Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2018

RẤT KHÓ ĐỂ GIẢI PHÓNG NHỮNG KẺ U MÊ RA KHỎI NHỮNG THẦN TƯỢNG MÀ HỌ TÔN THỜ.

Lịch sử miền Nam mới chỉ trong vòng 60 năm nhưng đã bị xuyên tạc bóp méo khá nhiều. Đó là nhận định và cũng có thể xem như một lời than vãn, ngán ngẫm mà tôi đọc được trong các bài viết của những người quốc gia yêu nước chân chính. Họ là những người có quan điểm như Nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam. Và nhận định này đã thôi thúc tôi đi tìm hiểu sự thật để đi đến kết luận rằng họ đúng. Đó chính là những người đã trở về từ khắp các nhà tù ở miền Nam và Phú Quốc sau ngày 1/11/1963 hoặc đã chết cho một miền Nam tự do.
Điều trớ trêu là lịch sử ấy đã bị các cây bút hải ngoại như Lâm Lễ Trinh và phe "hoài Ngô" làm thay đổi. Họ dựng video xuyên tạc vụ tự thiêu của hòa thượng Thích Quảng Đức, vu cho giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất , một giáo hội chống cộng sản quyết liệt bằng 12 vụ tự thiêu của tăng ni ,hòa thượng ở Cần Thơ năm 1976 là cộng sản để mị dân. Họ cố tình bóp méo vụ thảm sát 7 phật tử ở Đài phát thanh Huế. Và quan trọng nhất là cố tình biến một nhà độc tài bị lật đổ bởi nhân dân thành một con người yêu nước , thương dân bị thảm sát bởi sự " ngu ngốc" của các tướng lĩnh VNCH.
Nhưng họ đã quên những quy luật tất yếu của lịch sử. Đó là số phận của các nhà độc tài đều giống nhau một khi nhân dân nổi dậy. Số phận đó là do họ chọn : cái chết. Không ai muốn họ chết cả. Chỉ là khi làm ra một bản hiến pháp độc tài và xây dựng quyền lực bằng súng, nhà tù và dây thép gai chính họ đã chọn lấy cái chết cho mình.
Vinh quang tột đỉnh như Saddam Husein ở Iraq, rồi cũng phải chạy trốn dưới hố, bị lôi từ dưới hố lên, bị treo cổ.
Quyền lực tột đỉnh như Muammar al-Gaddafi ở Lybia, cũng phải chạy trốn xuống cống, và bị đám loạn quân bắn chết.
Vĩ đại tuyệt đỉnh như Nicolae Ceaușescu ở Rumani, rồi cũng phải bỏ chạy, bị bắn chết cả hai vợ chồng.
Hosni Mubarak làm Tổng thống Ai Cập suốt 30 năm, đến khi bị nhân dân lật đổ phải nằm cáng để dự phiên tòa xét xử mình.
Đổ tội cho các tướng lĩnh VNCH là sai vì trong cơ chế tạo ra các nền dân chủ trên thế giới hiện nay các nước đều muốn phi chính trị hóa quân đội để chống độc tài. Chính một tướng Mỹ đã từng tuyên bố sẵn sàng cho quân đội chống lại ông Trump nếu vị tổng thống này phản quốc.
Và họ dùng ngụy biện tập trung vào đạo đức, vào một số thành tựu nhỏ nhoi mà bất cứ nhà độc tài nào cũng có để khỏa lấp một thể chế chính trị vận hành giống y như chế độ cộng sản. Một thể chế mà các học giả Mỹ đã chỉ ra nhiều lần sự bất hợp lý của nó trong việc chống cộng.
Đó là đấu tố và vu cáo những người quốc gia yêu nước chống cộng còn quyết liệt hơn họ khác là cộng sản để loại họ ra khỏi bộ máy chính quyền nhằm độc tôn cai trị dân y như cộng sản.
Đó là cướp chính quyền chính danh của "Quốc gia Việt Nam", giết hại, bỏ tù các đảng phái đối lập để làm suy yếu sự đoàn kết của toàn thể nhân dân miền Nam và khiến lòng dân bất mãn tạo điều kiện cho Lê Duẫn có thể đưa quân xâm chiếm một nửa nước còn lại. Sự thực này đã được người Mỹ chỉ ra trong bộ phim Vietnam War đó là : cả hai chế độ độc tài đảng trị và gia đình trị đều tàn bạo và phi nghĩa như nhau.
Tuy nhiên giờ đây sau 55 năm họ lại ngụy biện bỏ qua nhiều sự kiện lịch sử khác như các đảng phái Đại Việt, Quốc dân đảng, Phât giáo, Cao Đài, Hòa Hảo...chống đối họ dữ dội. Có ba cuộc đảo chính chứ không phải một. Nhóm nhân sĩ trí thức Caravellve cũng đã gởi yêu sách để yêu cầu họ trao trả quyền lực cho nhân dân trong hòa bình.
Khi anh không muốn giao lại quyền bầu cử, kiểm soát quyền lực cho nhân dân trong hòa bình thì nhân dân phải nhờ đến quân đội để đoạt lại quyền lực. Và cái chết của anh là một tất yếu"sát nhất miêu, cứu vạn thử " vì sau lưng anh còn có một đảng chính trị và các tổ chức ngoại vi. Người ta không muốn tổ chức này có cơ hội nhen nhóm lại để phá hoại nền dân chủ sau này khiến đất nước quay lại độc tài và nhiều người vô tội chết thêm.
Nếu anh nghe lời nhóm Caravellve giao trả quyền lực thì anh sẽ không bị chết thảm khốc. Cái chết là do anh chọn nhưng cũng là để trả giá cho cái chết của nhà văn Nhất Linh, đảng viên đảng Đại Việt, Quốc dân đang bị anh thủ tiêu và 200 ngàn tù chính trị khác bị anh tước đoạt tự do.
Như vậy tôi không lạ gì khi bị bọn DLV của chế độ độc tài này bôi nhọ. Điều này cũng giống như khi tôi vạch ra sự thật về Hồ Chí Minh DLV cộng sản cũng nhào vào chửi, vạch ra mặt thật của Phan Anh chúng cũng không tha.
Khi đứng về phía dân chủ nhân dân anh sẽ bị ném đá bởi DLV hai phía của hai chế độ độc tài. Điều nghịch lý nhất là một số kẻ ở hải ngoại tận hưởng những thiết chế dân chủ, phúc lợi xã hôi, pháp trị do nền dân chủ ấy mang lại nhưng vẫn u mê , tăm tối và trâng tráo bảo vệ cho chế độ độc tài mà nền dân chủ ấy đã bật đèn xanh đảo chính. Tại sao họ không sang các nước độc tài sống để nối tiếp tôn thờ thần tượng của họ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét