Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

CHUẨN NGHÈO ĐÓI.

Có bạn bảo rằng" Khổ cái là Cộng Sản Việt Nam chỉ là cái vỏ, ruột của nó lại là TB hoang dã . Nên dân mình không đói, không bị áp bức đến mức bất tuân dân sự và biểu tình bất bạo động toàn dân.
Mới đây Nguyễn Xuân Phúc đã chi hơn 2 tỷ USD để giảm số hộ nghèo đói xuống thấp nhằm qua mắt Liên Hiệp Quốc.
Nhưng chuẩn nghèo đói của Việt Nam là một khái niệm gian lận.Tất nhiên không thể so sánh lấy chuẩn nghèo đói của các nước giàu có ở Mỹ và châu Âu để so sánh với Việt Nam mà phải so sánh với chuẩn nghèo đói mà LHQ đưa ra cho toàn thế giới .
Nước Mỹ giàu nhất thế giới, GDP bình quân đầu người rất cao, tuy thế vẫn còn 13,2% số dân thuộc diện người nghèo. Thu nhập bình quân 1 người dưới $10.380 là thuộc vào diện nghèo đói. Tuy nhiên nghèo đói ở Mỹ lại lớn hơn thu nhập bình quân hàng năm của 3/4 dân số thế giới. Nên đem chuẩn của Mỹ áp dụng cho cả thế giới thì trái đất này phải có hơn 3 tỷ người nghèo đói.
Liên Hiệp Quốc quy định là mỗi người thu nhập dưới $2 /ngày là nghèo đói.Tức mỗi năm phải trên 730 USD mới không phải nghèo. Chuẩn này tính luôn ở các nước châu Phi...do đó đây là mức thu nhập tối thiểu mà con người cần có để sống.
Thế nhưng chuẩn của anh Phúc đưa ra lại dưới luôn chuẩn của LHQ. Thu nhập 700.000 VND/tháng ở nông thôn và 900 .000 VND/tháng ở thành thị mới là nghèo. Như vậy là chỉ 490 USD/năm, dưới chuẩn của LHQ đến $240.Vậy là dân tộc Việt Nam bị đánh giá thấp hơn các nước châu Phi.
Thế nên anh Phúc nói Việt Nam chỉ có 14 triệu người nghèo đói nhưng LHQ lại bảo anh nói láo , theo chúng tôi anh phải có đến 34 triệu người nghèo đói.
Do vậy chi 2 tỷ USD để xóa đói giảm nghèo chỉ là hình thức. bởi lẻ chỉ cần anh đưa chuẩn nghèo đói xuống thấp rồi chi tiền ra bảo đã xóa đói giảm nghèo là láo. Chưa kể anh đưa tiền ra cho người ta chăn nuôi , trồng trọt để thoát nghèo nhưng anh lại phá rừng, làm thủy điện, xả lũ...chỉ một đợt xả lũ của anh không những chôn sống biết bao mạng người mà còn biến đa số dân VN thành đói nghèo trở lại.
Ngoài ra còn phải tính mức độ lạm phát của nền kinh tế khiến đồng tiền mất giá bởi anh tính chuẩn theo VND. Tiền lẻ của anh năm trước còn dùng được năm sau đưa ra trả phí BOT bị các anh cho là vi phạm pháp luật.
Vậy nên với số liệu 300 người chết vì ung thư , 30 người chết vì TNGT, hàng chục người chết mỗi ngày vì các nguyên nhân khác cộng thêm 34 triệu người sống dưới mức nghèo đói do LHQ quy định mà bảo rằng dân mình chưa đến mức nghèo đói để bất tuân dân sự là "xạo hết chỗ nói".
Bảo rằng dân tộc Việt Nam nhẫn nhục vốn đã quen thì còn nghe được.
P/s : Nói thêm về "người nghèo" ở Mỹ :
- 43% số hộ nghèo ở Mỹ có nhà ở sở hữu riêng (tức không ở nhờ nhà từ thiện do nhà nước hoặc xã hội cung cấp), tính đổ đồng mỗi nhà có 3 phòng ngủ, 1 phòng sinh hoạt chung, 1 phòng khách và 1 phòng ăn kiêm bếp; trung bình mỗi nhà có 1,5 phòng vệ sinh (tức 1 phòng vệ sinh có bồn tắm và 1 phòng vệ sinh không bồn tắm). Điều tra tình hình nhà ở tại Mỹ cho thấy người Mỹ quan tâm nhiều nhất là nhà có bao nhiêu phòng vệ sinh.
- Bình quân mỗi gia đình nghèo ở Mỹ có 1 ga-ra ô tô. Phần lớn nhà ở của người nghèo đều có sân, vườn. 66,2% hộ nghèo bình quân mỗi người có 2 phòng ngủ; 28,2% hộ nghèo bình quân mỗi người có 1 phòng ngủ. 5,6% hộ nghèo thuộc diện nhà ở chật chội, tức mỗi phòng ngủ có hơn 1 người, trong đó 4,3% hộnghèo bình quân mỗi phòng có 1,5 người; 1,3% số hộ nghèo bình quân mỗi phòng có trên 1,5 người.
- Thống kê của Bộ Năng lượng Mỹ cho thấy nước này đứng đầu thế giới về bình quân diện tích nhà ở của một hộ gia đình. Không gian sinh hoạt gia đình của mỗi người Mỹ bình quân là 71 m2, ở các hộ nghèo là 43 m2. Nói cách khác, điều kiện nhà ở của người nghèo Mỹ còn cao hơn nhiều so với mức trung bình về không gian sinh hoạt gia đình của mỗi người tại các nước giàu như Anh, Pháp, Đức, Nhật (37 m2). Ngay tại các nước có mức thu nhập trên trung bình như Hy Lạp, Hàn Quốc, Tây Ban Nha, bình quân mỗi người chỉ có 23 m2 không gian sinh hoạt gia đình. Điều kiện nhà ở của người nghèo Mỹ cao gấp hơn 2 lần các gia đình thu nhập trung bình tại Mexico, Thổ Nhĩ Kỳ, và gấp 6 lần mức trung bình của người dân đô thị tại Ấn Độ.
- 79,7% các hộ nghèo có máy lạnh (năm 1970 cả nước Mỹ chỉ 36% hộ có máy lạnh). 99,2% hộ nghèo có tủ lạnh, 64,3% có máy giặt, 56,7% có máy xấy quần áo; 89% có lò vi sóng và lò nướng thức ăn; hơn 1/3 có máy rửa bát.
Ba phần tư các hộ nghèo Mỹ có ít nhất 1 xe ô tô; 31% có từ 2 xe trở lên. Đời sống tinh thần của các hộ nghèo cũng không tồi. 97% hộ nghèo có ít nhất 1 ti-vi màu; hơn 50% hộ có 2 ti-vi màu; 25,3% có ti-vi màn hình rộng. 75% hộ nghèo có máy DVD; 62% dùng truyền hình cáp hoặc truyền hình vệ tinh; hơn 50% có thiết bị âm thanh stereo; 91,3% có điện thoại cố định; 32,5% có cả điện thoại cố định và điện thoại di động. Một phần ba số hộ nghèo có máy tính.
Trong điều tra số dân, 70% hộ nghèo nói họ có đủ khả năng chi trả các khoản chi phí như tiền mua nhà trả dần hoặc tiền thuê nhà, tiền điện, nước, gas. Dĩ nhiên như thế vẫn là nghèo vì không có dư dật. 1/3 hộ nghèo có hiện tượng chậm trả các khoản chi đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét