chất vẫn đang ở thể chế độc tài dù bầu cử có tổ chức chu đáo, có giám sát quốc tế công khai nghiêm nhặt đến đâu cũng là vô ích.

XIN ĐỪNG NGÂY THƠ QUÁ



Hết Võ Văn Kiệt rồi giờ đến Phan Văn Khải được dân mạng khen là "con người vì nước vì dân" " bác thương dân thì dân thương bác"... Vân vân và vân...
Đến bây giờ mà nhiều bậc "trí ngủ" nước ta vẫn ngây thơ lạ lùng. Y như hồi Võ Nguyên Giáp chết nhiều nhà bất đồng chính kiến vẫn xúm vào ca tụng "công đức trời bể" của Thánh Giáp.
Võ Văn Kiệt thì trước đó được báo chí gắp bỏ vào miệng câu " Ngày 30/4 có triệu người vui thì cũng có triệu người buồn" để moi tiền NVHN nhẹ dạ ở nước ngoài cũng được dân mạng khen trối chết.
Các bác làm ơn nhớ cho một nguyên lý: không có một tên cộng sản nào khi chết vẫn giữ cái thẻ đảng là người tốt cả. Người tốt là cộng sản thì khi chết đã bị công an giựt sập vòng hoa hay phá bàn thờ như tướng Trần Độ rồi.
Bởi lẻ đơn giản nếu là người cộng sản tốt họ phải chống cái cơ chế độc tài ,một đảng như Trần Xuân Bách, Trần Độ... Khi chống thì họ phải bị chính quyền trù dập... Chính quyền một đảng là nguồn gốc đẻ ra tham nhũng. Vì vậy không có ông nguyên thủ tướng, nguyên bí thơ , nguyên chủ tịch nào không tham nhũng cả. Chỉ là ông ta khéo che giấu mà thôi.
Do đó nhân dân nào mà lập bàn thờ, treo đèn kết hoa hoặc ra đứng đường đưa tiễn ông Khải "về trời" cũng là thành phần bị lừa cả. Nó cũng giống như ngày xưa dân u mê đứng đường đưa tiễn "tội đồ dân tộc" Hồ Chí Minh về lăng Ba Đình báo hại 10.000 lính canh giữ và hàng nghìn người tiễn đưa Võ Nguyên Giáp về Quảng Bình nằm trong một khu lăng mộ tốn kém, để rồi giờ mới tá hỏa khi biết cháu nội Võ Nguyên Giáp sở hữu hàng loạt siêu xe, ăn chơi vô tội vạ.
Các vị làm ơn đi! Xin đừng ngây thơ quá.

10 ĐIỀU THÀNH CÔNG CỦA DONALD TRUMP LÀM ĐƯỢC SAU HƠN 1 NĂM VÀO NHÀ TRẮNG.

1. Đưa thẩm phán bảo thủ Neil Gorsuch vào Tối Cao Pháp Viện
Đề cử một người vào Tối cao Pháp Viện Hoa Kỳ là một quyền lợi và vinh dự hiếm khi xuất hiện trong một nhiệm kỳ Tổng thống do quy định tất cả 9 Thẩm Phán Tối Cao của Mỹ đều sẽ làm việc suốt đời. Tổng thống Mỹ chỉ được đề cử một người mới nếu có một vị qua đời hoặc tự từ chức. Tổng thống Obama đã thất bại trong khi cố gắng đưa một thẩm phán theo đường lối cấp tiến của ông vào vị trí này; ông Trump, với sự hỗ trợ của Quốc Hội đa số Đảng Cộng hòa, đã thành công.
Việc này đảm bảo cán cân quyền lực trong tổ chức cao nhất của ngành tư pháp Mỹ với tỷ số 5/4 nghiêng về những người bảo thủ theo đường lối của Đảng Cộng hòa. Với quy chế làm việc suốt đời, các chính sách bảo thủ của Tổng thống Trump và Đảng Cộng hòa sẽ thuận lợi hơn nhiều trong tương lai lâu dài khi ông Gorsuch mới 50 tuổi.

2. Thực hiện chính phủ giới hạn.
Chính phủ giới hạn là một nguyên tắc quản lý của phe bảo thủ tại Hoa Kỳ, những người tin rằng chính phủ càng ít can thiệp vào cuộc sống của người dân thì xã hội càng phong phú và càng phát triển mạnh mẽ. Theo nguyên tắc này, ông Trump đã:
– Đưa ra quy định để chính phủ ra thêm một quy định hay luật lệ mới, 2 quy định cũ phải bị xóa bỏ;
– Hủy hàng trăm quy định hành pháp dưới thời Obama, đặc biệt là các rào cản môi trường khiến các ngành xây dựng và khoan dầu của Mỹ bị đình trệ;
– Giảm 110 nhân viên phục vụ tại Nhà Trắng so với thời Obama, tiết kiệm 22 triệu USD ngân sách 2017;
– Cắt giảm hàng chục ngàn vị trí công chức liên bang;
– Cấm công chức nhà nước nghỉ hưu trở thành người vận động hành lang trong một thời gian nhất định;
– Giới doanh nghiệp đặc biệt khích lệ trong một năm ông Trump làm Tổng thống. Tinh thần lạc quan đối với nền kinh tế đã khiến thị trường chứng khoán Mỹ tăng vọt, tỷ lệ thất nghiệp giảm và các dòng vốn nước ngoài liên tục cam kết sẽ rót vào nước Mỹ sau những chuyến công du của ông Trump.
3. Khôi phục quân đội, củng cố trật tự trong nước
– Thông qua gói ngân sách kỷ lục 700 tỷ USD cấp cho quân đội Hoa Kỳ;
– Cam kết xây dựng quân đội Hoa Kỳ đảm bảo vị thế vững mạnh nhất thế giới và thực hiện “hòa bình thông qua sức mạnh”;
– Đưa ra mục tiêu quân Mỹ phải mạnh tới mức “không bao giờ phải sử dụng đến nó”;
– Liên tục khẳng định sự ủng hộ đối với quân đội, tiến hành cải cách luật để chăm sóc cựu chiến binh tốt hơn;
– Thị uy với Iran, Bắc Hàn, Nga và Trung Quốc; khôi phục sự tôn trọng đối với quân đội Mỹ ở nước ngoài, vốn bị tổn hại nghiêm trọng dưới thời Obama.
– Siết chặt các quy định về nhập cư làm giảm 70% số lượng người vượt biên trái phép vào Mỹ so với năm 2016. Lực lượng tuần tra biên giới thực hiện hơn 300.000 vụ bắt giữ khắp cả nước và trục xuất hơn 200.000 người nhập cư trái phép;
– Ký luật hành pháp để thúc đẩy việc xây bức tường biên giới với Mexico. Quốc Hội đã thông qua gói ngân sách đầu tiên trị giá 1 tỷ USD để xây tường và các khuôn mẫu của bức tường đã được dựng xong.
4. Định hình lại chính sách ngoại thương và ngoại giao của Hoa Kỳ
– Thực hiện và quảng bá chính sách “nước Mỹ trên hết”, bảo vệ lợi ích Mỹ, doanh nghiệp Mỹ, đưa dòng vốn và việc làm trở lại nước Mỹ;
– Tuyên bố sẽ đánh thuế nặng các nước cạnh tranh không công bằng với Mỹ trong tất cả các chuyến công du nước ngoài;
– Rút khỏi hàng loạt các tổ chức đa phương giúp các nước khác trục lợi từ người dân Mỹ, chẳng hạn TPP, thỏa thuận khí hậu Paris; yêu cầu đàm phán lại NAFTA;
– Khẳng định Mỹ sẽ chú trọng vào hiệp định song phương, công bằng, đôi bên cùng có lợi;
– Yêu cầu các nước đồng minh trong khối NATO chi thêm tiền cho quốc phòng để công bằng với Mỹ;
– Ra lệnh cho Đại diện thương mại Mỹ tổ chức điều tra về việc Trung Quốc vi phạm sở hữu trí tuệ và gian lận thương mại.

– Áp thuế chống bán phá giá và trợ cấp thương mại với mặt hàng nhôm của Trung Quốc.
– Tuyên bố Mỹ không đồng ý công nhận Trung Quốc là nền kinh tế thị trường. Đây là lần đầu tiên Hoa Kỳ tuyên bố công khai quan điểm của mình vệ thực trạng mô hình kinh tế của chế độ Bắc Kinh.
5. Tiêu diệt Nhà nước Hồi giáo IS
– Ngay từ khi nhậm chức, ông Trump đã trao quyền cho các tướng lĩnh quân đội Mỹ chủ động tăng cường quân lính và khí tài để quyết tâm tiêu diệt IS tại Iraq và Syria.
– Vào tháng 10, Giám đốc CIA Mike Pompeo đã nói rằng cuộc chiến chống IS trong 8 tháng đã đem lại kết quả vượt trội hơn hẳn 8 năm dưới thời chính quyền Obama.
– Vào 3/11, chính phủ Syria tuyên bố đánh bật IS ở thành trì cuối cùng của nhóm phiến quân này tại Syria là Deir ez-Zor.
– Ngày 17/11, quân đội Iraq tuyên bố giải phóng Rawa – thành phố cuối cùng mà IS chiếm đóng tại Iraq.
– Ngày 9/12, Thủ tướng Iraq Haider Al-Abadi chính thức tuyên bố cuộc chiến 3 năm với IS đã kết thúc.
6. Công nhận Jerusalem là thủ đô của Israel
– Ngày 6/12, Tổng thống Trump tuyên bố công nhận Jerusalem là thủ đô của Israel và khởi động tiến trình chuyển Đại sứ Quán Mỹ tại Israel từ Tel Aviv về thành phố thánh Jerusalem. Quyết định này phản ánh mong muốn của người Mỹ thể hiện trong Đạo Luật Sứ quán Jerusalam được Quốc hội Mỹ thông qua từ năm 1995, tuy nhiên các đời Tổng thống Clinton, Bush và Obama đều không thực hiện được.
7. Điều chỉnh chính sách với Cuba .
– Ngày 16/6 tại Little Havana, bang Miami, ông Trump đã tuyên bố đảo ngược một phần chính sách của Mỹ đối với Cuba của cựu Tổng thống Obama, trong đó có hạn chế người Mỹ tới Cuba kiềm chế giao dịch kinh doanh của Mỹ với các doanh nghiệp thuộc quân đội của quốc đảo Caribe;
– Ông Trump cũng cam kết rằng các biện pháp trừng phạt của Mỹ sẽ không được dỡ bỏ cho đến khi Cuba thả vô điều kiện các tù nhân chính trị và tổ chức bầu cử tự do;
– Ngày 8/11, chính phủ Hoa Kỳ một lần nữa công bố việc tăng cường các biện pháp trừng phạt chống lại Cuba và các nhà chức trách Cuba, trong đó có các hạn chế thương mại và tài chính, cũng như việc công dân Mỹ đi du lịch tới Cuba đòi hỏi thủ tục phức tạp hơn.
8. Xem xét lại thỏa thuận hạt nhân Iran.
– Ngày 13/10, Tổng thống Trump đã từ chối xác nhận Iran tuân thủ thỏa thuận hạt nhân 2015, đe dọa có thể kết liễu thỏa thuận này và gia tăng trừng phạt lên Cộng hòa Hồi giáo.
– Ông Trump tố cáo Iran không đáp ứng thỏa thuận hạt nhân và cho biết mục tiêu của ông là phải làm sao bảo đảm Tehran không bao giờ sở hữu được vũ khí hạt nhân.
– Cơ quan lập pháp Mỹ sẽ phải quyết định liệu có viết lại thỏa thuận khung theo ‎ý của ông Trump, và ông Trump đã tuyên bố sẽ hủy luôn thỏa thuận với Iran nếu yêu cầu của ông bị khước từ.
9. Công bố chiến lược an ninh quốc gia mới
– Ngày 18/12, Tổng thống Trump tuyên bố chiến lược an ninh quốc gia mới của mình trong đó ông phác thảo các mục tiêu về hiện đại hóa quân sự, phát triển kinh tế và các đối thủ mà nước Mỹ sẽ phải đối mặt.
– Trong chiến lược này chính quyền Mỹ chỉ rõ Nga và Trung Quốc những “cường quốc địch thủ” và “cường quốc theo chủ nghĩa xét lại” – những quốc gia muốn định hình thế giới theo cách đối chọi với các giá trị và lợi ích của Hoa Kỳ.
– Điểm khác biệt của chiến lược an ninh quốc gia mới này với chiến lược của các chính phủ trước đó là chiến lược này làm nổi bật các vấn đề thương mại và kinh tế. Ông Trump nhấn mạnh an ninh kinh tế chính là an ninh quốc gia.
– “Chiến lược an ninh quốc gia là một loạt các biện pháp kinh tế đối với Trung Quốc”, cựu quan chức chính quyền Bush là Michael Allen cho biết, “Đây là phiến đá Rosetta chính trị ăn khớp với chủ đề tranh cử của Trump”.
10. Thông qua Luật giảm thuế
– Ngày 20/12 cả Hạ viện và Thượng viện Mỹ đã bỏ phiếu thông qua Dự luật việc làm và cắt giảm thuế. Đây sẽ là chiến thắng pháp lý đầu tiên và quan trọng nhất của ông Trump trong năm 2017.
– Ngày 21/12, Tổng thống Trump đã tổ chức buổi tiệc chúc mừng tại Tòa Bạch Ốc. Giảm thuế để thúc đẩy kinh tế và gia tăng việc làm là một trong nhưng trụ cột quan trọng nhất trong chiến dịch tranh cử của ông.
– Luật mới sẽ giảm thuế lợi nhuận của doanh nghiệp Mỹ từ 35% xuống 21% đồng thời giảm các loại thuế cá nhân. Các nội dung chính khác của luật thuế gồm: Giảm thuế thừa kế; Mở rộng tín dụng thuế cho gia đình có trẻ em; Giảm thuế đánh lên lợi nhuận ở nước ngoài.
– Ngoài ra luật mới còn có điều khoản cho phép khoan dầu ở Khu bảo Tồn Quốc gia Bắc Cực tại Alaska và bỏ điều khoản phạt thuế đối với công dân Mỹ không mua bảo hiểm theo quy định của ObamaCare.
– Kỳ vọng về luật giảm thuế và việc nó trở thành sự thật đã kích thích tinh thần lạc quan của người tiêu dùng và doanh nghiệp khắp nước Mỹ. Thị trường chứng khoán ở mức cao nhất trong lịch sử. Nhiều doanh nghiệp Mỹ đã thông báo tăng lương tối thiểu và tăng thưởng, cũng như tăng tiền tái đầu tư sản xuất trong nước sau khi có tin luật thuế được thông qua.

10 TAI HỌA SẼ GIÁNG XUỐNG ĐẦU DÂN VIỆT NẾU KHÔNG ĐỨNG LÊN.

1/ Tai nạn giao thông, có thể kể luôn nguy cơ bị xe công an, xe cấp cứu , xe cứu hộ, cứu hỏa, xe chở lãnh đạo đảng đụng chết.
2/ Ung thư bởi thực phẩm bẩn .
3/ Bị thủy điện xả lũ chết.
4/Bị chết cháy vì hỏa hoạn ở các chung cư cao tầng.
5/Bị công an tra tấn đến chết và đổ thừa là tự tử trong đồn công an.
6/Bị nạn cướp giật, giết người không ghê tay xảy ra ngày càng nhiều trên khắp đất nước Việt Nam.
7/Bị nạn bắt cóc ,lừa bán sáng biên giới để giết mổ lấy nội tạng.
8/Ung thư bởi chất thải khí của các nhà máy Trung Quốc thải ra môi trường.
9/ Ung thư bởi các chất thải rắn được các nhà máy Trung Quốc chôn xuống lòng đất đô thị lan vào các mạch nước ngầm.
10/ Ung thư bởi hóa chất từ các nhà máy như Formosa thải ra sông ngòi và ra biển.

CÂU HỎI DÀNH CHO ĐỜI SAU .

Theo tôi nghĩ một cách khái quát thì như thế này: con đường dân tộc ta đang đi là con đường bằng phẳng. Mục đích là để dân giàu nước mạnh.
Nếu để tự nhiên phát triển theo xu hướng thế giới sau hai cuộc chiến tranh thế giới lần thứ nhất và thứ hai thì tôi dám chắc Việt Nam giờ không thua ai.
Nhưng khổ một cái là thằng cộng sản lại xen vô chiếm công đánh Pháp đuổi Nhật giải phóng đất nước. Nói thật không sợ mất lòng, nếu không có cộng sản đất nước ta giờ cũng huênh hoang với thế giới chứ không có ì à ,ì ạch như ngày nay.Vì sao ?
Vì cộng sản chẳng hề có công mà chỉ toàn có tội. Chúng chẳng giải phóng gì đất nước ta. Chúng chỉ là truyền bá chủ thuyết "chủ nghĩa cộng sản".Chúng chỉ là áp đặt một chính quyền độc tài một đảng lên đất nước ta. Nhưng cái khôn khéo của chúng là nhân danh nhân dân , nhân danh giải phóng dân tộc khiến chúng ta mê muội.Và chúng khiến chúng ta lao vào chém giết nhau,chửi bới nhau tôn sùng những cái do chúng nhào nặn nên...để rồi khiến dân tộc này quên đi những giá trị thật.
Và rồi đến bây giờ dân tộc chúng ta phân tán, kẻ ở trong nước người tha phương. Còn chúng đang bán nước và bóc lột sức dân, lấy cắp tài nguyên quốc gia để xây dựng thiên đường ở nước ngoài.
Nhưng chúng ta đang bất lực. Bất lực để cho chúng đổi trắng thay đen. Bất lực vì chúng ta không đoàn kết. Bất lực vì như cụ Tản Đà và cô giáo Trần Thị Lam đã nói" " Đất nước này ngộ quá phải không anh?"
Đến bao giờ dân ta mới thôi bất lực ? Câu hỏi ấy chắc phải dành cho đời sau.

TỔNG BÍ THƯ MỘT ĐẢNG CHÍNH TRỊ THĂM CHÍNH THỨC MỘT QUỐC GIA : TRÒ HỀ.

Trên bình diện công pháp quốc tế, người đứng đầu một đảng chính trị chẳng là gì cả, chẳng hề đại diện cho nhân dân một nước để tiến hành thăm ngoại giao chính thức bất kỳ một nước nào.
Tại sao ?
Thế giới ngày nay đã chủ trương đa đảng. Vậy thì bất kỳ một quốc gia nào cũng có thể có hàng chục, hàng trăm đảng phái chính trị khác nhau. Nếu ông tổng bí thư của một đảng nào cũng cho mình cái quyền đại diện đất nước đi thăm viếng lung tung thì đất nước đó sẽ có hàng trăm đại diện.
Những nguyên thủ quốc gia nào do dân bầu mới có thể nhân danh nhân dân. Đảng CSVN không hề do dân bầu mà do "cướp quyền" lãnh đạo, chính cộng sản cũng đã thừa nhận là chúng "cướp chính quyền" vào tháng 8/1945. Khi không hề do dân bầu mà dám cái bản mặt đại diện cho quốc gia đi thăm viếng xứ người thì thật là xấu hổ.
Tại sao Trung Quốc phải cho Tập Cận Bình gom chung cả hai chức danh tổng bí thư và chủ tịch nước vào một? Vì Trung Quốc còn biết lễ nghĩa với quốc tế. Bởi chức chủ tịch nhà nước Trung Quốc dầu chỉ là bầu cử giả tạo nhưng ít ra cũng do quốc hội bù nhìn công nhận. Theo công pháp quốc tế thì nhân dân một nước nào chịu cúi đầu trước một chính quyền nào đó để chúng đại diện cho mình thì LHQ không có ý kiến. Do vậy ít ra chức chủ tịch cũng có thể đại diện cho một nước chấp nhận nô lệ nhưng chức tổng bí thư thì không vì nó chỉ do một nhúm thiểu số trong một đảng chính trị bầu ra. Đảng đó cũng không hề chiến thắng trong bầu cử vì nó đang một mình một chợ.
Do vậy tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vác cái bản mặt sang thăm chính thức nước Pháp thì thật là trơ trẻn. Nếu thăm theo lời mời của đảng cộng sản Pháp thì OK. Theo thông tin thì chỉ có thị trưởng một thành phố ở Pháp đón tiếp đảng trưởng đảng cướp . Nhưng trò gian lận để mị dân trong nước nhằm dễ bề thần phục là trò xưa như trái đất của đảng cộng sản.
Cũng như ở nước Mỹ chỉ có tổng thống do dân bầu mới có thể nhân danh nhân dân Mỹ công du thăm viếng các quốc gia theo đúng nghi thức ngoại giao. Chủ tịch hai đảng cộng hòa và dân chủ cho dù đảng của họ chiếm đa số và đang nắm quyền cũng chẳng có tư cách gì để thăm viếng ngoại giao.
Nhưng đối với một dân tộc xa lạ các nghi thức ngoại giao, tính chính danh trong các cương vị đại diện cho dân thì lại khác. Và các tên mọi trong rừng ra này sau khi trơ tráo đi thăm về lại họp cái quốc hội bù nhìn lại tha hồ nói dóc để lừa dân dù chúng chẳng có một chút gì của tính chính danh cả.
Tổ chức phóng viên không biên giới tại Pháp đã ra thông báo phản đối Nguyễn Phú Trọng đã đàn áp quyền tự do ngôn luận, xử tù các nhà bất đồng chính kiến bằng thứ luật rừng vô pháp vô thiên. Nhưng Trọng vẫn "hiên ngang" dùng hệ thống truyền thông "chuyên láo" để qua mắt 93 triệu dân Việt. Bởi dân tộc này là thế. Chỉ có một đất nước mọi rợ mới đưa một tổng bí thư một đảng chính trị không do dân bầu đi lại huyênh hoang ở nước ngoài như một thằng khùng.

Ý NGHĨA HAI CÂU THƠ CỦA CỤ TẢN ĐÀ.

Khi tôi trích dẫn 2 câu thơ của cụ Tản Đà để nói về nguyên nhân sâu xa đưa đến thực trạng đất nước ta ngày hôm nay, chắc hẳn đa số các bạn đều không hài lòng. Bởi dù ít dù nhiều ai cũng thấy bóng dáng mình trong đó. Và tâm lý chung là ai cũng muốn được khen là mình thông minh , anh hùng cả. Nhiều người còm là sao nói nặng thế hoặc "biết rồi khổ lắm nói mãi"...
Nhưng các bạn có bao giờ nghĩ là trong 93 triệu người Việt Nam có được bao nhiêu người thấm 2 câu thơ của cụ Tản Đà, có bao nhiêu người "biết rồi" để khỏi nói nữa kẻo "khổ lắm". Các bạn có thể đọc những cái còm bên dưới video này để biết rằng dân tộc Việt Nam chưa bao giờ biết mình đang ở đâu.
Khi mà mỗi chuyện tầm phào nào đó trên FB cũng có hàng triệu like, một ca sĩ thả rông ngực có đến trên 50K bình luận, khi mà những người đấu tranh cho dân tộc này ,hy sinh tự do để cho họ có được quyền con người lại chẳng hề được quan tâm...thì lời cụ Tản Đà luôn là chân lý.Có rất nhiều người ở nước ngoài lên tiếng thay cho họ, chẳng được gì chỉ nhận được lời chửi bới vô học, thiếu văn hóa. Những kẻ chửi bới này đang nghĩ rằng đất nước họ đang sống vô cùng ổn định và những người cầm cờ vàng chỉ là những kẻ rỗi hơi, vô công rồi nghề...
Nhưng những cái đầu này lại không hề thấy rằng những người Trung Quốc, Tây Tạng lưu vong cũng đang làm như thế... Họ có dư công không ?
Có thể các bạn cho đây là bọn DLV, con cháu của cộng sản muốn bảo vệ chế độ... đừng chấp nhất làm gì. Nhưng tôi lại không nghĩ như thế khi vẫn bắt gặp hàng ngày các STT, comment của các bậc "trí giả" nước ta cho Mỹ là xâm lược, cho cộng sản là giải phóng dân tộc và cho lá cờ của quốc tế cộng sản là "quốc kỳ" đang đại diện cho họ.
Dân tộc ta là một dân tộc chuyên nghĩ ngắn , ít ai nghĩ dài. Và những người nghĩ dài có cái nhìn sâu sắc, bao quát hơn thường bị những người nghĩ ngắn chỉ trích, phỉ báng cho là ảo tưởng xa rời thực tế. Nhưng những người nghĩ dài bao giờ cũng nắm được những quy luật tất yếu của nó. Khi quy luật xảy ra thì thảm họa sẽ không chừa một ai.
Tôi biết dân tộc này vẫn còn hy vọng là bởi trong rất nhiều những kẻ vô tâm ấy vẫn còn nhiều những người có tâm đang cống hiến những năm tháng ít ỏi của cuộc đời mình trong 4 bức tường nhà tù. Và cũng còn rất nhiều người đang ngày đêm miệt mài thức tỉnh đồng loại bằng FB, bằng những cuộc xuống đường, bằng những bài hát kêu gọi đấu tranh hào hùng. Nhưng nhìn lại với số đông đang còn mê ngủ chúng ta vẫn thấy rằng nó quá chậm so với những thảm họa đang đến trước mắt.
Thôi thì cố gắng đến đâu hay đến đó . Một cô gái chửa hoang vì nghe lời đường mật của một tên Sở Khanh thì phải nhờ vào chính nhận thức của cô ta để làm lại cuộc đời. Một dân tộc với hàng chục triệu người chửa hoang bởi một chủ nghĩa quái thai thì lại càng khó hơn. Chắc có lẻ chỉ khi nào thảm họa đến với chính họ thì họ mới biết mình bị chửa hoang.
Dù sao tôi vẫn cho rằng chỉ có quy luật "cùng tất biến" mới thay đổi được đất nước này.

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018

LẦN ĐẦU TIÊN SAU HƠN 40 NĂM MỘT TÀU SÂN BAY VÀ 5.000 THỦY THỦ MỸ ĐỔ BỘ VÀO CẢNG ĐÀ NẴNG .

Động thái này diễn ra khi năm 2020 đang đến rất gần, giữa lúc Trung Quốc và Việt Nam đang sắp sửa thi hành "hai quốc gia ,một cửa khẩu", giữa lúc hợp tác toàn diện Việt Trung với 15 văn kiện đã được ký kết, giữa lúc Tổng bí thư và thủ tướng Việt Nam sang chầu chủ tịch kiêm tổng bí thư Trung Quốc như những tên thái thú, giữa lúc người Trung Quốc đang tràn sang Việt Nam mua nhà ,mua đất để định cư như sóng vỗ bờ, giữa lúc tô giới Trung Quốc mọc lên như nấm sau mưa trên đất Việt Nam, những công trình xả thải hàng loạt như Formosa không còn là cá biệt và hàng hóa Trung Quốc đã ngập tràn khắp Việt Nam và cũng là giữa lúc chính quyền CSVN đã vừa kết án các nhà ĐT DC , bất đồng chính kiến,phản đối các vấn nạn về môi trường lạm phát án tù nhất trong mấy năm qua: người thấp nhất là 4 năm và người cao nhất là 14 năm.
Biển Đông sau phán quyết của Tòa trọng tài thường trực quốc tế về vụ kiện của Philippines đã bác bỏ đường lưỡi bò của Trung Quốc và nước Mỹ thề sẽ bằng mọi giá đảm bảo chủ quyền của đồng minh. Nhưng Việt Nam không nằm trong hiệp ước Liên minh quân sự này, trái lại Việt Nam lại là một đồng minh của phía bên kia.
Nhưng việc gặp gỡ giữa Trump và Nguyễn Xuân Phúc vào năm ngoái đã khiến 2 bên có một thỏa thuận dẫn đến việc tàu hải quân sân bay USS Carl Vinson Mỹ ghé thăm Việt Nam . Dự kiến là các thủy thủ sẽ đến thăm một trại trẻ mồ côi và các bệnh nhân chất độc da cam.
Trump từ lâu đã biết rõ trò giả bộ đu dây của CSVN và nhiều lần không ngần ngại nói huỵch toẹt ra mưu đồ của 2 gã Trung Quốc và Việt Nam. Lần này báo chí cánh tả Mỹ cũng giật tít hoành tráng về một thông điệp hợp tác quân sự giữa Mỹ và Việt Nam muốn gởi đến Trung Quốc về vấn đề Biển Đông.
Sự thực thì thông điệp nếu có Trump chỉ nhắm đến về vấn đề tự do hàng hải,tự do hàng không và trách nhiệm với các quần đảo của Phillippines và của Nhật còn của Việt Nam từ lâu chúng đã nằm gọn trong túi Trung Quốc rồi. Việt Nam không thèm và cũng chả cần kiện Trung Quốc ra tòa quốc tế. Cái cần là chính phủ Việt Nam muốn tạo ra một sự trấn an tâm lý cho người dân Việt Nam. Tâm lý là biển và đất Việt Nam vẫn chưa mất và chính quyền cộng sản đang làm mọi cách để cứu vãn. Đó là thủ thuật để tạo nên tính chính danh.
Nhà đấu tranh dân chủ Ngụy Kinh Sinh đã nói trúng tâm lý này khi cho rằng :" Khi cần CSVN vẫn có thể đánh nhau với Trung Quốc ,dù thất bại trong cuộc chiến này họ vẫn nhận được một thắng lợi rất lớn đó là giữ vững tính chính danh với người dân Việt Nam".
Đánh nhau thì tổn thất lớn quá. Khôn khéo nhất là mời một tàu sân bay Mỹ đến thăm để cho thấy rằng " đảng ta " không hẳn đã là thái thú của giặc Tàu,"đảng ta" vẫn có thể hợp tác quân sự với kẻ thù xưa để giữ vững giang sơn tổ quốc.
Tội nghiệp con dân cứ thế mà tin sái cổ và nhiệt liệt hoan nghênh đế quốc Mẽo trở lại. Dù Mỹ trở lại không phải vì Việt Nam mà chỉ vì mục đích làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại. Dù sao đôi bên cũng có những tính toán riêng của mình. Nhưng việc tàu sân bay Mỹ ghé thăm ít ra cũng vẽ ra được một viễn cảnh như U23 Việt Nam vừa đoạt Cúp "Tự sướng" của bóng đá trẻ châu Á. Nó sẽ giúp dân Việt Nam "Selfie" thêm ít lâu nữa trước khi về chung một nhà với nước mẹ vĩ đại.

THƠ CỦA NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA.

Thấy tình cảnh anh lính cộng sản ôm con lên đường tòng quân "nghĩa vụ quân sự" ngày nay để bảo vệ cho chiếc "ngai vàng quyền lực" và "biệt phủ" "khu sinh thái tâm linh" của đảng mà cám cảnh cho thân phận anh "lính thú ngày xưa :
Ngang lưng thì thắt bao vàng
Đầu đội nón đấu, vai mang súng dài
Một tay thì cắp hoả mai
Một tay cắp giáo, quan sai xuống thuyền
Tùng tùng trống đánh ngũ liên
Bước chân xuống thuyền nước mắt như mưa.
Có đâu như tâm trạng hào hùng của những người lính Việt Nam Cộng hòa đặt "Tổ quốc trên hết" ngày xưa .Chúng ta hãy cùng nhau đọc lại một số bài thơ phảng phất khí thế "Chí làm trai dặm ngàn da ngựa. Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao" vang bóng một thời của các anh .
Băng đạn cuối chìm rơi khi qua sông
người lính mệt nhoài nằm ngủ
đầu dựa góc đa
hàng bình vôi trắng răng cười cợt
thép súng khô dầu bụi nước hoen
có phải hòa bình vừa nở một bông hoa
nở giữa tình yêu và tiếng hát…
(Thi Vũ tháng 1.1973 – Thơ Tình Của Người Lính)
em mắt nghìn thu xanh cỏ biếc
ta lên rừng thắm ngủ chiêm bao
vòng tay thần thánh xa biền biệt
ta gặp nhau mà vẫn nhớ nhau
*em nhớ ta hay ta nhớ em?
từng đêm lặn lội giữa bưng biền
ta qua Hậu Nghĩa ngày mưa xám
róc vỏ thân chàm ta viết tên
năm tuổi chiến trường xuôi vạn lý
núi sông biết mặt đứa phong trần
yêu em ta bổng thành thi sĩ
thơ lính hào hoa vỗ súng ngâm…
(Chiêm Bao – Tôn Nữ Kim Phượng)
hãy uống cạn cho lòng vơi nỗi nhớ
rượu chất đầy: nón sắt bình đông
người lấy rượu đốt men xuân càng nồng
ta say khướt để quên đời dưới đó
dẫu là xuân hay hạ đông gì cũng thế
bởi quanh năm ta với rượu: đôi bạn già
(tiễn thằng bạn vừa mất ta nốc đầy cốc rượu
mừng kẻ nhập đàn ta lại cụng ly)…
bó gối trong căn hầm tránh đạn
chia nhau một cốc cà phê đen
hít dăm ba điếu quân tiếp vụ
ấy tết cô đơn của lính quèn
rừng vẫn viễn miên buồn ủ rũ
gục đầu tắm đạn pháo thương đau
chim rừng cũng bỏ đàn về núi
để mặc chinh nhân vạn cổ sầu…
(Xuân Chiến Ðịa – Phong Nhân Hoài)
Ðêm nằm nghe vượn hú
ba lô, súng gối đầu
mắt mở trừng không ngủ
rừng tiếp rừng âm u
gió lòn qua kẽ lá
cuốn tròn trong ba lô
rét rừng cơn mệt lả
đồi tiếp đồi bao la
hay:
dẫu nước mắt mọi người có vỗ về hy vọng
ta vẫn cười khan nhìn bạn bè say
có phải không em dù mây vẫn cứ bay
và mai mốt ta có nằm yên trong lòng đất
em hãy giữ trong lòng những điều thành thật
ta đã cho em và chưa vội mang theo
giữa đời ta không phân biệt bạn thù
chuyện sinh tử là chuyện từng giây phút
(Khi Xa Bình Tuy)
Rừng thưa dạt gió Hạ Lào
đêm nằm phục kích nhìn sao, nhớ nhà
tháng tư thương nụ hoa cà
hồn quê gởi ngọn mây xa cuối trời
(viết ở căn cứ Tiên Sa)
Phất phơ áo lụa trên cầu
nắng nghiêng cổ tháp ngả màu thời gian
gió xao sóng nước mênh mang
thương em, nhớ mẹ ngập tràn nhánh sông
(Chiều Qua Sông)
Ba mươi tuổi bóng tôi về hối hả
đàn em nhìn như người lạ quây quanh
chân khập khễnh đứng trên bờ đất lở
tuổi ngày xuân theo lá rụng tan tành…
(Trần Vạn Giả – Tình Cảnh Người Về)
mới hôm nào dừng chân ven núi
bè có bè có đứa còn vui
anh có anh, chúng ta đời lính
còn lúc này tay nắm môi cười
đêm nằm ngủ cay hơi khói đạn
chân co tìm giấu mất chân xưa
ta bỏ quên bên ngoài biên trận
tặng cho rừng ướt lá thêm mưa
Buổi đến rừng cây cao nhớ núi
gió nhớ đời ta nhớ anh em
giờ một chân, tật nguyền đau dại
mưa móc người, ơn núi nghĩa sông.
Chợt nhớ xuân nào trên chiến địa,
Tao mày hiu hắt đón xuân chơi
Một thằng lính bộ đời như bỏ
Một đứa nhảy dù cũng tả tơi…
Tội nghiệp đời trai chưa thỏa chí
sa trường dung ruổi đã phơi thây
đoàn quân hùng liệt nay về đất
hồn vẫn quanh co giẫm lối gầy
Chiều chiều đứng ngóng ngàn mây nổi
mà khóc quê hương khuất bến bờ
đêm hát vang lừng nơi chiến địa
mộng hoàng hôn khép giữa hư vô…
giặc đánh lớn, mùa mưa đã tới
mùa mưa như một trận mưa liền
châu thổ mang mang trời sát nước
hồn chừng hiu hắt nổi không tên
tiếp tế khó, đôi lần phải lục
trên người bạn gục đạn mười viên
di tản khó, sâu dòi lúc nhúc
trong vết thương người bạn nín rên
người chết mấy ngày chưa lấy xác
thây sình, mặt nát lạch mương tanh…
(Qua Sông)
bốn năm thằng lơ láo
áo quần rách tả tơi
ăn cơm bên xác người
tay bốc tay cầm súng
lòng nhớ mẹ phương tây
ý thương em chạy giặc
xóm làng sầu khôn khuây
ăn xong múc nước ruộng
uống đại cho qua ngày
quê nhà em có biết
chinh chiến thân lưu đày
ăn được là điều may
có khi hai ba ngày
không ăn chẳng có uống
ta nằm với cỏ cây…
(Trần Dzạ Lữ – Bữa Cơm Ngoài Chiến Trường)
Tự hỏi về đâu, đâu chả được?
hãy tìm bên suối ngủ đêm nay
gối đầu lên đá nhìn trăng sáng
rừng núi sương mù ướt chẳng hay…
(Trần Ðức Uyển – Buổi Chiều Ngồi Trên Ðá)

CÂU CHUYỆN CỦA THOMAS.

Thomas- người Mỹ chồng bà chị họ hiện sống ở Cali, hôm qua gọi điện hỏi thăm. Nhờ bà chị suốt ngày phang tiếng Việt nên giờ ông anh rể rất quan tâm tới chính trị này cũng nói tiếng Việt khá giỏi. Tán dóc một hồi ổng bảo :
- Hôm Tết xem truyền hình NVHN tớ thấy các nhà "đấu tranh dân chủ" trong nước ra của các cậu đi diễu hành trên đại lộ Bolsa mồm hát vang bài "Trả lại cho dân" mà tay ôm hình một tổng thống độc tài. Về nhà cười ngất mấy ngày , đau bụng không ăn uống gì được.
Mình liền hỏi :
- Có gì lạ không anh ?
- Cậu thử tưởng tượng một nhà đấu tranh Bắc Triều tiên vượt biên sang Hàn Quốc đi đấu tranh đòi giải thể chế độ độc tài Kim Jong Un nhưng tay lại ôm hình Park Chung Hee, như thế có đáng cười không ?
- Thì người ta đang nhớ công ơn tạo ra "Huyền thoại sông Hàn" của ông ấy đấy mà. Ông ta vì quốc gia dân tộc nên mới được tôn vinh.
- Các cậu còn ngây thơ lắm.Đó là bệnh sùng bái nhân cách vốn có ở các nước có nền dân trí thấp. Bây giờ giả sử các cậu chăn nuôi lợn. Các cậu cũng phải dọn chuồng cho nó sạch sẽ, tìm nguồn thức ăn cho nó, tắm rửa cho nó hàng ngày chứ chẳng lẻ để không? Như thế không thể gọi là công lao khi cuối cùng các cậu đem đàn lợn đi giết thịt. Park Chung Hee tạo ra "Huyền thoại sông Hàn" hay Minh Trị Thiên Hoàng tạo ra sự cách tân cho nền kinh tế Nhật Bản cũng là để phục vụ cho chiếc ngai vàng của 2 người này. Cả hai đều đàn áp phong trào "Tự do dân quyền" của người dân. Khi họ không cho các con heo trở lại làm người thì họ chẳng có công lao gì cả.
- Đó là bệnh xét công và tội của các chế độ độc tài vốn ăn sâu trong tư duy của người châu Á anh ạ.
- Các cậu phải rõ ràng giữa lý trí và tình cảm mới có thể thoát khỏi kiếp cừu. Đó là vấn đề về thể chế chính trị. Nếu anh có cho con người ăn no ngủ kỷ đến đâu mà không cho họ quyền bỏ phiếu, quyền bày tỏ tư tưởng, quyền đối lập ...nói chung là quyền tự quyết thì cái chính sách đó cũng chỉ là phục vụ cho anh, hoàn toàn không cho dân. Chính vì hiểu rõ điều này nên Nhật Hoàng mới chấp nhận một bản hiến pháp dân chủ của thống tướng Mac Arthur để cho dân Nhật cái mà họ cần, đó là quyền tự quyết chứ không cần những cải cách của Minh Trị Thiên Hoàng. Bởi họ biết những cải cách này sẽ suy tàn nếu ở trong tay một thể chế độc tài. Quyền lực có tính tha hóa .
- Như vậy theo anh cần phải làm gì?
- Hãy đoạn tuyệt với các thể chế chính trị độc tài trong quá khứ ,hiện tại lẫn tương lai.Phải gom chung các chế độ độc tài vào cùng một loại để tiêu diệt nó ngay từ trong tư tưởng. Phải hiểu rằng độc tài mâu thuẫn với tự do. Có độc tài là không có tự do. Tôn vinh độc tài là bóp nghẹt tự do.
- Biết bao giờ người dân Việt Nam mới hiểu được điều này hả anh?
- Theo tớ thì sau khi dẹp được độc tài cộng sản các cậu cứ sẵn sàng cho một chế độ độc tài khác lên thay trong 100 năm nữa. Bởi lẻ ngay tại Cali này vẫn còn rất nhiều kẻ tôn thờ những tay chăn nuôi lợn. Thật buồn cười khi mồm hát " Trả lại đây cho nhân dân tôi. Quyền tự do quyền con người, quyền xóa bỏ độc tài,độc tôn ". Nhưng trong tay lại đưa hình ảnh kẻ đã bóp nghẹt quyền tự do ,quyền con người và đã được thế giới định danh là "nhà độc tài"....
- Tóm lại anh muốn kết luận điều gì ?
- Cái mà các cậu cần là nồi cám heo chứ không phải là việc mở cửa chuồng. Chỉ cần ai đó nấu cho các cậu một nồi cám heo ngon lành là các cậu chui vào chuồng trở lại.
- ????

KHOÁI MỸ LÀ KHOÁI CÁI GÌ ?

Sau sự kiện hải quân Mỹ giao lưu với người dân Đà Nẵng có hai phong trào nổi lên đó là phong trào "Khoái Mỹ" và phong trào " Bài Mỹ".
Phong trào "bài Mỹ" cho là bọn "khoái Mỹ" cái gì cũng ca Mỹ là nhất, là tốt đẹp ,là thân thiện, là mạnh mẽ, rồi thì là "cứt Mỹ cũng thơm" sau đó dẫn chứng Mỹ đã bỏ rơi nền dân chủ VNCH như thế nào, Mỹ ám sát ông này ông kia ra sao.
Cả hai phong trào đều không để ý một điều rằng nước Mỹ không phải là một quốc gia dân tộc theo kiểu truyền thống. Mỹ là một hợp chủng quốc có nền tảng nhập cư, văn hóa Mỹ không là văn hóa của riêng một quốc gia nào.
Người Mỹ có thể là người Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Đức, Scotlen, Nga, Hàn Quốc, Việt Nam, Nhật...
Do đó bài Mỹ là bài cả thế giới này còn khoái Mỹ là khoái tự do ,dân chủ,khoái tinh thần vì cả thế giới ,loại bỏ "chủ nghĩa dân tộc" mầm mống gây chiến tranh.
Vì vậy khi người Mỹ đến Việt Nam giao lưu văn hóa chính là đưa văn hóa thế giới đến với một quốc gia, đưa tư tưởng người dân phải đứng lên làm chính trị ,tham gia vào việc giám sát chính quyền, đưa quyền con người đến với những con người quen sống trong nô lệ của quyền lực để thức tỉnh họ.
Như vậy "khoái Mỹ" không có gì đáng để mỉa mai cả. Vì "khoái Mỹ" tức là khoái chính mình và "bài Mỹ" tức là bài những nguyện vọng "làm người" của chính mình.

MỸ CÓ BẮT TAY VỚI CSVN HAY KHÔNG ?

Mình thấy trên mạng cái tư tưởng tàu sân bay Mỹ đến Việt Nam giao lưu là chứng tỏ chính quyền Mỹ bắt tay với CSVN là không chính xác. Một số thì vẽ ra viễn cảnh Mỹ và Việt Nam hợp tác an ninh chống Trung Quốc ,đòi lại biển đảo cho Việt Nam, một sự kiện lịch sử... Số khác thì cho rằng Mỹ đã phản bội VNCH khi bắt tay với cộng sản, Mỹ hành động trước sau bất nhất, giống như thời bí mật ký thông cáo chung Thượng Hải để "phản bội đồng minh" năm 1972 vậy...
Thật ra khi đánh giá một sự kiện các bạn phải nâng tầm lên đặt vào bàn cờ chung của cả thế giới chứ không thể lấy hoàn cảnh của mình , góc nhìn của mình để đánh giá. Điều đó chẳng khác gì thầy bói xem voi.
Nước Mỹ là của chung của cả thế giới chứ không hề của riêng một quốc gia nào. Đó là mảnh đất tự do cuối cùng của nhân loại. Nước Mỹ mất tự do thì chính là nhân loại mất tự do. Do vậy sứ mệnh của quân đội Mỹ là bảo vệ tự do cho cả thế giới, thứ đến là bảo vệ tự do cho nước Mỹ và các quốc gia đồng minh với Mỹ, sau đó mới đến các quốc gia còn chìm đắm trong chế độ độc tài.
Trên bàn cờ chiến lược của thế giới Mỹ làm nhiệm vụ gìn giữ hòa bình và trừng phạt những kẻ gây chiến tranh.Nhưng trong tiến trình này Mỹ phải đảm bảo tự do hàng hải, tự do hàng không để phát triển nền kinh tế của mình. Nếu sự luân chuyển ,giao thương hàng hóa bị ngưng đọng kinh tế Mỹ sẽ lâm vào khủng hoảng. Khi kinh tế bị phá sản thì nước Mỹ không còn ngân sách dành cho quốc phòng mạnh mẽ bằng mười nước xếp sau cộng lại nữa. Lúc đó có thể họ sẽ nhường vị trí dẫn đầu lại cho Trung Quốc hoặc Nga. Hai ông này mà dẫn đầu thì thế giới sẽ loạn ngay.
Bây giờ muốn kinh tế dẫn đầu Mỹ bắt buộc phải làm ăn chung với anh Trung Quốc, một thị trường có đến 1 tỷ 4 dân gấp 4 lần nước Mỹ. Không làm ăn thì anh Nga sẽ nhảy vào tranh thủ và ngóc đầu dậy, đá anh Mỹ lăn quay. Do vậy sự khôn khéo của Mỹ là phải bắt tay với các thể chế chính trị độc tài,kiềm chế nền kinh tế của họ và buộc họ tuân thủ những giá trị phổ quát của loài người. Đồng thời cũng lợi dụng chế độ độc tài này để phân hóa chế độ độc tài khác.
Trong thời kỳ ký Thông Cáo Chung Thượng Hải nói Mỹ phản bội đồng minh là thiếu tầm. Bởi lẻ ở góc nhìn từ trên vũ trụ xuống trái đất thì Mỹ đang lợi dụng sự phân hóa của phe độc tài, sự bất hòa giữa Liên Xô và Trung Quốc để thực hiện chính sách có trong Kinh Dịch "Kẻ thù của kẻ thù của ta là bạn ta". Trung Quốc lúc đó đang là kẻ thù của Liên Xô. Vì vậy trong đường lối chiến thuật Mỹ phải xem Trung Quốc là bạn để cùng hợp tác diệt anh Liên Xô. Nếu sa chân vào Đông Nam Á để hai anh này quay lại hợp tác với nhau nhằm diệt Mỹ thì lúc đó cả thế giới này đều mất tự do chứ không chỉ riêng VNCH.
Do vậy khi Mỹ đến Việt Nam là nằm trong tính toán của bàn cờ thế giới. Hơn nữa họ chỉ giao lưu với dân Việt Nam chứ không hề ký kết bất cứ văn bản nào với CSVN như giữa Trung Quốc và Việt Nam đã có 15 văn kiện hợp tác toàn diện. Những đồn đoán đu dây chỉ là đòn hỏa mù mà tuyên giáo cộng sản đưa ra để lừa dân Việt Nam khỏi xuống đường chống Trung Quốc mà thôi.
Tàu sân bay Mỹ đến Việt Nam cũng giống như đã đến Singapore vào ngày 4/4/2017 ,giống như đã ghé Phillippines vào ngày 27/2/2018... đó là sứ mạng giữ gìn hòa bình và tự do hàng hải trên biển Đông...không hề nhắm tới riêng một quốc gia nào.
Và Mỹ cũng chỉ bắt tay (cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) với dân Việt Nam chứ không hề bắt tay với chính quyền CSVN.

SỰ GIỐNG NHAU GIỮA ĐỘC TÀI ĐẢNG TRỊ VÀ GIA ĐÌNH TRỊ.

Về căn bản thể chế cả 2 loại độc tài này đều giống nhau ở 10 điểm sau đây :
- Hiến pháp phi dân chủ.
- Quốc hội bù nhìn.
- Không có tam quyền phân lập.
- Không có pháp trị.
- Đàn áp đối lập.
- Bầu cử giả tạo.
- Độc đảng.
- Có tù chính trị.
- Không có báo chí tư nhân.
- Tước bỏ nhân quyền.
Không những giống nhau về thể chế Dư luận viên của cả hai loại độc tài này cũng rất giống nhau :
- Tôn thờ lãnh tụ mù quáng.
- Thiếu văn hóa khi tranh luận.
- Chỉ sử dụng cảm tính không sử dụng logic khi tranh luận.
- Chạy trốn và sợ hãi sự thật.
- Thường không đưa ra dẫn chứng và luận cứ xác đáng chỉ căn cứ vào sự sùng bái đạo đức và nhân cách của lãnh tụ để làm bằng chứng.
- Tô vẽ công lao của chế độ .Lấy công lao đem đến một thành tích nào đó để che lấp việc đặt quyền lực của chế độ lên trên hiến pháp và tước quyền bầu cử của dân.
- Chỉ nhìn sự việc một chiều.
- Sở trường về nghề chụp mũ và công kích cá nhân.
Có nhận định cho rằng nên thỏa hiệp với chế độ độc tài gia đình trị để chống độc tài đảng trị, không nên nói huỵch toẹt ra, dĩ hòa vi quý để thu phục nhân tâm để tranh thủ sự ủng hộ của phe này.
Nhận định này sai trầm trọng về mặt logic : cả hai loại độc tài đều mâu thuẫn với dân chủ và tự do. Nghĩa là cả hai đều biến dân thành súc vật để cai trị. Do đó khi anh chống một chế độ độc tài này này mà không chống chế độ độc tài kia là mâu thuẫn về nguyên tắc. Khi đó anh sẽ bị biến thành kẻ đấu tranh dân chủ giả tạo.
Lợi bất cập hại. Khi anh tranh thủ kéo đồng minh từ phía độc tài gia đình trị nhưng anh lại khiến người dân đứng giữa không tin và nghe theo anh nữa. Vì họ thấy anh mang danh là đấu tranh dân chủ mà lại đi bao che thỏa hiệp với một chế độ cũng làm giống y như cộng sản. Khi họ cho anh là cuội thì họ sẽ tẩy chay anh.
Như vậy bài toán rút ra là anh tranh thủ phe ủng hộ độc tài gia đình trị chẳng được bao nhiêu người nhưng lại mất sự tin tưởng rất lớn từ người dân. Từ đó anh không những vừa mâu thuẫn với chính mình mà còn bị người dân cho là thành phần đấu tranh dân chủ cuội không có lập trường dứt khoát.
Chỉ có sự thật mới giải phóng con người cho dù đó là sự thật đau đớn nhất. Né tránh sự thật không phải là một cách giải quyết.

NẾU MUỐN TRÁNH ĐI VÀO VẾT XE ĐỔ CỦA LỊCH SỬ BÀI HỌC LÀ KHÔNG THỂ THỎA HIỆP VỚI CÁC CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI, PHẢI GIÁM SÁT CHẶT CHẼ QUYỀN LỰC.

Đây là nguyên nhân chính khiến mình có một loạt các bài viết chỉ trích và làm sáng tỏ các chế độ độc tài trong quá khứ của đất nước Việt Nam.Sự thật cần phải làm rõ một cách trung thực để rút ra bài học cho tương lai. Chỉ có sự thật mới có thể giải phóng con người. Bao che và giấu giếm sự thật về các chế độ độc tài sẽ làm người dân tin rằng chỉ có các cá nhân kiệt xuất mới có thể lãnh đạo được đất nước và phó mặc vận mệnh dân tộc cho những cá nhân hoặc một đảng phái nào đó.
Thật là buồn cười nhất khi hơn một nửa thế kỷ trôi qua với cách mạng internet, một số không nhỏ trí thức vẫn còn giữ quan điểm : độc tài thì đâu có sao miễn là lãnh đạo được đất nước. Đây là một quan điểm hết sức sai lầm. Bởi độc tài đi liền với sự tước đoạt tự do mà tự do chính là những quyền tự nhiên của con người. Tự do chính là không khí để thở. Một con người không chỉ cần ăn để sống mà còn cần không khí để thở. Do đó một chế độ độc tài dù có đem đến một cuộc sống vật chất tốt đẹp đến đâu( điều này chỉ giả sử) nhưng nếu không cho người dân không khí để thở thì chế độ độc tài đó vẫn xứng đáng bị lên án và bị đánh đổ. Thần tượng độc tài là một trong những điều ngu xuẩn nhất của nhân loại. Khi thần tượng những kẻ đã tước đoạt tự do của chính mình.
Bài học của các nước Ả Rập , Bắc Phi ,của Myanma vẫn còn nóng hổi khi các quốc gia này đang quay lại độc tài. Điều này chứng tỏ điều gì?
Một cá nhân dù là biểu tượng của nhân quyền, của lý tưởng dân chủ, dù được ngưỡng mộ biết bao nhiêu trên thế giới vẫn không đáng tin khi giao cho họ quyền lực mà không giám sát.
Chỉ có các thiết chế giám sát quyền lực mới đáng tin nhất. Con người còn có thể biết nói dối nhưng các thiết chế không hề biết nói dối.
Đại học Oxford, nơi bà Aung San Suu Kyi từng là sinh viên, đã gỡ bỏ bức chân dung của bà khỏi một trường (college), theo sau chỉ trích quốc tế về vai trò của bà trong khủng hoảng nhân đạo ở Myanmar.
Bạo lực tại Myanmar đã khiến hơn 400 nghìn người Hồi giáo Rohingya vượt biên sang quốc gia láng giềng Bangladesh.
Malala Yousafzai, thiếu nữ từng lãnh giải Nobel Hòa Bình, cùng các quốc gia đông dân Hồi Giáo ở Á Châu đã đồng loạt lên tiếng chỉ trích Miến Điện và nhà lãnh đạo Aung San Suu Kyi, về tình cảnh bi đát của người thiểu số Hồi Giáo Rohingya đang bị xua đuổi ra khỏi Miến Điện.
Gần 10,000 người Rohingya đã tràn vào Bangladesh trong 10 ngày qua, sau khi chiến sự gia tăng giữa các chiến binh Rohingya và quân đội Miến Điện tại tỉnh Rakhine ở miền tây, nơi đang có bị tàn phá bởi xung đột.
Bà Suu Kyi, cựu tù chính trị của chính phủ quân đội Miến Điện, đã bị chỉ trích mỗi lúc một nhiều, vì dư luận bên ngoài Miến Điện đã thất vọng rằng bà không lên tiếng chống lại cách thức đối xử với người Rohingya, hoặc trừng phạt quân đội.
"Bài học lớn nhất cho phong trào dân chủ tại Việt Nam từ vụ khủng hoảng Rohingya là "nếu không có sự giám sát, một thủ lĩnh sẽ phản bội lý tưởng và bị tha hóa".
"Bà Suu Kyi đã từng là thần tượng của những người đấu tranh ở các nước, trong đó có tôi. Bà từng rao giảng, truyền cảm hứng về tự do, dân chủ cho những người khác đứng lên đấu tranh giống bà."
"Thế nhưng đến khi đứng trước lựa chọn chính trị, bà đã chọn chính trị thay vì giá trị phổ quát về nhân quyền và có hành động đi ngược lại những giá trị nhân quyền."
Có gì đảm bảo rằng những người cổ súy cho nhân quyền, dân chủ đến khi nắm quyền sẽ không tha hóa, phản bội lý tưởng của họ? Một người từng đoạt giải Nobel Hòa bình như bà Suu Kyi mà còn vậy thì khả năng phản bội lý tưởng ở những nơi khác rất có thể xảy ra."

TẤT CẢ MỌI THẢM HỌA MỚI CHỈ LÀ ĐANG BẮT ĐẦU.

Nhìn một cách khái quát để lý giải các vấn đề mang tính triết học của nhân loại thì con người đã sản sinh ra nhiều trường phái, nhiều quan điểm khác nhau để giải thích 3 câu hỏi :"Con người sinh ra từ đâu ? Con người sống để làm gì ? Và con người khi chết đi về đâu ?
Do cách giải thích khác nhau nên thế giới phân ra 2 loại : chủ nghĩa duy vật và chủ nghĩa duy tâm. Sự khác nhau căn bản của hai chủ nghĩa này xuất phát từ quan niệm vật chất hay là tâm thức là chủ thể quyết định sự tồn tại của con người. Vật chất có trước hay là ý thức có trước.
Tôn giáo ra đời cũng là để giải thích các quan điểm triết học này. Tôn giáo phân chia thế giới làm 2 loại : trần tục và siêu nhiên.Tôn giáo tin rằng giai đoạn trần tục chỉ là một giai đoạn ngắn ngủi của con người. Sự tồn tại của tâm thức là không giới hạn.
Các quan điểm triết học duy vật tập trung giải thích vào luận điểm : vật chất quyết định ý thức. Và họ cũng nhắm chủ yếu vào giai đoạn trần tục của một kiếp người.
Tôn giáo né tránh lý giải trần tục nên có một số quan điểm cho rằng " đó là thứ thuốc phiện ru ngủ nhân dân". Chủ nghĩa cộng sản trong giai đoạn thiết lập chính quyền tỏ ra lên án thứ "thuốc phiện" này. Nhưng trong giai đoạn cần giữ vững quyền lực, chủ nghĩa cộng sản lại bám lấy thứ thuốc phiện này như là một chiếc phao cứu sinh. Tôn giáo dưới chế độ cộng sản không còn là những quan điểm triết học nữa mà đã bị biến thành những thứ tín ngưỡng với sức mạnh tâm linh vạn năng. Nó có thể khiến con người mất niềm tin vào sức mạnh của chính mình, trông chờ vào sức mạnh siêu nhiên , đồng thời tin rằng cõi đời hiện tại chỉ là cõi tạm để thủ tiêu đấu tranh. Khi con người trốn vào siêu nhiên và mong cho qua cõi tạm thì những kẻ nắm trong tay quyền lực đương nhiên được hưởng lợi nhất.
Xã hội Việt Nam hiện nay đang bước vào giai đoạn hỗn loạn ở cõi "trần tục" nguyên nhân là xuất phát từ những quan niệm triết học được hướng dẫn lệch lạc bởi chế độ cầm quyền.
Nhưng về sâu xa để mua dây buộc mình , để tạo ra thể chế cầm quyền đó trách nhiệm thuộc về ý thức của người dân. Cũng là một kiếp người nhưng tại sao các dân tộc khác không có những khổ ải trên dương thế ,đang trên con đường xây dựng thiên đường hạ giới thì trái lại dân tộc Việt Nam lại đang rơi vào trầm luân khổ ải và có nguy cơ diệt vong ? Nguyên nhân chỉ có một : đó là vì dân tộc Việt Nam bất cứ cái gì cũng đổ thừa tại số phận và đổ thừa tại chính quyền trong khi họ không hề biết rằng nếu không do họ thì sẽ không có một chính thể chuyên quyền ,độc đoán. Và chỉ có họ mới có thể quyết định số phận của chính họ mà thôi.
Căn bản nhất là họ đã dại dột nghe lời tuyên truyền của các chế độ độc tài. Họ đã thần tượng những kẻ không đáng tin, giao trọn quyền lực cho chúng và để mặc chúng thao túng số phận mình mà không giám sát. Chính vì thế nên bây giờ họ phải gánh lấy một hậu quả ghê ghớm trên bề mặt xã hội: cha hãm hiếp con, vợ giết chồng, con gái bất hiếu tắm cho cha như tắm cho một con vật, cô giáo bắt học trò quỳ nhục mạ nhân cách, phụ huynh bắt cô giáo quỳ để nhục mạ trở lại, cướp của giết người không ghê tay với trẻ chưa hoặc vừa đến tuổi vị thành niên, đắm chìm vào tệ nạn ma túy, ngáo đá,thầy hiếp dâm trò, trò đánh thầy khiến đạo lý đảo điên...
Nhưng quan trọng hơn cả là cả xã hội đang mặc nhiên để quyền lực của chính quyền thao túng đứng trên luật pháp, mua bán công lý, đổi trắng thay đen mọi giá trị đạo đức ,lẻ phải... Địa vị chức tước ,giá trị con người đều có thể mua được bằng tiền hoặc bằng quyền lực...Và con người đang giẫm đạp lên mọi giá trị đạo lý của dân tộc có từ ngàn đời để sống.
Học thuyết về nhà nước phân quyền , về quyền lực tối thượng là của nhân dân, sự kiểm soát quyền lực để cân bằng và tạo ra pháp trị của nền chính trị phương Tây đang được dân tộc này bỏ vào sọt rác. Họ chỉ đang lý giải các vấn đề xã hội đang diễn ra xung quanh mình theo cách phê phán, đổ thừa mà không hề thấy rằng ngay chính mình cũng có trách nhiệm trong đó.
Chỉ khi nào họ thấy rằng nguyên nhân chủ yếu là do mình đã quá bàng quan với cõi "trần tục" này nên để lại một giang sơn đổ nát cho con cháu mai sau, từ đó kêu gọi ,rỉ tai nhau để xuống đường thay đổi tận gốc thể chế chính trị thì may ra các vấn nạn mà họ gặp phải mới không còn.
Tất cả thảm họa mới chỉ là đang bắt đầu, mọi thứ tồi tệ nhất vẫn đang còn ở phía trước.