Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

ĐẦU TƯ CHO MỘT CON NGƯỜI VÀ ĐẦU TƯ CHO MỘT ĐẤT NƯỚC.

Một con người muốn kiếm được nhiều tiền để nuôi sống bản thân và gia đình phải có quá trình đầu tư. Một đất nước cũng thế.
Phụ nữ Việt Nam xuất thân từ các gia đình lao động,khi đến tuổi trưởng thành thường ít quan tâm đầu tư cho mình. Họ thường do mưu sinh nên phải chọn những công việc vất vả, nặng nhọc nhưng lại kiếm không được bao nhiêu tiền. Thế rồi lấy chồng, sinh con đẻ cái, quanh năm lam lũ và nhiều khi kết thúc cuộc đời mà chẳng bao giờ tận hưởng được ý nghĩa cuộc sống.
Họ không biết rằng khi làm công nhân trong một xưởng may,dệt nào đó họ chỉ nhận được một đồng lương rẻ mạt, khiêm tốn , bị bóc lột thậm tệ. Nhưng khi chăm chút cho nhan sắc , quần áo , vẻ bên ngoài và đầu tư đi học thêm ngoại ngữ, kiến thức chính trị, xã giao...họ đã nâng cao thương hiệu bản thân và kiếm được những đồng tiền gấp nhiều lần cái thời mà họ lam lũ , cày ải trong công xưởng. Lúc đó họ không còn cần phải chi tiêu chắt bóp từng đồng, mua cái gì cũng phải suy tính mà có thể mua sắm bất cứ cái gì mình thích không cần coi giá.
Một đất nước cũng thế mà thôi. Cái đầu tư lớn nhất đó là quyền làm chủ, quyền tự quyết của người dân. Sau đó là đầu tư đến giáo dục,kinh tế, quốc phòng, văn hóa...Khi một đất nước tạo dựng được các thương hiệu lớn có thể cạnh tranh toàn cầu thì dân không cần phải lao động nặng nhọc...chỉ cần bán thương hiệu cũng đủ tạo ra các phúc lợi xã hội để chăm lo cho dân về miếng ăn, về chăm sóc y tế...
Trên thế giới này không có một đất nước nào phát triển tự chủ mà không nhờ vào sự hy sinh của các thế hệ đi trước. Họ đã lao vào các cuộc đấu tranh dân chủ, nhân quyền... bị cầm tù, bị đánh đập tra tấn dã man, bị bỏ thây ở chiến trường...mới có sự tự do được thể hiện qua một bản hiến pháp hợp lý. Sau đó tiếp tục hy sinh để bảo vệ giá trị của bản hiến pháp đó.
Có nhiều người đi tắt ,phá nát đất nước mình rồi chạy sang các nước tự do để sống. Nhưng họ không hề biết là họ đang hưởng "xái" thành quả đấu tranh cho tự do của người bản xứ. Họ tưởng là mình khôn khi trốn tránh các trách nhiệm về thuế, về đi lính để bảo vệ tự do, tham gia vào lực lượng cảnh sát để bảo vệ luật pháp và hiến pháp... Và họ nghĩ rằng đâu cần tham gia vào chính trị, đâu cần tranh đấu ...chỉ cần khôn, biết lách, biết lợi dụng các khe hở của luật pháp là có thể làm giàu, sống sung sướng hết kiếp. Nhưng họ sẽ nhận được sự khinh bỉ của người bản xứ. Bởi cái gì cũng có cái gốc của nó. Anh không trồng cây thì phải tưới nước, chứ không dưng tự nhiên hưởng quả ngọt thì quá bất công.
Đất nước Việt Nam cộng sản hay kêu gọi phong trào "uống nước nhớ nguồn" đền đáp công ơn các liệt sĩ hy sinh vì tổ quốc... Nhưng thật ra đó là một sự đầu tư sai. Vì kết quả đầu tư đó chỉ đem lại tài sản và địa vị cho một bộ phận đặc quyền, đặc lợi chỉ sống vào tài lừa dân.
Khi biết đầu tư sai mà không bắt tay làm lại thì kết quả là anh sẽ không bao giờ có trái ngọt . Anh vẫn phải bán tài nguyên, bán sức lao động để ăn và chịu đủ mọi thứ bất công mà thể chế chính trị độc tài mang lại. Thế nên khi xã hội đã nát như tương rồi thì con người ta có tâm lý là thi nhau ngoi lên, đạp lên nhau để tồn tại, mạnh được yếu thua,khôn sống dại chết...
Kết quả là cho ra một thế hệ giết người không ghê tay,sống quay cuồng, sống gấp và tự hào vào những điều giả tạo.
Nếu không biết đầu tư hôm nay anh sẽ không có thu hoạch vào ngày mai. Đó là một quy luật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét