Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

NHÂN DÂN CHỈ LÀ CÔNG CỤ CỦA QUYỀN LỰC.

Sau cuộc thảm sát Mậu Thân 1968 có thể nhận thấy là "nhân dân" dù ở bất cứ bên nào cũng chỉ là công cụ để cộng sản bước lên đài vinh quang.
Chúng nắm quyền lực bằng cách lót xác người lính và người dân. Chúng giành hết phần ngon và giao những khúc xương cho dân gặm.
Đáng buồn là dân tộc này vẫn còn quá mê muội. Mê muội nhất là bọn "bò đỏ". Bọn này đầy rẫy trong youtube, trong những clip của những tên CS trá hình ,lừa dối. Đọc những comment của chúng phỉ báng quân lực VNCH, phỉ báng NVHN gọi họ là ba que... tự nhiên không còn cảm thấy giận mà chỉ thấy thương hại và pha một chút khinh bỉ...
Không biết chúng sẽ cảm thấy gì khi đọc bài thơ này của Chế Lan Viên. Kẻ trước đây vẫn cho chúng uống nước đường?Nếu không nhận ra những điều đích thực trước khi quá muộn thì tương lai chúng sẽ là những con vật đầu tiên mà bè lũ Bắc Kinh chọn để thảm sát.
TRỪ ĐI.
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
Có phải tôi viết đâu? Một nửa
Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,
Giết một kỷ niệm, giết một ước mơ.
Tôi giết cái cánh sắp bay... trước khi tôi viết
Tôi giết bão táp ngoài khơi cho được yên ổn trên bờ
Và giết luôn mặt trời trên biển,
Giết mưa và giết luôn cả cỏ mọc trong mưa luôn thể
Cho nên câu thơ tôi gày còm như thế
Tôi viết bằng xương thôi, không có thịt của mình.
Và thơ này rơi đến tay anh.
Anh bảo đấy là tôi?
Không phải!
Nhưng cũng chính là tôi - người có lỗi!
Đã giết đi bao nhiêu cái
Có khi không có tội như mình!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét