Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

THƯ GỞI ÔNG NGÔ NGỌC TRAI

Thưa ông Ngô Ngọc Trai. Cách đây hơn một tháng,tôi có viết một comment trên trang viết của anh Huynh Ngoc Chênh.Nội dung của comment ấy như sau:" -Ở Việt Nam làm gì có luật sư mà chỉ có "cái gọi là luật sư".Bởi lẻ Việt nam là một nhà nước pháp quyền XHCN đặt dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN,trong đó luật pháp không phải là tối thượng.Và vì thế "cái gọi là luật sư" chỉ dùng để trang trí cho chế độ và để hợp thức hóa những bản án bỏ túi đã định sẵn". Đáng buồn là comment của tôi đã nhận được hơn 300 ý kiến đồng tình.Sau khi nghe tin có một vụ tuần hành của các luật sư vì vụ án của Trần Thu Nam và Lê Luân tôi khấp khởi mừng thầm vì mình sai,bởi ít ra các luật sư Việt nam không như tôi nghĩ,họ đã biết đoàn kết lại.Thế nhưng hôm nay đọc STT của luật sư Võ An Đôn tôi thấy lòng phấn khởi ,thỏa mãn bao nhiêu thì khi xem các ý kiến phản biện của ông tôi lại có cảm giác thất vọng tràn trề bấy nhiêu. Thưa ông. Cho phép tôi dùng một đại từ như thế bởi vì dùng từ"luật sư" đối với ông trong lúc này nó vô cùng khiên cưỡng.Vì sao "khiên cưỡng" chắc ông hiểu rõ hơn tôi.Nếu xét một cách công tâm,tôi sẽ phân tích để ông thấy STT của luật sư Võ An Đôn không có gì sai cả -Thomas Jefferson,luật sư và cũng là tổng thống thứ ba của nước Mỹ đã có một câu nói đáng nhớ:" Khi nhân dân sợ chính quyền của họ thì nơi đó có sự chuyên chế; khi chính quyền sợ nhân dân thì nơi đó có tự do." Bertrand de Jouvenel - 1903-1987 - triết gia chính trị người Pháp đã nhận định :"Một Xã Hội của Loài Cừu theo thời gian chắc chắn sẽ sinh ra một Chính Quyền của Loài Sói. " Lưu Hiểu Ba - nhà hoạt động nhân quyền người Trung Quốc cho rằng " Sự kém cỏi của những người bị trị đã sản sinh ra những người cầm quyền tồi tệ" Với ý nghĩa của những câu nói này ta cũng thấy rằng luật sư là người đại diện cho người dân để khiến chính quyền sợ.Vì sao họ phải sợ? Vì luật sư là người hiểu rõ luật pháp và luật pháp là cái cao nhất,trên tất cả mọi quyền lực.Đó là quyền lực của số đông.Thế nhưng trong một xã hội mà khi luật sư bị đàn áp nhưng không biết bảo vệ mình thì ông có thể hiểu là đối với người dân thấp cổ bé họng họ còn biết trông chờ vào ai? Xã hội đã trao cho luật sư một chức năng cao quý là biện hộ,bệnh vực bảo vệ cho công lý.Thế nhưng khi luật sư chỉ là những con rùa rút đầu thì quyền lực sẽ tha hồ ngự trị và chính quyền sẽ biến thành một loài sói hung hãn.Vụ án Đỗ Đăng Dư là một ví dụ điển hình trong trăm ngàn vụ án oan khác.Việc công an đánh chết người dân vô tội đã trở thành một vấn nạn đáng ghê tởm,đáng phỉ nhổ.Những lúc như thế này luật sư ở đâu? Các ông để cho công lý bị chà đạp,quyền lực hoành hành ,người dân cô thế bị bắt nạt nhưng lại không biết nhục,không biết hổ thẹn là phỉ báng vào cán cân công lý,biến công lý trở thành một diễn viên hài. Trở lại vụ việc tôi biết rằng ông là người dự định tổ chức một cuộc tuần hành của các luật sư để kêu gọi chính quyền bỏ thủ tục cấp giấy chứng nhận bào chữa và sát cánh với việc hai đồng nghiệp bị đánh là Trần Thu Nam và Lê Luân.Nhưng trước sự trấn áp của chính quyền ông đã lặng lẻ rút lui và bỏ mặc cho luật sư Trần Vũ Hải đối phó mọi chuyện.Đã không có dũng khí ,ông lại tỏ ra lừa dối dư luận và bào chữa đầy nguỵ biện trước những nhận định thẳng thắn của luật sư Võ An Đôn.Tôi chỉ phân tích để ông thấy rõ nó mang tính nguỵ biện ở những điểm nào: Ông cho rằng việc tuần hành phải là kết quả kỷ lưỡng,tính toán trên mọi phương diện,bối cảnh.Trước hết phải xác định việc "tuần hành " là sáng kiến của ai? Chính ông chứ không ai khác.Ông bảo hoãn cuộc tuần hành nhưng lại không đưa ra lý do thuyết phục và có luật sư đã viết trên FB chuyện Từ Hải và Liêu Trai để châm biếm sự hèn nhát lợi dụng "tuần hành: để nâng cao tên tuổi cho mình nhưng sự sợ hãi chính quyền đã khiến ông bỏ bạn chạy lấy thân. Hãy nhìn sang Trung Quốc trong vụ án Lưu Nghiêu , văn phòng luật sư tại Thẩm Quyến, Quảng Châu tổ chức hội thảo phối hợp hoạt động. Một nhóm 30 luật sư lên tận Bắc Kinh để tố giác và cung cấp dữ kiện biện hộ cho đồng nghiệp.Trên mạng Internet thì tràn ngập phản ứng của công luận :”luật pháp phải đươc áp dụng một cách chí công vô tư không thiên vị” Phong trào tương thân tương trợ này cho thấy, giới luật sư Trung Quốc ý thức được trong thời đại mà khái niệm nhà nước pháp quyền chỉ có giá trị trên giấy, luật sư Trung Quốc hành nghệ trong một môi trường đầy nguy hiểm. Khi thấy một đồng nghiệp bị trù dập, họ biết là số phận của họ cũng sẽ như vậy.Thế nhưng các ông đã làm gì trong vụ Trần Thu Nam và Lê Luân? Chỉ là những hổ trợ trên giấy. Luận điểm "trách luật sư không dám xuống đường tại sao không nhìn ra là bao nhiêu người dân mình cũng không dám xuống đường" là một lập luận non nớt đối với những sống bằng nghề tư duy bằng logic.Một người không hành động không thể dựa vào ,vin vào một nhóm người khác không hành động.Vì con người có lý trí ,suy xét độc lập chứ không phải loài khỉ hay loài cừu.Nhưng thực tế lập luận của ông cũng mâu thuẫn bởi thực tế dù chế độ lập lờ không chịu thông qua luật biểu tình( dù điều 25 hiến pháp CHXHCNVN đã quy định rõ ràng về quyền biểu tình của người dân và theo quy tắc bảo hiến của các nhà nước tiến bộ trên thế giới thì quốc hội không được làm luật để ngăn cản điều đó) người dân vẫn xuống đường rầm rộ để phản đối Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Trường Sa,phản đối chuyến viếng thăm của Tập Cận Bình).Nhiều người dân đã đổ máu mình trên đường phố và không ít người đã cắt tay dùng máu để viết nên những khẩu hiệu yêu nước.Lẻ nào ông không nhận ra điều đó? Lẻ nào ông không thấy được các cuộc biểu tình của dân oan,của công nhân,của ngư dân trên khắp các tỉnh thành cả nước.Không lẻ trước một vấn nạn một bất công người ta phải làm như ông cân nhắc,tính toán mọi phản ứng của chính quyền rồi mới xuống đường?Chỉ có sự hèn nhát mới giữ chân lại thôi ông à.Hãy thừa nhận ngay điều đó. Luật sư là những người hiểu biết pháp luật vì vậy khi thấy đồng nghiệp mình bị bất công cũng là chính mình bị bất công.Do đó không cần phải vận động mà phải tự giác đấu tranh với chính quyền.Nhưng tôi nghĩ làm điều này đối với luật sư VN là điều xa xỉ.Bởi tôi đoan chắc rằng các ông lo ngại sẽ không được cấp giấy chứng nhận bào chữa và có khi bị tước bằng luật sư.Điều đó sẽ khiến các ông mất đi một khoản thu đáng kể trong việc chạy án.Những khoản thù lao giúp các ông sắm nhà,mua xe...Các ông không phải là luật sư của những người nghèo.Và công lý đối với các ông chỉ là một trò mua bán . Nhưng tôi nghĩ nói với những người như ông chỉ tốn thời gian vô ích.Bởi tôi nhận ra sự tầm thường trong các lập luận của các ông.Nhưng tôi nói trước để các ông hiểu rằng"gieo nhân nào,gặp quả đó".Các ông thờ ơ với số phận đồng nghiệp,vận mạng người dân thì một ngày nào đó chính quyền thối nát này cũng cho các ông nếm mùi của quyền lực.Lúc đó các ông đừng trách là người dân sẽ quay mặt với các ông.Hãy cứ yên tâm và yên phận để chờ chính quyền đến tát vào mặt,những kẻ hèn nhát được gọi bằng cái tên mỹ miều "luật sư" Thân chào ông.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét