Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

ĐẤT NƯỚC NÀY ĐÃ HẾT CỨU.

Không phải bây giờ tôi mới nói câu này mà nói ngay từ ngày đầu đặt chân vào FB. Đến bây giờ quan điểm vẫn không thay đổi. Đó không hề là một nhận định chán nãn mà đó là một nhận định dựa trên sự nhận thức sâu sắc về tâm thức dân tộc này.
Một dân tộc chỉ có thể cứu được dù lâm vào hoàn cảnh bi đát đến tận cùng. Nhưng ý chí cầu sinh của họ vẫn còn rất mảnh liệt. Cho dù nước ngập ngang đầu, cái chết bủa vây tứ phía họ vẫn có thể chống chọi được khi sự phản kháng nằm trong tiềm thức.
Một dân tộc hết cứu khi sự sợ hãi ngự trị và biện minh cho tất cả mọi ý niệm cầu sinh.
Người ta gọi đó là sự ngụy biện.
Một minh chứng rõ ràng khi trong nước giăng đầy cờ đỏ , ảnh của tên "tội đồ dân tộc", cờ của một đảng chính trị cầm quyền bán nước trong nhiều cuộc đấu tranh.
Ngoài nước thì các trí thức đi sâu vào mổ xẻ hai chữ "chống cộng" và "chống cái ác".
Thật là buồn cười khi cộng đây không chỉ là Việt Cộng mà còn là Trung Cộng. Một đất nước đã bị một thế lực ngoại bang xem như là một khu tự trị với 15 văn kiện bán nước. Một đất nước mà sự nô lệ của người dân , sự diệt chủng đã quá rõ ràng như ban ngày thế nhưng tầng lớp trí thức vẫn cứ đắn đo : "Có nên nhằm thẳng quân thù mà bắn hay không ?" Họ giờ đây đang không dám tuyên chiến thẳng thắn với kẻ thù vì lo ngại rằng sẽ không tập hợp được sức mạnh của một dân tộc từ lâu vốn sống thừa vì cái đầu chỉ chứa đầy ắp nỗi sợ hãi.
Và thay vì nêu cao những mục tiêu về quyền con người, nhắm thẳng vào thể chế chính trị độc tài, phi nhân họ lại chọn cách lẩn trốn, nhân rộng đối thủ lên trong những triết lý tôn giáo , triết lý của muôn đời.
Ba năm nữa là đất nước Việt Nam đã chính thức trở thành một Tây Tạng thứ hai. Nhưng giờ đây cả dân tộc ấy vẫn đang loay hoay như đang ở thế kỷ trước. Họ sẵn sàng và có đầy đủ lý do để biện minh cho quan điểm của mình nhưng họ không thể biện minh được một thực tế là giặc cộng đang xâm chiếm và diệt chủng toàn bộ dân tộc Việt Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét